Chương 3

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Chương 3 :Chạm mặt.
Chiếc Lamborghini lao vút đi với tốc độ kinh hoàng. Mọi người ai cũng sợ hãi vì tốc độ của chiếc xe nhưng họ vẫn đặc biệt chú ý đến chiếc xe. Không phải đây là chiếc xe độc nhất của thế giới mà còn là chủ chiếc xe là một cô gái có khuôn mặt thiên thần. Chiếc xe dừng trước một con đường dẫn lên ngọn đồi. Cô bước xuống xe,bước từng bước lên ngọn đồi. Trên đồi những ngọn cỏ xanh mướt đua nhau vươn lên, trước mắt cô cánh đồng hoa bồ công anh hiện dần ra, trông thật lung linh dưới ánh nắng dịu dàng của buổi sớm.Cô đứng ngắm nhìn cánh đồng bồ công anh khuôn mặt lạnh lùng thoáng trở nên đượm buồn nhưng rồi cũng trở về vẻ lạnh lùng vốn có.Giữa ngọn đồi cô thật cô đơn, lạc lõng, từng ngọn gió thổi nhẹ qua khuôn mặt thiên thần kia. Cô vẫn đứng lặng im ngắm nhìn cánh đồng bồ công anh.
Kí ức
-Hai! Hai đầu rồi?Hai bỏ bé Uyển rồi. Hai!-Một cô bé 6t đôi mắt đẫm nước lang thang trên ngọn đồi tìm kiếm một bóng dáng quen thuộc.
-Hai đây nè!A! bé Uyển khóc nhè kia! Xấu quá! Xấu quá!-Một cậu bé 9t bước ra từ cánh đồng bồ công anh và nói.
-Hai chơi ăn gian. Sao hai lại trốn trong đó chứ? Em bắt đền.-Cô bé thấy cậu bé thì cười tươi và lau khô những giọt nước mắt, cô trách yêu cậu bé rồi làm nũng.
-Bé Uyển lại đây, hai cho xem cái này đẹp lắm!- Cậu bé nói.
-Có gì vậy hai?Hai không lừa em đó chứ?-Cô bé hỏi cậu bé nghi hoặc.
-Hai không lừa bé Uyển đâu.-Cậu bé.
Cô bé bước tới chỗ cậu bé,cậu bé nhẹ nhàng đội chiếc vòng hoa do chính tay câu kết cho cô bé.
-Hai tặng bé Uyển đó.Bé có thích không? -Cậu bé.
-Có! Nó đẹp lắm hai à! -Cô bé thích thú với vòng hoa,nụ cười thiên thần luôn nở trên môi cô bé.
Làn gió thổi nhẹ nhàng làm cho những bông hoa bồ công anh bay theo làn gió nhẹ kia, cũng như cuộc đời con người vậy, bồng bềnh bay theo sóng gió của cuộc đời.Trái tim cô đang đau nhói.Nó đau vì điều gì?
- Ra đi.-Cô lạnh lùng nói.
-Tiểu thư!Chúng tôi.......-Sky nói
-Được rồi.-Cô vẫn giọng lạnh băng.
Cô lưới nhẹ đôi chân trên nền cỏ xanh mướt kia,nhẽ nhàng bước đi trong vô thức,chính cô cũng không biết mình sẽ đi đâu.Sky và Scorpio bước theo sau cô.Bỗng tiếng nói lạnh lùng của một người con trai khiết cô dừng bước.Cô đảo mắt tìm kiếm nơi phát ra tiếng nói đó.Cách đó không xa một cảnh tượng vô cùng đẹp mắt.Một người con trai mặc quần jen áo sơ mi,khuôn mặt được che đi bởi chiếc mũ lưỡi trai tuy vậy anh ta cũng không mất đi vẻ đẹp.Anh ta sở hữu khuông mặt cực baby, làn da trắng không tì vết và đặc biệt đôi mắt màu cafe.Anh ta bị 30 kẻ mặc đồ đen bao vây.
-Các người giỏi lắm! Giám theo tôi tới tận đây.-Anh lạnh lùng nói và ném cho chúng cái nhìn khinh bỉ.
-Ông chủ chỉ có nhã ý mời anh về tổ chức thôi.-Tên đứng đầu trong số đó nói.
-Các người về nói với ông ta.Ta không có hứng thú.Giờ thì biến.-Anh vẫn lạnh lùng nói.
Tên cầm đầu và những tên còn lại run sợ trước lời nói lạnh lùng, chứa đầy sát khí, nhưng lệnh của ông chủ ban ra thì không thể không thực hiện.Hắn ra lệnh cho đàn em xông lên bắt anh.Cô quan sát từng hành động, cử chỉ của anh.Anh lần lượt hạ gục từ tên nhưng dần cũng thấm mệt,còn 20 tên anh vừa đánh vừa nghĩ cách hạ chúng để đỡ tốn sức.Cô khẽ nhíu mày rồi lại trở về vẻ lạnh lùng.
-Giúp anh ta.-Cô lạnh lùng nói.
-Vâng!-Sky và Scorpio.
Chỉ một câu nói của cô thôi lần lượt 30 tên từ từ ngã xuống không một tiếng động trước con mắt ngạc nhiên của anh.Anh đảo mắt nhìn xung quanh,đôi mắt màu cafe dừng trước một cô gái mặc bộ đồ đen bó sát để lộ một thân hình hoàn mỹ.Cô sở hữu làn da trắng nhưng làn da đó rất mỏng nếu như có vật chạm nhẹ thôi cũng có thể rách.Chiếc mũ lưỡi trai được đội lên để che đi khuôn mặt thiên thần kia. Đôi môi cánh đào lạnh lùng không hề cười.Đôi mắt sâu hút tạo cho người đối diện một cảm giác như đang chìm dưới đáy một hồ nước lớn mà không thể thoát ra được.
Cô như một thiên thần vậy nhưng thiên thần không biết cười,anh thoáng rùng mình trước sự lạnh giá của cô.Anh nhìn cô với sự ngạc nhiên và sự tò mò.Mặc cho anh nhìn, cô quay gót lạnh lùng bước đi.
-Cảm ơn vì đã giúp.-Anh nói.
-............-Im lặng
Cô vẫn bước đi mặc cho anh nói.Sky và Scorpio cũng bước theo cô.
-Tôi tên Nguyễn Hoàng Quân.Cô có thể cho tôi biết tên để tiện trả ơn không?-Anh nói
-Không cần.-Cô lạnh lùng nói.
Cô vẫn bước đi mà không cho anh biết tên để trả ơn cô.Bóng cô xa dần và mất hẳn phía cuối ngọn đồi.Anh vẫn còn ngạc nhiên trước lời nói của cô,nó lạnh lùng và băng giá quá.Anh quay lại nhìn những kẻ đang nằm dưới đất anh không khỏi tò mò khi chỉ trong vài giây 30 người này đều gục ngã mà không có một tiếng súng, họ ngã xuống nhẹ tự lông hồng.Anh thật sự tò mò về cô.
"Cô gái này thật thú vị."
Nhân vật mới:Nguyễn Hoàng Quân,17t là con trai của họ Nguyễn tập đoàn địa ốc đứng đầu Châu Á.
Mọi người đang thắc mắc tại sao chỉ trong vài giây mà 2 vệ sĩ của Nhi hạ gục được 30 tên của tổ chức đúng không?Hai vệ sĩ của Nhi là sát thủ giỏi về mọi mặt nên việc bắn tỉa hạ gục 30 tên là chuyện nhỏ.Và súng họ dùng là loại súng do chính tay Nhi chế tạo nó có thể bắn tỉa chúng mục tiêu từ xa mà không gây tiếng động nào, đặc biệt đạn được tẩm một loại kịch độc do Nhi chế và cũng chỉ có Nhi mới có thuốc giải.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro