( Quyển 2) Chương 15:

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Trans: Lư Trì Canh Rin

Chương 15:

"Hia It, sao hôm qua anh không về với Day?" Giọng một cấp dưới của It hỏi và chào khi thấy It đi về phía mình.

"Chà, tại sao mày lại cảm thấy như mày có quyền biết về tao? Mày nên quay lại làm việc ngay bây giờ đi." It hất đầu cấp dưới của mình trước khi kiểm tra những khách hàng khác trong cửa hàng để xem họ cần làm gì với xe của họ hôm nay.

"Này, anh có đi xem xe máy không?" Đó là cấp dưới hỏi cậu.

"Tao đã đi xem chúng, nhưng Hia Day của cậu không cho phép tôi mua một cái." It nói.

"Đương nhiên. Nếu Hia Day không cho phép, Hia It biết mình không thể chống lại anh ấy mà. Anh ấy có cho anh lý do không?" Cấp dưới của It nói với một nụ cười. Dù biết Day luôn cố gắng làm hài lòng lt nhưng nếu Day đưa ra tối hậu thư cho It, It sẽ không thể thương lượng với Day.

"Hừm. Tao chỉ cần chờ xem liệu tao có thể tự mua nó hay không. Anh ấy nói nếu tao có thể tiết kiệm tiền của mình, anh ấy sẽ cho phép tao mua nó." It nhẹ nhàng nói với cấp dưới của mình.

"Thật sao Hia? ...Khi nào mua được, Hia cho em đi cùng nhé?" Người thanh niên năn nỉ.

“Để tao mua trước đã, sau đó mày có thể đến hỏi." It nói trước khi tiếp tục làm việc.

"Này tên khốn, ba vừa nghe nói rằng con đang muốn một chiếc moto phân khối lớn phải không?" Giọng nói của ba It vang lên khi ông bước ra ngoài để kiểm tra cửa hàng. It người đang bận lắp dàn âm thanh xe hơi cho một khách hàng, ngẩng lên nhìn ba mình.

"Ai nói với ba? Cái quái gì thế? Day lại bắt con ra à?" It hỏi, giọng có vẻ khó chịu.

"Hì, Day không nói với ba. Day chỉ nói với ba rằng con không muốn quay lại cửa hàng với Day vào tối hôm qua." ba của It nói đùa lại.

“Ồ, ba không cho con mua một cái đâu nhỉ." It trả lời ba sau một lúc.

"Day không cho phép con mua nó đúng không? Chà, con có một chiếc ô tô. Con đi đâu, Day sẽ đưa con đến mọi lúc. Tại sao con lại muốn mua một chiếc moto phân khối lớn? Rõ ràng là nó sẽ chỉ ngồi đó." ba cậu nói ra suy nghĩ của mình.

"Papa, papa luôn ở phía Day. Những ngày này, con bắt đầu tự hỏi ai trong số chúng con là con trai của ba. Day hay con?" It nói, nhưng cậu không quá
coi trọng nó. Ba của It đã cười trước những lời nói của con trai mình.

"Các con đều là con của ba. Hay con không muốn ba nhận Day làm con?" ba của It cố hỏi ngược lại.

“Đó gọi là mỉa mai, Papa." It nói nhỏ trước khi tiếp tục làm việc.
.
.
.

"Khi nào mày về?" It hỏi vào sáng sớm hôm sau khi Day đang chuẩn bị đến cửa hàng ở Chonburi.

"Nếu tao hoàn thành mọi việc nhanh chóng, có lẽ tao sẽ quay lại tối nay." Day vừa nói vừa cài khuy áo sơ mi. lt im lặng một lúc.

"Nếu mày trở lại vào tối nay, hãy gọi cho tao trên đường trở về." It nói lại.

“Tao luôn gọi cho mày trên đường về, It.” Day nói với giọng bình thường.

" Ừm... Day... nếu đã quá muộn, mày không cần phải quay lại sớm đâu. Tao không muốn mày lái xe vào đêm khuya. Điều đó rất nguy hiểm." It nói với giọng lo lắng. Day quay lại và đi về phía It. Anh hôn lên mái tóc mềm của cậu.

"Tao biết." Day nói trước khi nhấc túi lên.

“ Mày đã thu dọn đồ đạc để mày ngủ ở nhà ba mẹ chưa?” Day hỏi.

"Ừm, tao đã thu dọn đồ đạc của mình rồi." It trả lời trước khi nhặt chiếc túi của mình và đi theo Day. Day đưa It về nhà ba mẹ cậu để cậu có thể trông coi cửa hàng.

"Tao muốn nhắc mày về những gì tai đã nói với mày, It. Đừng quên." Day ra lệnh khi ngồi trong xe. It đứng cạnh cửa bên tài xế.

“ Mày có nhận ra rằng mày đối xử với tao như một đứa trẻ không?” It nói lại.

"Chà, mày thích trở nên bướng bỉnh." Day đáp lại. lt nhăn mũi với Day một chút.

"Tao đi đây. Hãy trả lời khi tao gọi cho mày." Day nói. It gật đầu đồng ý.

"Mày không định cho tao một nụ hôn lên má sao?" Day hỏi. It chuyển sang một chút màu đỏ.

"Mày điên à? ...chúng ta ở ngay trước cửa hàng." lt bối rối nói vì Day đang đậu xe trước cửa hàng.

"Ai dám nói bất cứ điều gì về nó không?" Day khẽ nói. It suy nghĩ một lúc trước khi cúi xuống hôn vội lên má Day.

Chụt...

Khuôn mặt nhẫn nhụi của cậu tái đi khi Day quay lại và mỉm cười hài lòng.

"Tao đi đây." Day nói trước khi kéo kính xe lên và lái đi. It đứng nhìn chiếc xe của Day cho đến khi nó khuất dạng.

"Aaa... dễ thương quá. Anh ấy không lo sẽ bị ai nhìn thấy đâu." giọng một cấp dưới của It lớn tiếng trêu chọc khiến It đứng hình. Cậu quay lại và thấy một nhóm cấp dưới đang đứng bền ngoài, nhìn cậu.

"Làm việc đi, đồ khốn kiếp!" It hét lên và chạy tới đá đám cấp dưới của mình để che giấu sự xấu hổ của mình.

Suốt ngày, Day cứ gọi cho It. It ở lại cửa hàng không rời đi như Day đã ra lệnh. Cứ thế, cho đến khi đóng cửa hàng vào buổi tối hôm đó. It gọi Day lần nữa.

[ Có chuyện gì vậy?] Day hỏi khi trả lời điện thoại.

"Day, mày làm việc gần xong chưa?" It hỏi trong sự tò mò thuần túy.

[ Chưa... Tao sắp gặp Trưởng phòng Cơ khí và bộ phận Tài chính, chỉ một phút nữa thôi.] Day đáp lại.

"Vậy mày nghĩ đêm nay có trở về không?" It hỏi lại.

[ Chắc tối nay tao sẽ không về. Ngày mai, có một khách hàng muốn mang xe đến nhờ tao xem cho. Ngài ấy muốn tao là người trông coi. Đó là Khun Sonchai, trưởng phòng Hành chính Quan phòng Tổ chức. Mày có nhớ ngài ấy không?] Day nói với It, để cậu không lo lắng về việc anh không về tối nay.

"Ừm... Tao nhớ mày... đừng quên nghe một điều. Tao vừa đóng cửa hàng. Tao định đi ăn tối với mẹ." lt nói. Trong lòng, tim cậu đập thình thịch, nhưng cậu đang cố tỏ ra bình thường.

[ Ừm... Tao sẽ ra khỏi cuộc họp sớm, sau đó tao sẽ gọi lại cho mày.] Day nói.

"Ừm... vậy thôi. Bây giờ mày có thể đi họp." It nói trước khi kết thúc cuộc gọi. Cậu mỉm cười một chút trước khi gọi ngay cho một trong những người bạn thân nhất của mình.

[ Có chuyện gì vậy?] Gear nói khi nhận cuộc gọi của bạn mình.

"Gear, mọi thứ đang diễn ra theo cách của tao. Tối nay sẽ hoạt động. Day sẽ ở lại đêm nay ở Chonburi. Tao muốn mày đến đón tao tối nay." It hào hứng nói với bạn mình, mặc dù cậu cảm thấy có lỗi vì phải nói dối hôm nay.

[ Mày có chắc chắn muốn làm điều này không?] Gear hỏi người bạn của mình để chắc chắn.

"Tất nhiên. Đợi đến 11 giờ tối khi mày đến đây, đậu xe ở con phố gần trước nhà tao. Tao sẽ tự mình ra gặp mày." It nói với Gear những gì cậu nghĩ trong đầu.

[ Tại sao mày không muốn tao đón mày tại nhà của mày?] Gear tò mò hỏi.

"Chết tiệt... nếu mày đến đón tao từ nhà và ba tao phát hiện ra, tao sẽ chết. Ba tao sẽ nói với Day mà không cần suy nghĩ hai lần." It nói lại.

[ Được rồi, tốt thôi. Mày chỉ cần lo lắng về việc chuẩn bị sẵn sàng thôi. Khi tao đến đó, tao sẽ gọi cho mày.] Gear nói trước khi kết thúc cuộc gọi. lt bước vào trong nhà của mình, trong một tâm trạng tốt.

"Day không có ở đây. Con có định đi đâu vui chơi không?" giọng ba cậu hỏi khi thấy cậu bước vào bếp.

"Con sẽ đi đâu đây hả ba? Đứa con trai cưng của ba cấm con không đi đâu hết." It điềm tĩnh nói.

"Hì, thật tốt khi con luôn nghe lời Day. Ba thích điều này." ba của It cười nói.

"lt, bữa tối đã sẵn sàng." mẹ của lt quay sang nói với con trai mình trước khi cả gia đình cùng ngồi ăn.

Reng... Reng... Reng...

Điện thoại của It reo vào khoảng 9 giờ tối It đang nằm trên giường xem TV. It nhanh chóng trả lời cuộc gọi khi nhận ra đó là cuộc gọi của Day.

"Sao giờ mày mới gọi vậy? Cuộc họp của mày kết thúc bao lâu rồi?" It hỏi ngay lập tức vì Day đã nói với cậu rằng anh sẽ gọi ngay sau khi cuộc họp kết thúc. Cậu ngại gọi vì cậu không muốn Day nghi ngờ vì cậu gọi quá nhiều. Đặc biệt là vì Day thường là người gọi cho It.

[ Cuộc họp kết thúc vào khoảng 6 giờ chiều, tao đi kiếm gì đó để ăn. Sau đó tao quay lại đi tắm, và bây giờ tao đang gọi cho mày.] Day nói lại.

“Mặc dù vậy nhưng cũng đã lâu lắm rồi." It nhận ra.

[ Mày có ở chỗ ba mẹ không?] Day hỏi lại.

"Có, tao sẽ ở đâu khác chứ? Tao đang nằm xuống và xem một bộ phim trong phòng của mình. Mày có muốn nói chuyện với Papa không? Tao sẽ gọi ông ấy là tao ở đây, nếu mày không tin tao." It thách thức Day để anh tin tưởng cậu.

[ Không cần phải làm điều đó... đợi một chút. Hãy mở ứng dụng Tango của mày và trò chuyện video với tao đi. Tao muốn nhìn thấy khuôn mặt của mày.] Day nói vì cả hai đều có ứng dụng này trên điện thoại của họ. Lúc đầu, Day không thích sử dụng nó nhưng khi em trai Night nói với anh rằng nó có tác dụng, Day quyết định chơi lại nó.

“Được rồi." It trả lời vì cậu vẫn đang mặc bộ đồ ngủ vì vẫn chưa đến lúc phải rời đi.

"Được rồi, tao sẽ cúp máy." It nói trước khi kết thúc cuộc gọi. Một lúc sau, biểu tượng của Day hiện lên trên Tango. Đó là một cuộc gọi trực tiếp, giống như FaceTime và Skype.

"Này... hehe, Ai'Day sao màn hình tối thế?" It vẫy tay với Day và hỏi. Trên điện thoại của lt, cậu chỉ có thể nhìn thấy khuôn mặt của Day. Phía sau anh hoàn toàn là một màu đen. Trên điện thoại của Day, lt đang nằm trên gối, trên người là bộ đồ ngủ của cậu.

[ Chà, tao đã tắt đèn. Bật đèn ngủ của mày đi. Mày đang nằm trên giường phải không?] Day hỏi, nhưng anh ấy đã biết rằng It đang ở trong phòng ngủ của mình. Anh nhận ra hoa văn ga trải giường của mình.

"Tao chỉ nằm trên giường thôi. Mày không nhớ nó trông như thế nào à?" It trêu chọc người yêu của mình một chút. Day khẽ mỉm cười.

"Mày muốn nhìn thấy khuôn mặt của tao vì mày nhớ tao." It nói đùa để chế nhạo Day.

[ Nếu tao không nhớ mày thì mày muốn tao nhớ ai?] Day đáp lại khiến It ngay lập tức cảm thấy xấu hổ.

" Mày đang muốn nghĩ về người khác à?" It cố gắng nói lại.

[ Và tại sao tao lại phải làm như vậy?] Day đã trêu chọc người yêu của mình bằng cách hỏi lại một câu hỏi.

"Tao sẽ nổi giận với này nếu mày làm thế." It nói với cái miệng há hốc. Khi Day nhìn thấy điều này, anh khẽ cười khúc khích. Anh muốn quay lại ôm người yêu ngủ nhưng lại vướng phải việc phải trông xe cho một khách hàng quan trọng vào ngày mai. Anh không thể quay lại. It làm một khuôn mặt bĩu môi. Cậu trông thật đáng yêu với cái môi chu ra.

[ Nếu tao ở đó với mày, tao sẽ cắn môi mày.] Day nói chắc nịch.

"Vậy thì ngày mai quay lại và cắn nó đi, Ai'Day. Tao sẽ đợi mày. Hahahaha." It lăn ra cười với người yêu.

[ Ừm, khi tao thực sự cắn nó, đừng có khóc.] Day nói đùa lại. Hai người tiếp tục nói chuyện một lúc. Một lúc sau, It nhìn đồng hồ trên tường và thấy đã gần 10 giờ. Đã gần đến lúc chuẩn bị sẵn sàng. It giả vờ ngáp.

[ Mày buồn ngủ rồi à?] Day hỏi.

"Hừm... Hôm nay bọn tao bận rộn, rất nhiều xe đi vào, tao còn phải đá mấy tiên kia cả cả ngày, bọn họ trêu chọc tao cả ngày." It mệt mỏi nói.

[ Vậy thì bạn nên đi ngủ. Ngày mai, sau khi sửa xong xe, tao sẽ quay lại ngay.] Day ra lệnh.

"Mày cũng nên đi ngủ đi. Mày thức thì còn mệt hơn nữa đấy." It nói, biết Day hẳn đã mệt mỏi vì phải lái xe một quãng đường dài và làm việc trong cửa hàng cả ngày.

[ Được rồi, chúc ngủ ngon, lt. Đừng ra ngoài mà không nói với tao. Tao quan tâm đến mày và tao lo lắng. Mày có hiểu không?] Day lại nói.

"Tao biết. Chúc ngủ ngon, Day. Tao quan tâm đến mày và lo lắng cho mày nữa." It nói lại trước khi Day kết thúc kết nối của họ. It nằm yên trong khi nhìn chằm chằm vào màn hình điện thoại của mình. Cậu cảm thấy rất có lỗi khi nghe Day nói rằng anh lo lắng cho cậu. Cậu bắt đầu do dự.

"Nhưng... Mình cũng muốn chiếc moto..." It lầm bầm với chính mình trước khi hít một hơi thật sâu.

"Day... Tao xin lỗi... Tao biết những gì tao sắp làm là sai... nhưng mày nói rằng mày sẽ cho tao mua nó nếu tao tự kiếm tiền. Tao đang tìm cách để làm điều đó." It quyết định đi. Cậu ra khỏi giường, đi tắm và thay quần áo. Cậu đợi một trong những người bạn thân nhất của mình đến đón. Một lúc sau, điện thoại của It đổ chuông.

"Mày ở đâu?" It hỏi.

[ Tao đỗ xe trước nhà mày, cạnh cửa hàng. Hãy ra ngoài nhanh lên. Lũ chó sắp nhìn thấy tao và bắt đầu sủa rồi.] Gear trả lời.

"Được rồi, tao ra đây." It nói trước khi cúp máy.

lt tắt đèn trong phòng, nhấc lưng lên và từ từ mở cửa. Đèn trong nhà đều đã tắt. Điều này có nghĩa là ba mẹ cậu đã ngủ rồi.

It lẻn xuống cầu thang. Cậu mở cửa trước và đi ra khỏi cổng. Cậu cảm thấy nhẹ nhõm khi thấy Gear đậu bên cạnh cửa hàng gạo, đối diện với cửa hàng của cậu. Đây là một điều tốt vì có một nhân viên bảo vệ bên ngoài cửa hàng của cậu. Cậu chắc chắn rằng nếu bảo vệ nhìn thấy It, chắc chắn bảo vệ sẽ nói với Day.

lt nhìn vào cổng trước trước khi nhanh chóng đi về phía xe của người bạn thân nhất đang đợi cậu. It mở cửa xe và ngồi xuống. Cậu hơi choáng váng vì Four, Night và Gus đều ở cùng anh ấy.

"Mọi người có đi không?" It hỏi ngay khi vào trong và đóng cửa lại.

"Tất nhiên rồi, P'It. Làm sao bọn em có thể để anh, Gear và Four đi, chỉ ba người đi thôi chứ?" Gus nói với một nụ cười. It nhìn Night hối lỗi.

"Night... đừng nói với Day. Anh xin em đấy." It nói với em trai của người tình.

"Em sẽ không nói với anh ấy. Lý do em đến là vì em muốn biết rằng anh vẫn an toàn, P'It." Night nói với một nụ cười khiến It cảm thấy nhẹ nhõm.

"Day đã gọi cho mày chưa?" Gear hỏi.

"Anh ấy gọi rồi. Tao cúp máy với anh ấy vào khoảng 10 giờ tối. Tao rất lo lắng. Tao sợ anh ấy sẽ quay lại vào tối nay." It nói. Gear chuyển số một cách lo lắng.

"Tao không muốn tưởng tượng điều gì sẽ xảy ra nếu Ai'Day bắt được chúng ta. Tao chắc rằng xác chết của mày sẽ không đẹp đâu, It. Hahaha." Gear nói đùa với bạn mình.

"Gear, đồ khốn. Đừng nói những điều như thế. Nó làm tao lo lẵng. Tao phải lấy hết can đảm để làm điều này đấy. Nếu không phải vì tao muốn chiếc xe đó thì tao sẽ không dám nói dối anh ấy đâu." It nói, cảm thấy nổi da gà. Không mất nhiều thời gian để Gear đến trường đua của Nan. It thở dài.

"Bạn của Ai'Day sở hữu đường đua này. Cậu ấy thậm chí sẽ để tao thi đấu chứ? Tao đoán tất cả điều này cũng phụ thuộc vào cậu ấy. Nhân tiện, mày đã chuẩn bị một chiếc xe hơi cho tao chưa, Gear?" It hỏi. It đã phải sử dụng xe của Gear để đua. Xe của It đã bị Day tịch thu. Cậu sẽ không dám lái nó
nữa. Day tìm thấy cậu ở nhà Fout là đủ bất ngờ rồi.

"Sẽ ổn thôi. Mày có thể đi tìm Nan và nói chuyện với cậu ấy trước. Tao sẽ đi kiểm tra xe cho mày." Gear nói với It sau khi đỗ xe ở bãi đậu xe của sân vận động. It ra khỏi xe và ngay lập tức bước vào văn phòng phía trước.

"Ồ... It, làm thế nào mày đến được đây? Hia Day không đi cùng mày phải không?" Nan chào khi thấy It đi về phía mình trong văn phòng.

"Nan... Tao có một việc muốn nhờ mày." It nói. Nan nhíu mày khó hiểu.

"Mày có chắc không hả It? Tao sợ Hia Day bắt mày đấy." Nan nói sau khi nghe It yêu cầu.

"Nan, làm ơn... giúp tao với. Tao rất muốn giành được số tiền này. Tao sẽ chỉ tham gia một vài cuộc đua rồi tao sẽ bỏ cuộc. Làm ơn, giúp tao với. Ai'Day sẽ không cho tao số tiền đó đâu. Đó là lý do tại sao tao phải làm điều này." It cầu xin với vẻ mặt xấu hổ nhất.

"Mày đã từng đua trước đây phải không? Nếu mày chưa từng thì mày sẽ tự cắt cổ mình đấy." Nan hỏi lại.

"Có, tao đã từng đua trước đây rồi nhưng tao đã không đua trong một thời gian dài. Kể từ khi tao bắt đầu hẹn hò với Hia của mày thì tao đã không làm điều này." It nói lại. Nan đứng suy nghĩ một lúc với vẻ mặt căng thẳng. It đứng nhìn Nan van nài.

"Được. Tao để mày thi đấu, một phút nữa tao sẽ liên hệ đối phương, mày đồng ý cược bao nhiêu?" Nan tất yếu đồng ý. Mặc dù anh sợ Day, nhưng anh cũng không thể từ chối It. Nan nghĩ rằng sẽ tốt hơn nếu It thi đấu ở đây hơn là từ chối và để It chuyển sang đường đua khác. Ít nhất với việc It thi đấu ở đây thì cậu vẫn lọt vào tầm ngắm của đàn em Nan và Day. Nếu có trường hợp khẩn cấp, anh sẽ có thể đến đó để giúp đỡ It kịp thời.

“Hai trăm nghìn...” It vui vẻ trả lời vì Nan đã đồng ý cho cậu thi đấu.

"Ừm... Mày có thể trả nhiều như vậy không? Nếu vậy, những tên khốn đó chắc chắn sẽ đồng ý thi đấu." Nan nói.

"Cảm ơn rất nhiều. Ồ ... xin hãy nói với những hậu bối khác. Đừng mang chuyện tao đang cạnh tranh nói Ai'Day." It lại thúc giục.

"Ok, tao biết. Tao không muốn chết trước khi lấy vợm" Nan nói lại trước khi bỏ đi để nhờ cấp dưới liên lạc với tài xế đối thủ. Về phần It, cậu bước đến chỗ Gear.

"Làm thế nào mà hắn lại đi?" Gear hỏi.

"Tên khốn đó đã đầu hàng... chiếc xe thế nào, Gear?" It ngay lập tức hỏi về tình trạng của chiếc xe.

"Xe đã sẵn sàng. Chỉ là thiếu người lái thôi. Có cần lái thử một lúc không? Mày đã bỏ đua lâu rồi, It." Gear hỏi.

"Chờ đã. Để tao lái xe ra ngoài lái và thử động cơ vài vòng đã. Tao chỉ cần làm quen lại với nó thôi." It trả lời trước khi lên xe và lái nó ra đường đua. Cậu đã chạy thử chiếc xe trong khi chạy vài vòng trước khi lt lái xe trở lại nhóm bạn của mình. Lúc này, Nan đã ra ngoài đứng xem.

"Xe có ổn không It? Có điều gì muốn bọn tao điều chỉnh không?" Four hỏi khi It ra khỏi xe.

"Không sao đâu. Gear, xe của mày ở trong tình trạng tuyệt vời." It vui vẻ nói trước khi quay sang Nan.

"Có chuyện gì vậy Nan?" It hỏi Nan đang đứng cạnh xe.

"Bên kia nói hai trăm nghìn tiền mặt là được. Hắn ta nghĩ mày là người mới bắt đầu muốn thử đường đua." Nan cười nói.

“Hừm, vậy thì tốt... nghĩa là hắn ta sẽ liều lĩnh." It vui vẻ nói.

"Chết tiệt. Những đứa trẻ này muốn xem kỹ năng của Sor It lắm đấy. Hãy cho chúng thấy những gì mày có." Nan nói. It sững người một lúc trong khi Gear, Night, Four và Gus cười nhẹ khi nghe Nan gọi It là gì.

* Sor trong tiếng hoa nghĩa là chị dâu

"Chờ đã. Cái quái gì vậy? Tại sao những người đó lại gọi tao như vậy bây giờ? Tao đã nói với mày rằng đừng gọi tao là Sor rồi." It phàn nàn một cách giận dữ, nhưng cậu không thực sự khó chịu.

"Hahaha, tao nghĩ mày có thể đi và chuẩn bị sẵn sàng. Cuộc đua sẽ bắt đầu sau 20 phút nữa. Cuộc đua sẽ giống như bình thường, 3 vòng. Trên đường đua, không có quy tắc nào được đặt ra bởi vì đây là đường đua hoang dã. Mày sẽ cần phải cẩn thận đề phòng những tên khốn đó cố chơi bẩn. Bọn tao sẽ xử lý chúng nếu chúng làm vậy." Nan nói với giọng nghiêm túc.

"Tao hiểu rồi. Cảm ơn rất nhiều. Ồ, đừng quên nói hết với mọi chuyện để giả vờ như họ không biết tao ở đây đấy." It nói với giọng nghiêm túc. Nan gật đầu. It lên xe của mình và lái đến điểm xuất phát. Gear và những người khác bước về phía cậu. lt ra khỏi xe của mình để có thể nói chuyện với đối thủ của mình trong một phút.

"Mày là đối thủ của tao à? Mặt mày dễ thương quá. Haha." đối thủ của It vừa nói vừa cười với nhóm bạn như teen đi. Nhờ có Day mà khuôn mặt của It mới trở nên như thế này.

"Mày bao nhiêu tuổi?" It hỏi lại.

" 19.” bên kia trả lời. It chậm rãi lắc đầu.

"Tao 21, sắp 22. Uầy, tao lớn hơn mày, nhưng phải công nhận... mặt tao trông trẻ hơn mặt mày. Hì hì." It cự lại. Gear cười khẽ. Anh biết It đang cố tình lấy lòng đối phương.

"Mày có cái mồm khôn... khi thi đấu, tao mong mày cũng giỏi như cái mồm của mày. Thua thì cũng đừng khóc." bên kia phản bác. lt cười một chút nhưng không nói gì.

"Được, tiền đặt cược là 200. Xin hãy để tiền ở đây." cấp dưới của Nan, người đã đến lo việc đặt cược và tổ chức cuộc thi nói. Cấp dưới của Nan giả vờ không biết It là ai, theo yêu cầu của It. Cậu không muốn đối thủ biết. Mỗi người đưa cho cấp dưới của Nan hai trăm nghìn baht trước khi lên xe.

Hoạt náo viên của họ bước ra ngoài đường biên. It ngồi ở một vị trí ít vận động. Động cơ của cậu đã được bật khi cậu chờ đợi. Xung quanh trường đua có thể nghe thấy tiếng động cơ  quay vòng. Một cô gái xinh đẹp ăn mặc sang trọng bước ra giữa hai chiếc xe. Cô gái cầm một chiếc cờ trong tay. Cô giơ hai tay lên rồi hạ xuống.

Tiếng lốp xe rít lên trên đường đua khi cả hai chiếc xe lao vút về phía trước. Xe của đối thủ đã dẫn đầu. lt theo sát phía sau. It chưa dám vượt bên kia. Cậu muốn đối phương nghĩ mình là một kẻ nghiệp dư. Cổ vũ từ bên lề nổ ra.

Vòng đầu tiên đã kết thúc. Đối thủ cạnh tranh vẫn đang dẫn đầu. Đã có lúc lt vượt qua hănd ta, nhưng cậu đã giảm tốc độ để đối thủ vượt qua mình một lần nữa.

"Hehe, không ai thực sự đánh bại It khi lái xe xung quanhm" Gear nói đùa vì biết It đang đánh lừa đối thủ. It lái xe phía sau đối thủ của mình. Cậu đánh giá kiểu lái xe của bên kia.

Đối với những người không thực sự biết It, có vẻ như It không đua giỏi chút nào. It không một cách nghiêm túc, nếu nó không thật sự cần thiết. Cậu muốn cho đến sau vòng thứ hai. Ở vòng đua cuối cùng. lt tăng tốc để tông vào sau xe của đối thủ.

Điều này khiến đối phương hơi mất tập trung vì sợ It lại đâm vào sau xe mình. Về cuối vòng đua, hắn ta bị trượt chân. Điều này khiến It bắt gặp bên kia đang bị phân tâm. Xe của bên kia trượt một chút. lt bẻ lái và nhấn ga để cố gắng vượt qua hắn ta ngay lập tức. Cậu nhấn một nút để kích hoạt nitơ oxit trong xe và tiến thẳng về đích.

“Này, cậu ấy ngầu thật đấy.” một tiếng hét vui sướng vang lên từ phía It khi họ cổ vũ khi cậu cán đích. Cậu thắng quá dễ dàng. Phía đối phương đứng sững sờ. Lúc đầu, họ nghĩ It chỉ là một người mới học lái xe. It ngay lập tức đỗ xe ở phía bên kia vạch đích. Bạn bè của cậu chạy về phía câu một cách vui vẻ.

"Hahahaha, đồ khốn. Mày không hề mất kỹ năng của mình đâu." Gear vừa nói vừa vỗ vai It với vẻ hài lòng. It cười nhẹ.

"P'It thực sự làm rất tốt... lần đầu tiên nhìn thấy P'It đua xe rất thú vị." Night nói sau một lúc. Cấp dưới của Nan đi về phía cậu trong khi cầm tiền. Đối thủ ra khỏi xe và giận dữ đi về phía It.

"Được rồi, bên thách đấu đã thắng. Hai trăm nghìn baht thuộc về bên thắng cuộc. Tôi hy vọng không ai có bất kỳ phản đối nào." cấp dưới của Nan nói với giọng nghiêm túc. Đối thủ cạnh tranh của cậu nhìn cậu một cách giận dữ.

"Ồ...chỉ có hai trăm nghìn thôi. Chẳng có gì đáng vui mừng hết." Đối thủ của It nói. It cười nhẹ.

"Cảm ơn. Tao hy vọng tao sẽ có cơ hội cạnh tranh với mày một lần nữa, lần sau ... nhóc." It nói để làm phiền bên kia trước khi nhận tiền từ cấp dưới của Nan. Gear và những người khác lấy xe trở lại trong khi It đến gặp Nan trong văn phòng.

"Sẽ bị trừ bao nhiêu phần trăm?" It hỏi với một nụ cười.

"Hì hì... đối với mày, tao không khấu trừ gì cả. Tao muốn mày nhanh chóng thu tiền của mình, để không phải chạy đua nhiều vòng nữa. Nói thật, tao đang căng thẳng vì nghĩ rằng Hia Day sẽ chộp lấy cổ tao đây." Nan nói đùa. Anh rất nhẹ nhõm khi thấy It giỏi
việc này.

"Mày có chắc là mày không muốn lấy tiền khấu trừ không?" It hỏi lại.

" Ồ, nó chắc chắn còn tồi tệ hơn thế này. Tao sẽ nói chuyện lại với mày sớm " Nan nói lại.

"Cái quái gì vậy? Mày muốn tao rời đi á? Tao nghĩ mình sẽ đua thêm một hiệp nữa." It nói.

"Chà, chỉ một cuộc đua mỗi đêm là đủ. Tin tao đi. Mày nên rời đi phòng trường hợp anh ấy xuất hiện ở bên ngoài và cố gắng đánh mày. Sẽ rất tệ nếu điều đó xảy ra ở đây. Tao muốn ngăn chặn điều đó nếu tao có thể." Nan nghiêm túc nói.

"Được rồi. Cảm ơn mày. Bọn tao sẽ quay lại ngay bây giờ." It nói với Nan một lần nữa trước khi quay trở lại xe của Gear để về nhà. Đêm nay của It diễn ra suôn sẻ mà không gặp bất kỳ trở ngại nào.

------------------

Bình chọn, bình luận để ủng hộ và tạo động lực cho Rin nha. Mọi người có thể liên hệ Rin qua IG: aada_ritthiya hoặc fb: Momo Haiki nè (⁠◕⁠ᴗ⁠◕⁠✿⁠)

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro