Chấp niệm

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Khoảnh khắc hoa anh đào nở rộ,
Là khoảng thời gian tươi đẹp nhất
Cuối con đường ta nhìn thấy người
Hình bóng gần như trong gang tấc
Nụ cười rạng rỡ... tựa mặt trời
Đã từng sưởi ấm trái tim ta.
Thời gian lặng lẽ trôi qua mau
Từng ngày ta sống trong hồi ức
Quả thật không dễ chịu chút nào.
Giờ gặp lại... trở thành xa lạ
Người đã từng quen biết ta chăng
Nếu như không thể nào tiếp nhận
Hà cớ chi lệ rơi đôi dòng
Giữ lấy bí mật không thể nói
Từng chút một, nhìn người rời đi
Nỗi mất mát trong ta lớn dần
Từng chút hiện rõ trên khuôn mặt
Hối hận mọi chuyện đã lỡ làng
Chỉ biết đôi chân... không thể dừng
Có lẽ sớm kết thúc tất cả,
Chôn vùi hết quá khứ đau thương
Thì ta có thể quên được người?
_§杜黄小龟§_
(Cảm hứng sáng tác từ bài hát Thảo Mộc, không liên quan tới đời sống thực tại)

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro

#truyện