Chap3

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Từ lúc đó tôi ngại nhìn Thu, ngại bắt chuyện, có chút gì đó cáu kỉnh trong giọng nói của tôi. Thu lại tưởng làm tôi phật lòng điều gì nên lại càng sán đến hỏi han. Mỗi lần như vậy tôi lại đứng dậy ra chỗ khác như em không chịu dừng lại. Tối đến khi chúng tôi ngủ, em vòng tay qua người tôi thủ thỉ: "Chị à, có chuyện gì em không phải chị cứ bảo em, em sẽ sửa mà" , rồi cô ấy dựa đầu vào lưng tôi.

Những cử chỉ của em khiến tôi không thể kiềm được bản thân, tôi quay lại và ôm hôn em cuồng nhiệt. Giây phút đó với tôi thật tuyệt vời nhưng nó khiến em kinh ngạc vô cùng,... Em không kịp phản ứng gì, chỉ mở to mắt nhìn tôi. Khi nhận ra hành động của mình, tôi cũng cảm thấy kinh tởm chính bản thân mình. Lúc đó, tôi vớ vội áo choàng chạy ra biển, đêm ấy tôi không quay lại phòng.

Cả đêm đi lang thang trên bờ biển, tôi vẫn không thể lý giải hay nói chính xác là tôi không thể tin những gì đã xảy ra. Tôi là les ư? Tôi đag có trong tay tất cả những gì mình muốn nhưng nếu mọi người biết tôi là les, tôi sẽ còn lại gì đây? Nhớ lại những câu chuyện đọc được trên mạng tôi mới thấy những người les họ đã phải khổ sở như thế nào và chẳng nhẽ bây giờ, tôi là một trong số họ? Làm sao tôi dám quay lại gặp em nữa? Nếu em nói ra, tất cả mọi người sẽ biết chuyện này sao? Tôi tưởng tượng ra ánh mắt mọi người nhìn tôi đầy khinh miệt... nhưng dù sao đi nữa, tôi vẫn phải đối mặt với tất cả...

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro

#les