Ecstasy

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

  Trước khi bắt đầu thì Jang muốn nói một số chuyện.
- Đây là truyện Jang dịch từ AO3 và chưa có sự cho phép của tác giả.
- Jang sẽ thay đổi một số từ và ngược lại, nhưng vẫn giữ lại ý chính của tg
-  Jang sẽ cố dịch lại ý của tg tầm 70% đổ lên
- CrystalLoves viết
- Cân nhắc, truyện thể loại ABO và có H, cảnh báo trước khi đọc.
..........
   Tóm tắt : Sanemi thật sự đang rất mệt mỏi, gã muốn tìm một nơi nào đó để nghỉ lại qua đêm . Tình cờ sao khi đó lại là Thủy Phủ  . Nửa đêm, khi đang ngủ, gã mới phát hiện ra Giyuu đã đến kì phát tình.

   Có lẽ bây giờ đã là nửa đêm . Thế nhưng Shinazugawa có vẻ không biết điều đó bởi gã đã đi bộ trong vài tiếng liên tục. Tuy gã đang thực sự mệt mỏi và gã có thể nằm xuống đất để chợp mắt một lát nhưng gã biết như thế là nguy hiểm ,bởi vẫn còn những con quỷ đang lang thang trên sườn đồi.

   Gã đã được cử đi làm nhiệm vụ không ngừng nghỉ trong vài ngày qua bởi vì lũ quỷ mà những kiếm sĩ cấp thấp trong quân đoàn cho là bất khả chiến bại sau khi có nhiều người trong số các kiếm sĩ không thể đánh bại được nó. Thế nhưng ,thực tế không phải vậy . Shinazugawa càu nhàu về lí do gã thấy lũ quỷ khá yếu và dễ đối phó liệu có phải là vì dòng máu marechi hiếm của gã hay vì sự bất lực và yếu đuối của những tân binh mới là câu trả lời đúng  .

   Mặc dù rõ ràng là gã không quan tâm tại thời điểm bây giờ như thế nào vì gã cảm thấy bản thân có thể chết bất cứ lúc nào và nhăn nhó bởi chính những dòng suy nghĩ của mình. Chắc rằng gã không yếu và không muốn nghĩ rằng mình yếu, nhưng đây là lần đầu tiên gã cảm thấy mệt mỏi như vậy sau đi đánh bại một vài con quỷ. Sau tất cả thì chúng có vẻ khá mạnh .

  Sau khi tự thuyết phục bản thân về điều đó , gã nhìn xung quanh để tìm xem có bất cứ dấu hiệu nào của việc có một ngôi nhà hoa tử đằng* hoặc trang viên của Pillar(Trụ cột ?) nào đấy nhưng gã không thể tìm thấy bất cứ dấu hiệu nào quanh đây. Gã sớm thấy con quạ kasugai của mình quay lại sau khi cố tìm những ngôi nhà hoa tử đằng nhưng nó cũng không may mắn hơn gã mà tìm thấy bất cứ ngôi nhà nào khác. Sanemi đột nhiên nhìn thấy nó bay về phía trước và biến mất dưới sườn đồi, ở một nơi mà Chúa mới biết ở đâu.
    -*Đó là những ngôi nhà có trồng hoa tử đằng xung quanh hoặc có hoa tử đằng ở trong nhà, lũ quỷ sẽ không thể đến gần làm phiền những ngôi nhà đó bởi chúng không thích mùi hoa tử đằng.

   Đột nhiên, anh nghe thấy nó quay lại và nó kêu the thé khi Shinazugawa lấy tay che tai. Con quạ nói : "Khu điền trang của Thủy Trụ không xa đây lắm! ". Nó vỗ cánh một cách đầy thích thú bởi nó sẽ không phải bay vòng vòng để tìm nhà tử đằng nữa.

   " Ta không đến đó, tìm nơi khác hoạc ta sẽ ăn thịt ngươi cho bữa tối ". Gã gầm gừ với con quạ vô dụng. Con quạ lùi xa một cách cẩn trọng, nó vẫn ở giữa không trung. Nó giật lấy Haori của Hashira và kéo gã xuống đồi trong khi Phong trụ phản đối và cố gắng thuyết phục con quạ tìm một nơi khác chứ không phải là điền trang của Thủy trụ.

   Gã không có hứng với việc bóp cổ con quạ chết tiệt kia ngay lúc này vì tay gã hiện giờ đang đau nhức và gã sẽ không tìm được bất cứ nơi nào khác để ở nếu con quạ kia rời đi, mặc dù gã sẽ làm như vậy nếu có thể. Gã càu nhàu với chính mình về việc con quạ của bản thân ngu ngốc như thế nào và thật bất công khi Oyakata-sama không cho gã nghỉ ngơi.

   Chẳng mấy chốc , gã đã lê bước xuống sườn đồi, lấy lại chút sức lực sau khi ngồi dưới gốc cây một lúc . Ít lâu sau, gã đã đến trước cổng điền trang của Thủy trụ Tomioka, nơi gã bị con quạ kéo đến. Gã do dự một lúc rồi mở cổng vào bước vào sân trước rộng rãi, phía bên kia là một cánh cửa lớn.

   Gã bước đến cửa và gõ cửa một cách thô bạo để đánh thức bất kì ai có thể ra mở cửa cho gã. Gã đợi một lúc mà không có phản hồi nào. Gã đang đấu tranh với chính mình liệu gã có nên rời khỏi nơi này và tìm một nhà trọ nào đấy không. Gã quyết định rằng sẽ không làm vậy bởi gã quá mệt để đi bộ cả một ngày dài nữa và cũng không muốn chạm trán với bất cứ con quỷ nào để gã phải thêm mệt nhọc. Gã định gõ cửa một lần nữa thì cánh cửa đã được mở ra bởi một Tomioka còn đang mơ ngủ.

   Shinazugawa nhận ra có một mùi hương thực sự dễ chịu tỏa ra phía sau cánh cửa. Khi cánh cửa mở ra, Shinazugawa không thể không ngó vào trong để tìm nguồn gốc của mùi hương ấy. Tomioka nhìn Shinazugawa một cách đầy bối rối, anh không thể hiểu vì sao Phong trụ lại tới phủ của anh vào giờ này.

   Shinazugawa trông thấy tóc Tomioka rối bù, điều đó đồng nghĩa với việc anh ấy đang ngủ và không cố ý để gã đợi ở bên ngoài,anh ấy cũng đang mặc một bộ yukata đơn giản. "Có ai ở đây không? " Shinazugawa hỏi Tomioka. "Tại sao lại hỏi vậy? " Tomioka hỏi ngược lại gã. Trước câu hỏi của Thủy trụ, gã im lặng, tự hỏi rằng mùi hương đó có phải đến từ Tomioka không. Gã chắc rằng mùi hương của Tomioka luôn rất mờ nhạt và trung tính.

  
   " Sao cậu lại đến đây lúc đêm muộn thế này và đập cửa nhà tôi? " Tomioka hỏi. "Hoàn toàn không phải vì tao sắp chết vì đói, khát và mệt mỏi , Tomioka ! " Gã dường như nhấn mạnh chữ cuối và tự hỏi người trước mặt hắn đây phải ngốc tới mức ngào khi hỏi gã như vậy. "Tôi không cho cậu vào đâu. " Tomioka nói. "Ý mày là sao? Mày bị điên à? Cứ cho tao vào đi, tao thực sự mệt mỏi và không muốn đấu với mày nữa " Shinazugawa nói, giọng có vẻ rất khó chịu bởi thái độ của Thủy trụ. Tomioka cuối cùng cũng đồng ý và cho gả vào phủ bởi anh ta trông cũng mệt mỏi vì nhiệm vụ gần đây.

   Tomioka đang chuẩn bị đi ngủ thì shinazugawa gọi anh lại. "Mày nghĩ mày đang làm gì thế ? Mày không phải nên cho khách của mày ăn sao? " Gã phàn nàn. " Tôi không mời cậu nên cậu không phải là khách của tôi. Cậu chỉ yêu cầu tôi cho cậu vào, làm sao tôi có thể làm bất cứ điều gì vào giữa đêm chứ? " Tomioka đáp trả,trông anh có vẻ cau có với alpha tóc trắng. "Ugh, kệ đi, tại sao tao lại mong đợi bất cứ điều gì từ mày chứ? Shinazugawa tự nhủ với chính mình vì Tomioka sẽ không nghe và không quan tâm.

   Ít nhất thì tao cũng có chỗ để ngủ chứ? " Phong trụ hỏi làm Tomioka lo lắng lần nữa. " Tôi không còn tấm nệm futon nào nữa , ngủ ở đây đi, nó khá lớn " Anh nói. " Mày thậm chí còn không có thêm một tấm nệm futon nào khác? Tao hối hận vì đã đến đây" Shinazugawa lại một lần nữa tự nhủ với bản thân. "Cậu sẽ đến đây hay tự lầm bầm rồi ngủ dưới sàn? " Tomioka hỏi. Anh hoàn toàn bực bội với shinazugawa, người không thể ngưng than vãn ngay cả khi Tomioka đã cho alpha vào nhà.

   "Được rồi, tao không quan tâm, miễn mày đừng ngáy hay gì đó là được. " shinazugawa trả lời mà không biết phải nói gì . Tomioka chỉ dịch sang một bên để nhường cho gã một ít không gian trên chiếc futon rộng rãi, mặc dù nó không đủ rộng cho hai người đàn ông cao lớn . Gã quyết định phớt lờ sự thật rằng lưng gã đang đè lên Tomioka và gã có thể cảm nhận mọi chuyển động của Tomioka. Gã nhìn chăm chăm lên trần nhà cho đến khi giấc ngủ cuối cùng cũng đến. Gã chìm vào giấc ngủ sâu , mơ về những ngày xưa cũ.
  
   Một lúc sau, gã tỉnh dậy sau giấc ngủ khi cảm thấy bản thân bị thứ gì đó nặng nề đè lên nguời. Gã mệt mỏi mở mắt và thấy Tomioka đang nằm trên người mình, ôm chặt lấy gã với cánh tay quấn quanh alpha cao hơn mình một chút. Khi này , một mùi hương dễ chịu tỏa ra từ người Tomioka. Mùi hương như cỏ tươi xanh ngát, hoa chớm nở và những giọt sương của sớm ban mai, cùng hòa quyện với nhau tạo ra một hương thơm nồng nàn. Cảm giác giống như đang đứng trên đồng cỏ vào buổi sáng, một cảm giác khiến người ta thật dễ chịu. Shinazugawa vội vàng ngồi dậy và thấy khuyến mặt Tomioka được phủ bởi một tầng sương màu đỏ thẫm. Omega mở mắt và tiến gần hơn đến chất nhờn chảy ra từ khe hở của bộ yukata. " Mày nghĩ mình đang làm cái gì vậy?! " Shinazugawa hét lên và cố đẩy anh ra khỏi người mình nhưng bất thành. Tomioka chỉ rên rỉ mà không nói gì.

   Shinazugawa nhận ra Thủy trụ đang "nóng" lúc này và quyết định rời đi sẽ là điều tốt nhất nên làm nhưng gã không thể đứng dậy, gã không biết liệu đó là vì cơ bắp của gã mệt mỏi hay ham muốn đang lấn át lí trí và bao trùm lấy gã . Giyuu nhích mông lên trên người alpha, cố tạo ra chút ma sát cho sự cương cứng sắp lộ ra từ bên dưới nếp gấp của bộ yukata.

   "Bình tĩnh nào! " Sanemi nói và lay vai của Giyuu khi anh sắp kéo hakama của gã ra và để lộ sự cương cứng của mình. Giyuu rên rỉ khi phải tách khỏi alpha. "Làm ơn đi mà ~~", anh rên rỉ và không thể chống lại ham muốn bao trùm lấy cơ thể mình. Khả năng suy nghĩ mạch lạc của Giyuu đang mất dần và anh không thấy được gì ngoài alpha trước mặt mình. "Thành thật mà nói, tại sao mày lại cho tao vào nếu mày phát tình, mày có vẻ không muốn để cho cả hai chúng ra chợp mắt một chút nào " Sanemi nói và nhìn Giyuu một cách đầy mệt mỏi . " Làm ơn ~ cần cậu ~"Giyuu rên rỉ thành tiếng, không thể kiểm soát được sức nóng mà anh cảm thấy bên trong mình.

   Sanemi không biết mình nên làm gì, gã muốn bỏ đi nhưng không thể. Cơ thể gã không thể cử động, đặc biệt là đôi chân. Gã ngay bây giờ rất muốn chịch giyuu đến phát điên lên được và mùi hương của omega thật tuyệt. Gã không còn thời gian để suy nghĩ và gã cần phải đưa ra quyết định ngay bây giờ. Nhưng trước khi gã có thể làm vậy, cơ thể gã đã làm điều đó thay gã. Gã đột nhiên lao vào Giyuu như một kẻ săn mồi lao vào con mồi của mình. Gã nắm lấy cổ tay của Giyuu, tay còn lại kéo yukata của anh lên, để lộ ra vật nam tính đang cương cứng,đỏ ửng và rỉ nước của anh. Alpha lật anh nằm sấp lại, hông nhô lên, hai chân dang ra , để lộ ra lỗ nhỏ trơn bóng của anh.

   Sanemi nhếch mép cười khi thấy lỗ nhỏ của Giyuu chảy nước ra làm ướt hết cả mông. Điều duy nhất bây giờ mà omega tóc đen có thể làm là ngọ ngoậy bên dưới alpha tóc trắng. Sanemi quan sát cơ thể Giyuu khi anh đang rên rỉ những tiếng nhỏ, dường như không ngừng tuôn ra khỏi miệng anh. Sanemi lấy một ngón tay đẩy vào lỗ nhỏ đỏ ửng của Giyuu và bắt đầu di chuyển khám phá bên trong Giyuu và còn để đảm bảo rằng Giyuu sẽ không bị thương. Giyuu rên một tràng nhẹ khiến Sanemi như phát điên. Gã cho thêm một ngón rồi hai ngón, cuối cùng ra vào tất cả chúng, trong khi Giyuu không thể làm gì khác ngoài việc phát ra những tiếng rên rỉ từ miệng nhiều hơn.

   "Làm ơn ~ tôi cần cái cái của cậu ở trong  ~" anh rên rỉ. "Kiên nhẫn nào! " Sanemi nói với anh . Sanemi bắt đầu rãi những nụ hôn nhẹ nhàng từ cổ cho đến ngực anh trong khi ngón tay đang ra vào lỗ nhỏ của anh . "Cảm giác thật ~ tuyệt ~" Giyuu rên khi gã tìm thấy tuyến tiền liệt của anh và gã bắt đầu xoa bóp nó . "Đừng dừng lại ~", Giyuu khuyến khích gã khi những ngón tay của gã tới gần bờ vực cực khoái hơn. Giyuu đột nhiên giải phóng dữ dội khi Sanemi lại đẩy ngón tay vào tuyến tiền liệt của anh. "Mm~"  anh lúc này đang co giật quanh (?) ngón tay của Sanemi và phun tinh dịch khắp bụng , lmf bẩn bộ yukata của anh.

   "Trông mày thật nhếch nhác chỉ vì ngón tay của tao " Sanemi nói . Gã trông vô cùng tự mãn với những gì gã đã làm. Giyuu chỉ nhìn gã, không phản ứng gì và chỉ rên rỉ. Sanemi lật anh lại, bụng của anh chạm vào futon và anh rên rỉ khe khẽ . Gã nới lỏng cho anh thêm một chút nữa vì biết anh không thể lấy hết của gã, dù sao thì đó cũng là lần đầu của Giyuu. Sanemi chắc chắn về điều đó.

   Không người nào từng thể hiện sự quan tâm nào đến Giyuu trong suốt cuộc đời anh, và Giyuu hoàn toàn ổn với điều đó vì anh cũng không mấy quan tâm. Mặc dù điều đó rất đau đớn trong kì phát tình của anh nhưng anh đã thực hiện các nhiệm vụ khó hơn để tránh xa mọi người , và điều đó đã có hiệu quả trong suốt những năm qua. Tại sao anh đột nhiên cho Sanemi vào phòng mình? Anh có hối hận vì đã để Sanemi chạm vào mình trong thời kì phát tình của anh không? Tuy nhiên, Giyuu không chắt chắn về điều đó.

   Giyuu quay đầu nhìn lại và thấy Sanemi đang chuẩn bị đưa nó vào nên dịch chuyển một chút để có vị trí tốt hơn và nhìn sang một bên để tránh giao tiếp bằng mắt. Anh đã bình tĩnh lại một chút sau khi giải phóng nhưng cơ thể anh vẫn thực sự nóng. Anh xoay hông để tiếp xúc nhưng Sanemi rút lên và bảo anh đợi. Sau vài giây, alpha đột nhiên đẩy vào với lực mạnh khiến omega bên dưới anh rên lên.
 
   "Đừng quá căng thẳng thế " Sanemi nói. " Mày sẽ càng căng hơn và tự làm đau chính mình. " Giyuu rên rỉ xin lỗi và nhìn đi chỗ khác, hy vọng Sanemi sẽ sớm bắt đầu động. Giyuu cố nắm chặt tấm futon bằng tay nhưng nhận ra Sanemi đã nắm chúng lại trong suốt thời gian qua bằng tay gã. Anh đột nhiên cảm thấy Sanemi thúc vào anh, với lực mạnh hơn một chút so với anh muốn.

   " K-Khoan đã -" Giyuu run rẩy nói. " Không phải mày là người cầu xin tao cho cái quý của tao vào sao? " Sanemi nói với một nụ cười nhếch mép trên khuôn mặt. "Sẽ đau nếu anh đẩy quá mạnh... " Giyuu nói. " Dù mày nói gì đi nữa (?) " Sanemi đảo mắt nhìn omega, do dự và làm theo lời anh ta nói. Gã di chuyển chậm hơn và cảm thấy Giyuu run rẩy bên dưới mình khi alpha đâm vào tuyến tiền liệt của anh. Gã thay đổi góc độ một chút để gã đâm trực tiếp vào tuyến tiền liệt của anh mỗi khi gã đẩy. "Ahah ~ Đ - Đừng " anh rên rỉ . Sanemi phớt lờ lời cầu xin của anh và lại đâm vào chỗ đó. " K-Không phải ở đó ~" omega lại rên rỉ.

   "Nhưng có vẻ như mày đang vui vẻ " Sanemi nói một cách ngạo mạn. Giyuu không đáp lại mà nhìn đi chỗ khác, mặt lại đỏ bừng." Mày cứ bảo tao đừng chạm vào tuyến tiền liệt nhưng có vẻ mày thích thể, tao có nên dừng lại không? " Sanemi nói trong khi không có ý định dừng lại. " L-Làm ơn, tiếp tục đi ~" Giyuu kêu lên khi Sanemi ngừng thúc. "Cậu bé ngoan" Gã nói và lại bắt đầu thúc. Nhiều âm thanh tục tĩu hơn thoát ra từ miệng Giyuu và nhanh chóng trở thành những tiếng rên rỉ. Lưỡi anh thè ra và mắt không tập trung. sau một vài phút như vậy, Sanemi cảm thấy dương vật mình giật giật khi nó bắt đầu to ra.

   "Đừng di chuyển, tao đang thắt nút " Sanemi nói, biết rằng sẽ làm đau omega nếu một trong hai người di chuyển. "Nghh- Đau quá" Giyuu nói. Nước mắt dâng lên trong mắt anh trước cảm giác mới mẻ khi bị kéo căng hoàn toàn. Dương vật của Sanemi ấn vào thành của anh và giãn ra. Giyuu rên lên đau đớn vì cảm giác kì lạ và vùng vẫy một lúc nhưng bị Sanemi siết chặt cổ tay anh, hạn chế để không thể di chuyển. Giyuu rít lên vì cơn đau nhói lên từ cổ tay và hậu huyệt đau nhức. Sanemi gầm nhẹ lên khi dương vật của anh bắt đầu phun tinh dịch vào bụng Giyuu. Bụng của anh đang được lấp đầy bởi dòng tinh ấm nóng của Sanemi và anh rên lên vì cảm giác đó, khẽ lắc hông. Anh nhìn lại và thấy Sanemi với sự dâm dục trên khuôn mặt.

   Sanemi vẫn đanh phun ra bên trong anh và anh thấy bụng mình hơi phình ra. Giờ anh cảm thấy thực sự no. Sau một lúc, vật nam tính của gã mềm hơn và rút ra trong khi một thác tinh dịch theo nghĩa đen chảy ra khỏi mông Giyuu. Cả hai đều thực sự mệt mỏi sau những việc ân ái đêm đó và Sanemi ngủ thiếp đi trên tấm futon trong khi đang ôm chặt Giyuu. Không ai trong số họ dọn dẹp cả bởi họ quá mệt nên không quan tâm. Những chú chim hót líu lo bên ngoài khi mặt trời xuất hiện từ phía đông ngọn đồi bên cạnh khu điền trang của Giyuu nhưng nó không đánh thức bất kì trụ cột nào trong số hai vị đang ngủ.
..........

   Tg viết chap này thực sự rất ngon nhưng tay viết của Jang còn hơi non nên chỉ có thể viết được như này. Có lẽ Jang nên tập viết đoạn H nhiều hơn vào những chương sau.
   Đáng lí ra chương này sẽ đươc đặng sớm hơn nhưng Jang khá là lười, và đã ngâm chương này hơn một tuần trong khi đã viết hơn 2/3 truyện 👉👈. Jang viết chương này khá là vội nên nếu có sai xót gì thì xin thứ lỗi nha.

 

   
  

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro