Chap 01 : Mang người về

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

💫 Tân thiên điều xuất thế. Trầm Hương bổ núi cứu mẹ thành công. Một nhà Tam thánh mẫu ôm nhau ko ngừng rơi những giọt lệ mừng khoảnh khắc đoàn tụ hạnh phúc. Người chứng kiến đều thay họ vui mừng. Lăng tiêu bảo điện chúng tiên cũng hân hoan khi nhìn khung cảnh tràn ngập niềm vui ở Hoa Sơn giờ phút này. Cả tam giới hân hoan. Chúng nhân ở Hoa Sơn vui vẻ chúc tụng, ca ngợi vị tân anh hùng vừa phá núi lại trừ hại cho dân kia. Mà đối lập với khung cảnh vui mừng hân hoan cách đó ko xa lại là một mảnh nhuốm màu tang thương mỹ lệ. Trong dòng suối cách đó ko xa một nam tử hắc y an tĩnh nằm đó, hai mắt nhắm nghiền, biểu tình trên mặt hắn rất thanh thản. Dù cho hơi thở đã đoạn vẫn cho người ta cảm giác hắn chỉ là đang ngủ. Bên cạnh là những mảnh giáp màu ngân bạch đã vỡ vụn bắn khắp nơi. Con suối xung quanh hắn đã nhuộm một màu bỉ ngạn càng tôn lên khung cảnh một bức tranh lạnh lẽo, cô độc bi thương. Cùng là dưới Hoa Sơn, cùng cách nhau ko xa lại là 2 quang cảnh hoàn toàn đối lập.

💫 Có lẽ sẽ chẳng có ai muốn chú ý đến hắn nếu như ko có một luồng sáng hoàng kim ấm áp vọt đến bao quanh thân thể cô độc đó. Luồng sáng đó hóa thành một nam tử một thân giáp vàng. Giữa trán là một ấn ký hoàng ngưu. Một mái tóc hoàng kim được chải gọn gàng tạo thành 2 cái sừng vàng đại biểu cho thân phận người mới đến. Chủ nhân Hỏa Vân động Ngưu Ma Vương.

💫 Không để ý đến sự kinh ngạc của những người mà mới phút trước còn vui mừng kia hay tiếng gọi phụ thân từ Hồng Hài Nhi, tiếng kêu đại ca từ Tôn Ngộ Không. Ngưu Ma Vương cẩn cẩn thận thận mang người trong suối lên. Động tác nhẹ nhàng ôn nhu như sợ làm người trong lòng hắn tỉnh giấc. Hắn nhìn Dương Tiễn trong lòng trừ một thân ngân giáp đã vỡ vụn cùng sắc mặt hơi tái ra thì nhìn bề ngoài lại giống như ko hề bị thương mà chỉ là thiếp đi thôi. Ngưu Ma Vương có chút bất lực lắc đầu nhìn người một thân hắc y nằm trong lòng mình. Hắc y tuyền một màu đen thẫm. Như màu đen ở Chân Quân thần điện mỗi khi hắn ghé thăm người kia lại phàn nàn nó quá đơn điệu lạnh lẽo, cô độc. Cũng như màu đen phủ lên những sự thật mà người kia muốn vĩnh viễn chôn sâu. Cũng như cái thân thể đã tan nát của người kia dưới lớp hắc y bây giờ vậy.

💫 Trầm Hương nhìn người mới đến. Hắn biết người này là Ngưu Ma Vương là phụ thân của Hồng Hài Nhi đại ca. Hắn cũng có tiếp xúc qua vài lần, hắn cũng biết người trước mắt này ko thích hắn. Càng ko thích Hồng Hài Nhi đại ca đi cùng hắn. Từ trong ánh mắt của người này hắn đọc được chán ghét và khinh thường. Nhưng Trầm Hương lại ko thể phát tác vì người đó là phụ thân của huynh đệ mình nên hắn đối với người này trước nay đều là kính nhi viễn chi. Có thể ko gặp liền tận lực tránh đi. Hắn cũng biết Dương Tiễn từng uy hiếp người trước mắt này lấy quạt ba Tiêu, còn ép Ngưu Ma Vương giết dì Bách Hoa diệt khẩu. Nên lấy làm khó hiểu với hành động này. Hắn nhìn Dương Tiễn ánh mắt đầy vẻ chán ghét ko chút nào che giấu : "Tiền bối, người muốn làm gì. Dương Tiễn là kẻ tiểu nhân bỉ ổi, vạn ác bất xá, một tên ma đầu xấu xa vạn người phỉ nhổ, người ko thể mang hắn đi. Cho dù chỉ còn lại thi thể cũng phải đưa đến Vạn Kiếp cung quăng vào chỗ Bất Phục địa để chịu trừng phạt cho những gì hắn đã gây ra.

◾"Phụ thân, Trầm Hương nói đúng đó. Dương Tiễn chết chưa đền hết tội. Người đừng xen vào chuyện của thiên đình"

💫 Ngưu Ma Vương liếc mắt nhìn nhi tử mình. Ánh mắt nghiêm nghị và ko cho phép cãi lại của một người cha làm Hồng Hài Nhi có chút sợ hãi : "Lập tức quay về Phổ Đà Sơn của Quan Âm bồ tát. Ko có lệnh của ta ko được rời khỏi đó. Nếu ko con cũng ko cần nhận người cha này nữa" : Ngưu Ma Vương biết rõ đứa con mình có lòng tốt nhưng lại đặt ko đúng nơi, kết giao ko đúng chỗ. Chỉ đành lấy quyền uy một người cha ép nó đứng ngoài chuyện này.

💫 Hồng Hài Nhi nhìn phụ thân mình trong chốc lát. Hắn hiểu ánh mắt đó ko cho phép hắn làm trái. Hồng Hài Nhi cũng hiểu phụ thân mình bình thường có thể vui đùa một cách vô tâm vô phế nhưng chỉ cần là chuyện đã nhận định thì ko cho phép ai cãi lời. Hắn chỉ đành làm theo. Xoay người trở về Phổ Đà Sơn. Hy vọng đám người Trầm Hương sẽ ko dại dột mà xung đột trực diện với phụ thân.

💫 Hồng Hài Nhi rời đi rồi Ngưu Ma Vương liếc mắt nhìn Trầm Hương. Thiếu niên anh hùng mới ra lò song song với cái tân thiên điều chết tiệt vừa xuất thế kia. Vạn Kiếp cung Bất Phục địa là nơi như thế nào chứ. Một khi thân xác được đưa vào đó sẽ ko bị thối rữa hay tan biến vào không gian nhưng sẽ ko ngừng chịu các loại tra tấn rồi phục hồi lại tra tấn cứ tuần hoàn lặp lại. Hơn nữa thể xác đưa vào đó thì nếu nguyên thần còn vương lại thế gian cũng sẽ chịu tra tấn tương tự khiến cho tổn thương không cách nào hồi sinh được. Tuổi còn nhỏ lại đối với thân cửu cửu mình ác độc như thế. Mà mẫu thân nó Dương Thiền lại mắt lạnh bàng quan. Dương Tiễn ngươi xem, đây là thân muội muội, thân điệt nhi của ngươi đấy, đều muốn dồn ngươi vào chỗ vạn kiếp bất phục, có đáng cho ngươi hy sinh không? Đồ ngốc.

💫 Ngưu Ma Vương lười quan tâm đến Trầm Hương. Hắn chỉ phất tay dùng pháp lực giúp người trong lòng hong khô quần áo. Sửa sang lại một thân chật vật cho Dương Tiễn. Hắn biết tên này là người có bệnh khiết phích (bệnh ưa sạch sẽ) cho dù chỉ còn lại một cổ thi thể chắc hắn cũng muốn mình tươm tất ko quá chật vật đi. Ngưu Ma Vương thì thầm với người trong lòng : "Ngưu đại ca đến đưa Nhị Lang về".

💫 Lời thì thầm cũng ko thoát khỏi tay chúng tiên có mặt ở hiện trường hay thông qua thủy kính của Thái Thượng Lão Quân ở Lăng Tiêu bảo điện. Vương mẫu nhìn thấy biểu hiện vừa rồi của Trầm Hương cũng rất hài lòng với cách làm của hắn. Thầm nghĩ để cho hắn kế nhiệm chức tư pháp thiên thần thì sẽ càng dễ thao túng hơn so với một Dương Tiễn cường thế bá đạo. "Ngưu Ma Vương vừa rồi cũng nghe tân tư pháp thiên thần nói rồi đấy. Dương Tiễn dẫu đã chết vẫn chưa đền hết tội thì để nhục thể của hắn tiếp tục trả đi"

💫 Ngưu Ma Vương chau mày. Hắn càng ngày càng chán ghét đám người này. "Tội, hắn tội gì chứ?"

◾"Nhốt thân muội muội dưới Hoa Sơn. Chia cắt một nhà người ta. Còn đuổi giết thân điệt nhi của mình" : Hằng Nga căm giận nói đổi lại là cái cười khẩy của Ngưu Ma Vương.

◾"Năm xưa Dao Cơ động lòng phàm. Trước bị thiên đình nhốt dưới Đào Sơn sau bị phơi sống hồn phi phách tán hóa thạch. Phu quân, trưởng tử bị giết. Ấu tử, ấu nữ năm lần bảy lượt bị truy sát chính là thiên kinh địa nghĩa. Còn Dương Tiễn bản thân là tư pháp thiên thần. Dương Thiền động lòng phàm phạm thiên điều, xúc phạm thiên uy hắn nhốt lại có gì sai? Truy sát cháu trai vậy hắn chết chưa? Năm xưa Ngọc Đế đuổi tận giết tuyệt cả nhà Dao Cơ. Mà Dương Tiễn lại ko hề đụng đến phu quân nhi tử của Dương Thiền. Nếu các ngươi chịu an phận thì trăm năm sau Dương Thiền sẽ được thả ra. Cùng là nhốt muội muội, truy sát cháu trai Ngọc Đế lại được cho là việc chính nghĩa. Còn Dương Tiễn lại bị kết tội ác bất dung. Đây là đạo lý gì hả? Là đạo lý của đám thần tiên các ngươi sao?" Ngưu Ma Vương hỏi một câu hỏi đến mọi người á khẩu ko trả lời được. Chuyện của Dao Cơ và khúc mắc thù hận của Dương Tiễn với Ngọc Đế cả tam giới có ai ko biết.

◾"Vậy hắn ép ngươi giết ta diệt khẩu thì sao?" : Bách hoa tiên tử thấy việc kia ko xong liền đổi sang chuyện khác.

💫 Ngưu Ma Vương nhìn nàng ta, ánh mắt ko che giấu sự khinh thường : "vậy ta đã giết ngươi chưa?"

◾"Đó là vì ngươi nhân từ, ko đành ra tay với ta mới phải giấu Dương Tiễn"

◾"Bản vương ko phải là Dương Tiễn, xưa nay ko hề biết 2 chữ nhân từ là gì?" : đây là gián tiếp xác nhận hắn ko giết Bách Hoa là vì thực chất Dương Tiễn ko hề ép hắn. Nhân từ gì đó hắn ko biết. Hắn cũng ko phải tên ngốc Dương Tiễn này.

◾"Ngươi, ngươi muốn bênh vực hắn, có chuyện gì mà ko làm được chứ"

◾"Đúng a. Đúng là ta muốn bênh vực Dương Tiễn đó thì thế nào? Nhưng ngươi nói sai rồi ta muốn bênh vực hắn thật nhưng cũng có chuyện ta ko làm được. Ví dụ như một đám người luôn mồm kêu gào hô hào ủng hộ tình yêu tốt đẹp chết tiệt gì đó. Tình yêu ko có lỗi gì đó lại mang một tấm chân tình đơn phương của người ta dẫm nát dưới chân, rêu rao khắp cả tam giới để người người đều biết tiên nữ thanh lãnh cao quý ngàn năm cô đơn cũng có người thầm thương trộm nhớ. Bỉ ổi hơn nữa là còn mang nó ra uy hiếp người để đạt được mục đích. Với kẻ sàm sỡ mình thì xưng huynh gọi muội, ngược lại người luôn giữ lễ trước sau lại bị xem như háo sắc, đê tiện. Thì ra đây là mắt nhìn người là quan niệm về tình yêu của Quảng Hàn cung tiên tử. Ngưu Ma Vương lãnh giáo rồi : Ngưu Ma Vương nói đến Hằng Nga xấu hổ chỉ muốn rời khỏi hiện trường ngay lập tức. Hắn vốn từ lâu đã ko thích Hằng Nga rồi nhất là sau khi biết được nàng ta khinh thường một tấm chân tình của Dương Tiễn, lại lấy nó ra ko ngừng uy hiếp Dương Tiễn.

◾"Ngưu Ma Vương, ngươi đừng có quá đáng. Nếu ko lão Trư ko bỏ qua cho ngươi" : Trư Bát Giới nghe Ngưu Ma Vương vũ nhục Hằng Nga người trong lòng nhịn ko được liền đứng ra bảo vệ. Chỉ tiếc đối phương vốn ko xem trọng hắn.

◾"Sao, bênh vực muội muội sao? Ta nói có gì ko đúng. Ngươi ko phải bởi vì sàm sỡ Hằng Nga mới biến thành một con heo mập như bây giờ sao? Mà Dương Tiễn hắn yêu thầm thì đã sao? Có làm gì vượt qua mức lễ nghi chưa? So sánh ai đê tiện ai quân tử liền rõ ràng ko phải sao?"

◾"Lại ví như có một tên nhóc thả mười vạn ác quỷ ra náo loạn, gây nghiệt tạo ác nhân gian lại được xem như tiểu anh hùng. Mà người ra tay thu dọn, bắt ác quỷ trả lại bình yên cho nhân gian thì bị xem là kẻ cùng hung cực ác? Ta muốn hỏi xem cuối cùng việc làm nào mới là làm ác?"

◾ "Đại ca, lão Tôn ko ngờ huynh lại cùng Dương Tiểu Thánh có kết giao. Nhưng chuyện hôm nay thiết nghĩ đại ca ko nên xen vào là hơn" : Tôn Ngộ Không kéo lại Trư Bát Giới đang muốn nhào đến phía trước. Người trước mắt đại ca kết nghĩa này của hắn cũng ko phải dễ chọc. Cái bộ dáng Trâu nước hi hi ha ha hàng ngày cũng chỉ là bề ngoài. Chân chính nổi giận hậu quả đó ko thể lường được.

◾"Từ lâu chúng ta ko còn là huynh đệ nữa rồi. Từ cái ngày mà ngươi ko nghe lời ta khuyên, làm trái lời hứa với Ngọc Đế nhận Lưu Trầm Hương làm đệ tử thì chúng ta đã ân đoạn nghĩa tuyệt rồi.": Ko phải Tôn Ngộ Không có giao ước với Ngọc Đế rồi lại làm trái sao. Hắn ko ngần ngại đưa nó ra ánh sáng dù gì nếu đã đụng đến Dương Tiễn thì ko còn là huynh đệ của hắn nữa.

◾"Đại ca, huynh" : Tôn Ngộ Không cũng tức giận ko ít nhưng ít nhất hắn còn được chút lí trí biết ko thể động thủ vào lúc này.

◾"Vậy hắn giết chết Tứ tỷ của ta. Long Tứ công chúa Ngao Hồng của Đông Hải thì sao? Còn Đinh Hương cũng bị hắn một đao giết chết hóa thành linh phủ" (linh khí của Khai thiên thần phủ)

◾"Cản trở tư pháp thiên thần tróc tội phạm. Ko lẽ ko đáng giết? Ngày trước Ngọc Đế ko phải hạ lệnh truy sát với Ngọc Đỉnh Chân Nhân cùng Na Tra vì giúp huynh muội Dương Tiễn sao?"

💫 Ngưu Ma Vương nói đến đây liền nhìn những người ở hiện trường với ánh mắt đáng thương. Linh kính của Nữ Oa để lại 7000 năm mới xuất thế một lần. Hắn thật sự chờ mong biểu hiện của đám bạch nhãn lang này ngày nó xuất thế sẽ có bao nhiêu đặc sắc. Dương Tiễn ơi Dương Tiễn ngươi tính kế tính hết tất cả, tính mọi bước đường ko kẽ hở, lại tính sót lòng bao che và yêu thương của Côn Luân dành cho ngươi.

◾"Không cần nhiều lời nữa. Tội ko phạm ko thể định. Người, bản vương nhất định phải mang đi. Nếu Ngọc Đế, Vương mẫu muốn ngăn cản, bổn vương ko ngại 2 vị lại một lần nữa thả Nhược Thủy ra. Để xem là Ngưu kích của bổn vương cứng hay là bức tường bảo hộ của Nam Thiên Môn cứng." : ý tứ quá rõ ràng nếu hôm nay thiên đình dám định tội Dương Tiễn, lại cản hắn mang người đi thì Ngưu Ma Vương hắn nhất định học theo Dương Tiễn nghĩa đệ thử một lần cảm giác đại náo Dao Trì là như thế nào.

◾"Mà đừng trách ta ko nhắc nhở Ngọc Đế bệ hạ. Mất đi đệ nhất chiến thần, chiếc khiên vững chắc nhất của thiên đình. Nếu muốn động can qua cũng phải xem thiên đình các người có gánh nổi ko?" : đây là lời tuyên chiến cũng như trực tiếp khiêu khích thiên đình một cách trắng trợn. Đồng thời cũng thể hiện ngạo khí của hắn. Ngọc Đế xưa nay vốn nhát gan để xem có biết khó mà lui ko?.

💫 Mà Ngọc Đế cũng ko phụ sự khiêu khích của Ngưu Ma Vương. Hắn tức giận nhưng cũng hiểu được Ngưu Ma Vương nói đúng. Mất đi Dương Tiễn cả thiên đình ai có thể đánh lại Ngưu Ma Vương. Tôn Ngộ Không là người cửa Phật với Ngưu Ma Vương lại là huynh đệ kết nghĩa chắc chắn sẽ ko vì thiên đình ra tay. Sự trầm ngâm của Ngọc Đế gián tiếp khẳng định sự bất lực của thiên đình.

◾"Ngưu Ma Vương, nếu thiên đình đã thiện tâm ko trách tội Dương Tiễn. Nói sao đó cũng là Nhị ca của Dương Thiền xin ngài giao thi thể huynh ấy lại cho ta. Ta sẽ an táng huynh ấy bên cạnh mộ phần của phụ mẫu. Người chết xem như đã hết Dương Thiền cũng ko muốn vì hận thù của mình khiến cho huynh trưởng đến một nơi an táng như nguyện cũng ko có" : Dương Thiền cuối cùng cũng đứng ra nói câu đầu tiên. Nếu như thiên đình đã ko truy cứu tội của Nhị ca nữa. Mà Trầm Hương cũng đã tiếp quản chức của huynh ấy. Thì người làm muội muội như nàng cũng ko nên trách hận mãi. Phần mộ Dương gia đó xây thêm cho huynh ấy một phần xem như trọn tình nghĩa huynh muội hơn 3000 năm.

💫 Ngưu Ma Vương hắn nghe Dương Thiền nói xong liền có chút buồn nôn. Cũng có chút cảm thương cho Dương Tiễn. Đây là loại thân nhân gì chứ? Được lợi còn khoe mẽ. Cho bản thân thật sự là thánh mẫu? Đang ban ơn hay là bố thí?

◾"Dương Thiền Tam thánh mẫu phải ko? Sao hả? Cảm giác đoàn tụ của toàn gia xây trên máu và sinh mạng của huynh trưởng mình như thế nào? Có hạnh phúc lắm ko? Nhi tử ngươi trở thành tân tư pháp thiên thần rồi. Là đạp lên máu và sinh mạng của thân cữu cữu nó mà bước lên đó. Có phải rất tự hào ko?" : Ngưu Ma Vương ko che giấu sự châm biếm mỉa mai khi đối mặt với Dương Thiền.

◾"Không được nhục mạ mẫu thân ta" : Trầm Hương vừa nghe Ngưu Ma Vương ko tiếc lời mỉa mai mẫu thân mình liền cầm thần phủ trong tay bổ tới. Tôn Ngộ Không muốn cũng ko ngăn kịp.

💫 Mà Ngưu Ma Vương ngay từ đầu đã để ý đến Khai thiên thần phủ nằm trong tay Trầm Hương. Hắn có chút tức giận Dương Tiễn lãng phí pháp bảo quá rồi. Trầm Hương bổ một rìu đến mắt thấy sắp đắc thủ thì một cái phất tay nhẹ của Ngưu Ma Vương lại triệt tiêu toàn bộ pháp lực của hắn đánh đến. Một luồng lực theo tới đánh thẳng về phía hắn, ko kịp phòng bị liền trúng một chưởng trực diện. Thần phủ rời tay cả người như con diều đứt dây bắn thẳng về phía sau, đụng vào Long Bát thái tử 2 người cùng ngã xuống. Trầm Hương phun ra một búng máu ko đứng dậy nổi. Chỉ có thể nhờ Na Tra và mẫu thân dìu hắn đứng lên. Tình cảnh chật vật ko tả xiết.

💫 Mà khi Khai thiên thần phủ rời tay Trầm Hương. Ngưu Ma Vương trở tay một cái. Thần phủ liền bay vào tay hắn, biến mất.
"Người lớn đang nói chuyện trẻ con ko được xen vào? Lễ nghi của ngươi đâu mất rồi tân tư pháp thiên thần? Đừng quên người tiền nhiệm của ngươi lễ nghi, quy cũ tu dưỡng nổi danh tam giới đó. Mà đồ của hắn ngươi càng ko xứng dùng" : Hắn ko chỉ ám chỉ thần phủ mà cả cái ghế tư pháp thiên thần kia Lưu Trầm Hương cũng ko xứng đáng ngồi vào. Ở đây đều là người thông minh tin rằng tất cả mọi người đều minh bạch.

💫 Một cái phất tay thành công chấn nhiếp toàn trường. Cũng hướng 2 vị ở Lăng Tiêu bảo điện hiển lộ thực lực. Mọi người có gì ko hiểu nữa chứ. Thực lực của Ngưu Ma Vương theo cái phất tay vừa rồi đã thể hiện hắn tuyệt không thua kém Dương Tiễn. Ngưu Ma Vương cũng ko tốn thời gian nữa. Hắn dõng dạc tuyên bố :

◾"Người, ta sẽ mang đi. Chân Quân thần điện ta cũng sẽ trả nó về Quán Giang Khẩu. Đó là Dương phủ của nghĩa đệ ta ko ai có tư cách vào ở. Dương Tiễn sẽ táng ở mộ phần Dương gia nhưng phong ấn của ta sẽ ko cho bất cứ ai tế bái. Tất cả các ngươi có mặt trong buổi vây công Hoa Sơn chiến lần này tốt nhất nghe cho rõ lời ta nói. Sống cuộc sống vui vẻ, khoái lạc tôn thờ cái tình yêu cao đẹp, cái chính nghĩa chết tiệt của các ngươi cho tốt vào. Đừng bước chân vào Quán Giang Khẩu nếu ko ta thấy một lần đánh một lần. Thiên đình nghĩ cũng đừng nghĩ sẽ ra tay với bá tánh Quán Giang Khẩu, trước nay thế nào thì cứ duy trì thế ấy. Dương Tiễn đi rồi thì bá tánh Quán Giang Khẩu sẽ do Ngưu Ma Vương này đến bảo hộ. Nếu các ngươi dám xuống tay ta nhất định đánh thẳng lên Linh Tiêu bảo điện hỏi cho rõ. Dương Tiễn hôm nay đã chết sau này liền ko còn quan hệ gì với thiên đình, với tam giới nữa. Bệ hạ nếu muốn an ổn ngồi vững ngai vị thì nên biết thế nào gọi là nước sông ko phạm nước giếng mà người phàm thường hay nói đi."

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro