Chuyện Tình Showbiz

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

08

Sau khi nói chuyện với Thái Từ Khôn, tôi cũng nói với anh ấy chuyện Bạch Dũng Niên lấy tro cốt của mẹ tôi ra uy hiếp tôi.

"Được, anh sẽ đi xử lý."

Thái Từ Khôn vén tóc tôi ra sau tai, thấp giọng nói:

"Lộc Lộc, anh sẽ trả lại cho họ những oan ức mà em phải gánh chịu vì anh."

Sáng sớm hôm sau, ngay khi điện thoại tôi được sạc đầy và bật nguồn lên, Bạch Dũng Niên gọi đến.

Không có gì ngạc nhiên khi ông ấy mắng tôi.

Ông ấy hỏi tối qua đã xảy ra chuyện gì với Lý tổng, đang uống rượu sao lại vào bệnh viện cấp cứu, thậm chí còn bị gãy tay?

Tôi cầm điện thoại liếc nhìn Thái Từ Khôn. Mà Thái Từ Khôn thì chậm rãi uống cà phê và xem tạp chí tài chính.

Thấy tôi không lên tiếng, Bạch Dũng Niên liền bảo tôi về nhà một chuyến.

"Được." Tôi thu hồi ánh mắt, nuốt xuống một ngụm nước bọt.

Sau khi cúp máy, Thái Từ Khôn ngẩng đầu nhìn tôi, đóng cuốn tạp chí lại và nói:

"Anh cùng em trở về."

"Vâng."

Khi tôi bước vào nhà, phòng khách tràn ngập quần áo cao cấp và trang sức sa xỉ, Bạch Na đang vui vẻ thử quần áo còn Liêu Mỹ Phân đang giúp cô ấy xem bộ nào hợp với mình.

"Mày về rồi." Bạch Dũng Niên thấy tôi trở về, mí mắt cũng không nhấc lên, cho nên không nhìn thấy Thái Từ Khôn phía sau tôi.

Ngược lại Bạch Na đã nhìn thấy anh ấy.

"Mày là thằng ca sĩ phèn đó hả?" Cô ta khinh thường liếc nhìn Thái Từ Khôn, bĩu môn nói: "Trông mày cũng được, nhưng chính là nghèo, đéo có một xu dính túi."

"Cho dù không đẹp trai thì tôi cũng chẳng thèm cô." Thái Từ Khôn lạnh lùng đáp trả.

"Mày!!" Bạch Na nóng nảy quay đầu tìm Bạch Dũng Niên cáo trạng, Bạch Dũng Niên cau mày nói:

"Nói mày chia tay mà mày còn dẫn nó về đây làm gì. Tốt nhất mày nên nghe lời tao, không đừng có trách."

Ông ấy muốn uy hiếp tôi, nhưng Liêu Mỹ Phân kéo lấy tay áo ông ta, ra hiệu bằng ánh mắt, Bạch Dũng Niên mới không tức giận, mà đá và cái túi cạnh chân rồi nói:

"Nói cho mày biết, tối mai nhà họ Thái có tổ chức dạ hội, người đến đó đều là người giàu có, đến lúc đó tao sẽ tìm cho mày một mối hôn sự."

Tôi nhìn chiếc túi rẻ tiền cạnh chân Bạck Dũng Niên cùng với những bộ đồ cao cấp dành cho Bạch Na trong phòng khách, chỉ thấy nực cười.

Thấy tôi không nói gì, Bạch Na cố tình khoe khoang với tôi.

"Mày thấy chưa, tất cả đều là đồ cao cấp, ba mua cho tao đấy, biết vì sao không? Bởi vì tao sắp trở thành Tam thiếu phu nhân của nhà họ Thái rồi!"

Giọng điệu của Bạch Na đầy khao khát và phấn khích.

Nghe vậy, tôi nhìn về Thái Từ Khôn đứng sau tôi.

Mà Thái Từ Khôn nhún vai một cách vô tội.

Tôi nhướng mày nhìn Thời Na: "Cô là ở trong mơ trở thành Tam thiếu phu nhân nhà họ Thái sao?"

"Mày." Bạch Na bị tôi chọc tức đến nghẹn lời. Cô ta cầm tấm thiệp mời mời cao cấp được mạ vàng trên bàn lên sau đó đắc thắng nói với tôi:

"Nhìn thấy gì đây không, thiệp mời nhà họ Thái gửi cho tao đó, còn cố ý nhấn mạnh Bạch tiểu thư nhất định phải tham dự!"

Tôi: "........"

Thái Từ Khôn vội vàng ở bên cạnh tai tôi thì thầm: "Anh sai rồi, là anh chưa kịp nói về mối quan hệ của hai người với mẹ."

Xem ra, cha mẹ Thái cũng không biết quan hệ phức tạp của gia đình tôi.

Bọn họ chỉ biết nhà họ Bạch có hai cô con gái, tôi là con cả, nhưng họ cũng không biết rằng gia đình tôi chỉ tuyên bố rằng họ chỉ có một cô con gái Bạch Na.

Cũng đúng thôi, nhà họ Bạch tuy có tiền nhưng cũng không đủ đẳng cấp với nhà họ Thái.

Nhà họ Thái mới là hào môn chân chính.

"Chà, vậy tôi chúc cô mọi việc thuận lợi."

Tôi nhìn Bạch Na người đang đắc ý cùng với Liêu Mỹ Phân khiêu khích tôi, thật nóng lòng muốn xem họ bị tát vào mặt trong buổi dạ hội như nào.

Thượng đế đã nói rồi, muốn làm cho con người ta phát điên trước tiên phải cho nó nếm trái ngọt trước.

Bây giờ chỉ khi tham vọng của họ càng lớn, leo càng cao thì lúc ngã xuống mới có thể đau không muốn sống.

Lúc chúng tôi rời đi, Bạch Dũng Niên đã chế nhạo Thái Từ Khôn và khi tôi không thể nhẫn nhịn được nữa, Thái Từ Khôn đã nắm tay tôi thật chặt.

Chỉ với một cái nhìn, tôi đã hiểu ý anh ấy.

Anh ấy cũng nghĩ như tôi.

Tôi không mang theo bất kỳ món đồ nào mà Bạch Dũng Niên đưa.

09

Bữa tiệc này được tổ chức bởi gia đình Thái nhằm công bố người thừa kế của họ.

Họ có ba người con.

Anh cả Thái Diệc Trần là bác sĩ, say mê y thuật, không quan tâm đến sản nghiệp gia đình.

Anh hai là Thái Xuyên Châu là một cảnh sát vũ trang, một lòng hướng về tổ quốc.

Cuối cùng là Thái Từ Khôn lại càng không muốn thừa kế gia nghiệp, anh ấy theo đuổi lý tưởng trở thành ca sĩ và nghệ sĩ hàng đầu thế giới.

Vì thế cha mẹ Thái lo đến bạc cả đầu.

Nhà người ta thì con cái tranh giành gia sản, nhà bọn họ thì ba đứa con trai ai cũng tài giỏi nhưng đều coi gia sản như củ khoai nóng chỉ tổ làm phỏng tay. Không ai muốn thừa kế.

Cũng may Thái Từ Khôn thông suốt, đột nhiên sẵn sàng trở về nhà thừa kế công việc kinh doanh của gia đình.

Về vấn đề này, tôi đã hỏi anh ấy, liệu anh ấy quay về thừa kế công việc kinh doanh của gia đình có phải vì tôi hay không.

Nếu thật vì tôi, thì tôi không muốn anh ấy hy sinh ước mơ của mình vì tôi.

Lúc ấy Thái Từ Khôn đã nói với tôi:

"Lộc Lộc, con người không chỉ có ước mơ mà còn có trách nhiệm và nghĩa vụ. Anh cũng vốn định rời khỏi ngành giải trí khi 30 tuổi để tiếp quản công việc kinh doanh, giờ chẳng qua là ra trước hai năm thôi."

Thái Từ Khôn sẵn sàng tiếp quản công ty, ngoài cha mẹ Lục thì anh cả và anh hai của Thái Từ Khôn là người hạnh phúc nhất.

Lúc ấy nghe được tin tức này, anh hai Thái Xuyên Châu cố ý xin nghỉ phép, từ xa chạy về nắm tay Thái Từ Khôn nghẹn ngào:

"Lão tam, cảm ơn em đã vất vả rồi, không uổng công năm đó anh cõng nhiều nồi như vậy, bị đánh nhiều như vậy..........."

Thái Từ Khôn: "............."

Vào ngày tiệc.

Bữa tiệc được tổ chức tại nhà họ Thái.

Thái Từ Khôn đã thuê cho tôi một đội trang điểm chuyên nghiệp để tạo kiểu tóc và trang điểm cho tôi. Chiếc váy tôi đang mặc cũng là chiếc váy may thủ công cao cấp vừa được mang từ Pháp về.

Khi tôi bước ra khỏi phòng thay đồ, Thái Từ Khôn gần như không thể rời mắt khỏi tôi.

"Vợ anh đẹp nhất." Thái Từ Khôn nhẹ nhàng nắm lấy tay tôi và hôn lên mu bàn tay tôi.

Hôm nay anh ấy và tôi mặc cùng một bộ thiết kế dành cho cặp đôi.

Tôi có chút ngại ngùng, thu tay lại:

"Hoạt ngôn xảo ngữ." (Ý là chỉ biết nịnh nọt.)

Thái Từ Khôn lại nắm lấy tay tôi, cúi đầu nhìn tôi cười:

"Đây là lời thật lòng của anh."

"Đi thôi, anh dẫn em đi xem kịch hay." - Thái Từ Khôn nói.

Lúc Thái Từ Khôn dẫn tôi từ lầu hai đi xuống, đã thu hút sự chú ý của mọi người.

Bữa tiệc chỉ tổ chức ở tầng một, tầng hai không cho phép bất cứ ai đi lên.

Tôi được Thái Từ Khôn dẫn xuống, thân phận không cần nói cũng biết.

Vì thế lập tức có người đi lên, nịnh nọt mà tâng bốc. Đối với những điều này, Thái Từ Khôn dễ dàng đáp lại.

Những ly rượu chúc tôi đều được anh uống sạch.

Mà mẹ Thái lại thân thiết giới thiệu tôi với những quý phu nhân khác.

Tất cả những người có mặt ở đây hôm nay đều là những người thông minh và họ sẽ chỉ trong vài giây tự biết địa vị của tôi trong nhà họ Thái như thế nào.

Lúc này điện thoại của Thái Từ Khôn vang lên, anh liếc nhìn số điện thoại trên đó, sau đó quay sang tôi nói:

"Anh đi nghe điện thoại, có lẽ cần họp video, anh sẽ hoàn thanh nhanh nhất có thể, em đợi anh nhé."

Thái Từ Khôn dặn dò tôi một chút và nhờ cha mẹ anh ấy chăm sóc tôi.

Kể từ khi tiếp quản công ty, sự nghiệp của Thái Từ Khôn trong giới giải trí đã dừng lại và anh ấy hoàn toàn dấn thân vào công việc kinh doanh của gia đình.

Trong thời gian này, anh ấy thường xuyên có các cuộc họp và tăng ca đến khuya.

Tôi gật đầu ra vẻ đã biết.

Khi anh ấy quay đi, còn nhẹ nhàng hôn lên vành tai tôi. Trước mặt mọi người, mặt tôi lập tức đỏ bừng, thậm chí vành tai cũng đỏ.

Mẹ Thái mỉm cười và vỗ nhẹ lên tay tôi.

Ngay sau đó, điện thoại của tôi reo lên.

"Dì, cháu đi nghe điện thoại ạ." - Tôi lễ phép nói với mẹ Thái Từ Khôn.

"Được, đi đi." Mẹ Thái đang trò chuyện với một người phụ nữ, bà ấy âu yếm gật đầu với tôi.

Tôi đi đến góc và nghe máy.

Là chị quản lý của tôi gọi đến, hỏi tôi có một bộ phim truyền hình và tôi có muốn nhận vai nữ chính hay không, cô ấy đã đọc kịch bản cũng không tệ lắm.

Tôi nói nhận.

Chị ấy ngược lại có chút bất ngờ, cô ấy nghĩ rằng tôi cũng sẽ rời khỏi giới giải trí.

Cô ấy cũng vừa biết thân phận của Thái Từ Khôn.

Tôi mỉm cười, không nói gì, chỉ nói với cô ấy rằng hãy nhận kịch bản này.

Nói xong tắt máy, tôi quay đầu lại nhìn thoáng qua mẹ Thái, bà đang trò chuyện rất nhiệt tình, tôi cũng không đi qua quấy rầy mà tự mình đi tới khi tự phục vụ, cầm lấy một ly nước trái cây uống.

Vừa rồi nói chuyện lâu như vậy, Thái Từ Khôn lại thay tôi uống hết rượu, nên bây giờ cổ họng tôi có chút khô.

Tôi vừa cầm lên, nhấp môi vài ngụm, tôi thấy Bạch Dũng Niên bước vào với bộ quần áo lộng lẫy ...cùng với Liêu Mỹ Phân và Bạch Na trông giống như nhà giàu mới nổi bước vào.

Liêu Mỹ Phân mặc áo lông thú, trên người đều đeo trang sức, tai, cổ ,cổ tay, mười ngón tay đều đeo nhẫn, hết sức khoa trương.

Mà Bạch Na mặc váy công chúa hoa lệ, ngẩng đầu lên cực kỳ giống một con công.

Quần áo của họ rất lộng lẫy, nhưng không phù hợp với bữa tiệc ngày hôm nay.

Những người đến đây tuy đều là người giàu có, sang trọng và quý phái.

Nhưng mọi người đều ăn mặc kín đáo, và họ cũng không có ăn mặc như một người giàu mới nổi như họ.

Cho nên sự xuất hiện của ba người họ, khiến cho toàn bộ sảnh tiệc đều im lặng, cùng nhau đưa mắt nhìn về phía bọn họ, nhưng khách mời lại rất có ý tứ, không lộ ra bất kỳ biểu cảm nào.

Khi nhìn thấy mọi người đều nhìn về phía bọn họ, Bạch Na càng thẳng lưng hơn, khuôn mặt đầy sự kiêu ngạo và cô ta nghĩ rằng mọi người đều bị mê hoặc bởi vẻ đẹp của mình.

Khi mẹ Thái nhìn thấy họ đến, bà vẫy tay với tôi. Tôi đặt ly nước trái cây xuống và bước tới.

Nhưng Bạch Na nhanh hơn tôi, cô ta bước về phía mẹ Thái.

Một tay xách váy chạy đến, hướng về phía vị phụ nhân bên cạnh mẹ Thái nhiệt tình chào hỏi

" Mẹ Thái!"

Vị quý phu nhân kia: "............."

"Cô gái, cô nhận nhầm người rồi, vị kia mới là Thái phu nhân." - Vị quý phu nhân biểu cảm một lời khó nói hết, liếc nhìn đánh giá Bạch Na một chút, hơi nhói mày.

Có lẽ bà ấy đang nghĩ xem đứa ngốc này từ đâu chạy ra mà ngay cả chủ nhà cũng có thể nhận nhầm.

Trên mặt Bạch Na thoáng chút bối rối, nhưng cô ta ngay lập tức gọi mẹ Thái một cách trìu mến.

Liêu Mỹ Phân vuốt tóc, làm động tác gần gũi và cười nói: "Bà thông gia."

Dù đều là con người nhưng cũng không thể không nói câu "Bà thông gia." này sức ảnh hưởng lớn quá rồi.

Các vị khách mời đều nhìn mẹ Thái nhưng bà vẫn bình tĩnh và không trả lời.

Thái Từ Khôn từng nói qua với bà ấy về chuyện nhà họ Bạch.

Lúc đó nghe xong, ngoài thương xót cho tiểu Lộc bà ấy còn nói nhất định phải dạy cho bọn họ một bài học nhớ đời.

Thấy mẹ Thái không trả lời lại, Liêu Mỹ Phân và Bạch Na có chút xấu hổ.

Lúc này cô ta nhìn thấy tôi đang đi tới, lập tức trợn mắt lên, lớn tiếng chấp vấn tôi sao lại ở chỗ này.

Tôi còn chưa kịp nói chuyện, Bạch Dũng Niên đã bước nhanh đến, kéo lấy tay tôi, lớn giọng mắng tại sao tôi lại đến đến đây mà không ở một góc đợi ông ta.

Còn nói, chờ ông ấy xử lý xong hôn sự của Bạch Na và nhà họ Thái, sẽ giục tôi tìm mối khác.

Tôi mỉm cười, chỉ là nụ cười không còn ở trong mắt tôi.

Tôi nhẹ nhàng gạt tay Bạch Dũng Niên ra, nói không cần, tôi đã có bạn trai rồi.

Cũng không biết rằng Bạch Dũng Niên nghĩ như nào, lại càng lớn giọng chấp vấn tôi:

"Cái thằng nhãi ca sĩ đó sao? Nó có thể cho mày cái gì? Đủ cơm ăn sao? Nó chỉ là đang ăn bám mày thôi!"

Tôi nhướng mày, nhìn về phía Thái Từ Khôn đang từ tầng hai đi xuống, anh bật cười: " Anh có nghe chưa, ông ấy nói anh đang ăn bám em đó nha."

Thái Từ Khôn nghe vậy cười khúc khích, nắm lấy tay tôi và cúi đầu xuống hôn, không thèm để ý nói:

"Tiền của anh cũng là của em hết, anh đúng thật là một tên ăn bám em còn gì."

Bạch Dũng Niên bị những gì chúng tôi nói làm cho sửng sốt. đôi lông mày ông ấy bắt đầu nhăn lại như thể ông ấy đã phát hiện ra điều gì không đúng, nhưng ông ta chưa kịp phản ứng, Bạch Na liền xông tới.

Cô ta còn nói với khách mời rằng:

"Thật xin lỗi, chị gái tôi không hiểu chuyện, tìm một ca sĩ nhỏ không nổi tiếng, mọi người đừng để ý, cứ ăn uống no say nhé..........."

Liêu Mỹ Phân cũng tới để thuyết phục tôi, và với bộ dáng bông sen trắng bà ta nói với tôi:

"Tiểu Lộc, sao con lại có thể mang loại ca sĩ nhỏ không tiếng tăm này đến đây cơ chứ? Không thấy xấu hổ sao? Lát nữa cho nó hát một bài coi như đền tội với mọi người đi........."

Tôi không thể nhịn được nữa đang định mở miệng phản bác thì mẹ Thái đi tới.

Khuôn mặt bà ấy đen lại. Ánh mắt lạnh lùng quét qua ba người Bạch Dũng Niên, cười lạnh nói:

"Để cho con trai tôi hát đền tội? Mấy người nghe xong không sợ tổn thọ chứ?"

"Con trai bà?" - Liêu Thời Phân ngơ ngác hỏi.

Bạch Na còn muốn mở miệng nhưng đã bị mẹ Thái Từ Khôn tát hai cái.

"Làm sao, đánh cô thật bẩn tay."

Bạch Na bị hai cái tát này đánh cho trợn tròn mắt, không dám tin mà ôm mặt nhìn mẹ Thái, cô ta đưa mắt qua nhìn Thái Từ Khôn, cho dù có chết đi sống lại thì mấy ngày trước cô ta vẫn đang nghĩ rằng anh ấy chỉ là một ca sĩ nhỏ, vẫn luôn trào phúng người khác. Nay người ta lắc mình cái đã biến thành người thừa kế nhà họ Thái.

Tôi đưa khăn tay qua cho mẹ Thái lau tay. Bà ấy dịu dàng nói vẫn là tiểu Lộc hiểu chuyện.

" Bà............."

Bạch Dũng Niên cuối cùng cũng tỉnh táo lại, ông ấy mở to mắt nhìn tôi rồi lại nhìn Thái Từ Khôn, chắc chắn ông ấy còn nhớ ngày hôm đó đã sỉ nhục Thái Từ Khôn như thế nào.

"Tiểu Thái.......Không! Tiểu Thái tổng, tôi, tôi không có mắt, là tôi không biết thái sơn, ngài đừng so đo với tôi, Lộc Lộc, con mau giúp cha nói vài câu đi!!!"

Bạch Dũng Niên nhìn về phía tôi cầu cứu. Khuôn mặt già nua của ông ấy đã chuyển sang trắng bệch.

Tôi lạnh lùng nhìn ông ấy.

"Chim ác chiếm tổ bồ câu, đối xử thô bạo với con gái mình, thật không hổ danh là ngoại thất phù chính ( chọc cho người ta tan nhà nát cửa rồi mình nhảy vào.) ."

Mẹ Thái chế nhạo Liêu Mỹ Phân, bà ta sửng sốt. Mẹ Thái không chút thương tiếc mà vạch trần bản chất của Liêu Mỹ Phân ngay tại đây.

"Mười ngón tay, bà liền đeo mười cái nhẫn, sao không đeo cả nhẫn ở ngón chân đi. Cái đồ nhà quê tính khoe khoang cái gì ở đây không biết......." - Một vị quý phu nhân chế giễu khiến mọi người bật cười.

Đôi môi đỏ tươi của Liêu Mỹ Phân run lên, bà ấy nhìn mẹ Thái, có lẽ muốn phản bác lại nhưng cuối cùng vẫn không nói gì.

"Mười sáu tuổi đã phá thai, lại còn qua lại với đàn ông đã có gia đình, nhìn xem đúng là mẹ nào con nấy."

Mẹ Thái nhìn thoáng qua Bạch Na đang ngồi gục trên mặt đất với vẻ mặt cực kỳ chán ghét.

Bà ấy cười khẩy, sau đó quay sang các vị khách và nói:

"Tôi thực sự xin lỗi các vì và đã để mọi người nhìn thấy trò hề này."

"Tôi Giang Nguyệt Dung hôm nay xin tuyên bố, bất kì ai làm ăn cùng với ba người họ Bạch này hoặc có qua lại với họ, chính là đang cùng nhà họ Lục chúng tôi đối đầu." - Mẹ Lục bình tĩnh nói.

"Không, không, bà Thái, tốt xấu gì bà cũng không thể làm như vậy........." - Bạch Dũng Niên biết rằng những vị khách hôm nay đến đây đều là những người có lợi cho ông ta sau nay.

Mẹ Thái làm như vậy chính là đang phong sát họ.

Ông ấy hiểu được không ai vì nhân vật nhỏ như bọn họ mà đi đắc tội với nhà họ Lục.

Vì vậy ông ta vội vàng mở miệng, muốn lợi dụng tôi đánh bài tình cảm.

Nhưng Thái Từ Khôn đã trực tiếp gọi bảo vệ ném ba người họ ra ngoài.

Tôi nhìn mấy người bị ném ra ngoài, đáy lòng không một chút gợn sóng.

Đây có tính là báo ứng không?

Thời Dũng Niên liên tục nói muốn phong sát Thái Từ Khôn, vậy mà lúc này người bị phong sát lại là ông ấy.

Thấy tôi đang nhìn họ Thái Từ Khôn vuốt tóc tôi, cúi đầu thì thầm:

"Lộc Lộc, đây mới chỉ là bắt đầu thôi, em nhìn đi, anh sẽ khiến họ phải trả giá gấp đôi những gì họ đã làm với em trong những năm qua."

Sau khi ba người họ bị ném ra ngoài, bữa tiệc lại tiếp tục náo nhiệt.

Cha Thái thông báo rằng Thái Từ Khôn sẽ là người kế thừa tập đoàn họ Thái và Thái Từ Khôn đã quỳ gối trước mặt mọi người và cầu hôn tôi.

Tình yêu của chúng tôi đã đi đến đây, chuyện kết hôn là chuyện đương nhiên, nhưng tôi không nghĩ anh ấy sẽ cầu hôn tôi trước mặt nhiều người như vậy.

"Tiểu Lộc, mau , mau đồng ý nó đi." - Mẹ Thái đứng bên cạnh kích động như một cô gái nhỏ. Nhìn bà ấy như vậy cha Thái cưng chiều ôm eo bà ấy.

"Em đồng ý." - Tôi vươn tay ra hai mắt đỏ hoe nói với anh ấy.

Ở trước mặt nhiều người như vậy, quỳ một gối cầu hôn, Thái Từ Khôn đã dùng chính bản thân mình để nói với mọi người tầm quan trọng của tôi.

Và khi cha mẹ Thái ủng hộ tôi, cũng là đang nói cho mọi người biết tôi là con dâu nhà họ Thái.

Họ rất yêu thương tôi.

"Anh yêu em." Thái Từ Khôn trịnh trọng đeo nhẫn cho tôi, đứng dậy hôn lên má tôi.

Tiếng vỗ tay nồng nhiệt vang lên khắp bữa tiệc.

10

Sau khi ngày cưới của tôi và Thái Từ Khôn đã được quyết định, tôi liền vào đoàn làm phim.

Chuyện chuẩn bị hôn lễ, sẽ do mẹ Thái toàn quyền quyết định.

Khi tôi nói tôi sẽ để cho bà ấy chuẩn bị đám cưới, bà ấy đã rất kích động, đến mức muốn khóc, nói tôi thực sự là tri kỷ nhỏ của bà ấy.

Bà ấy thích làm những việc này, nhưng những năm nay chưa từng có cơ hội.

Ban đầu bà ấy không dám bày tỏ ý kiến của mình vì sợ tôi không thoải mái, nhưng bà ấy không ngờ rằng tôi sẽ trực tiếp để cho bà ấy quyết định mọi chuyện.

Mẹ Thái rất cao hứng, vui vẻ bắt đầu chuẩn bị hôn lễ.

Tôi cũng vui vẻ.

Dù vậy bà ấy vẫn sẽ hỏi ý kiến của tôi rồi mới đưa ra quyết định.

Đám cưới của chúng tôi được lên kế hoạch vào năm sau.

Kể từ khi Thái Từ Khôn tiếp quản tập đoàn, anh ấy càng bận rộn hơn, thường xuyên bay ra nước ngoài công tác.

Mà tôi cũng tình cờ ở lại trường quay.

Vì vậy, tính toán thời gian chúng tôi không gặp nhau hơn nửa tháng rồi.

Tôi và Thái Từ Khôn gặp nhau ít, nhưng gặp mẹ anh ấy nhiều hơn.

Mẹ Thái thường xuyên đón tôi về nhà ăn cơm, đưa đồ ăn cho tôi khi tôi bận rộn, hoặc đi chọn đồ dùng cho đám cưới với tôi.

Hôm nay khi vừa kết thúc công việc, bà ấy gọi cho tôi nói rằng, bà ấy đã nấu canh và nhờ người lái xe gửi nó cho tôi và bảo tôi mau uống khi còn nóng.

Tôi đi lấy nó.

Sau khi người lái xe đưa cung kính đưa canh cho tôi, anh ta liền lái xe đi.

Lúc tôi xách bát canh quay trở về khách sạn tôi đã nhìn thấy nữ hai trong bộ phim này, Chu Thần.

Cô ấy nhìn vào bình giữ nhiệt trên tay tôi, nhếch mép hỏi tôi:

"Của Thái Từ Khôn đưa qua sao?"

Tôi cau mày và trả lời: "Không phải."

Tôi cũng không nghĩ nhiều, liền rời đi.

Lần trước trên Weibo chuyện Chu Thần với tôi còn chưa giải quyết xong. Lần này quay phim cùng một đoàn, tôi không muốn làm mọi chuyện trở nên tệ hơn nên không để ý đến cô ấy nhiều.

Tôi trở về khách sạn, tẩy trang và tắm rửa, đang định uống canh thì có người bấm chuông cửa.

Vừa mở cửa ra, tôi đã bị ai đó ôm vào lòng.

"Lộc Lộc, anh rất nhớ em."

Thái Từ Khôn ôm chặt lấy tôi, hít lấy hít để hương thơm ngọt ngào từ cơ thể tôi.

Tôi khá bất ngờ trước sự xuất hiện đột ngột của anh ấy.

"Không phải nói hai hôm nữa anh mới về sao? Sao bây giờ lại về rồi?"

"Nhớ em đó, nhớ đến mức không ngủ được, nên anh đã tăng ca để nhanh chóng bay về gặp em."

Thái Từ Khôn nâng cằm tôi lên, ánh mắt nóng bỏng nhìn tôi. Tôi bị nhìn đến xấu hổ, nên đẩy anh ấy ra, nói vừa rồi mẹ anh ấy gửi canh cho tôi, hỏi anh ấy có muốn cùng uống không.

Ai ngờ Thái Từ Khôn ôm tôi lên, nói không vội, anh ấy bận việc khác trước.

Tôi: "................"

11

Sáng sớm hôm sau Thái Từ Khôn vội vàng quay lại công ty.

Tôi cũng bắt đầu quay phim.

Chỉ là trước buổi trưa, tôi đã lên hot search.

Với tiêu đề là tôi đã bỏ rơi Thái Từ Khôn và được một lão già bao nuôi.

Hình ảnh kèm theo là một bức ảnh mờ được chụp khi người lái xe đưa canh cho tôi.

Người chụp ảnh đã lấy một góc rất xụi lơ, lại còn làm mờ ảnh???

Nhưng "xe sang + đêm khuya + đàn ông + tặng đồ", những từ khóa này đã đưa tôi lên top tìm kiếm.

Khi người quản lý của tôi chuẩn bị yêu cầu đội PR xóa đi những hot search đó thì Thái Từ Khôn đã gọi cho tôi.

(PR là đội quan hệ công chúng.)

Anh ấy nói rằng anh đã tìm ra ai làm ra chuyện này.

Chuyện này anh ấy sẽ đi xử lý, để cho tôi yên tâm đi quay phim.

Chưa đầy năm phút sau, các hot search đó đã thay đổi.

Thái Từ Khôn đã đích thân đăng lên Weibo cùng tôi công khai.

Còn mẹ Thái cũng đăng ký Weibo, đăng một tin:

"Chỉ là bảo tài xế mang canh cho con dâu của tôi, có vấn đề gì không?"

Tài khoản công ty Thái Từ Khôn cũng phát ra thông báo cũng @Bạch Lộc và @Thái Từ Khôn, kèm theo văn bản:

"Đây là Thái tổng và Thái phu nhân của chúng tôi đó nhaaa~"

Sau một loạt các hoạt động đó, Weibo đã bị tê liệt.

Weibo của tôi và Thái Từ Khôn không những không mất người theo dõi mà còn tăng thêm.

Đặc biệt là các fan của Thái Từ Khôn nhao nhao để lại bình luận, thì ra anh trai nhà bọn họ không phải là người không cố gắng, mà chỉ vì muốn về nhà kế thưa sản nghiệp của gia đình mà thôi.

Cũng may mắn, những bình luận đó luôn theo hướng tích cực, nhao nhao chúc phúc cho chúng tôi, thậm chí còn đổ xô lên Weibo của tôi gọi "chị dâu."

Tôi nhìn Weibo và thở phào nhẹ nhõm. May mắn thay, không có chuyện gì xảy ra.

Buổi tối khi Weibo trở về bình thường, đã lại lập tức có tin tức lên hot search, trực tiếp đè hot search của tôi xuống.

Đó là hot search của Chu Thần.

Cô ta không chỉ có một người bao nuôi, những người đó cũng không biết đến sự tồn tại của nhau. Cô ta chơi đùa với những vị kim chủ này và lợi dụng họ để kiếm tài nguyên cho mình.

Nhưng cuối cùng, những ông chủ đó đã biết đến sự tồn tại của nhau.

Các vị kim chủ cùng nhau hợp lực lại, phong sát cô ta, vợ của những người đó cũng trực tiếp đến đoàn làm phim xé xác cô ta.

Lúc đó chúng tôi đang quay phim. Ba người vợ xông thẳng vào đoàn làm phim, làm gián đoạn quá trình quay phim, sau đó đè lên Chu Thần, một người đè lên cô ta và véo lấy véo để, một người thì nắm lấy đầu cô ấy và tát vào mặt cô ấy, còn người kia vừa nhổ nước bọt vào người cô ấy, miệng còn không ngừng dùng đủ loại lời mắng mỏ cô ta.

Chu Thần bị đánh phát đến mức hét lên thê lương.

Mọi người có mặt đều sợ ngây người, nhất thời không kịp phản ứng.

Nhưng đến khi phản ứng lại, cũng không ai dám bước tới ngăn cản họ, bởi vì một trong số đó là.........vợ của đạo diễn.

Cảnh tượng này đã được chụp lại và đăng trên Weibo.

Mọi người đã bắt được kẻ thứ ba và đang trừng phạt cô ta, vì vậy rất nhiều lời chỉ trích trên Weibo buộc Chu Thần phải hủy bỏ Weibo.

Cô ta đã có một vụ bê bối lớn như vậy, hầu hết các nhãn hàng đều đề nghị chấm dứt hợp đồng với cô ta và thậm chí còn kiện cô ta ra tòa.

Chu Thần đã mất tất cả số tiền kiếm được trong những năm vừa qua và thậm chí còn nợ nần chồng chất.

Dưới sự chèn ép của mấy bà vợ đó, cô ta hoàn toàn biến mất khỏi giới giải trí.

Xảy ra chuyện như vậy, nữ hai đương nhiên phải thay đổi.

Thái Từ Khôn cũng đổi luôn đạo diễn.

Tập đoàn nhà họ Thái tham gia rất nhiều ngành công nghiệp, và có sở hữu một công ty giải trí điện ảnh, nó dẫn đầu ngành giải trí.

Thái Từ Khôn đã tăng cường đầu tư, nâng tầm bộ phim này.

Tôi cũng hoàn thành xuất sắc việc quay phim.

12

Thái Từ Khôn lấy tro cốt của mẹ tôi từ Bạch Dũng Niên đưa cho tôi, và chọn một nơi phong thủy thuận lợi, chọn ngày lành tháng tốt và chôn cất bà.

"Cảm ơn anh." Tôi nhìn chữ con gái Bạch Lộc và con rể Thái Từ Khôn trên bia mộ, mắt tôi đỏ hoe.

"Cảm ơn gì, đây là điều anh nên làm." Thái Từ Khôn đưa tay ra ôm tôi và ngực, hôn lên trán tôi.

Sau khi quay xong, tôi tuyên bố rút lui khỏi làng giải trí.

Lúc trước vào giới giải trí, vốn dĩ không phải ý định của tôi.

Vì nó nhanh kiếm tiền, lúc đó tôi rất thiếu tiền.

Bây giờ tôi không thiếu tiền, mong muốn của tôi cũng đã đạt được, giờ đây tôi muốn làm những gì tôi thích.

Tôi thích thiết kế đồ trang sức, tôi thích nó từ khi còn nhỏ. Khi đó, mẹ tôi sẽ mua rất nhiều đồ trang sức thủ công, để tôi chơi, thiết kế đồ trang sức.

Bà ấy giữ tất cả những gì tôi thiết kế và trân trọng nó, cất giữ nó rất tốt.

Chỉ là sau này, khi hai mẹ con Liêu Mỹ Phân vào cửa, những món đồ đó đã bị vứt bỏ.

Tôi gặp lại Bạch Dũng Niên một tuần trước đám cưới.

Ông ấy trông già đi vài tuổi và trông rất nghèo khổ.

Ông ấy nắm lấy tay Bạch Na và kéo cô ta vào khách sạn, mà Liêu Mỹ Phân ngăn lại, không chịu để ông ấy kéo Bạch Na đi.

Quá tức giận, Bạch Dũng Niên đã chửi rủa, nói rằng ông ấy đến ngày hôm nay đều do hai con sao chổi bọn họ hại, đều do họ đối xử với tôi không tốt nên nhà họ Thái với trả thù ông ấy.

Ông ấy nói, hiện giờ chỉ có thể trông cậy vào Bạch Na, chờ cô ta giúp công ty ông ấy vực dậy, thoát khỏi bờ vực phá sản, vậy mà Liêu Mỹ Phân còn đứng cản đường.

Bạch Dũng Niên mặt dữ tợn nói với Liêu Mỹ Phân, nếu bà ta còn làm ầm ĩ lên, thì sẽ đưa bà ta cùng vào khách sạn chăm sóc Lý tổng.

Dù sao cũng để bà ta nhiều năm sống sung sướng như vậy rồi, cũng đến lúc báo đáp ông ấy.

Tôi lười xem loại tiết mục dơ bẩn này, quay đầu định rời đi, lại thấy đám người xem náo nhiệt nhao nhao chạy toán loạn, có người còn thét chót tai.

Tôi nhìn lại, Liêu Mỹ Phân trên tay vẫn còn đang cầm cục gạch, vẻ mặt hốt hoảng, hoảng sợ nhìn Bạch Dũng Niên.

Khi đó khuôn mặt Bạch Dũng Niên bê bết máu, ông ấy oán hận nhìn mẹ con Liêu Mỹ Phân và cơ thể từ từ ngã xuống.

Bạch Na hét lên và khiến Liêu Mỹ Phân sợ hãi, buông rơi viên gạch trên tay, kéo lấy Bạch Na muốn chạy trốn.

Nhưng vừa rồi bọn họ làm ầm ĩ như vậy trước của khách sạn, đã có người báo cảnh sát, bọn họ vừa quay người lại, liền gặp cảnh sát.

Tin tức gây chấn động rất lớn.

Người giàu tụt dốc, tự giết lẫn nhau.

Bạch Dũng Niên được đưa đến bệnh viện, ông ấy không chết mà bị liệt và chỉ có thể nằm trên giường bệnh suốt đời.

Còn Liêu Mỹ Phân bị kết án 10 năm tù vì tội cố ý giết người.

Mà Bạch Na, bước lên vết xe đổ của mẹ cô ta, tình nguyện làm con chim hoàng yến của người ta.

"Có phải cảm thấy anh có tàn nhẫn không?" Khi Thái Từ Khôn tắm xong, tôi đang ngẩn người cầm máy tính bảng trên tay thì anh đi ra hỏi tôi.

"Không có, em rất hài lòng."

Tôi lấy lại tinh thần cất chiếc máy tính bảng đi và cười khẩy.

Thực tế thì tôi còn cảm thấy vẫn chưa đủ.

Những gì họ đã làm với mẹ tôi và tôi, tôi sẽ không tha thứ cho họ.

Tôi sẽ không lấy oán báo ơn, chỉ có oán báo oán, có thù báo thù.

Thái Từ Khôn đã lấy lại căn nhà cũ của nhà họ Bạch, không phục nó về dáng vẻ lúc mẹ tôi còn sống.

Nhưng tôi hiếm khi quay về đó. Vì mẹ con Liêu Mỹ Phân đã sống ở đó hơn mười năm. Cho nên tôi đã để cho quản gia Phúc ở đó, thay tôi canh giữ nơi đó.

13

Khi Bạch Dũng Niên tỉnh lại, tôi có gặp ông ấy một lần.

Khi đó ông ấy dùng hết sức mình nắm lấy tay tôi, ông ấy muốn xin lỗi tôi, xin lỗi mẹ tôi, ông ấy cầu xin sự tha thứ của tôi, nói rằng, tốt xấu gì ông ấy cũng là cha tôi.

Ông ấy bảo tôi đón ông ấy về nhà họ Thái hầu hạ thật tốt.

Tôi nhìn ông ấy và chỉ mỉm cười. Sau đó nói với ông ấy:

"Cha thân mến. Con hy vọng người sống lâu thêm một chút, bởi vì một khi cha chết, con sẽ nghiền nát cha thành tro bụi."

Bạch Dũng Niên bị tôi chọc tức giận đến mức muốn chết ngay tại chỗ.

Tôi lạnh lùng nhìn ông ấy lần cuối và rời khỏi bệnh viện.

Sau khi ra khỏi bệnh viện, tôi đến nhà tù để thăm Liêu Mỹ Phân.

Ban đầu bà ta tưởng là Bạch Na đến thăm mình, bà ta rất vui vẻ, nhưng rồi bà ta nhận ra đó là tôi.

"Tôi biết cái chết của mẹ tôi có liên quan đến bà."

Liêu Mỹ Phân vừa ngồi xuống, tôi liền trực tiếp mở cửa sổ nói chuyện với bà ta.

Khi Thái Từ Khôn làm nhà họ Thời phá sản cũng đã phát hiện ra chuyện của mẹ tôi có liên quan đến Liêu Mỹ Phân.

Liêu Mỹ Phân nhìn tôi với ánh mắt sửng sốt và đầy sợ hãi.

"Tôi sẽ thuê luật sư giỏi nhất, thu thập chứng cứ, để cho bà đến chết cũng không thể rời khỏi nơi này."

Nói xong tôi đứng dậy, từ trên cao nhìn Liêu Mỹ Phân cả người đang run rẩy, nhân tiện cung cấp thêm thông tin mới nhất về Bạch Na cho bà ta.

"Con gái của bà hiện đang nối gót bà đấy, nhưng cô ta có vẻ sống không tốt bằng bà, gặp phải một tên ngu xuẩn như Bạch Dũng Niên."

"À, cô ta còn gặp phải chính thất rất cao tay, mang cô ta đi phá thai, nghe nói là vô sinh suốt đời."

Tôi cười nhạo.

sau khi nghe tôi nói xong Liêu Mỹ Phân giống như bị nghiền nát bởi tia hi vọng cuối cùng. Bà ta điên cuồng và muốn xé nát tôi ra, nhưng đã bị cai ngũ giữ lại.

Tôi phớt lờ những tiếng chửi rủa sau lưng và bước ra khỏi nơi đây.

Bên ngoài, bầu trời trong vắt, ánh mặt trời chiếu sáng.

Thái Từ Khôn đứng bên cạnh xe chờ tôi.

Thấy tôi đi ra anh mỉm cười và mở rộng cánh tay của mình với tôi.

Tôi nhào vào lòng anh ấy và ôm anh ấy thật chặt.

"Thái Từ Khôn."

"Ừ?"

"Em Yêu Anh."

"Anh cũng yêu em."

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro