Chương 5

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Chương 5: Gặp lại
Không khí trong lớp vẫn còn dư âm của sự lạnh giá.Tất cả mọi học sinh miệt mài học không ai giám bàn tán về học sinh mới.Cô Băng chăm chú giảng.Giọng nói của một người con trai phá tan bầu không khí lạnh giá và nhàm chám đó.
-Thưa cô!Em vào lớp.-Cậu con trai đứng cửa lớp nói.
Tất cả mọi người đều hướng mắt về phía cửa lớp.
Ở cửa lớp một câu con trai có khuông mặt baby đầy kiêu ngạo,cậu ta sở hữu làn da trắng không tì vết làn da đó là ước mơ của bao cô gái và đôi mắt màu hổ phách,mái tóc màu hạt giẻ được vuốt keo bóng.Dáng người cực chuẩn.Cả lớp bắt đầu những tiếng xì xầm bàn tán,các cô gái thì nhìn cậu đầy âu yếm, con trai nhìn cậu đầy ganh tị.
-Em lại đi học muộn?Đây là lần thứ bao nhiêu rồi?-Cô Băng nói.
-Cô tha cho em nốt lần này cô nhé!-Cậu nói và làm một khuôn mặt cực dễ thương.
-Đúng rồi cô.Cô tha cho bạn Quang lần này đi nha cô!-Các bạn nữ trong lớp thay phiên bênh vực cho cậu con trai tên Quang kia.
-Được rồi.Em vào lớp đi lần sau không được đi học muộn nữa đâu.-Cô Băng cho Quang vào lớp vì các bạn gái cứ năn nỉ cô cộng thêm khuôn mặt dễ thương của Quang làm cô xiêu lòng.
- Vâng thưa cô!-Quang
-Quang ơi!Câu qua đây ngồi với mình nè.-Học sinh nữ 1.
-Không!Anh ý phải ngồi với tui.-Học sinh nữ 2.
Đáp lại các cô bạn là một nụ cười toả nắng.
Cả lớp lại tiếp tục giờ học.
Đôi mắt màu hổ phách quét một lượt qua lớp và dừng lại một cô gái có khuôn mặt thiên thần đang nhìn ra phía cửa sổ như không hề quan tâm bất kì xung quanh.Cả người cô gái tóa ra một luồng khí lạnh giá ai nhìn vào cũng phải run sợ.Quang mất hồn trong vài giây,cậu nhẹ nhàng bước lại ngồi vị trí ghế trống bên cạnh cô.
-Chào bạn!Bạn là học sinh mới à?-Quang.
-.........-Im lặng
-Mình làm bạn nhé!-Quang
-.........-Im lặng
Mặc cho người con trai bên cạnh nói cô cũng không quan tâm,cô xem hắn như kẻ vô hình.Đôi mắt sâu hút vẫn chăn chú ngắm những bông hoa hướng dương.
-Mình tên Quang. Còn bạn tên gì?-Quang
-.........-Im lặng
Quang bắt đầu khó chịu khi có người giám lơ mình đi nhưng cậu vẫn kiên nhẫn hỏi.
-Có vẻ bạn không thích làm bạn với mình?-Quang
-.........-Im lặng
Thật sự lần này quá sức chịu đựng của cậu,sức chịu đựng của cậu có hạn.
-Nè cô khinh người vừa thôi nhé!Tôi chịu hết nổi rồi.Xinh mà kiêu vừa thôi.-Quang đứng bật dậy hét lên tức giận.
Cả lớp lại hướng mắt về phía nơi phát ra âm thanh chói tai đó.Cảnh tượng thật tượng thật đẹp lọt vào mắt họ hot boy của trường đang hét lên với tảng băng di động.
-Im.-Lời nói lạnh lùng,ngắn gọn nhưng đầy uy lực của cô.
Đôi mắt sâu hút lạnh giá kia đang xoáy sâu vào đôi mắt màu hổ phách nó toá ra những tia băng chết người.
-Cậu......cậu.-Giọng Quang run run.
-Mình không có........-Quang vẫn giọng run run.
Nhưng đôi mắt sâu hút kia vẫn nhìn Quang với tia lạnh giá.
Cả lớp như ngạt thở ai cũng cả thấy lạnh sống lưng.Ai cũng thương cho hoàng tử của lòng họ nhưng không ai giám lên tiếng bênh vực cả vì cái sự chết chóc đang rình rập họ nếu như họ lên tiếng.Hiện giờ một thiên thần đang đối đầy với ác qủy mà phần thắng đang nghiên về ác qủy.Không khí trong lớp đang xuống tới âm âm độ.
-Có chuyện gì đây?-Giọng nói lạnh lùng.
Tất cả mọi người hướng mắt về nơi phát ra giọng nói đó tò mò không biết kẻ nào trong tình thế này giám to gan như vậy.
Trước cửa lớp một người con trai có khuôn mặt cực baby gần giống với Quang và điều đặc biệt là đôi mắt màu cafe.Đôi mắt màu cafe nhìn Quang khó hiểu.
Mọi người như có phao cứu sinh vậy mắt người nào cũng sáng rực.
-Anh.....Quân.....cô ta.....-Quang vẫn run run nói.
Lúc này anh mới quét đôi mắt màu cafe tìm nguyên nhân khiến cậu em yêu quý của anh sợ hãi như vậy.
Đôi mắt màu cafe chợt dừng lại trước một cô gái có khuôn mặt thiên thần nhưng điều anh càng bất ngờ hơn với đôi mắt sâu hút và lạnh giá kia.Anh chợt thấy rùng mình.
"Đôi mắt đó, sao lại..."
Anh lấy lại tinh thần và tiến lại chỗ Quang.
-Nếu em tôi có làm gì sai thì mong cô bỏ qua cho nó.-Quân
Cô nhìn người con trai đứng bên cạnh Quang.
"Đôi mắt màu cafe"
-Phiền phức-Cô vẫn giọng lạnh băng.
Cả lớp ai cũng nhìn cô khó hiểu.Quân và Quang cũng không ngoại lệ, hai kẻ nhìn nhau rồi lại nhìn cô khó hiểu.
Đôi mắt sâu hút nhìn hai kẻ đó một lượt rồi lại quay ra phía cửa sổ ngắm nhìn những bông hoa hướng dương.
Mọi người nhìn thấy cô quay đi thì thở phào nhẹ nhõm,oxi trở lại với tất cả mọi người.Không khí dần ấm lên.
Tất cả lại tiếp tục việc học cao cả.
Quang cũng rời khỏi chỗ chết người đó.
-Em trả chỗ ngồi lại cho anh đó,anh ráng mà chịu ác qủy đi nhé.-Quang rùng mình.
Anh ngồi xuống chỗ trống bên cạnh cô.Đôi mắt cafe nhìn cô chăm chú.
"Cô ấy đúng như một thiên thần vậy, nhưng trong đôi mắt sâu hút kia đang cố che đi một nỗi đau."
-Cô là người đã giúp tôi ở ngọn đồi?-Quân
-........-Im lặng.
Tại sao cô lại giúp tôi?-Quân.
-........-Im lặng.
Cô vẫn mặc cho một kẻ đang độc thoại,đôi mắt sâu hút kia vẫn ngắm nhìn những bông hoa hướng dương nhưng không hề có một cảm xúc nào biểu hiện trên khuôn mặt thiên thần kia.
Về phía anh thì thấy cô không trả lời nên không hỏi nữa.Đôi mắt màu cafe nhìn cô chăm chú.
"Giá như đôi môi anh đào kia nở một nụ cười thì đẹp biết bao"
Nhâm vật mới:Nguyễn Hào Quang 17t là em sinh đôi với Quân.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro