Hồng trần như mộng

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Hồng trần như mộng lan man vô định,
Chỉ hận gặp gỡ người quá muộn màng.
Đời người vốn dĩ bạc tựa như vôi,
Giấc mộng sớm muộn gì... cũng phải tỉnh.
Mở mắt ngắm nhìn vạn vật đổi thay
Xuân hạ thu đông dần dần biến chuyển
Lưu lại dấu vết trở nên mờ nhạt
Cớ chi còn lưu luyến một hình bóng
Sớm đã không còn tại thế từ lâu.
Một phần điên cuồng, mười phần thống khổ
Biết đến khi nào sông cạn đá mòn,
Mới thôi nghĩ đến bóng dáng người xưa.
Đêm nay... sao lại còn dài lê thê
Nỗi nhớ này, tấu lên khúc ly biệt
Liệu ai hiểu được lòng ta lúc này?
Chỉ biết mỉm cười để ngày qua nhanh.
_§杜黄小龟§_ 红尘如梦 Hồng trần như mộng

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro

#truyện