Nơi đó bình yên không anh?

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Nói xong, Thuỳ Chi bỏ chạy, cô khóc, khóc cho trái tim đau đớn của mình. Anh đã nói sẽ không bao giờ bỏ cô mà ? Sẽ có mình cô mà ? Tất cả chỉ hứa suông sao?

Anh ngồi tại đây, cúi xuống nhặt lấy cái hộp đồ mà cô làm rớt, nước mắt anh cũng nghẹn ngào chảy ra. Anh sẽ mãi mãi mất cô sao ? Thật sự, anh không thực hiện lời hứa được rồi, nhặt trong chiếc hộp đó ra một quyển album hình, trong đó cô mang váy cưới, tươi cười trên cánh đồng, hay cô và anh khoác tay nhau sải bước trên con đường dài.

'' Thuỳ Chi ''

Anh nghẹn ngào thốt ra tên cô.

2 tháng sau.

Thuỳ Chi không thể nào quên đi cái mối tình dang dở đấy, cô còn yêu anh rất nhiều, rất nhiều đấy . Trong 2 tháng, cô đã làm hết mọi cách nhưng không thể nào quên được anh.

Gil thều thào tiều tụy trong bệnh viện, anh đã cạo đầu để trị liệu của mình nhưng kết quả có vẻ ngày càng xấu.

Đến một ngày, Gil sức yếu dần, khuôn mặt đẹp trai hằng ngày bây giờ đã biến mất. Ngày mai, là ngày phẫu thuật, là ngày sẽ quyết định kết quả sống còn của anh.

'' Mẹ ''

'' Sao con ''

'' Mẹ có thể đáp ứng nhu cầu này của con không?

'' Con, con nói đi ''

'' Mẹ cho con gặp Thuỳ Chi được không ? ''

Bà ngập ngừng nhìn cậu con trai một hồi, cũng đồng ý. Đang học trong lớp, nghe tin Gil nhập viện, cô như ngất xỉu, và bỏ chạy đến bệnh viện. Cô đi thật nhanh đến cái tầng và phòng mà cô nghe trong điện thoại, cô như muốn khóc, cô không tin Gil của cô đang nằm tiều tụy trên giường bệnh như thế kia.

'' Anh Gil ''

Cô rớt nước mắt, nghẹn ngào chạy tới chỗ anh.

Anh đưa tay vuốt khuôn mặt xinh đẹp của cô, khẽ gọi tên.

'' Thuỳ Chi ''

'' Sao vậy ? Không phải anh đang làm đám cưới sao ? ''

'' Thuỳ Chi, 2 tháng qua anh nhớ em nhiều, nhớ em đến phát điên. ''

'' Anh .. ''

Cô khóc và gọi tên anh trong vô vọng.

'' Đưa anh lên sân thượng em nhé. ''

Gil ngồi trên xe lăn đưa đưa lên sân thượng, Thuỳ Chi nhẹ nhàng trong bộ váy cưới tiến gần đến anh.

'' Chi Chi à ''

'' Em mang cái này đẹp không ? ''

'' Rất đẹp ''

''Mai anh phẫu thuật thành công nhé ''

'' Chi Chi à ''

'' Em sẽ mang nó và cầu chúc cho anh được khỏe mạnh, mau khỏe để cầu hôn em đi ''

Cô đứng sau, choàng tay lên trước cô ôm anh, cô đang kiềm nén nước mắt của mình để không khóc.

Ngày mai cuộc phẫu thuật 8 tiếng. Được đưa vào phòng nghỉ dưỡng.

Đến 3h chiều anh bắt đầu tỉnh dậy, hơi thở và huyết áp yếu dần.

'' Thuỳ Chi ''

'' Em đây ''

'' Mẹ, con không qua được rồi, con xin .. xin lỗi mẹ nhé ''

'' Gil, con đừng như thế, con nhất định sẽ qua ''

'' Thuỳ Chi à, lời hứa anh hứa với em, anh không thực hiện được rồi, ngàn lần xin lỗi em ''

'' Không, anh sẽ khỏe. Anh không được đi đâu cả, anh hứa bên em rồi ''

'' Chi Chi ''

Nắm lấy tay anh, cô khóc, giọt nước mắt đau đớn của người con gái có ai hiểu được, 1 lát sau, não anh dần dần không hoạt động.

'' Mẹ con đi với ba thôi, Thuỳ.. Thuỳ Chi, anh xin.. xin lỗi em, Anh Yêu Em....... ''

Hơi thở tắt, tay của anh từ trong tay cô rớt xuống khoảng trung.

'' Gil, anh dậy đi, anh đừng như thế ''

Tiếng gào thét của cô trong vô vọng, dường như đây chỉ là một cơn ác mộng.

'' Dậy đi đồ vô tâm ''

'' Dậy đi, anh hứa bên em mà, anh chưa thực hiện lời đó mà, anh dậy đi, anh còn chưa cầu hôn em mà ''.

Nước mắt nhạt nhòa trên gương mặt nhỏ của Thuỳ Chi, cô không thể tin rằng người cô yêu đã mãi mãi rời xa cô. Mới đây anh còn nắm tay cô đi dạo chơi, mới đây anh còn nói yêu cô sẽ mãi bên cô mà giờ như thế này sao.

Gương mặt Gil nhẹ nhàng nhắm mắt, anh thực vui trước khi chết còn nói cậu yêu cô, anh luôn cầu chúc cho cô sẽ luôn mãi hạnh phúc bên một người tốt hơn anh.

Đám tang anh diễn ra thật nhẹ nhàng. Nhìn anh trong quan tài, cô khóc.

'' Ngày mai nữa thôi, em chỉ còn ngắm anh trong tấm hình ''

Đây có lẽ là một vết tổn thương lớn nhất trong cô, mất đi người mình yêu thương, vô vọng gào thét, tất cả xảy ra quá nhanh, quá nhanh cô không thể thích ứng kịp.

Vĩnh Biệt Anh !

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro