Hoàng Hậu đoản mệnh .

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Pht nói , S dĩ người ta đau kh chính vì mãi đeo đui nhng th sai lm .Mà sai lm ca thiếp , chính là hoàng thượng .
I.
Chàng nhìn ta , cái nhìn mà cả đời này ta cũng không thể nào quên được .
" Sakura , cả đời này , ta sẽ bảo vệ nàng "
Chàng nói , rồi ôm ta vào lòng .
...
Đêm tân hôn , chàng nhẹ nhàng hôn ta , rồi lại nói :" Sakura , cả đời này , ta sẽ không nạp thiếp "
Ta biết chàng là đang hứa hẹn , nhưng tâm vẫn động . Vẫn lạc vào mộng xuân của thiếu nữ .
....
Ta gả cho chàng năm mười sáu tuổi. Lên làm thái tử phi cao quý .
Ta và chàng là thanh mai trúc mã , bọn ta gặp nhau từ năm lên ba . Ta chưa bao giờ nghĩ đến việc phải thành thân với chàng .

Năm năm sau đó , ta luôn âm thầm hỗ trợ chàng từ phía sau , giúp chàng tiến gần đến ngai vàng của hoàng đế .
Ta nhớ , lần nhị hoàng tử cho chàng rượu độc , ta đã dành uống thay . Sau đó , ta bị trúng kịch độc , mặc dù qua khỏi , nhưng để lại di chứng . Chân ta trở nên rất yếu , không thể múa điệu anh đào mà ta thích nữa .
Ta nhớ , lần đi săn mùa thu , chó sói chạy loạn , chàng bị tấn công . Ta đã đỡ cho chàng một nhát cắn , tay phải bị phế . Từ đó , ta không vẽ tranh được nữa .
Ta nhớ , lần chàng bị hành thích , đã đỡ một kiếm cho chàng . Để lại vết sẹo trên ngực . Trông rất xấu xí.
Ta nhớ , chàng đã đau lòng nhìn ta , nắm chặt tay ta , và nói :" Sakura. Nếu lên ngôi , ta nhất định sẽ lập nàng làm Hoàng Hậu ."
Cuối cùng , năm ta hai mươi bảy, Nhị hoàng tử bị diệt , hoàng đế nhường ngôi cho chàng . Ta đã chạy gặp chàng đầu tiên , vui vẻ nói với chàng: " Sasuke , chúc mừng ngài ."
Chàng nhìn ta , ấm áp nói :" Ta sẽ phong nàng làm hậu . Cả đời không nạp thiếp ".
Ta được Sasuke đế vương phong làm mẫu nghi thiên hạ . Tưởng sẽ an nhàn từ nay , nhưng mọi chuyện lại không như ta nghĩ .
Một năm sau khi lên ngôi , chàng lấy biểu muội của ta làm phi . Một thời gian sau , phong nàng ta làm Hoàng Quý Phi . Hết mực sủng ái nàng  . Trước lễ cưới , chàng đã đến gặp ta và hỏi :"Sakura , nàng có giận trẫm không?".
Ta chỉ nói :"Hứa hẹn là một loại chấp niệm, cả đời đa tình, là phúc hay họa đều khiến đôi bên đau khổ . Thần thiếp đã được ở đây sao còn dám giận hoàng thượng ." .
Nghe ta nói xong , chàng bỏ đi , chỉ để lại câu nói :" Trẫm sẽ phong con của chúng ta làm thái tử ."
Biết là chàng đang an ủi ta , nhưng mắt ta vẫn nhoà lệ .

II.
Cho đến năm thứ ba , sau khi tân hoàng đế đăng cơ . Ta hạ sinh được một hoàng tử . Chàng đặt tên nó là Kim Qui (Kamé) phong Thái tử , địa vị ta trực tiếp lên một bậc .
Năm đó ta đã ba mươi tuổi . Còn biểu muội được sủng ái kia mới mười tám tuổi . Nhan sắc như hoa như ngọc , càng ngày càng si mê hoàng đế . Chưa kể còn hàng tá phi tần khác trong hậu cung của chàng . Tức chàng đã thất hứa với ta hơn tá lần . Chàng phong con ta làm thái tử , ý muốn nói nói ta rằng , chàng sẽ không thất hứa .
Chín tháng sau đó , Hoàng Quý Phi cũng hạ sinh một tiểu hoàng tử . Chàng đặt tên nó là là Đích Tôn ( Taro) . Nghe nói chàng đã tốn rất nhiều thời gian để nghĩ ra cái tên ấy .
Bỗng dưng ta đưa mắt nhìn tiểu hài tử trong tay mình , cười nói :" Kim Quy , phụ hoàng con muốn phế thái tử . "
...
Ta đoán không sai , năm năm sau đó , chàng phế Quy Nhi của ta , phong nhị hoàng tử lên làm thái tử .
Ta hỏi , Chàng bảo Quy Nhi ngu muội , chậm hiểu , không thể làm thái tử .
" Sakura , nàng đừng hiểu lầm . Ta chỉ nghĩ cho Lữ Quốc . Nàng vẫn là người mà ta yêu nhất . " Chàng nói , nhưng giọng nói không còn ấm áp như trước , chàng không xin lỗi .
Ta cười lạnh :" Mệnh do mình tạo, tâm đổi thì vạn vật đổi, tâm không đổi thì vạn vật không đổi. Yêu hay không, trong lòng nhau đã rõ. Đừng đổ lỗi cho kẻ khác ."
Lúc nói như thế , tay phải và chân ta đã rất đau.
Vài tháng sau đó , trong cung có phản loạn . Chàng liền cho người chuyển biểu muội cùng thái tử lên núi lánh nạn . Còn ta ta phải ở lại chốn hậu cung nguy hiểm cùng chàng . Ta khôn ngoan giấu Quy nhi của ta đi chỗ khác , chỉ để bản thân ở lại hoàng cung .
Khi có thích khách , thêm một lần nữa, ta lại ngu muội đỡ kiếm cho chàng . Vết sẹo trên ngực đã xấu xí , nay còn xấu xí hơn .
Hôm nào ta cũng không yên tâm , đều ngồi bên long sàn  thức đêm trực cho chàng ngủ . Chỉ nghe chàng gọi hai tiếng :" Quý Phi .."
Giây phút đó , ta biết chàng đã sớm lãng quên hoàng hậu của chàng rồi.
...
Năm sau , chàng có ghé qua chỗ ta một lần , thật thần kì , ta có thai . Thái y bảo là nữ nhi.
Ta rất vui , cho người đi tìm kiếm khắp nơi mọi loại đồ chơi , mọi y phục , mọi loại phấn tốt nhất cho con ta . Ta còn nghĩ tên cho nó nữa .
Ta đến chỗ Sasuke xin chàng ban tên . Chàng ban cho con bé tên Ngọc Bích ( Ruri ) . Còn bảo con bé sẽ là một viên ngọc đẹp .
Trước khi sinh vài tháng , Hoàng Quý Phi ghé qua chỗ ta tặng lễ vật .
Chưa đầy năm ngày sau đó , ta sẩy thai .
" Hoàng hậu đã bị vô sinh , từ giờ vĩnh viễn không sinh được tiểu hài tử " Thái y nói như thế .
Tim ta đau , rất đau , ta đã mất Bích Nhi , còn mất cả khả năng có con . Cả đời vĩnh viễn không sinh con được nữa . Giấc mộng được cùng Bích Nhi thêu thùa của ta bị triệt để dẫm nát .
. Dù không muốn , ta vẫn tìm chàng tố cáo biểu muội lòng lang dạ sói . Không ngờ bị chàng mắng :
" Ăn nói bậy bạ . Quý Phi của Trẫm không bao giờ làm việc tàn nhẫn như thế ! Nàng không biết giữ con thì đừng đổ lỗi cho kẻ khác  !" . Chàng mắng không chút thương tâm . Còn có cả chán ghét trong thanh âm lãnh khốc .
Lần đầu tiên ta thấy chàng mắng ta , mắng ta là ăn nói bậy bạ , hại người hại vật . Ta bỏ đi , nước mắt rơi lả chả . Tim đau như cắt .
Từ sau đó , ta chỉ ở trong cung hoàng hậu , hết lòng bảo bọc Kim Quy . Thằng nhỏ là cốt nhục , là người thân duy nhất của ta trong chốn hậu cung lạnh lẽo . Ta dạy nó phải né tên Nhị hoàng tử . Ta dạy nó phải né Hoàng Quý Phi .
Trớ trêu thay , nó vừa nghe lời hoàng thượng đi với Thái tử một lần , liền lâm bệnh nặng .
Ta không biết Hoàng Quý Phi ăn gì mà linh thế . Cái đêm mà Quy nhi của ta đang thoi thóp , ta vừa triệu thái y vào cứu giúp con ta thì cô ta đau đẻ .
Sáng hôm sau , Hoàng Quý Phi sinh con gái , nàng ta mẹ tròn con vuông , còn Quy nhi của ta , nó đã rời bỏ ta mãi mãi .
Hoàng thượng triệu ta đến . Ta tưởng chàng sẽ an ủi ta , sẽ cùng ta khóc thương cho Quy Nhi . Không ngờ , chàng gọi ta đến để trách mắng .
" Sakura , nàng thật là độc ác "
Chàng mắng ta lòng lang dạ sói , không chút tình người . Biết Hoàng Quý Phi sắp sinh còn triệu hết thái y đến chỗ mình . Mắng là ta muốn hại nàng ta , làm cho nàng ta không sinh được . Mắng ta vì ghen tị với ân sủng của nàng ra mới bày ra chuyện độc ác này .
Lúc bấy giờ , ta mới nhìn Hoàng Quý Phi đang ra vẻ tội nghiệp sau lưng hoàng đế , ta mới nhận ra bản thân quá ngu ngốc nên mới trúng kế của nàng ta . Thảo nào tối qua ta chỉ triệu tập mỗi hai thái y của hoàng thượng mà toàn bộ thái y của thái y viện kéo hết vào chẩn bệnh cho con ta . Cũng hiểu tại sao Quy nhi của ta không qua khỏi .
Lang băm hại người
Hoàng Quý Phi này cũng thật là độc ác .
" Ngươi xem . Nếu hai thị nữ bên cạnh Hoàng Quý Phi không biết đỡ đẻ là Biểu muội của ngươi đã đi rồi ! " .
Ta cười lạnh :"thị nữ mới mười bốn tuổi đã biết đỡ đẻ sao ? Hoàng Quý Phi đúng là tốt số ."
Hoàng Quý Phi giật mình nhìn ta . Sau đó mắt lại ánh lệ .
"Sakura ! Nàng còn dám n..." Sasuke quát lên . Nhưng ta vẫn dùng đôi mắt ấy nhìn chàng . Chàng thôi không chỉ trích ta nữa , lệnh người nhốt ta vào lãnh cung .

III)
Lãnh cung lạnh lẽo lắm , đúng như tên gọi của nó vậy .
Ta ngồi cuộn tròn trong chiếc chăn rách cũ kĩ được chuẩn bị từ trước . Canh lạnh cơm nhạt , một ngày hai bữa , toàn là rau cải và đồ ăn thừa , ta biết chứ , trong thức ăn có độc ngấm . Nhưng ta còn luyến tiếc chi cuộc đời này nữa?

Nhân sinh như mng, yêu t t, hn cùng t t, kết qu đều v vi cát bi.

Ta xé váy lấy một mảng trắng cột lên đầu . Xem như là để tang cho Quy nhi .
Quy Nhi mẫu hậu xin lỗi , con hãy nhanh siêu thoát rồi đầu thai đi nhé . Tạm biệt con thần kim quy của mẹ .
...
Sasuke có tạt qua chỗ ta dăm ba lần . Có vẻ chàng muốn xin lỗi ta về chuyện Quy Nhi . Nhưng lần nào cũng là ta lên mặt , không thèm tiếp chuyện .
Thế là chàng cứ mãi nhốt ta trong lãnh cung .
Ta nghe bọn hạ nhân đồn đại . Có lẽ chuyện ta bị nhốt vào lãnh cung đã truyền ra khắp thành rồi .
Nghe nói chàng còn muốn phế hậu ta .
Ta rất buồn , ta muốn vẽ tranh . Nhưng tay phải ta không còn . Ta muốn múa điệu Anh Đào để cầu nguyện . Nhưng chân ta đau lắm . Ta cũng muốn hát , nhưng cổ họng ta lại đau rát . Có lẽ ta đã khóc nhiều quá rồi .
Ta khóc thương cho Bích nhi tội nghiệp của ta , ta khóc thương cho Quy Nhi vô tội . Ta khóc thương cho tình yêu ngu muội của ta .
Duyên n ging như băng vy, đem p trong lòng, thy lnh lo mi biết hóa ra là vô duyên.
...
Tháng 9 năm đó , chàng phế Hậu . Đưa Biểu muội lên làm mẫu nghi thiên hạ .

IV.
Ta quỳ xuống trước Cung Càng Khôn . Xin chàng ban cho ta ân sủng , để ta xuất gia lên núi .
Ta quỳ gối năm ngày năm đêm . Chàng mới đồng ý hạ chỉ .
Tháng mười một , ta xuất gia , lên chùa tu .
Tháng mười hai , cơ thể ta ngày càng gầy yếu . Gió đông ùa về làm tay chân ta run bần bật . Độc tính trước kia dần phát tán ăn mòn cơ thể ta .
Tóc Hồng xinh đẹp mà ta luôn tự hào dần rụng hết . Tay chân ta khẳng khiu tựa như hàng tre già sau cung hoàng hậu .

Cuối tháng ba , Câu chuyện Hoàng Quý Phi hãm hại ta bị phát hiện và điều tra . Nàng ta bị ban rượu độc .
Thái tử bị phế và đày đi dân phu .
Chỉ có nữ nhi của nàng ta là Yên Yên công chúa là được giữ lại .
Nghe nói , nànng muốn giết người diệt khẩu nên bị người ta cắn lại .
Ta cười , gieo gió thì gặt bão . Đáng đời .
Còn ta , ta gieo đức , cũng gặt phải bão ..
Bệnh tình ta ngày càng nặng hơn , sợ sống không quá một quý .
Ngay sau đó , hoàng đế lặn lội lên núi tìm ta . Người chồng tệ bạc .
Chàng cầm tay ta trên giường bệnh , mắt rưng rưng .
" Sakura , ta xin lỗi .."
Ta nhìn chàng cười lạnh :"Xin lỗi ?"
" Chàng có lỗi với thiếp bao nhiêu lần , giờ xin lỗi là kết thúc sao ?"
" Chàng nhớ gì không ? Năm hai mươi tuổi , thiếp đỡ cho chàng một nhát kiếm của thích khách ."
" Chàng nhớ gì không ? Mùa đi săn năm trước , thiếp vì bao bọc cho chàng mà mất tay phải. Bây giờ thiếp không vẽ tranh được nữa ."
" Chàng nhớ gì không ? Yến tiệc năm hai mươi mốt . Thiếp đã thay chàng uống rượu độc . Hai chân chân nên yếu đuối ,Thiếp không múa được nữa ."
" Chàng nhớ gì không ? Lần trong cung có phản loạn , thiếp lại đỡ thêm một nhát kiếm cho chàng "
" Chàng nhớ gì không ? Lúc đó , chàng chỉ quan tâm cho Biểu muội , mặc kệ thiếp sống chết "
" Chàng biết không ? Thiếp thức đêm canh cho chàng ngủ , đổi lại chàng chỉ mãi kêu tên Quý Phi của chàng trong giấc mơ ."
" Chàng nhớ gì không ? Chàng hứa cho thiếp làm Hậu , giờ chàng đã phế ."
" Chàng nhớ gì không ? Chàng hứa cho con trai chúng ta làm thái tử . Rốt cuộc chàng cũng phế nó , còn để nó phải chết ."
" Chàng còn nhớ không ? Chàng hứa bảo vệ thiếp , bây giờ thiếp sắp đi rồi ."
Ta nói trong nước mắt . Thế đấy .
" Sakura , ta .." Chàng lại gọi tên ta .
" Chàng xem , thiếp đã cho chàng nhiều như vậy , có đổi lại được cái gì không ?"
...
"Nhân duyên trăm năm, sai trong một phút, quay đầu tìm lại, tình đã thành không." Ta chậm rãi nhìn chàng , nói .
" Mà người sai là chàng ."
Chàng khóc . Nước mắt nóng hổi rơi xuống gương mặt ta .
Ta xót , nhưng hận .
"Phật nói , Sở dĩ người ta đau khổ chính vì mãi đeo đuổi những thứ sai lầm ..."
"Mà sai lầm của thiếp , chính là hoàng thượng ."
Ta nói đến đó , nước mắt bỗng nhiên chảy ra . Ta mỉm cười một lát , rồi từ từ nhắm mắt lại .
Thứ âm thanh cuối cùng ta nghe được là tiếng khóc của chàng .
" Sakura "
Hoa Anh Đào mãn khai .
...

Chp nht vì yêu, trm mc vì hn thì ch như vòng tròn lun qun; cho dù tu ba kiếp chung thuyn, chuyn 3 tc kinh luân chung chăn gi thì chung quy li vn không thoát khi hp tan ca nhân duyên. Vĩnh bit , Hoàng hu đon mnh ca L Quc .

-Huyền-

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro