#47 (6)

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

(6)
“Ai đáng yêu?” La Ly đứng cạnh cửa, vòng hai tay trước ngực cau mày hỏi người đàn ông.

Lúc này cô đang mặc một bộ váy xếp ly dáng xuông màu vàng nhạt, bộ dáng lười biếng xinh đẹp.

“Tất nhiên là em!” Minh Quân nghiêng đầu nhìn sang. Gương mặt ngập tràn niềm vui.

“Ồ!” La Ly đi tới ngồi đối diện với anh. Hai người cách nhau một cái bàn nước. Cô hỏi: “Anh sẽ đi chứ?”

“Đương nhiên!” Minh Quân dựa người ra sau ghế. Anh còn cố ý gác chân lên mặt bàn phơi bày ra cảnh xuân lấp ló bên trong.

“Hải Hà là nữ chính của bộ phim!” La Ly thâm ý cười nói.

“Cô ta là ai cũng chẳng liên quan tới anh.”

La Ly nhếch miệng cười mỉa mai không tiếp lời nữa nhưng tầm mắt liên tục bị hành động sỗ sàng của anh lôi kéo.

Minh Quân thả chân xuống, đứng dậy bước sang bên cạnh La Ly ôm lấy vai cô như những người bạn, thủ thỉ: “Trong mắt anh chỉ có em!”

Bàn tay anh chậm rãi đưa lên sau gáy cô, mắt khép hờ, môi tìm môi. Tay còn lại mân mê trên đùi rồi bất ngờ trượt vào.

La Ly giật mình, mãi sau mới có phản ứng.

Không thể tin được!

Cô vừa bị anh hấp dẫn, ý loạn tình mê mà hôn anh, lại còn ở trong một tư thế cực kỳ mập mờ và nguy hiểm như thế này!

La Ly chống tay vào vòm ngực đẹp tựa như tạc tượng, đẩy Minh Quân, kinh hô một tiếng muốn đứng dậy. Nhưng mà một chân anh đang gác trên eo cô. Bàn tay tại nơi cánh hoa mềm ướt át, cách một lớp vải vẫn cứ liên tục ngọ nguậy. Cử động vừa rồi của cô càng khiến sự tiếp xúc thêm rõ ràng hơn.

Sắc mặt của La Ly chợt thay đổi, đỏ lịm như quả gấc, ú ớ chẳng thốt lên lời.

Minh Quân cố tình làm như không biết hỏi: “Sao vậy? Em không khỏe à? Có đau ở đâu không? Để anh xem nào.”

Bàn tay của anh đặt úp ở nơi đó, nhiệt độ nóng bỏng từ lòng bàn tay truyền qua khiến cả người La Ly bỗng cứng ngắc.

Cô giữ chặt lấy cổ tay của anh, đầu lắc như trống bỏi.

Cho dù cảm xúc hưng phấn đang dâng lên cuồn cuộn trong lòng, ngay cả hốc mắt cũng ngập nước trực trào ra ngoài nhưng La Ly vẫn nghiến răng cố chấp phủ nhận: “Em không sao, không cần kiểm tra.”

Đôi mày kiếm của Minh Quân hơi nhíu.

Anh liếc nhìn cô, không đáp lại mà trầm mặc ôm ngang người đứng lên, sải bước đi về phía chiếc giường.

La Ly chợt bật cười, túm chặt lấy quần áo nói: “Mau thả em xuống!”

Minh Quân cố tình mắt điếc tai ngơ, trước sự kinh ngạc của cô nhẹ nhàng đặt người nằm xuống giường.

Vừa chạm lưng vào đệm giường, La Ly liền nhảy xuống. Minh Quân cũng không ép buộc. Anh lạnh lùng liếc nhìn cô một cái, sau đó xoay người nằm vào. Tay chạm tới nút buộc của áo choàng kéo ra.

Cảnh tượng cấm trẻ em lập tức xuất hiện. Người đàn ông giây trước lạnh lùng, giây sau đã giống như yêu tinh dụ hoặc.

Mắt chăm chú nhìn cô, thở dài chán đời than: “Anh sẽ tự làm.”

Anh vừa nói dứt lời đã đưa tay cầm lấy vũ khí của mình, sục sạo.

Lần đầu tiên thấy Minh Quân hư hỏng không đứng đắn như thế này khiến La Ly kinh ngạc đến ngây người.

Cô cứ thế không chớp mắt nhìn. Chợt nghe thấy anh cười khẽ, La Ly chột dạ quát: “Nguyễn Minh Quân! Tại sao anh có thể làm như vậy?”

La Ly toan xoay người bỏ trốn, nhưng lại bị anh bắt lấy cổ tay kéo mạnh. Cô ngã sấp xuống đệm, cơ thể bị anh đè lên. Đôi tay bị cố định trên đỉnh đầu, ngay cả đôi chân thon dài cũng bị đầu gối của anh đè lại.

Ai cũng có thể đoán được anh muốn làm gì, gương mặt nhỏ bé của La Ly lại càng đỏ hơn.

“Quân, tối nay em còn đi dự tiệc, trên người không thể có dấu vết…”
—-
Truyện: Người Tình Bí Ẩn
Tác giả: Gia tộc Tiểu Ly

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro