Viết cho bản thân

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Sáng nay thật là một ngày tuyệt vời , tôi được nghỉ học vì bão yeah yeah yeah sướng không để đâu cho hết !

Nằm ườn trên giường và vớ lấy cái máy máy của bố, tôi định sẽ dành cả ngày hôm nay để cày game T.T bỏ bê bao ngày qua rồi

Ting ting!
Vừa mở game đã có đồng chí nào rồi đây , tôi mở hộp thư và té ngửa ....

" Mẹ ơi toàn đồ khủng , phải cấp cao lắm mới có , một số còn phải bỏ ít tiền ra nạp game mới mua được " tôi hí ha hí hửng , đinh ninh hôm nay là ngày may mắn của mình , ....có nên đánh đề không nhỉ hỳ hỳ biết đâu đấy ....

Tôi xem nick người gửi tôi đồ và ...
"Hay thôi bỏ game , không chơi nữa " - suy nghĩ này nảy ngay ra

Thực ra tôi có suy nghĩ này n lần rồi , ngày trước tối nào cũng thế , chẳng học hành gì cả toàn bật máy tính xong tay lại tự giác mở game không cần não điều khiển , ngồi chơi tì tì đến 4,5h sáng rồi lên lớp ngủ bù

Tôi đã từng thử chơi những game cùng loại khác nhưng không hiểu vì sao không game nào đem lại cho tôi sự hứng thú cả ... Tôi có thể bơ cậu đi được không? Không ! Vì đây là Zing me , Zing me luôn muốn người chơi giữ hòa khí với nhau nên không có chức năng chặn

Và rồi giờ có con bé mặt mũi tối sầm ngồi trong góc nguyền rủa cái Zing me tại sao không có chức năng chặn người dùng , tại sao tại sao tại sao ??? Tại sao chứ ?

._. SAU ĐÂY LÀ ĐẾN ĐOẠN CON CHIM DEEP SÂU !

Cậu , một mối tình trẻ con hồi cấp 2 của tớ ( sao câu mở đầu đã sến sẩm thế này -,-)

Cấp 2 , như người ta thấy thì đây là khoảng thời gian đẹp nhất trong cuộc đời học sinh . Là lúc ta chưa kén chọn , chưa rụt rè , là lúc ta còn hồn nhiên , vô tư , thoải mái với cuộc sống xung quanh, chưa có nhận định nhất định, chưa có yêu ghét rõ ràng ,...nói như vậy cũng đủ thấy cấp 2 đẹp như thế nào rồi phải không ?... vì nó đẹp nên từng khoảng thời gian khi ta làm học sinh cấp 2 thật quý giá , có phải vì thế mà đến bây giờ những rung động trong tớ vẫn còn không ?

Cậu là ánh nắng của chuyển giao giữa mùa Thu và Đông  , ánh nắng hiếm hoi , nhưng chỉ cần cậu xuất hiện chiếu vài tia thôi cũng đủ khiến người khác say nắng rồi ! Và tớ là một trong số các nạn nhân bị "say nắng"

Thế nhưng ngày tớ quen cậu là một ngày mưa , những giọt mưa rải rác xen vào đó là những cơn gió tê da . Ngày tớ gặp cậu , học cùng cậu một lớp là một ngày trời mưa , mưa phùn nhẹ kèm theo hơi mát . Ngày tớ và cậu coi như không còn liên quan tới nhau là một ngày mưa ,mây mù kéo đến che phủ cả bầu trời , mưa kèm sấm giật đùng đùng khiến tâm trạng tớ đã buồn lại càng không thể nào tốt hơn . Có vẻ như những gì liên quan tới tớ và cậu đều gắn với những ngày mưa , những ngày u uất , buồn tẻ nên kết cục cả hai chúng ta chẳng đi tới đâu cả cậu nhỉ ?

Tớ đã từng buồn , buồn rất nhiều , nghĩ rất nhiều về cậu , về những điều cậu làm , về những người cậu quen , về các hành động của cậu , về cả thói quen , giờ giấc của cậu , về cách nói chuyện làm sao cho cậu thấy thoải mái . Tớ nghĩ rất nhiều , như vòi nước bị hỏng van không khóa lại được chỉ còn biết tuôn hết nước ra . Tớ chỉ là muốn đem lại cho cậu những thứ tốt lành mà tớ vô tình quên đi bản thân tớ . Cứ nghĩ tốt cho người khác mãi liệu mình có tốt lên được không ? Không cậu ạ, câu trả lời là không . Càng nghĩ cho người khác tớ càng thấy bản thân mình kém đi , tớ lo quá nhiều cho mọi người và rồi chẳng ai nhận ra và cũng chẳng ai lo cho tớ . Cuộc sống này là của tớ và tớ quyết định gạt bỏ hết đi . Tớ bắt đầu nghĩ cho mình nhiều hơn và không quan tâm tới người khác nữa . Khi ấy tớ nhận ra mọi thứ thật nhẹ nhàng , những điều tưởng như chẳng quên được phút chốc tan hết vào nền trời xanh kia .

Cấp 2 của tớ và cậu sắp qua rồi , tớ ngỡ rằng có thế bỏ lại quá khứ sau lưng , bỏ hình ảnh cậu ở lại trong mái trường kia

Cậu, chỉ là một kỉ niệm giống như bao kỉ niệm khác của tớ , cớ sao mỗi lần nhớ đến tớ lại thấy buồn , thấy không vui ? Cậu đâu phải là cái gì của tớ , mà tại sao cứ khiến tớ nhớ về cậu vậy ? Cậu có thấy mình ác không ? Cậu...làm ơn hãy biến ra khỏi đầu tớ , tớ đã có quá nhiều thứ cần để nghĩ , không cần cậu ở lại , chỉ chật chỗ thêm thôi

Cậu , cậu có nghĩ rằng tớ không phải chỉ là thích sơ sơ , là thứ tình cảm học trò này một ngày hai , là sự hơn mức quý ,hơn tình bạn một chút nhỏ , rất nhỏ thôi không?

Khoảng cách xa nhất trong cuộc đời tớ không phải là đứng trước mặt cậu nhưng cậu lại không biết tớ yêu cậu .Mà là tớ đứng trước mặt cậu , nhưng lại không dám cho cậu nhìn thấu rằng tớ yêu cậu ... thật thảm hại hết mức !

Hay là tớ đã đặt chân tới một miền cảm xúc khác mất rồi ?

Dù thế nào đi nữa , tớ cũng phải nhanh chóng gạt cậu đi thôi

Cậu và tớ sinh ra đã không là gì thì mãi mãi sẽ chẳng là gì của nhai . Mọi con đường hai ta chung lối sẽ đều là đường cụt , sẽ là con đường ẩm ướt vì mưa giông...

Cảm xúc này , làm ơn , cút đi ...!

Hoa hồng màu đỏ
Hoa violet màu xanh
Chẳng lẽ anh không biết
Rằng em vẫn yêu anh

HN - 2082016 - bão khủng

( Bạn Chim đã deep xong cảm ơn bạn đã đọc đến đây !)

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro