Cảm ơn anh vì tất cả

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Đã cách xa nhiều năm như thế
Nay còn có thể gặp lại anh
Bóng hình anh lay động trước gió
Như phảng phất mùi hương đắm say
Chỉ dám đứng từ xa nhìn anh
Không nói một lời... người đã xa
Trái tim như bóp nghẹn từng hồi

Rồi... người từ đâu đi đến đây
Vẻ mặt thản nhiên lộ nụ cười
Đã lâu không gặp, em ổn chứ?
Tôi lặng người nở một nụ cười
Che giấu đi cảm xúc hỗn loạn
Em dõi theo ánh mắt của anh
Dường như không để lộ điều chi
Như bạn bè lâu năm gặp lại
Cùng nhau ăn cơm ôn chuyện cũ

Khoảng cách chừa chỗ cho suy nghĩ
Mỗi người đều có tâm sự riêng
Không dám níu kéo, vội lùi bước
Nói câu tạm biệt... hẹn gặp lại
Anh đã cất bước rời khỏi em
Nước mắt chợt rơi trên gò má
Dường như che đậy đã vỡ oà
Ngăn lòng mình không thể nhớ tới
Cái đoạn tình ngắn ngủi bồng bột
Giờ đây chỉ còn một mình em

Còn một mình em thì thế nào?
Tại sao anh còn quay lại đây
Là tôi nhìn lầm... anh đang cười
Vẻ mặt em lúc này thật ngốc
Em nghĩ anh không nhận ra sao
Em diễn thật dở tệ... biết không?
Em khiến anh thật tức chết mà
Em lập tức nín khóc cho anh
Nói em yêu anh khó lắm sao?
Em còn đứng ngây người làm gì?
Mau theo anh trở về nhà nào!

Cứ thế anh nắm lấy tay tôi
Bước trên con đường đầy lá vàng
Bàn tay ấm áp đến lạ thường
Cả hai lẳng lặng nở nụ cười
Hạnh phúc mất đi... rồi có được
Người có tình sẽ tìm thấy nhau.

Nhiều người đi tìm cho mình hạnh phúc
Đến cùng chính mình dũng cảm theo đuổi
Kết quả thế nào cũng không hối tiếc
Còn tôi thì lại trốn chạy tình yêu
Để rồi bỏ lỡ tình yêu của anh
May mắn là anh vẫn còn chờ em
Cho em dũng khí đón nhận tất cả
Có anh, em không còn sợ điều chi
Em cảm ơn vì anh đã yêu em...

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro

#truyện