Chương 1 - 2

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

1.Cánh Tây vườn thượng uyển giăng đèn kết hoa náo nhiệt. Từng tốp nô tỳ, thái giám chạy tới chạy lui, bận rộn chuẩn bị lễ đón tân phi tử nhập cung. Muôn vàn dải lụa đào thay dây tơ hồng thước tha điểm trang dọc dãy hành lang. Đèn lồng lung linh khắp lối, chỉ chờ ánh chiều ngả sang màu cam rực rỡ là khắc họa hoàn hảo một khung cảnh lãng mạn và quyền quý bậc nhất nhân gian.

   Cánh Đông vườn thượng uyển, trong phòng ngủ chính của một cung thất nguy nga - tường cột nạm ngọc bích, trông xa như khối ngọc bích khổng lồ tọa lạc giữa vườn bạch mai, bồng bềnh trên nền hương tỏa ngát từ vạn loài hoa dị thảo - công chúa Yang Yi ngồi chải tóc bên cửa sổ. Mắt nàng chẳng rời dung nhan mình trong gương, nhưng đôi ngươi lại ngập cảnh hỉ sự rực đỏ ở đằng xa. Giọt nước mắt nàng len lén nơi khóe mi.

    -"Công chúa, xin để nô tỳ chải tóc, nhanh còn kịp lễ rước tài nhân Tanasilli"- Nô tỳ hầu bên nàng khẽ nhắc, khi thấy chủ nhân cứ mãi khẩy những nhát lược hững hờ, mà chẳng thớm sợi tóc nào.

    -"Hàm hồ!"- Công chúa lừ mắt - " Bản công chúa sao phải đến dự cái lễ nực cười ấy? Chỉ là một phi tử bé mọn,kiếp vợ lẽ ngang hàng ba ngàn gái đẹp hậu cung, chẳng qua Hoàng ca ca nhất thời mê muội nên mới cho kiệu rước vào cung."

Công chúa thả lược xuống, những ngón tay thon dài lướt qua dãy trâm ngọc bày trong mâm ngọc mà một nô tỳ khác vừa dâng lên. Nàng cài lên chiếc trâm nạm miếng bạch ngọc hình trăng khuyết. Bỗng chẳng rõ vì sao đầu trâm đâm sâu vào ngón tay nàng. Đám nô tỳ cuống quýt tìm khăn bông, đám thái giám hộc tốc chạy đi đến chỗ ngự y.Riêng công chúa nhìn giọt máu rỉ trên đầu ngón tay, mỉm cười vui thích mà phảng phất nét đắng. Giọt nước mắt vốn nương náu nơi khóe mi áo khỏi mắt. Công chúa hướng về cánh Tây vườn thượng uyển, nơi giàn nhạc bắt đầu tấu những khúc hoan ca. Nàng ngân nga một câu:"Nếu có thể, ta muốn sống trong tình yêu này dù chỉ thêm một chút.

2.Hoàng cung say mộng trong mà đêm thanh tịnh. Mặt Trăng đầy đặn như cái bánh dày ai đó bỏ quên trên trời cho thiên hạ ngắm mà cồn cào. Gió trêu hoa ghẹo là khắp vườn thượng uyển. Hương cỏ cây quyện vào mùi mát lành tự nhiên của khí trời sau cơn mưa, khiến lòng người lãng du giữa bồng lai tiên cảnh. Nhưng chuyện dữ đâu phải bao giờ cũng đến vào đêm mưa giông.

Hàng trăm ngọn nến nhất loạt trùm lên chính điện trong vầng trăng sáng uy nghiêm, trang trọng. Hàng trăm ngọn nến, nhưng ngặt không có một tia ấm tỏa ra. Chính điện lạnh ngắt. Bởi một cơn thịnh nộ to lớn. Bởi một mối nguy hiểm sắc nét. Bởi những ánh mắt nghi kị và sợ hãi, cung muôn vàn tâm tư chôn chặt.

    -"Vì đâu có giày nam nhân trong cung nàng?"- Vị hoàng đế trẻ tuổi cất giọng cao nghiêm, từng thanh âm đều vô cảm.

Tanasili dập nát như cánh hồng sau mưa gió bão bùng, gằm mặt nín lặng. Nàng mím chặt môi tiều tụy, đôi mắt trũng sâu vì nhiều đêm thức trắng. Những giọt nước mắt lã chã trên khuôn mặt người phi tử chẳng lay động dù chỉ một cọng mi của hoàng đế.

   -"Thưa...là của nô tài"- Tên thái  giám quỳ mọp bên Tanasili lí nhí,mong cứu nguy cho chủ nhân.

  -"Giày có đôi, vậy chiếc kia đâu?"- Công chúa Yang Yi nhẹ nhàng mà sắc sảo, càng khiến tên thái giám run rẩy.

  -"Dạ thưa chiếc kia...chiếc kia..."

  -"Bổng lộc thái giám quèn sao có thể dùng loại dày lụa này?"- Ánh mắt công chúa nhọn như mũi kim ghim vào tên thái giám, khiến hắn quỵ ngã sõng soài. Nàng khẽ cười quay sang hoàng đế Ta Hwan nói- "Hoàng ca ca, dối vua là tội chết, ăn cắp cũng là tội chết. Dù chiếc giày này là của hắn hay không thì cũng đã phạm tội chết. Nên chém trước một kẻ để răn đe.

  -"Thiếp bị oan!"- Tanasili nấc nghẹn thổn thức.

  -"Lôi hắn ra.."- Công chúa chỉ tay vào tên thái giám đang mềm nhũn tựa như xác con sâu. Nàng chưa nói hết câu thì đã bị cướp lời.

  -"Thưa, chiếc giày là của..."- Quân sư Tal Tal bỗng quỳ xuống, nhưng lời của chàng cũng bị cắt ngang.

  -"Hôm nay chỉ xét đến đây."- Hoàng đế Ta Hwan đứng dậ, bước nhanh về cung riêng.

Chính điện rực sáng bởi hàng trăm ngọn nến cần mẫn tiêu hóa không khí. Công chúa Yang Yi ngỡ ngàng nhìn vị hôn phu. Tức giận và tủi hổ quấy đều trong đôi mắt nàng mở to. Quân sư Tal Tal vô tri vô thức với xung quanh, mải ngắm nhìn Tanasili. Trong mắt chàng chỉ có hình dáng lử lả của người con gái mình từng yêu thương tha thiết. Trong mắt Tanasili chỉ có bi thương. 

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro