Chap 3 : Gặp Gỡ

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Sao 1 đêm dài ngon giấc trong vòng tay của thằng Bảo thì trời củng sáng...

Tôi tranh thủ dậy sớm kiểm tra lại đồ đạc 1 chút, rồi làm 1 bữa ăn sáng cuối cho gia đình...

Sau khi mọi thứ đã xong xuôi, thì tôi đc thằng cha mẹ và thằng Bảo đưa ra bến xe để rời cái vùng quê nghèo đã gắn bó với tôi suốt 18 năm qua mà lên thành phố xa hoa để bắt đầu cho 1 tương lai mới của mình...

Đáng lý là mẹ sẽ lên cùng tôi, nhưng vì ở quê đang trong mùa gặt, nên để tôi đi 1 mình lên trước, xong mùa gặt này rồi mẹ sẽ lên thăm tôi sao, hơn nữa anh Tú, là cái anh mà sau khi tôi lên sg sẽ ở chung đấy, ảnh củng kêu mẹ tôi ở nhà đi, tới nơi ảnh sẽ ra đón, đảm bảo tôi ko mất cọng lông nào đâu nên mẹ tôi cứ yên tâm..

Vì đây là lần đầu tiên tôi xa nhà kiểu này, nên cha mẹ khá bịn rịn, hầu như đều chẳng ai muốn tôi đi cả, nhưng vì ước mơ của tôi nên họ củng chấp nhận..

Còn thằng Bảo nó im lặng từ nãy giờ, mắt nó cứ nhìn về 1 nơi xa xăm suy nghĩ cái gì đó, tự nhiên lúc này tôi muốn ôm nó vào lòng ghê..

Nghĩ là làm tôi nhàu đến ôm nó 1 cái, nó vỗ vỗ vào vai tôi vài cái, rồi nói : lên đó nhớ bảo trọng nha mày.

Tôi : tao biết rồi.. mày ở nhà củng vậy.. có gì sang nhà chăm sóc cha mẹ giùm tao nha..

Bảo : uhm.. tao biết rồi.. lên đó nhớ về thăm tao đấy...

Tôi : ổn định việc học tao sẽ sắp xếp về thăm mày mà... thôi tao đi nha...

Bảo : uhm...

Trong lời nói của nó có gì đó ko nở để tôi đi, tôi thấy cặp mắt noa đỏ hoe, đó giờ tôi chưa bao giờ thấy nó khóc cả, kể cả bị cha nó đánh thừa sống thiếu chết củng chẳng thấy nó khóc, vậy nên mới nói nó rất lỳ , nhiều khi tôi còn thấy nó giống kiểu bị chai lỳ cảm xúc á..

Vậy mà hôm nay nó lại như vậy, tôi hỏi : mày khóc hả thằng chó...

Bảo : đâu.. đâu có.. tối qua ngủ ko đc.. cay mắt thôi...đi đi.. nói nhiều quá...

Nói xong nó lại ôm tôi 1 lần nữa, thấy vậy cha tôi nói : nhìn 2 đứa mày riết tao thấy cứ như đang yêu nhau đấy..

Mẹ tao nghe vậy, liền đánh khẽ cha tôi cái, rồi nói : ông nói bậy bạ gì vậy, tụi nó lớn lên từ nhỏ, giờ xa vậy ko buồn sao đc..

Cha : thì tôi nói chơi, bà làm cái gì căng vậy..

Mẹ : ông cứ vậy... thôi Bảo về con... để nó đi rồi ít hôm lại về...

Bảo : dạ...

Nói xong tôi lẳng lặng leo lên xe với 1 bầu tâm trạng đan xen vui có, buồn củng có...

Chiếc xe từ từ lăn bánh, cả 3 người họ vẫn đứng đó nhìn theo tôi, đến khi chiếc xe khuất dần thì họ mới lẳng lặng dắt xe ra về..

Còn tôi ngồi trên xe mà tâm trạng cứ đặt đâu đâu, nhưng rồi tôi củng gác qua mọi thứ cảm xúc của mình sang 1 bên, ngồi trên xe tôi nhìn ngắm đường xá, những cánh đồng chạy dài vàng rực, thế là tôi sẽ phải tạm rời xa những thứ này 1 thời gian rồi...

Đang suy nghĩ vu vơ thì chiếc xe dừng lại, có vẽ như nó đón thêm khách thì phải, tôi củng ko bận tâm lắm...

Và rồi dường như cái người vừa mới lên xe đang ngồi xuống cạnh tôi thì phải, tò mò nên tôi đưa mắt nhìn sang, thì thấy anh ta còn khá trẻ, chắc tầm tuổi tôi, hoặc lớn hơn 1 2 tuổi là cùng thôi...

Mặt mũi cậu ta rất sáng sủa, cặp mắt mí lót, cùng cái gương mặt thư sinh làm tôi cảm thấy khá thu hút, thấy tôi cứ nhìn mình thì cậu ta nhìn tôi khẽ cười nói : mình ngồi đây đc ko...

Tôi : uhm.. đc.. đc chứ...

Nói xong tôi im lặng quay mặt sang phía cửa kính mà nhìn ngắm cảnh vật trên đường tiếp...

Đi đc 1 đoạn khá dài, thì cậu bạn bên cạnh lên tiếng : bạn lên sg học à..

Tôi : uhm.. bạn củng vậy hả..

Cậu ấy : ko.. mình đi làm...

Tôi : vậy hả.. vậy chắc bạn lớn tuổi hơn mình rồi..

Cậu ấy : mình nay 20t, tên Danh.. còn bạn..

Tôi : vậy phải kêu bằng anh rồi.. em mới 18, tên Long..

Danh : hì. Lần đầu em lên sg sao..

Tôi : dạ...

Danh : đi 1 mình à..

Tôi : dạ.. cha mẹ em bận nên đi 1 mình thôi.

Danh : ko sợ hả...

Tôi : em lớn rồi mà.. có gì phải sợ chứ anh...

Anh phì cười : lớn thật chưa đấy...

Tôi : thật chứ sao đùa đc...

Danh : vậy đã mở mắt chưa...

Tôi : là sao anh...

Danh : còn chưa biết mở mắt là gì thì chưa lớn đâu nha..

Tôi : vậy anh nói xem mở mắt là gì...

Danh : em tự tìm hiểu thì hay hơn...

Tôi : anh ko nói thì thôi.. em củng chẳng cần biết..

Danh : trẻ con.. mà sg ko có đơn giản như ở quê mình đâu.. nên lên đó nhớ cẩn thận..

Tôi : sg đáng sợ vậy sao anh..

Danh : củng tùy thuộc vào bản thân mình thôi... mà lên đó rồi em có chổ ở đồ hết chưa..

Tôi : dạ rồi.. em có ông anh họ trên đó.. ( nói anh họ cho gọn chứ thật chất ko phải ).

Danh : à. Vậy củng đc..

Xong 2 anh em hỏi qua lại 1 vài câu nữa thì tôi cảm thấy hơi mệt, thì ngủ quên lúc nào ko hay...

Ngủ 1 giấc dài, thì dường như chiếc xe đã dừng lại, mọi người nháo nhàu xuống xe, lúc này tôi củng dụi mắt nhìn thử xem, thì thấy mình đang tựa đầu lên vai anh mà ngủ, tôi giật mình, anh nói : dậy rồi hả..

Tôi : em xin lỗi, em mệt quá nên ngủ quên, phiền anh quá..

Danh : ko sao... tới sg rồi đấy... anh em tới chưa..

Tôi : em củng ko biết... thôi mình đi xuống đi anh..

Danh : uhm...

Sau khi 2 đứa xuống xe thì tôi nhìn quanh xem thử có ai trẻ tuổi đang đứng đợi mình ko, mà giờ trước mặt tôi cả rừng người, nên tôi chẳng biết ai là ai cả, hơn nữa củng rất lâu tôi chưa gặp lại anh Tú, nên củng chẳng biết ảnh bây giờ ra sao nữa,thấy tôi cứ loay hoay mãi, anh nói : sao vậy chưa tìm đc anh mình hả..

Tôi : dạ.. nhiều ng quá..

Danh : ở đây là vậy... nói xong thì có 1 ng chạy đến.. tôi cứ tưởng là anh Tú, ai nhè là bạn anh Danh..

Thấy tôi đứng mãi anh Dang nói : em biết địa chỉ ko, để anh nhờ bạn a đưa em về..

Tôi : dạ.. em ko biết.. mà thôi anh cứ đi đi.. để em gọi cho ảnh...

Danh : uhm.. vậy anh đi trc... trc khi đi anh còn dí vào tay tôi tờ giấy nhỏ, trên đó có ghi số đt của anh, kèm dòng chữ, cần gì giúp thì gọi anh...

Lúc này tôi củng ko kịp nghĩ ngợi nhiều nhét vội vào túi quần, sao đó móc cái đt cùi bắp của mình ra mà gọi anh Tú...

Gọi mãi chuông điện thoại thì đỗ, mà chẳng ai nghe máy, định bụng chắc anh đang chạy xe nên ko nghe máy đc..

Thế là tôi đành kiếm 1 quán cốc gần đó mà ngồi, sao đó điện thoại cho cha mẹ và thằng Bảo, báo là mình đã đến nơi, cha mẹ tôi hỏi đủ điều đã về phòng anh Tú chưa, tôi sợ cha mẹ lo lắng nên nói láo là đã đến rồi, xong cha mẹ lại dặn đủ điều nào phải nghe lời anh Tú, ko đc đi lung tung... tôi cứ dạ dạ cho qua chuyện rồi cúp máy...

Ngồi đợi anh gần 3 tiếng mà vẫn ko thấy đâu, tôi cảm thấy hơi buồn và hụt hẫng 1 chút, vì thật sự tôi rất ghét ai trễ giờ như vậy, đã vậy gọi còn ko thèm nghe máy, bực mình thật..

Hơn nữa sg mùa này nóng kinh khủng, xe cộ thì chạy qua chạy lại tấp nập, tôi cảm thấy bị ngộp á... đã quạo còn thêm cái thời tiết như này muốn điên lên..

Tự nhiên lúc này tôi sực nhớ đến tờ giấy anh Danh đưa, định lấy ra gọi nhờ anh giúp, thì điện thoai tôi reo lên, thì ra là anh Tú gọi..

Tôi : alo..

Tú : alo.. em đang đâu vậy.. anh tới rồi nà...

Tôi : em ở......

Đâu tầm 5p thì có 1 người con trai khá trẻ, gương mặt phải nói đúng chuẩn soái ca luôn, vẫn cái cặp mắt và sóng mũi ấy, làm tôi nhận ra anh ngay...

Công nhận anh càng lớn càng đẹp trai thật, lúc này tôi thấy anh đang mặc chiếc quần tây đen kèm chiếc sơ mi trắng, giầy tây nhìn anh lịch lãm , nam tính kinh khủng...

Hơn nữa cái thân hình của anh phải nói là chuẩn ko cần chỉnh, nói chung trước giờ trong mắt tôi thằng Bảo là đẹp trai nhất rồi, vậy mà giờ gặp anh Tú còn đẹp hơn thằng Bảo nhiều...

Lúc này anh củng nhận ra tôi, anh vừa thở gấp vừa nói : em.. em Long đấy hả..

Tôi : anh Tú đúng ko...

Tú : uhm.. anh xin lỗi nha.. hôm nay anh có buổi chụp ảnh cưới, lo chụp quên mất giờ đón em...

Nhìn những giọt mồ hôi chảy dài trên cái gương mặt điển trai của anh, bao nhiêu bực mình trong người tan biến, nhưng nghe anh nói đi chụp ảnh cưới tôi cảm thấy hơi hụt hẫng chút, tôi nói : ko sao đâu anh.. mà anh sắp lấy zk hả..

Anh phì cười : ko có.. anh còn đang đi học mà nhóc... chỉ là anh làm ng mẫu cho cái studio cưới thôi...

Nghe anh nói vậy, tự nhiên tôi lại thấy mừng thầm, mà công nhận từ cái tướng đến gương mặt của anh ko làm ng mẫu thì uổng thật.. thấy tôi cứ nhìn anh chăm chăm mà ko nói gì anh nói tiếp : sao nhìn anh dữ vậy.. đợi anh có lâu ko..

Tôi : hì ko lâu lắm đâu.. gần 3 tiếng thôi anh..

Anh gãi gãi cái mặt mình cái, khẽ cười nói : ngại quá.. lần đầu gặp mặt đã để lại ấn tượng xấu với em rồi... hay tối nay anh mời em ăn bữa.. xem như tạ lỗi nha.

Tôi : dạ.. thôi.. lỗi phải gì anh.. đc anh cho ở nhờ là em mang ơn anh lắm rồi.. để tối em mời anh..

Tú : ở nhờ gì.. em nói khách sáo quá.. thôi ko nói nữa.. quyết định tối nay anh mời.. còn em để khi khác đi.. giờ lên xe về...

Nghe vậy tôi củng ko nói gì thêm mà leo lên xe anh ngồi.. trên đường về cả 2 anh em ko ai nói gì với nhau cả, ngồi sau lưng anh.. nhìn tấm lưng ướt đẫm mồ hôi của anh mà thấy thương, chắc anh phải chạy gấp lắm mới vậy..

Tự nhiên lúc này trong lòng tôi lại dâng trào 1 cảm giác lạ lẫm, phải chăng tôi đã bị say nắng, mà ko say anh thì đúng hơn...

Đi tầm hơn 10p thì tôi và anh củng đến nơi, cả 2 chúng tôi dừng lại tại 1 khu chung cư mini, nói nó mini vì nó ko quá đồ sộ như những căn chung cư bây giờ, nhưng ở cái thời điểm đó đc sỡ hữu 1 căn chung cư ở cái đất sg này củng đc coi là 1 đại gia rồi đấy..

Sau khi cất xe xong, thì tôi theo anh lên lầu, phòng anh ở tận tầng 7, hên là có thang máy, chứ tôi nghĩ tới cảnh mỗi ngày lếch lên lếch xuống 7 tầng lầu như này thì có mà chết...

Cuối cùng thì củng đến phòng anh... anh mở cửa cho tôi vào, vừa vào bên trong tôi nhanh chóng đảo mắt sơ nhìn quanh căn phòng của anh...

Tuy nó ko rộng lớn như những căn nhà biệt thự, nhưng nó củng khá thoải mái, mọi thứ trong nhà đều tự tay anh trang trí nên khi bước vào nhà làm ng khác cảm thấy khá ấm cúng, phòng anh còn cả lang cang để nhìn ngắm sài gòn về đêm nữa, nói chung ở đây khá tuyệt đối với tôi..

Thấy tôi cứ chằm ngâm nhìn, anh nói : vào trong đi.. sao cứ đứng thẩn thờ ra đó vậy...

Tôi : dạ.. nhà anh đẹp quá..

Anh : hì.. đừng có khen.. anh sống mình nên hơi bừa bộn chút.. em đừng có chê..

Tôi : đâu có.. em thấy ở đây ok mà.. được anh cho ở nhờ thế này là diễm phúc của em lắm rồi, làm gì có vụ chê bai ở đây chứ anh...

Hai anh em chào hỏi qua lại vài câu xong, thì anh dẫn tôi đi cất đồ, anh nói : ở đây chỉ có 1 phòng ngủ thôi, nên anh em mình ở chung phòng này nha, chắc em củng ko có gì ngại chứ hả...

Thật lòng nghe anh nói vậy tôi khoái muốn chết chứ ngại gì, nhưng tôi vẫn tỏ ra điềm tỉnh nói : dạ.. con trai với nhau ko có gì mà ngại anh.. em chỉ sợ phiền anh thôi...

Anh : có gì mà phiền, sau này có gì cần anh giúp thì cứ nói nha, cứ xem đây như nhà mình đi...mà thôi đi cả ngày chắc củng mệt rồi, em coi cất đồ rồi tắm rửa cho mát đi, xong anh em mình đi ăn..

Tôi : hay anh tắm trước đi.. em còn phải soạn lại ít đồ nữa... chắc củng hơi lâu đó....

Anh : uhm.. vậy thôi anh tắm trước.. à cái tủ này là anh mới mua cho em đấy.. em cứ cất tạm đồ đạc của mình vào đó nha..

Tôi : trời.. anh làm vậy em ngại quá...

Anh : anh em ko có gì phải ngại.. cứ tự nhiên đi nha.. anh đi tắm đây...

Nói xong anh đến bên tủ quần áo của mình, lấy ít đồ rồi đi 1 mạch vào trong căn nhà tắm nhỏ mà đóng sầm cửa lại...

Ngoài bên ngoài phòng, tôi cứ nhìn chăm chăm vào cánh cửa phòng tắm, cửa phòng tắm được làm bằng khung nhôm, phía dưới thì bao bọc bởi lốp nhôm dày còn bên trên là 1 lớp kinh đục, đứng ở ngoài mà nhìn vào kiểu này chỉ thấy được tấm lưng trần của anh qua lại 1 cách mờ ảo mà thôi...

Nhưng chỉ nhìn vậy củng đủ làm lòng tôi bối rối hết cả lên, thật tình cái bản tính dâm đãng đi đâu củng ko bỏ được, phải cố gắng kìm chế lại chứ ko có ngày bị phát hiện thì ảnh tống cổ ra đường mà ở mất....

Ngồi bên ngoài vừa soạn vừa nhìn anh qua lớp cửa kính mờ ảo, mà trong đầu tôi toàn liên tưởng đến mấy vấn đề bậy bạ, làm thằng nhóc trong quần ngóc đầu dậy lúc nào ko hay, củng may là đang mặc quần lót chứ ko nó mà nhô ra như ở phòng khi ở nhà, thì tôi có mà đội quần với anh Tú...

Đang cố gắng loại bỏ cái suy nghĩ đen tối trong đầu ra khỏi tâm trí, thì lúc này anh Tú củng mở cửa bước ra, lúc này trên người anh chỉ mặc vỏn vẹn đúng 1 cái quần đùi thun đá banh màu đen, khá mỏng luôn, dường như anh còn chẳng thèm mặc quần lót nữa, cứ mỗi bước đi của anh là tôi thấy rỏ con cặc anh đang lắc lư qua lại luôn, tuy là nó còn mềm nhưng tôi ước lượng theo cái đường nét thoắt ẩn thoắt hiện bên trong cái quần đen kia thì anh Tú củng sở hữu 1 con quái vật bên trong chứ chẳng đùa...

Mà công nhân cơ thể anh Tú đẹp thật, anh sở hữu 1 làn da trắng nuột nà, đã vậy còn có cơ bụng 6 múi nổi cồm cộm, tuy ko đồ sộ như những anh PT gym, nhưng kiểu slim fit như thế này mới đúng là gu của tôi, thiệt nhìn anh mà tôi nghĩ tới khoảng thời gian sắp tới sẽ ra sao nữa dây, cứ dồn ép bản thân kìm chế như này chắc tôi chết chứ sống gì nổi...

Thấy tôi cứ nhìn anh chằm chằm, dường như anh củng thấy ngại thì phải , anh nói : bộ anh dính gì sao mà em nhìn dữ vậy...

Tôi hơi sượng trước câu nói của anh, ai đời đi ngắm trai mà lộ liểu thế này chứ, tôi ngập ngừng đáp : dạ.. da.. ko có.. tại em thấy thân hình anh chuẩn quá nên....

Tú : à... à.... em củng có kém gì anh đâu mà nói....

Tôi : chắc anh củng có gym đồ hả...

Tú : trước thì củng thường xuyên dạo gần đây thì hơi lười, chủ yếu thể thao là chính..

Tôi : anh củng chơi thể thao à, anh chơi môn nào vậy...

Tú : đá bóng, bơi lội... 2 môn chính của anh.. lâu lâu thì củng có 1 vài trò khác...

Tôi : tính ra anh giỏi thật, vừa học vừa làm, vừa có thời gian để chơi thể thao tiêu khiển... người như anh chắc có nhiều cô theo đuổi lắm hả...

Tú : em cứ tâng bốc anh kiểu này chắc anh nở mũi chết... củng vài cô.. đủ sài thôi em... vừa nói anh vừa tiến gần lại phía tôi, xong anh kéo nhẹ cái ghế tới rồi ngồi xuống đối diện trước mặt tôi mà nói chuyện cho dễ...

Nhưng anh đâu biết với cái thế ngồi tưởng chừng như vô ý của anh lại suýt làm tôi sịt máu mũi đâu, do anh mặc cái quần thun ngắn, lại còn mỏng, khi ngồi xuống làm nó độn lên 1 cục thiệt to giữa 2 cặp đùi to săn chắc của anh, thật sự nhìn cảnh này tôi chỉ biết nuốt nước miếng, muốn nhìn cho kĩ lắm, nhưng sợ anh phát hiện thi toi. nên lâu lâu tôi giả bộ đang soạn đồ mà tia 1 chút rồi lại di chuyển ánh mắt đi nơi khác, để anh ko nghi ngờ...

Sau khi kìm chế được cảm xúc bản thân, thì tôi mới lên tiếng đáp trả lại anh : em hả... ai mà thèm chứ anh...

Tú : em nói sao đấy chứ, nhìn em như này, củng ko ít cô chết mê chết mệt đấy, khai thật đi xơi được mấy em rồi...

Tôi ko ngờ anh lạ dạn dĩ nói vậy luôn, tôi : em... em còn nhỏ lắm anh ơi, chưa có đâu, còn anh thì sao, có bạn gái chưa...

Tú : anh hả... thì có rồi.... nhưng còn trẻ mà... nên củng cặp thêm vài cô.. hì...

Tôi : vậy là anh đào hoa quá rồi... chắc anh củng hại đời nhiều em lắm rồi hả...

Tú : gì mà hại đời nghe ghê vậy ku, toàn mấy ẻm tự nguyện dâng hiếng ko thôi, mà đã dâng tới miệng ko ăn thì củng uổng em à, để khi nào anh giới thiệu cho em vài cô nha..

Tôi : da.. thôi.. để em tập trung ăn học anh ơi...

Tú : học thì học mà chơi thì chơi chứ, như anh này, có làm sao đâu....

Thiệt tình chứ, chả lẻ giờ tôi phải nói thẳng tôi ko thích anh bánh bèo , chỉ thích anh bánh chuối thôi chứ, mà thật sự nãy giờ tôi cảm thấy khó chịu khi phải đối diện với anh trong tình trạng này lắm rồi...

Tôi : thôi tha cho em.. em còn nhỏ lắm anh ơi...

Tú : đùa xíu cho vui ấy.. mà sao mặt em đỏ vậy.. bênh à...

Vừa nói anh vừa đứng dậy tiến sát về phía tôi, 1 tay anh đặt lên trán tôi xem có sốt hay ko, nhưng củng đúng cái lúc này con cặc đang mềm nhũng lắc lư trong quần anh, nó đập trực tiếp vào mắt tôi, thật sự nó rất gần luôn, chỉ cần tôi chồm ra 1 xíu thì mặt tôi có thể úp hẳn vào hạ bộ của anh luôn đấy, mà củng chính lúc này tôi thấy rỏ từng đường nét thân cặc anh ẩn hiện trong lớp quần kia, đúng như tôi nghĩ nó khá to luôn, tự nhiên lúc này tôi tò mò kinh khủng, ước gì có thể nhìn thấy con cặc ấy bằng da bằng thịt 1 lần, thì tôi củng đủ mãn nguyện rồi...

Thấy tôi im lặng mà ko nói gì ,anh nói : hơi nóng 1 chút thôi, chắc do say nắng đấy...

Thật tình chẳng lẻ giờ tôi lại phải kêu lên say anh thì có chứ nắng nào mà say nổi em, nhưng thôi vẫn giả nai đáp lại : dạ.. em ko sao đâu... mà bình thường anh ở phòng vẫn hay thế này lắm hả...

Tú : thế này.. ý e là sao...

Tôi : À.. ko có gì đâu anh...

Tú thấy tôi cứ nhìn chằm chằm với người mình thì dường như anh hiểu ra vấn đề, anh lùi lại 1 chút, rồi nói : ý em là ăn mặc thế này hả...

Tôi : uh... hì... tôi cười ngượng đáp lại...

Tú phì cười đáp trả : trời.. làm gì có... tại nay có em nên anh mới mặc vậy thôi đó...

Trời má, nghe đến đây muốn rụng nụ luôn vậy, chẳng lẻ anh lại phát hiện điều gì bất thường từ tôi nên cố tình thử tôi sao, tôi : anh.. anh nói sao... là do em à...

Tú : chứ sao nữa... trước ko có em.. anh toàn khỏa thân ko thôi... giờ có em nên mới phải mặc đấy chứ.. sao vậy... ko thoải mái hả...

Tôi : dạ.. dạ ko có.. em nói vậy thôi... thôi em đi tắm đây... nói nữa là nhịn ăn luôn đấy anh...

Tú : ấy chết em đi tắm đi... anh đợi...

Dứt lời là tôi vội ôm đồ mà phi như bay vào nhà tắm, anh Tú nhìn cái dáng vẽ hối hả của tôi mà phì cười, miệng anh nói khẽ : đúng là trẻ con, dễ thương thật....

Vừa vào trong tôi nhanh chóng đóng sầm cửa lại, tự nhiên tim tôi đập nhanh kinh khủng, cơ thể cứ nóng rang hết cả lên....

Tôi nhanh chóng cởi bỏ bộ đồ mình đang mặc xuống, thật sự tôi ko còn kìm chế nổi nữa rồi, vừa mới cởi bỏ lớp quần xuống là cặc tôi đã hùng dũng mà chỉa thẳng ra phía trước, đã vậy nó còn rỉ khá nhiều nước nhờn, làm dính cả cái quần sịp vừa mới mặc...

Tôi đưa tay cầm lấy con cặc đang cứng ngắt, nóng hổi của mình mà sục lia lịa, mắt nhắm nghiền lại, tưởng tưởng đến những hình ảnh sexy của anh Tú....

Trong đầu tôi lúc này tôi chứa những câu chuyện tình dục của tôi và Tú do tôi tự nghĩ ra, chỉ cần vậy mà nó làm tôi hứng 1 cách kinh khủng...

Tôi tưởng tượng được ôm ấp được vuốt ve cái thân hình 6 múi lực lưỡng của anh..... còn đang tưởng tượng thì bổng bên ngoài có tiếng vọng vào : à... nước có lạnh quá thì e nhớ chỉnh cho nó ấm ấm tý rồi hẳn tắm nha... để bệnh đấy...

Nghe anh nói làm tôi giật cả mình, thấy tôi ko đáp anh nói thêm : có biết chỉnh ko đấy... hay mở cửa đi.. để a chỉ cho...

Trời đất, giờ mà mở cửa cho anh thấy tôi ở cái bộ dạng này, có mà tôi đội quần luôn thì được, tôi ấp úng đáp lại : dạ.. biết... ko cần đâu anh...

Tú : uhm.. vậy em tắm đi...

Lúc này tôi mới thở phào nhẹ nhỏm, mà nhờ phúc của anh mà bao nhiêu công sức tưởng tượng của tôi nãy giờ củng tan biến mất tiêu luôn rồi...

Nhưng mà cặc thì vẫn cứ cứng ngắt, nếu mà ko cho ra thì chắc tôi chết vì nứng mất, nhưng giờ mà bảo đứng đây tưởng tượng tiếp chắc tới mai quá...

Tự nhiên đang loay hoay thì tôi tình cờ phát hiện 1 thứ làm tôi cảm thấy phấn khích hẳn lên...

Đó là cái giỏ đựng đồ dơ của anh Tú, tôi quan sát thấy bên trong đang đựng bộ đồ mà khi nãy anh vừa mới mặc, bên trong chiếc quần tây đen ấy nó còn lấp ló 1 cái màu trắng nhỏ, nếu tôi đoán ko nhầm thì đó là cái quần lót của anh vừa mới thay ra....

Sẵn đây tôi củng nói luôn là tôi có 1 đam mê rất mãnh liệt về quần lót nên hầu như tôi sưu tầm đủ mẫu quân lót, nhiều đến nối mà ở nhà tôi có hẳn 1 tủ riêng để đựng và tất nhiên chẳng bao giờ tôi mặc hết được, củng vì lý do đó nên tôi củng cực kì thích nhìn ngắm hay tò mò về những chiếc quần lót mà các cánh mày râu mặc bên trong...

Nên khi vừa thấy được chiếc quần lót của anh Tú, tôi mừng như lụm được vàng vậy , tôi nhanh chóng cầm nó trên tay, lúc này chiếc quần của anh nó thoang thảng mùi hương của nước xã vãi kèm 1 chút mùi khai khai của nước tiểu, thậm chí nếu ngửi kĩ nó còn có chút tanh nồng nhẹ, hơn nữa do nó là quần trắng, nên tôi còn phát hiện được phía trước đũng quần, nơi bao bọc lấy con cặc của anh Tú hơi ngã màu vàng nhẹ, nhìn thì chắc đó ko phải là tinh dịch, nhưng có lẽ là dịch nhờn do anh tiết ra bị dính lại....

Trên chiếc quần lót nhỏ ấy, nó còn xót lại 1 2 cộng lông cặc của anh nữa, thiệt nghe cái mùi thôi củng làm tôi thấy kích thích và nứng kinh khủng, giờ nhìn những cộng lông rớt lại trên quần tôi tưởng tượng như chính mình đang được ngắm con cặc anh trực tiếp vậy....

Tôi vừa cầm chiếc quần lót trên tay vừa nhìn ngắm nó 1 cách say mê, tay tôi thì ko ngưng sục cặc mình lia lịa, trong đầu tôi thầm nghĩ ko biết anh Tú làm cả ngày vậy, tại sao cặc anh lại tiết ra chất nhờn nhỉ, chẳng lẽ anh củng dâm đãng đến mức vừa làm vừa nứng cặc sao... 

Lúc này trong đầu tôi hình dung ra ko biết cảnh tượng anh Tú với gương mặt đẹp trai ấy lúc nứng sẽ ra sao, rồi cảnh anh tự sục ra sao.. hay anh đụ bạn gái anh như thế nào... trời ơi bao nhiêu cảnh tượng đen tối được đâu óc tôi thêu dệt ra, vừa nghĩ tôi vừa thấy phấn khích kinh khủng....

Cặc tôi giật liên hồi, tôi nứng đến phát sản, tôi cầm cái quần lót của anh, bao trùm lên thân cặc của mình mà sục điên dại, dưới ma sát của chiếc quần lót của anh, cặc tôi nhanh chóng đạt tới cao trào, từng dòng tinh dịch nóng hổi, đặc sệt được bắn ra, bao nhiêu kiềm nén của ngày hôm nay được tuông trào, tôi bắn ra khá nhiều, mùi củng nồng hết, nó dính bê bết lên chiếc quần lót của anh Tú...

Sau khi thỏa mãn cơn tình dục của mình xong, lúc này tôi mới hoàn hồn trở lại, tôi mới phát hiện bản thân mình mắc 1 sai lầm nghiêm trọng rồi, giờ tôi ko biết xử lý sao với chiếc quần lót của anh Tú khi nó đang dính đầy tinh dịch của tôi....

Đang mãi mê suy nghĩ thì giọng nói anh Tú vang lên : tắm xong chưa đấy ku... anh đói lắm rồi đây, tính ngủ trong đó luôn à... hay là....

Nghe tới cái từ hay là của anh thì tôi vội chen ngang : da.. em sắp xong rồi.... à anh... đợi em xã xong bộ đồ rồi ra liền nha...

Tú : có máy giặt mà.. em cứ ném hết vào giỏ cho anh đi.. chút anh bỏ máy giặt luôn thể...

Tôi : thôi... anh chỉ em đi.. để sau này có gì em tự giặt củng được...

Tú : uhm.. vậy giờ em mở máy bỏ đồ vào, rồi bấm nút nguồn.... rồi.... à sẵn tiện tay em nhặt đồ trong giỏ của anh bỏ vào luôn nha.. cảm ơn em...

Nghe tới đây tôi mừng hú hồn, coi như là giải quyết xong về cái quần lót của anh... tôi nhanh chóng tắm thật lẹ, gội bỏ hết những tàn tích trên người mình xong thì tôi thay đồ bước ra, lúc này anh Tú củng đã thay đồ xong hết, anh mặc 1 cái quần kaki ngắn tới gối, kèm chiếc áo thun trắng, nhìn anh có vẽ ăn mặc đơn giản nhưng lại cuốn hút sao ấy, đúng là người đẹp thì mặc gì củng đẹp, có khi ko mặc còn đẹp hơn nữa....

Thấy tôi bước ra thì anh nói : chịu ra rồi đấy hả... mấy hiệp mà lâu vậy đại ca...

Tôi trợn tròn mắt nhìn anh Tú, tôi hỏi : mấy hiệp.. ý anh là sao...

Tôi : haha thế còn chưa mở mắt à... hèn chi ko hiểu anh nói... thôi bỏ đi... đi ăn nà..

Thật chất tôi hiểu anh nói gì, nhưng giả bộ như ko biết, vì nếu để anh biết chắc tôi đội quần thiệt, thôi thì cứ cáo giả nai vậy, ít ra trong mắt anh tôi vẫn là 1 đứa trẻ ngây thơ thì sẽ ít bị anh đề phòng hơn, như vậy càng thuận tiện cho việc sau này tôi nhờ anh chỉ giáo vài thứ hơn....

Nói xong thì tôi và anh củng nhau đi ăn tối, ăn xong anh chở tôi đi dạo sài gòn về đêm, công nhận ở đây cái gì củng khác ở quê.... nhà thì cao, người thì đông, đúng là ko hổ danh thành phố đông dân nhất....

Đi 1 hồi lâu thì anh và tôi đi về... vừa tới nhà thì anh có điện thoại... anh bảo tôi vào trước đi.... ko biết anh nói chuyện điện thoải với ai, nhưng nhìn anh có vẽ khá vui, anh cứ cười liên tục. nhìn anh bình thường đã đẹp, giờ thêm cái nụ cười hút người này thì tim tôi cứ đập loạn nhịp hết cả lên...

Đang mãi mê nhìn ngắm suy nghĩ về anh thì bất chợt anh bước vào, anh nói : em nhìn cái gì mà chăm chú vậy...

Tôi chữa ngượng bằng cách lấp liếm sang chuyện khác : à.. ko.. em đang nghĩ ko biết giờ ở nhà thế nào rồi...

Tú : mới lên chưa được 1 ngày mà nhớ nhà rồi sao... ráng đi.. ít hôm anh dẫn về quê... dù gì củng lâu anh chưa về đó...

Tôi : thật sao.. anh hứa nha.. ko được nuốt lời đấy...

Tú : rồi hứa.. 18t đầu rồi... mà nhứ trẻ con ấy...

Tôi : thì em vốn dĩ vẫn còn trẻ con mà...

Tú: trẻ con hả.. mọc... đang nói tới đây thì anh Tú ngừng lại... chắc anh biết mình nói hớ việc gì đó.. anh nói tiếp : à.. em vào trong ngủ trước đi... anh còn có chút việc phải đi..

Tôi : giờ này mà anh còn có việc sao...

Tú : uhm... thôi anh đi...

Tôi : vậy tối nay anh có về ko... em đợi cửa...

Tú : anh củng chưa biết.. mà em ko cần đợi đâu.. anh về thì tự biết mở cửa mà... em ngủ đi.. anh đi đây...

Nói xong anh quay lưng bỏ đi mà ko nói thêm câu nào... anh vừa rời khỏi phòng tự nhiên tôi thấy lòng buồn man mác, chẳng lẻ tôi thích anh thật rồi sao chứ, mà thôi thời gian còn dài mà... từ từ tính tiếp...

Nghĩ vu vơ 1 lúc thì tôi vào trong vệ sinh cá nhân xong, thay đồ rồi tôi leo lên chiếc giường mà anh Tú hay nằm, tôi đưa mũi hít 1 hơi thật dài để cảm nhận mùi hương cơ thể anh còn đọng lại....

Cảm giác được nằm trên chiếc giường người mình thích nó thoải mái và thích làm sao ấy.. nhưng buồn thay đêm đầu tiên tôi đa bị bỏ rơi 1 mình như thế này rồi, tôi nằm trằn chọc suy nghĩ mãi về anh Tú, nhìn lại thì củng hơn 2h khuya rồi, anh vẫn chưa về....

Suy nghĩ 1 hồi thì tôi củng ngủ hồi nào ko hay.... chỉ biết sáng dậy tôi thấy anh Tú với gương mặt điển trai đang nằm bên cạnh mình..... và rồi tôi giật mình phát hiện ra 1 điều... điều gì thì các bạn nhớ đón đọc chap sao nha...

Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ...

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro