Nobita góc nhìn tôi

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Hắn sinh ra chẳng có gì nổi trội hơn người, vốn là viên đá lót đường - làm nền. Vốn yếu đuối và thật thà hắn đã lừa hết thảy mọi người để rồi họ mù quáng tin vào những gì diễn ra trước mắt do hắn tạo nên - tất cả đều nằm trong sự sắp đặt của hắn.
Hắn luôn có trong mình những kế hoạch tưởng chừng vớ vẩn nhưng hóa ra tất cả trò đùa ngu ngốc đó đều đã nằm trong dự tính của hắn.
Hắn càng giỏi khi tạo được cảm tình không chỉ ở gia đình mà là cả vũ trụ -tất cả thế giới hắn đã đi qua đều khiến mọi người biết đến hắn không chỉ là anh hùng mà còn là tượng đài không ai có thể thay thế được.
Những trái tim non nớt hay đã chín chắn cũng không thể không vướng vào lưới tình mà hắn tạo nên, dù là đàn ông, phụ nữ, trung niên hay lứa tuổi học sinh,  kể cả robot thứ không có cảm xúc hắn cũng khiến tất cả những vật thể sống hay vô tri đều có cảm tình với hắn.
Phúc là hắn tạo nên nhưng họa cũng là hắn ban cho. Tất cả đều đã bị đánh lừa bởi vỏ bọc hoàn hảo hắn đã tạo nên.
Nếu nói về hắn có kể đến muôn trùng vạn kiếp cũng không thể bởi mỗi ngày mỗi âm mưu hắn tạo nên, công phu và chu toàn.
Hắn đã chịu muôn vàn cay đắng, sống cuộc đời cô độc trên đảo hoang, sống cuộc sống nghèo khổ, nhỏ bé, cái cuộc sống nắng nóng hay cái lạnh vô cực cũng không thể khiến hắn chùn bước mà hắn xem đó là thú vui.
Hắn muốn xóa bỏ hồng trần đi tu đắc đạo làm tiên nhưng rồi chính tiên - người đã truyền dạy cho y cũng vướng phải lưới tình để rồi thân bại danh liệt, còn hắn vẫn ung dung ngồi trên mây cao mà nhìn xem như bình thường...
Hắn đã tạo nên một bản sao thứ có thể khiến hắn nghỉ ngơi sau những mệt mỏi mà hắn đã có ấy vậy mà bản sao của hắn lại quá ngu ngốc, nó muốn cả thế giới biết rõ bộ mặt thật của chính mình, nó muốn làm mất đi hình tượng Nobi #Nobita mà hắn dựng nên, thật không chấp nhận được và từ đó hắn ngộ ra đạo lý :" #Muốn làm việc gì cũng phải đích thân mình làm, dù có là ai khác hay cả bản sao của chính mình cũng không được."
Hắn cô độc, cô độc trong cái cuộc sống giả tạo này, cuộc sống với gam màu tối dù có bao chuyện xảy ra chẳng có gì khiến hắn cảm thấy sự vui vẻ....
Nhưng!
Một niềm vui nhỏ bé cũng đến, hắn đã gặp chính hắn ở tương lai, nơi mà hắn đã tìm được chìa khóa. #Chìa_Khóa mở ra muôn vàn câu hỏi mà hắn không biết tìm ai giải đáp nhưng lại bị chính hắn - chính bản thân hắn dập tắt đi ngọn lửa hạnh phúc vốn hắn sẽ biết ít nhất chỉ 1 thôi chỉ 1 câu trả lời: "Sống để làm gì?"
Hắn cười chính hắn, tương lai của hắn cười chính hắn. Hắn không hiểu? Hắn đã đặt câu hỏi này với nhiều người ngay cả những công nghệ giải đáp siêu việt, bậc thầy giải đố kể cả bộ óc thiên tài của thế giới cũng không thể gỡ được nút thắt bấy lâu nay của hắn.
Bản thân hắn đã nói gì? Hắn ở tương lai đã không nói gì thay vào đó hắn chỉ cười và bảo "Sau này cậu sẽ tự biết" đó ngỡ như mãi mãi là một ẩn số, tia sáng vừa le lói đã vụt tắt bởi chính hắn... nhưng nó đã được giải đáp và người tìm ra nó không ai khác chính là hắn...
Khi hắn đọc ra, hắn đã cười.
Cười cho sự ngu ngốc của mình
Cười cho sự thông minh của mình lại bị mình tương lai chơi lại
Hắn đã cười - hắn đã hiểu.
Hắn không ngần ngại kể tôi nghe, vì sao hắn lại làm điều này? Hắn không sợ tôi tiết lộ bí mật của hắn ư? Hay hắn thông minh đến mức tôi không dám nói vì tôi sẽ dè chừng hắn? Không không, hắn không ngại chia sẻ bí mật này cho tôi bởi hắn hiểu rõ tôi sẽ kể cho các bạn nghe và có thể chúng ta là một phần nhỏ trong kế hoạch lớn của hắn... Dù đó là gì đi nữa, tôi sẽ kể các bạn nghe hắn đã viết gì trong nhật kí, rất nhiều điều hắn đã nói với chính mình, mỗi ngày là một điều mới và nếu có phải viết ra thì con số tương đương số pi không chừng , hắn sống để viết nên #Lịch_Sử nhưng hắn ta cũng không quên dành thời gian cho #bản_thân hắn. Những điều đó đúc kết mỗi ngày và...có một điểm nhấn, 2 câu nói lặp đi lặp lại, 2 câu nói ấy đã khiến hắn cười và cũng như giải đáp thắc mắc cái gai của hắn.
Đó chính là:
#DỊ_BIẾN_THỜI_GIAN
#QUY_LUẬT_CUỘC_SỐNG_CUỘC_SỐNG_CON_NGƯỜI
Vâng đấy chính là điều khiến hắn cười và khiến hắn gỡ được nút thắt, với sự hiểu biết của mình và dĩ nhiên là đó là bút tích của hắn thì hắn đã đọc và hiểu ngay từ đầu riêng tôi thì đến giờ tôi mới hiểu.
#DỊ_BIẾN_THỜI_GIAN - ý ám chỉ dù hắn có làm gì, có muốn thay đổi lịch sử dù hắn có phá hủy cả vũ trụ - thiên hà, hay cả khi hắn muốn ngăn chặn thời khắc cha mẹ hắn gặp nhau thì hắn cũng không thể ngăn chặn việc - Hắn vẫn sẽ được sinh ra dù cố ngăn chặn thế nào - Hắn vẫn sẽ sống và thực hiện những việc hắn làm dù cách này hay cách khác ngay cả khi hắn đã tạo nên một thế giới mới nơi hắn điều khiển...tất cả cũng chỉ là một vòng thời gian mà điểm #Xuất_phát và #Kết_thúc đều sẽ được lập lại dù cho hắn đã rẽ sang một hướng khác hay cả khi dùng #bước_nhảy_Alpha
#QUY_LUẬT_CUỘC_SỐNG_CUỘC_SỐNG_CON_NGƯỜI Mọi người có nhớ nobi nobita thương ai nhất không? Tình yêu với shizuka? Tình cảm không ai có thể giả mạo Đô rê mon? Mối quan hệ mẹ - con - bố? Những mối quan hệ hắn tạo nên buộc phải gạt bỏ và buộc lòng trở về thế giới vốn của hắn? Tất cả đều chưa đúng, chính xác là #BÀ_NGOẠI.
#BÀ_NGOẠI - vốn nhỏ nó rất ương bướng vì hắn ngộ ra sự thông minh từ nhỏ nên hắn bị những người gọi là bạn kìm hắn, hắn uất ức vì mình còn yếu bé hắn không biết tìm ai để trút giận và rồi hắn tìm đến bà của mình, hắn bắt bà phải cực khổ đi mua táo hay cặm cụi tìm lại con gấu Misa mà hắn xem như là bạn tri kỉ trước khi mèo màu xanh đến, hắn không ngại vất nó đi sau một chặng đường dài và vết thương bà nó phải chịu...Bà nó vẫn vậy, vẫn vỗ về âu yếm, đứng ra bảo vệ nó, bà nó như một lá chắn hữu hình để hắn tìm được sự thỏa mãn của riêng mình - nhưng - bà vẫn cảm thông vẫn bên cạnh nó ... Đến khi nó #hiểu chuyện thì .....đã quá trễ.
#BÀ_NGOẠI như thiên thần là ánh sáng của nó. Thiên thần thì phải về trời - ánh sáng thì phải ngừng để màn đêm thay thế và một ánh sáng mới khác mới có thể xuât hiện... Tất cả đối với hắn đều vô nghĩa.
Hắn đã quay về thời gian để tìm cách cho bà sống lâu sống mãi có khi hắn tức giận đánh chính mình ở #quá_khứ vì tội hỗn xược của mình với người bà kính yêu - thiên thần sẽ về trời một ngày không xa... Hắn tìm mọi cách, có lúc hắn để lộ bộ mặt thật - bản chất vốn có của mình để lấy bằng được một bảo bối khiến bà hắn sống thọ, con mèo cũng chỉ lắc đầu khuyên can nhưng đều không lay chuyển suy nghĩ hiện tại của mình và rồi......
#BÀ_NGOẠI - người vẫn ở đó tin tưởng kẻ tự nhận là cháu của mình từ tương lai đến để gặp mình không một chút phòng bị, ấy vậy còn che dấu tung tích của hắn, đã cười đã bảo ... Hắn khóc - trong cuộc đời của hắn #CUỘC_ĐỜI hắn đã khóc rất nhiều ngày nó được trở về thế giới thực - trở về gia đình sau những chuyến phiêu lưu mạo hiểm, cuộc chia tay không gặp lại hay ngày cưới của mình....chỉ duy lần này hắn đã khóc -  #Khóc như một đứa trẻ, hắn khóc như chưa hề được khóc, ngỡ như rằng cuộc sống mãi là #trò_chơi mà người chiến thắng mãi là bản thân hắn nhưng nó lần này phải chấp nhận thua
Ngạc nhiên hay, trong cuộc đời hắn trải qua bao biến cố hắn đã phải chịu thua. Hắn chịu thua dù cho bên cạnh hắn là bao nhiêu bảo bối từ tương lai. Ngay cả khi hắn có thể #cứu được một con cún của vợ tương lai của mình nhưng chẳng thể nào cứu được bà ngoại.
Hắn không phải không hiểu chân lý của cuộc sống này mà hắn chỉ mong có một thứ nào đó tương lai kéo dài cuộc sống bà đến khi nó có con cho bà nó xem... Ấy vậy ...
#tương_lai dù có phát triển vẫn phải khuất phục cái #SINH_LÃO_BỆNH_TỬ hắn không muốn tin nhưng điều đó là sự thật. Hắn có thể tạo ra siêu thế giới, một thế giới ở chiều không gian khác hay đến một nơi siêu việt nào đấy nhưng mọi nơi hắn đặt chân đến, tất cả nơi hắn đi qua đều khuất phục trước sức mạnh của #SLBT.
Hắn nắm trong tay khả năng thâu tóm thời gian khiến thời gian ngưng đọng. Hắn có trong mình máy y tế, viên thuốc chữa bách bệnh ở tương lai thứ đã cứu được con cún......
Nhưng rồi tất cả những cố gắng hắn làm cũng chỉ kéo dài trong vô vọng. Hắn không thể cứ thế ngưng đọng thời gian mãi mãi được, không phải hắn không thể mà là #QLCS_CSCN không cho phép hắn muốn làm gì thì làm nếu cứ dừng lại thì nó sẽ không thể tiếp tục cuộc sống của vạn vật và đừng quên đâu đó vẫn còn nhiều người ngăn cản hắn, và chung quy hắn có làm thế nào thì #DBTG vẫn sẽ đưa hắn về điểm kết thúc.
Để thuyết phục hắn ta cũng như để hắn an ủi phần nào bà nó cũng chỉ mong nhìn thấy vợ tương lai của hắn, hắn muốn được mang #chắt đến nhưng bà nó đã nghĩ ra nhiều thứ nhiều việc, cảnh tượng tốt đẹp hay xấu nhất, hắn biết khi nhìn vào người bà đang trầm tư của mình, bà của hắn vẫn chỉ vui vẻ chỉ muốn xem mặt vợ tương lai....Vì sao? Bà có thể đến tương lai hay nhờ nobita tương lai mang cho mình gặp cơ mà? Bởi vì, cuộc sống của người bà kính yêu có hạn và việc đi ngược với lịch sử là điều xa vời với người bà một người tâm niệm Phật chẳng mong gì hơn một cuộc sống vui vẻ bên gia đình con cháu khỏe mạnh. Bà đã đi giới hạn của một người một phần nào đó thay đổi đi lịch sử - hành động nhỏ nhưng ảnh hưởng lớn. Việc mang đứa chắt đến chẳng khác nào chia cắt gia đình hắn tương lai. Hay việc người bà đến tương lai nhìn mặt chắt sao lại không thể? Như đã nói, số phận người bà có hạn và việc nhìn vợ tương lai ( không biết đã nhìn được chưa) đã là một việc vượt qua ranh giới dòng chảy vì vốn dĩ người bà đâu thể sống đến khi thấy chắt? Nếu ai cũng như người bà này thì thật sự không công bằng cho những người bà khác mà chính những người bà đó đã chưa thể gặp mặt cháu mình tương lai đến thăm mình. Bà cũng chỉ là người, bà cũng có ước vọng vượt ngoài ranh giới thời gian - không gian, bà nghĩ #không_chỉ_cho_bản_thân_mà_còn_cho_những_người_bà_khác bà tham vọng cũng là điều dễ hiểu nhưng tham vọng bà chỉ nhỏ thôi dù cho kết thúc chẳng biết đã được đáp ứng hay chưa nhưng bà đã là con người - một con người hạnh phúc khi có cháu tương lai về thăm - được gặp mặt vợ tương lai đã là điều vô cùng to lớn trong cuộc đời của bà.
Nói đến đấy hắn khóc...#CUỘC_SỐNG_HẮN_LÀ_BẢN_THÂN hắn thay đổi người vợ tương lai đầu để có người vợ khác, hắn tìm mọi cách thỏa mãn bản thân nhưng rồi tất cả cũng chỉ là #Bản_Thân, hắn có khi mệt mỏi mà suy nghĩ về những gì hắn làm, về những việc hắn gây nên, có khi đã từng có ý định từ bỏ....
Tất cả mọi thứ ngày hôm nay là từ hắn mà gây dựng nên, cơ đồ ngày hôm nay do hắn tao dựng nên nhưng hằn vẫn thấy thiếu. #DANH_TÀI_ĐỊA_LỢI hắn không thiếu. Để cho chắc hắn tạo nên không ít mối quan hệ để hắn có thể đến khi cần, tạo nên nhiêu cảm tình để rồi tình yêu không chỉ một
... Nhưng rồi thứ hắn thiếu là vị trí #Vì_mọi_người hắn làm tất cả luôn có mục đích là bàn đạp cho hắn nhưng rồi hắn đã như quên đi cảm giác làm ánh sáng lan toản xung quanh.
Hắn là kẻ #thu_hút_ánh_nhìn mọi người về mình nhưng hắn quên đi sự chia sẻ và bà ngoại hắn đã cho hắn thấy cuộc sống này vẫn nghĩ đến mọi người. Hắn xem những ai quan tâm người khác là sự ngu ngốc nhất thế giới, mãi mãi không thể làm nhân vật thu hút ánh nhìn mọi người. Những lời nói đấy đã luôn theo hắn và lần này hắn đã nghe từ bà ngoại...Vậy hắn có dám chê cười không? Hắn suy nghĩ về câu nói của người mà hắn kính trọng, bao nhiêu suy nghĩ chê cười có thể, hắn đều nghĩ đến và rất rất muốn nói nhưng không .."Bà ơi sao bà như thế? Bản thân bà có phúc như vậy phải nắm bắt và tận dụng chứ?"
Người bà cười. Người bà hiểu về cuộc sống về cách mà nó vận hành, bà rất vui khi thấy hắn đến , nụ cười của bà là động lực là ngọn lửa khiến hắn bộc lộ bản chất thiên tài mà hắn che dấu. Nhưng người bà hiền lành, người bà vô cực điểm ấy lại suy nghĩ đến mọi người , về cái phúc mà nhiều người tuổi như bà không có diễm phúc ấy , bà vẫn tham vẫn có 'sân' để được gặp mặt vợ tương lai của cháu mình..... Chỉ duy điểm đó là thứ hắn không có.
Sau ngày hôm đó những gì hắn ghi chép đều lặp lại
#DỊ_BIẾN_THỜI_GIAN
#QUY_LUẬT_CUỘC_SỐNG_CUỘC_SỐNG_CON_NGƯỜI
Sau này, hắn, để cho chắc đã tạo nên vòng lặp thời gian dẫu cho vô tình hay có ý định từ trước hay những biến cố xảy ra theo cách nào đi chăng nữa thì con cháu hắn vẫn sẽ là người nhấn nút mua Đô rê mon ( truyện màu dài "đô rê mon đã gặp nô bi ta như thế nào" )/ mèo máy màu xanh sẽ cùng con cháu đến gặp nó trong tương lai ( đô rê mon tập 1 truyện ngắn ")/ Chính hắn là người tạo nên đô rê mon ( truyện tác giả khác)

Bao thăng trầm hắn có nhưng tất cả những gì đều xoay quanh ở bản thân không vì ai khác . Hắn nắm trong tay cỗ máy thời gian, đai thời gian, phấn thời gian, tàu không gian,... Tất cả hắn đều có chỉ duy hạnh phúc - vui vẻ bên mọi người thì hắn chưa thật sự tận hưởng...
Hắn vui vẻ tận hưởng cảm giác chung với mọi người và khi cần hắn sẽ thể hiện đúng lúc:
BẮN SÚNG, ĐAN DÂY, NGỦ, LÍ LẼ,...
Sau khi gặp bà, hắn biết và như đã nói, hắn tạo nên vòng lặp thời gian cho chắc, dẫu cho niềm hạnh phúc có ngắn, khi hắn biết có vẻ đã hơi muộn nhưng
> #CÓ_CÒN_HƠN_KHÔNG <
Hắn là #CON_NGƯỜI và hắn sống #phần_người nhiều hơn #phần_con và khi cần thiết hắn sẽ vờ xem nude vợ tương lai của hắn như cách hạn chế phần con của mình, hắn sống lan tỏa hơi ấm của mình đến mọi người xung quanh như cách người bà của mình đã suy nghĩ đến những người bà khác.
Hắn đã trải qua bao biến cố và gây dựng nên tượng đài không ai có thể thay thế được, dẫu có là siêu nhân (Pacman) nữ siêu nhân Mami, chuột chinba (chinpun) từ điển kì bí, bậc thầy ninja (Hattori),...tất cả đều không thể thay thế hình ảnh đứa trẻ ngốc nghếch, yếu đuối trưởng thành lên từng ngày. Đến khi chúng ta nhận ra thuyết âm mưu thì chúng ta đã bị hắn lôi cuốn mãi với hình ảnh mà hắn tạo nên.
#Vĩ_Đại #Bất_Bại #Trường_Tồn,...
Có thể những gì tôi nói đều nằm trong sự sắp đặt của hắn chăng?!?!?
Còn bạn thì sao? Liệu bạn sống cuộc đời vì bản thân nhìn cuộc sống với gam màu tối như hắn lúc đầu? Hay cuộc sống vui vẻ với mọi người khi hắn ngộ ra? Bạn có thể sống những gì bạn thích và không nói cho tôi biết nhưng
#Cảm_ơn_đã_đọc :)
#Sống_vui_vẻ_lạc_quan_bạn_nhá :)

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro