Những ngày giông bão #End

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

12

Sự hoài nghi hiện lên trong mắt Nanon.

"Lúc chúng ta nghỉ chơi, em được ba cô gái, một chàng trai và bốn người cùng lúc theo đuổi. Em có nhớ không?"

Giọng Ohm khàn đặc, như rất khó nói. "Khi đó anh chỉ cảm thấy anh và em không phải là cùng một loại người, anh muốn chăm chỉ học tập, nhưng em luôn bị scandal tình trường bủa vây."

"Cho nên lúc đó anh rất ghét em, anh không muốn nghe em luôn luôn nói với anh về những người khác, cũng không muốn nhìn thấy em cùng người khác chơi đùa."

"Vậy... cậu đoán là cậu thích tôi, phải không." Nanon há hốc miệng, "Ôi chúa ơi... cậu có phải là yêu sớm không?"

"Nanon..." Ohm bất đắc dĩ nói "Đây là trọng điểm sao?"

Hai người bỗng rơi vào im lặng, mối quan hệ lâu năm kéo theo cảm giác ngượng ngùng khi không bị ép buộc vào lúc ham muốn đã nhạt phai.

Họ đã không ở bên nhau một thời gian dài và dường như họ không thể làm gì khác ngoài việc làm tình mà không có lý do. Nanon muốn bỏ chạy, trực tiếp ngồi dậy, nhưng khi cái mông sử dụng quá mức của cậu bị đau, cậu rít lên và suýt ngã xuống.

"Em định làm gì?" Ohm cũng ngồi dậy.

"Tôi...tôi muốn về nhà."

Đôi mắt đẹp của Ohm cụp xuống, hắn chỉ bình tĩnh nói "Vậy là anh bị từ chối à?"

Ngay khi Nanon chuẩn bị đặt chân xuống, tấm lưng trần và mịn màng của cậu hướng về phía Ohm, cậu nghiêng người, do dự và nói "Anh có muốn... đến nhà em dùng bữa không?"

Trong mắt Ohm ánh sáng lóe lên, hắn không nói gì mà chỉ dùng một tay chạm vào gáy thanh tú của. Cơ thể Nanon run rẩy khi Ohm chạm vào, nhưng cậu không tránh khỏi, quay đầu cầu xin sự thương xót "Anh không phải muốn làm nữa chứ? Em không thể làm được nữa… "

Ohm cuối cùng cũng lên tiếng "Không... anh chỉ muốn xem đây có phải là sự thật không..."

Lông mi Nanon khẽ rung lên, cậu nằm xuống, không còn chuẩn bị rời đi nữa mà tiếp tục lời vừa nói "Nếu không... bọn họ sẽ bị chúng ta hù dọa. Dù sao đã lâu như vậy chúng ta không liên lạc với nhau."

13

Hai ngày sau, Nanon đưa Ohm về nhà, người sợ hãi nhất chính là Nonnie, người chứng kiến ​​cuộc gặp gỡ ngày hôm đó của họ. Mặc dù họ đã chào trước nhưng khi nhìn thấy Ohm, sự ngạc nhiên hiện rõ trên khuôn mặt họ bằng mắt thường. Dù sao thì họ cũng là người lớn nên họ nhanh chóng thay đổi vẻ mặt, mỉm cười và đi vòng quanh chào Ohm.

"Đã bao lâu chưa gặp rồi?"

"Hồi cấp 2 con chỉ cao 1,7 mét thôi? Bây giờ chắc con đã cao gần 1,9 mét rồi phải không?"

Nonnie núp sau lưng Nanon, kinh hãi hỏi "Không, ngày đó chúng ta gặp nhau, hai người không phải là người xa lạ sao?"

Nanon cảm thấy không thoải mái. Lần cuối cùng bố mẹ cậu quây quần bên cậu, có Ohm đứng ở giữa một cách trìu mến như vậy, quả thực đã cách đây 5 năm. Vì vậy Nanon chỉ véo thật nhẹ vào má Nonnie và nói "Im đi."

"Hai người tiếp tục làm bạn à?" Nonnie khịt mũi và hất tay anh trai ra.

Nanon không biết phải nói gì bây giờ, cậu nhắm mắt lại và nói "Không... là bạn trai của anh."

"P'Ohm, phải không…?" Nonnie choáng váng. Thật là một thế giới đáng sợ với những nhân vật và âm mưu không thể giải thích được như vậy.

Đêm đó Ohm được giữ qua đêm, ngủ với Nanon trong phòng. "Em còn nói sẽ không ngủ ở đây…"

Ohm buồn bã nhìn Nanon nằm bên cạnh, muốn ôm lấy cậu nhưng lại không dám. Nanon không thể nhịn được. Cha mẹ cậu không biết rằng họ đã quan hệ tình dục. Họ chỉ nghĩ rằng hai anh em đã trở thành bạn tốt của nhau nên ngay lập tức họ cố gắng giúp hai người khôi phục lại tình bạn.

"Mẹ em chính là nói như vậy, cơn bão thứ hai sắp đổ bộ, bây giờ về nhà không an toàn, chỉ có thể ngủ ở đây." Nanon tiến đến bên giường, khó chịu ngủ nhưng cậu chỉ có thể an ủi Ohm trước.

"Khi bố mẹ đi ngủ, em sẽ ra ngoài ngủ trên ghế sofa." Nanon khó khăn lăn sang một bên và nhìn Ohm.

"Tại sao phải ra ngoài ngủ? Cũng không phải là chúng ta chưa từng ngủ chung."

Nanon không nói nên lời rằng "giấc ngủ" của Ohm có quá nhiều ý nghĩa.

Bằng chứng trực tiếp nhất của một mối quan hệ thân mật là cơ thể của hai người có sức hấp dẫn nguyên thủy nhất đối với nhau. Khi Ohm ngồi cạnh Nanon đang ăn, hắn thậm chí còn có thể ngửi thấy mùi thơm của bột giặt trên cơ thể Nanon. Huống chi bây giờ nằm ​​cùng nhau, Ohm không kiềm chế được ý nghĩ bám lấy Nanon. Nanon cũng vậy, phần thân dưới của cậu cũng có phản ứng, dù chỉ là một chút. Nhưng đây là ở nhà.

"Muốn làm hay không?" Nanon lần nữa từ bỏ phản kháng, thuận theo suy nghĩ của chính mình, tiến lại gần Ohm.

"Này." Ohm không hiểu sao Nanon có thể thay đổi chủ đề nhanh như vậy nên thấp giọng cảnh cáo. "Đây là nhà của em, phòng của bố mẹ và em gái em ở tầng dưới."

"Vậy lát nữa em sẽ ra ngoài ngủ trên ghế sofa." Nanon lại rút lui, nhưng vừa nói xong, Ohm đã kéo cậu lại.

"Mối quan hệ của chúng ta là gì?"

Nanon do dự "Bạn?."

Ohm thở dài, "Được rồi, bạn bè cũng được."

"Nhưng anh sẽ luôn thích em, ôm em rồi đi ngủ."

"Anh không làm thì em ra ngoài ngủ, nếu không sẽ rất khó chịu."

Nanon vặn người, xoa xoa phần thân dưới khiến mông Ohm cũng bị đẩy ra sau. Nhận thấy cơ thể Ohm đang lùi lại, Nanon cũng dừng lại.

"Em có thể ngừng gây rắc rối được không..." Ohm bất lực phản ứng lại.

"Làm đi. Em muốn anh đụ em." Nanon cầu xin.

14

Ohm và Nanon hẹn nhau nếu Nanon sốt ruột để Ohm mở rộng nửa chừng thì hai người sẽ nằm chung giường và ngủ. Nhưng tính cạnh tranh của Nanon không hề thay đổi. Lần này khi bị kích thích, cậu thực sự cẩn thận mở rộng nó và thò tay vào lỗ của Ohm, kích thước cũng không hề nhỏ.

Lưng Nanon đau nhức vì cái ôm chặt của Ohm. Cậu kiên nhẫn chờ Ohm thích nghi. Cậu cúi xuống hôn hắn, trêu chọc "Anh chặt quá, em cũng chặt thế này à?"

Ohm cau mày chịu đựng đau đớn, nhưng cũng không quên đáp lại cậu "Em chặt, ngay cả lần thứ hai cũng rất chặt."

Kể từ khi cơn bão ập đến, Nanon cảm thấy mình đã làm một số việc thật nực cười. Đầu tiên, cậu liên lạc với Ohm, bắt đầu uống rượu và sau đó họ sex với nhau. Bây giờ... họ thậm chí còn khỏa thân và quan hệ tình dục trong phòng của Nanon, với sự có mặt của bố mẹ và em gái đang ở dưới tầng.

"Em có thích anh không?" Ohm hỏi Nanon bằng giọng trầm, nhắm mắt khi hắn đang đạt cực khoái.

Nanon không ngừng co giật, nhìn Ohm thân thể run lên vì dục vọng, trong lòng thầm nghĩ: Cậu có thích Ohm không? Không thể phủ nhận rằng suốt một thời gian dài sau khi chia tay tình bạn với Ohm, cậu chỉ cảm thấy tiếc nuối và tiếc nuối vì tình bạn đó đã kết thúc trong vô vọng. Họ lớn lên từ hai đứa trẻ thành hai thiếu niên và họ đã hứa rất nhiều lần sẽ là bạn tốt suốt đời. Nhưng khi Ohm nói rằng giữa họ có khoảng cách và không muốn làm bạn nữa, lúc đó cậu rất tức giận và buồn bã.

Ngày đầu tiên uống rượu, tim Nanon đập rất nhanh. Ohm thậm chí còn đẹp trai và cao ráo hơn trong ảnh. Ngày xưa trên đài có dự báo bão nhưng đó là một buổi chiều nắng cực kỳ, và những đứa trẻ khác bị cha mẹ bắt ở trong nhà vì bão, chỉ có hai đứa trẻ Nanon và Ohm nhất quyết xuống nhà chơi. Vì vậy, họ gặp nhau vào mùa hè khi cơn bão đang đến.

Nanon có vẻ tức giận và cố tình muốn làm bẩn Ohm. Cậu rút dương vật của mình ra và xuất tinh vào ngực và bụng của Ohm, trộn lẫn với tinh dịch của Ohm, thậm chí còn ngẫu nhiên dùng tay chạm vào làm cho hai vũng chất lỏng dính vào nhau. Ohm chiều chuộng cậu, mỉm cười kéo cổ cậu xuống hôn.

"Em yêu anh."

Nanon thở hổn hển, nhưng nghiêm túc nhìn vào mắt Ohm và trả lời Ohm. Em thích anh, em yêu anh, Nanon chắc chắn. Cậu chưa bao giờ xóa Ohm ra khỏi tâm trí của mình, và trong những năm gần đây, Nanon thỉnh thoảng mơ về quá khứ. Nhưng ngoài hai đêm nằm trên giường với Ohm, Nanon nhìn ra ngoài cửa sổ đón gió mạnh, vừa đảm bảo mình đủ tỉnh táo để tham gia kỳ thi tuyển sinh đại học, cậu vừa lý trí thừa nhận rằng mình vẫn muốn gặp Ohm.

Đó không phải là sự hấp dẫn của hormone, hay tình bạn thực sự thời thơ ấu, có thể Nanon nóng nảy, hoặc Nanon có thể bị điên... Nhưng vậy thì sao, cậu chỉ biết rằng cậu thực sự muốn gặp Ohm mỗi ngày. Nanon muốn cùng Ohm làm những việc mà bấy nhiêu năm nay cậu không làm được, xem phim, chơi điện tử, đến nhà Ohm ăn tối... Tất nhiên, Nanon cũng muốn làm những việc mà cậu chưa bao giờ nghĩ tới: nắm tay, ôm, hôn và thậm chí là quan hệ tình dục.

Đây là tình yêu, trái tim đập bất thường như cơn gió lạnh ngoài cửa sổ nhưng lại nóng bỏng không thể bỏ qua.

15

Để tiết kiệm thời gian, cả hai chen vào phòng tắm để tắm. Nanon nhìn bàn tay to lớn lơ lửng trên người mình và những bong bóng theo sau mình, cười không hiểu.

Ohm bị cậu cười giật mình "Sao em cười?"

Ohm nhẹ nhàng nhấc lọ mỹ phẩm bị gió thổi bay lên rồi đóng cửa sổ lại. Tiếng gió hú lập tức cắt đứt, trong phòng chỉ còn lại tiếng nước. "Em nghĩ họ sẽ nghĩ gì nếu phát hiện chúng ta đang tắm vào lúc nửa đêm?"

Nanon cúi người ôm lấy Ohm, cậu dường như đang thèm khát da thịt, bám chặt vào Ohm không chịu rời ra. "Anh nghĩ sao? Họ chỉ nghĩ chúng ta là bạn thôi."

Ohm không quan tâm "Nhưng em đã nói với Nonnie rằng anh là bạn trai của em."

Ohm đột nhiên ngẩng đầu lên, Nanon không ngừng phàn nàn "Anh không biết đâu, Nonnie là một cô bé rất ngọt ngào và ít nói ở trường cấp hai, nhưng sau khi học xong cấp ba, em ấy đột nhiên thay đổi. Em ấy luôn chống đối em và luôn cãi vã với em."

Nanon xua tay tuyên bố "Chắc chắn em ấy đã nói với bố mẹ rồi."

Tiếng nước ngừng lại, động tác lau người Nanon của Ohm cũng trở nên chậm rãi hơn. Nanon không thúc giục hắn mà lấy khăn của Ohm, và lau người cho hắn bằng nước.

"Nanon, anh thích em từ lâu rồi."

"Sao?"

"Hẹn hò với anh, làm bạn trai của anh. Được không?"

"Được."

16

Ohm đã không đợi Nanon suốt 5 năm nay. Tính cách của Ohm cũng thay đổi rất nhiều trong thời gian học trung học, hắn dần trở nên vui vẻ, trưởng thành, đẹp trai và thu thập được nhiều thư tình hơn.

Ohm nhìn Nanon công bố hai cô bạn gái vô cùng dễ thương trên mạng xã hội. Thực tế, những người bạn khác của hắn cũng đang yêu nhưng Ohm sẽ mất hết ý nghĩ về tình yêu ngay lập tức. Ohm vẫn không thích Nanon, nhất là sau khi Nanon yêu Ohm cảm thấy không hiểu tại sao cậu lại không chịu học hành chăm chỉ mà lại yêu. Cứ như thế, Ohm đã chứng kiến ​​Nanon chia tay hai lần.

Vào đại học và ngày càng có nhiều người theo đuổi Ohm, có nữ sinh và có cả nam sinh. Ohm vẫn chưa có ý định yêu cho đến khi vô tình nhìn thấy Nanon xuất hiện trong một trung tâm mua sắm, theo sau là một cô gái có mái tóc dài. Ohm lập tức mở mạng xã hội nhưng không thấy thông báo chính thức của Nanon. Hắn cảm thấy mình không bị ảnh hưởng gì, nhưng lại bắt đầu suy nghĩ, yêu đương thực sự thú vị đến thế sao? Tại sao Nanon lại luôn yêu?

Ba ngày sau, Nanon chính thức công khai và Ohm đồng ý với cô gái xinh đẹp đã theo đuổi hắn trong thời gian ngắn nhất. Một tháng sau, Ohm bị bỏ vì bị cô gái nghi ngờ Ohm lạnh lùng và không có khả năng yêu ai.

Thực ra yêu chẳng có gì thú vị, Ohm đồng ý chia tay. Cho đến ngày gặp Nonnie và Nanon, Ohm vẫn không có suy nghĩ nào khác ngoài tình bạn. Chỉ có sự lúng túng, bối rối và một chút… phấn khích? Vì vậy, Ohm tràn đầy cảm xúc và vô tình nhấn like bài viết vừa cập nhật trên ig của Nanon.

Nanon đã chủ động liên lạc với Ohm. Mọi chuyện xảy ra tiếp theo đều vượt quá sự mong đợi của hắn. Ohm gần như bốc đồng đồng ý với lời mời gặp của Nanon, thậm chí còn đặt chỗ ở một quán bar. Ohm gặp Nanon và Nanon hỏi hắn có muốn sex không.

Trái tim bình tĩnh của Ohm lúc đó đã dấy lên những đợt sóng lớn, giống như hai cơn bão lần lượt ập đến trong khoảng thời gian này, trong lòng hắn thật lâu không thể bình tĩnh lại. Ohm cuối cùng cũng hiểu ra, không phải yêu là vô nghĩa mà yêu một người mình không thích mới là vô nghĩa.

Hóa ra hắn thích Nanon.

Tâm trí của Ohm tỉnh táo lại khi những cành cây ngoài cửa sổ bị cơn bão bẻ gãy và rơi xuống đất phát ra tiếng. Lúc này, có tiếng tích tắc từ điện thoại di động.

- Hôm nay cậu có đi uống rượu không - Từ Nanon.

Ohm không ngần ngại một giây và trả lời "có".

Có trời mới biết, từ lúc tỉnh dậy đến giây phút trước khi gửi tin nhắn, cả ngày nay Ohm không liên lạc được với Nanon. Hắn thực sự rất hoảng sợ. Hắn cố gắng hết sức để tự nhủ rằng không có gì phải hoảng sợ, năm năm qua họ không phải đã như vậy sao? Nhưng Ohm không thể nào thoát khỏi cơn hoảng sợ đó. Ngay khi nhìn thấy tin nhắn của Nanon, hắn nhận ra rằng dù điều đó có đúng hay không thì hắn cũng muốn gặp Nanon.

Dù bên ngoài có gió thổi mạnh đến đâu, có thể có mưa to đến đâu, gia đình cho rằng hắn bị điên, hắn vẫn bước ra khỏi cửa bất chấp tiếng gió rít rào.

17

Đã hơn một tuần trôi qua kể từ khi cơn bão đi qua, mặt trời lại một lần nữa ló dạng. Nanon luôn phàn nàn với Ohm về việc "xuất tinh bên trong" của Ohm, nhưng trong lòng cậu rất hài lòng. Nanon thực sự không bị cơn bão xua đuổi. Nếu không, tại sao hai tuần qua cậu lại càng thích Ohm hơn và mong được gặp hắn hằng ngày?

Họ chính thức công khai chuyện này ngay trong tuần đầu tiên ở bên nhau, và đó cũng là ngày kết thúc của cơn bão thứ hai. Những người bạn không biết Ohm đã hỏi Nanon tại sao họ bắt đầu một mối quan hệ yêu đương đột ngột như vậy. Nanon cho rằng đây là tình yêu do cơn bão mang đến.

Đối với những người bạn học cũ và bạn bè không thể giải thích được, Nanon đã bịa đặt những tin đồn ngẫu nhiên rằng họ đã có quan hệ tình cảm ngầm trong vài năm qua. Ohm có thể cảm nhận được sự tiếc nuối trong lòng Nanon trong năm năm đó, nhưng họ không thể làm gì được, họ đều biết điều đó.

Ôm Nanon trong tay, Ohm thỉnh thoảng hỏi Nanon khi cậu bất tỉnh "Nếu chúng ta chia tay thì sao?"

Trên thực tế, Nanon cảm thấy mối quan hệ với Ohm có chút kỳ lạ, và đó không phải là lý do khiến cậu lần đầu yêu một người đàn ông. Chỉ cần ở bên những người mà Nanon đã biết từ khi còn nhỏ sẽ mang lại cho cậu tinh thần trách nhiệm.

Bạn sẽ cảm thấy thật tuyệt vời khi có thể quen nhau lâu như vậy, và bạn sẽ cảm thấy thật tuyệt vời khi có thể tiến tới tương lai với một người đã biết quá khứ của nhau.

Ohm thực sự là một người bạn tình rất có trình độ, dù còn non kinh nghiệm nhưng hắn vẫn đang học hỏi từng chút một, học cách đối xử tốt với Nanon và cách trở thành một người bạn trai luôn thể hiện tình yêu của mình.

Nanon thở hổn hển, vừa bị Ohm cắn vào ngực vừa nói "Nếu anh dám chia tay với em, em sẽ công bố ảnh anh ăn cỏ thời tiểu học cho công ty của anh!"

"Anh đồng ý với em."

Thật kỳ lạ, mặt Nanon đỏ bừng và thậm chí không thể nói rõ ràng. Trong khi Ohm di chuyển, hắn lắng nghe âm thanh của da thịt va chạm với nước, rồi nhìn cậu, với những cảm xúc rung chuyển trái đất trong mắt cậu trái ngược với những chuyển động gợi tình của cậu.

"Em sẽ hủy hoại danh tiếng của anh!"

Nhưng Ohm cảm thấy Nanon dễ thương đến mức khiến tim hắn run lên.

"Anh không dám."

Ohm lại xuất tinh vào bên trong, Nanon đá vào lưng hắn "Anh không rút ra mà xuất tinh!!!!"

18

Đó là một ngày bão khác, cửa sổ hé mở bị gió thổi tung. Hàng năm trong mùa này, các cơn bão lần lượt xuất hiện. Đây là năm thứ hai họ bên nhau và là năm thứ mười sáu anh và Nanon quen nhau. Họ chính thức chung sống với nhau, dự lễ tốt nghiệp của nhau, mối quan hệ ổn định và dự định sẽ lấy chứng chỉ sau khi làm việc được một năm vào năm sau.

Ohm nhìn những cành cây rũ xuống dưới ánh đèn đường ngoài cửa sổ mà tâm trạng hắn thấy ổn định và vui vẻ vì được sở hữu.

"Ohm..." Nanon chợt tỉnh dậy, ngồi dậy và gọi hắnmột cách mơ hồ.

"Anh đang làm gì ở đó vậy? Lại đây ngủ đi."

"Không sao đâu." Ohm đi về phía cậu, lên giường và nằm cùng giường với cậu.

"Cửa sổ xảy ra chuyện gì vậy?" Nanon mở to mắt, ngẩng đầu lên, bình tĩnh hôn Ohm.

"Không có gì, chỉ là bão thôi, Nanon."

- End.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro