Trao thân cho sói T2

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng


Tử Đan bị Triệu Vỹ chuốt cho căng bụng cậu phải đi khắp nhà đễ cho dễ tiêu.Ban đêm ở đây thật đẹp,tiếng sóng biển rì rào cùng cơn gió nhè nhẹ làm con người bỗng thấy yêu cảnh vật đến lạ.Hôm nay trời đầy sao ánh trăng cũng sáng rực Tử Đan bỗng nhiên muốn đi dạo liền chạy đi kiếm Triệu Vỹ

-Anh ơi có thể đi dạo một chút không

-Đêm ở đây lạnh,không nên đi dạo

-Thôi mà đi một chút thôi

Tử Đan không chịu lay cánh tay chắc khoẻ của Vỹ

-Không được,rất dễ bị cảm

Tử Đan mếu máo,quay lưng bỏ đi

Nhưng khi cậu vừa quay lưng thì đã bị Triệu Vỹ kéo cậu ngã vào lòng anh

-Tôi dẫn cậu đi là được không cần mếu như vậy

Anh phát ghét khi thấy tên nhóc này mếu máo muốn khóc,thật đáng ghét

-Yea cảm ơn anh,Vỹ

Tử Đan reo lên mừng rỡ nhón chân hôn lên má anh một cái.

Cậu kéo tay anh đi ra ngoài,phía sau người đàn ông chợt mĩm cười.

Ánh trăng sáng làm Tử Đan càng trở nên dịu dàng đôi chân chạm nhẹ lên những hạt cát mát lạnh

-Thích quá,ở đây thật đẹp

Triệu Vỹ không nói không rằng kéo Đan vào lòng hôn cậu thật dịu dàng và thật sâu.Nụ hôn ngọt ngào này làm Đan say đắm tim cậu bỗng đập vội vã,người đàn ông này đã cướp hết những gì trên thân thể của cậu rồi,và dường như trái tim kia cũng muốn thuộc về anh thì phải

-Về thôi,muốn tôi ẫm không

Đan gật đầu leo lên người anh

Bờ vai này thật vững chắc,mỗi khi dựa vào cậu luôn cảm thấy an toàn

Đặt Tử Đan lên giường,Vỹ xoay người định đi thì bất ngờ hông anh bị cậu nhóc ôm chặt

-Muốn gì nữa

-Ngủ với Đan có được không

-Muốn tôi làm gối cho cậu ôm ngủ

Bị nói trúng tim đen Tử Đan đỏ mặt

-Tôi không thể ngủ nếu không có gì ôm...Ở đây lại không có gối ôm..

-Được rồi nằm xuống đi

Triệu Vỹ lắc đầu cởi áo ném lên bàn rồi leo lẻn nằm bên cạnh.Tử Đan lặp tức ôm chầm lấy anh

-Ôm anh thật thích

-Tôi là người đàn ông thứ mấy bị cậu ôm ngủ như thế này rồi

-Đầu tiên

Câu trả lời dứt khoác của cậu nhóc làm Vỹ thoả mãn,cánh tay anh ôm chặt vòng eo mềm mại

-Ngủ đi

Hai ngày sau đó Tử Đan vẫn được Triệu Vỹ cưng chiều hết mức,cậu muốn gì anh cũng cho.Nhưng chỉ có chuyện ấy(chắc ai cũng biết là chuyện gì hé ^^) là cậu không được theo ý cậu

-A A A Vỹ A.....

-Grừm

Triệu Vỹ đạt cực khoái lần thứ ba trong một buổi tối.Tử Đan gục lên người anh cả hai điều ướt đẫm mồ hôi

-Vỹ....

-Hừm

-Đan muốn về,mẹ Đan không biết sao rồi

-Được,ngủ đi máy bay đang đến.

Ba ngày nay Triệu Vỹ đã quen với chuyện cậu nhóc này gọi tên anh và xưng Đan rồi,mỗi khi nghe cậu gọi Vỹ,Đan muốn,,,là anh lại cảm thấy thoải mái

11 giờ đêm máy bay hạ cánh trên sân thượng.

Triệu Vỹ nhẹ nhàng ẫm Tử Đan lên máy bay.Cậu nhóc này chắc là bị anh làm cho MỆT MUỐN CHẾT rồi

-Ư ưm máy bay đến rồi hã

-Ừm em ngủ tiếp đi

Tử Đan mệt mỏi nhắm mắt.Đầu cậu tựa hẵn vào bộ ngực ấm áp của Vỹ

Chiếc máy bay cất cánh mang hai người rời khỏi hòn đảo xinh đẹp

Gần ba giờ sáng máy bay hạ cánh anh toàn ở sân sau căn biệt thự tráng lệ của Triệu Vỹ,Tử Đan đã ngủ say trong lòng anh làm Vỹ không nỡ kêu cậu dậy dành ôm cậu ngủ trên máy bay.

Hẹn cả nhà ngày mai nhé!!!!!! Ngủ ngon nào

-Ưmmmm

-Dậy rồi à

-Mấy giờ rồi anh

-7 Giờ rồi

-Em phải đi tới chỗ mẹ

Đan bật dậy,nhưng bị Triệu Vỹ kéo ngược cậu lại

-Mẹ em vừa mới tĩnh,vẫn còn yếu chưa vô thăm được.Cứ nghĩ ngơi đi chắc là còn mệt phải không.

Triệu Vỹ vuốt ve cơ thể Đan

-Từ đây không cần đi bưng rượu nữa

-Hã anh anh đuổi em hã

-Đúng,em đã bị đuổi

-Vỹ...

-HAHA nghĩ làm phục vụ,làm thư kí cho anh

-Hã,nhưng nhưng em

-Anh tin em làm được

-Triệu Vỹ

-Xuống ăn sáng rồi thăm mẹ em

Triệu Vỹ khoác áo cho Đan rồi vòng tay qua eo ôm cậu xuống máy bay.Chỗ Đan đang đứng hiện giờ là một bãi cỏ xanh mát,những bức tường xung quanh nhà được phũ toàn bộ bằng hoa hồng trắng

-Anh thích hoa hồng trắng sao

-Không,mẹ anh thích,bây giờ bà đang sống ở Mỹ

-Ưm,anh năm nay bao nhiêu tuổi rồi

-30

-Hã lớn hơn em tận mười tuổi

-Ý gì đây

-Ơ không có gì

Triệu Vỹ thừa biết tên nhóc này đang chê anh già đây mà

Mở cánh cửa ra Tử Đan gần như choáng ngợp với mức độ sang trọng của căn nhà này,nội thất điều là màu vàng đồng sang trọng thêm lộng lẫy.Tử Đan liên tục òa lên kinh ngạc.Cậu đi sát Triệu Vỹ cứ sợ mình sẽ bị lạc.Bước đến nhà ăn sang trọng hơn mười người hầu lặp tức cuối chào

-Mau ăn đi

-Dạ...

Triệu Vỹ dẫn Đan lên tầng cao nhất của bệnh viện đây cũng là tầng dành cho bệnh nhân VIP.

-Đây đây là tầng dành cho bệnh nhân VIP mà

-Đúng mau vào đi

Tử Đan chạy ào vào phòng bệnh

-Mẹ mẹ ơi

-Tử Đan

-Mẹ sao rồi,mẹ có đau không

Cậu mếu máo khóc

-Mẹ không sao đâu mẹ đỡ nhiều rồi,mẹ làm liên luỵ con rồi

Bà Quyên cũng rưng rưng nước mắt

-Sao mẹ lại nói vậy chứ,con là con phải lo cho mẹ chứ

-Thằng nhóc con

Bà cuời hiền hoà vỗ vỗ đầu đứa con trai của mình.

-Ủa ai đây con

-Dạ đây là ông chủ chỗ con làm tên là Triệu Vỹ anh ấy đã giúp con đễ có tiền phẫu thuật cho mẹ đó

-Vậy à,cảm ơn con nhiều không có con chắc cô không....

-Cô đừng nói vậy chỉ là chuyện nhỏ thôi.Thôi hai người cứ nói chuyện con phải đi làm.

Tử Đan em không được đến CLUB nữa có biết không,khi nào cô khoẻ đến công ty anh làm

-Dạ em biết rồi

Ánh mắt dịu dàng của Triệu Vỹ dành cho Tử Đan không loạt khỏi ánh mắt hiểu đời của bà Quyên.

-Chào cô...

-Ừm con đi đi

-Hai đứa có chuyện gì phải không Đan

-Ơ đâu có mẹ

Đan lí nhí chối,ngoài chuyện đó ra thì hình như cậu không còn gì với Triệu Vỹ thì phải

-Đừng chối mẹ,đôi mắt của Triệu Vỹ vốn rất lạnh lẽo,nhưng khi nó nhìn con thì lại rất dịu dàng

-Đâu đâu đâu có

-Ha con còn chối mẹ,cỗ con đã nói lên tất cả

-Hã hã

Đan hốt hoảng lấy điện thoại soi cỗ mình.Vết hôn đỏ sẫm đã tố giác cậu

-Con con

-Mẹ biết,chỉ cần con hạnh phúc là được mẹ không sao đâu con trai của mẹ

Bà ôm Tử Đan vào lòng dịu dàng mà vuốt ve

Mười ngày sau đó mẹ Tử Đan đã hồi phục khá tốt.Bà dọn về nhà của cậu ở luôn vì Đan không yên tâm đễ mẹ cậu ở một mình.Triệu Vỹ ngày nào cũng đến thăm hai mẹ con cậu.Càng lúc tình cảm của hai người càng tốt.

-Tử Đan anh nghĩ em nên dọn đi chỗ khác,nhà nhỏ như vầy sao mà hai mẹ con ở được

-Em cũng định vậy nhưng tiền đâu mà đổi nhà

-Dọn đến nhà anh ở đi

-Đâu được.Sao em có thể ở nhà của anh

-Sao lại không thể,em không vì mình cũng phải nghĩ đến mẹ em chứ,bắt cô ở căn phòng bé tí thế sao

-Em...

-Không nói nhiều.Mai sẽ có người qua đây dọn đồ.Giờ anh về đây

-Vỹ,cảm ơn anh

-Anh đã nói Hoắc Triệu Vỹ này không cho không ai cái gì...hơn mười ngày nay...

Triệu Vỹ ghé sát cắn nhẹ lên vành tai Tử Đan làm cậu giật thót người

-A...A

Sáng sớm Triệu Vỹ đã đến nhà Tử Đan làm cậu giật mình

-Anh đến sớm như vậy đễ làm gì

-Đón thư kí của anh

-Hã hã thư thư kí

-Nhiều lời,đây vô thay đi

Triệu Vỹ đưa bộ trang phục cho Tử Đan

-Thay đi anh đợi,mà mẹ em đâu

-À mẹ còn ngủ,đợi em chút

Tử Đan nhanh chóng thay bộ trang phục Vỹ đưa.Anh chọn cho cậu chiếc áo sơmi trắng mịn cùng quần âu đen vừa vặn cơ thể.Trông Đan vô cùng quyến rũ

-Con đi đâu vậy Đan

-Con đi làm mẹ ơi,mẹ dậy ăn sáng đi con chuẩn bị rồi,à mà hôm nay có người sẽ đến dọn đồ mẹ đi theo họ luôn nha,tối con về

-Hã dọn đi đâu

-Dạ đến nhà anh Vỹ,nhà này không tốt cho sức khoẻ của mẹ

-Nhưng mà...

-Cô yên tâm nhà con còn rộng lắm hai người cứ đến đó ở trước đễ cho cô khoẻ lại rồi hãy tính sau.

-Có gì đâu cô Tử Đan là nhân viên của cháu,lo lắng một chút cũng không sao

-Ừm vậy cảm ơn con

-Cô đừng nói vậy.Xong chưa Đan

-Dạ có thể đi,con đi nha mẹ

Cậu ôm chầm lấy bà hôn mạnh lên má bà một cái

-Thằng nhóc này

Nhìn hai người lên xe bà cảm thấy có chút vui mừng và cả chút lo lắng

Vừa lên xe Triệu Vỹ đã xoay người đặt Tử Đan xuống vội vã cướp lấy đôi môi hồng của cậu

-Ư ư

Đan hốt hoảng đẩy anh ra

-Anh....muốn làm gì

Triệu Vỹ không trả lời một lần nữa cuối xuống hôn cậu.Hơn mười ngày nay anh vô cùng bức bối,dù rằng nhu cầu của anh rất cao nhưng anh không hề muốn làm chuyện đó với bất cứ ai.Khốn kiếp anh chỉ muốn đè tên nhóc này mà thôi

Tử Đan biết mình không thể tránh tên đàn ông này được nên đành đáp lạu nụ hôn của anh.Bàn tay dịu dàng đặt lên ngực anh mà vuốt nhè nhẹ.

-Ư Vỹ đừng

Đan hốt hoảng khi anh muốn cởi áo cậu,chẳng le anh muốn cậu ngay trên xe sao?

-Tại sao lại đừng

-Ở đây là trên xe mà

-Thì có làm sao

-Thôi mà em không muốn đâu

-Vậy muốn làm ở đâu

Đan đỏ mặt,câu hỏi như vậy mà cũng hỏi được

-Đáng ghét

Tử Đan ngại ngùng đánh yêu lên ngực anh

-Haha thật đáng yêu

Triệu Vỹ bật cười sảng khoái,nhấc Tử Đan đặt lên đùi anh.Anh ghé sát vào tai Đan thì thầm

-Đến công ty anh cho em đi không nỗi

Triệu Vỹ cắn nhẹ vành tai hồng của Tử Đan làm giật thót người.Cậu thừa biết người đàn ông này không hề nói giỡn.

-Anh thật hư

-Đàn ông phải hư thì mới hấp dẫn Haha

Hoắc Triệu là một tập đoàn lớn bậc nhất ở Thành phố bởi quy mô nó vô cùng lớn và đa dạng về mọi lĩnh vực.Nắm chắc trong tay tình hình kinh tế ,chứng khoáng,đất đai..vì thế không có bất cứ công ty hay tập đoàn nào có thể sánh được.Mỗi khi nhắc đến Hoắc Triệu ai nấy cũng điều nễ sợ và cả người đàn ông tên Hoắc Triệu Vỹ chủ tịch tập đoàn.

Chiếc xe sang trọng dừng lại ở một toà nhà vô cùng lớn,nhân viên bảo vệ lặp tức mở cửa

Triệu Vỹ nắm tay Tử Đan kéo cậu xuống

Vừa đặt chân xuống cậu như hoá đá khi thấy nhân viên ăn mặc gọn gàng đứng thành ai hàng liền cuối đầu đồng thanh chào.

-Xin chào Hoắc tổng

Đan ngượng ngùng nép sát vào Triệu Vỹ

Vỹ ung dung ôm eo Tử Đan đi thẳng.

Bóng hai người vừa khuất thì sau lưng ngay lặp tức có tiếng xì xầm thắc mắc về chàng trai xinh đẹp mà chủ tịch họ ôm eo đi vào như thế

Từ ngoài cỗng vào Tử Đan liên tục tròn xoe mắt vì độ hoành tráng của nơi này,không gian sãnh lớn rất rộng nếu như không có Triệu Vỹ đi bên cạnh có lẽ cậu chỉ bằng con kiến ở đây thôi.

Triệu Vỹ đưa Đan vào thang máy dành riêng cho anh làm tiếp tân suýt ngất,trước giờ ngoài mẹ anh và Tuấn Khương thì kông ai được phép bước vào đó.Vậy mà hôm nay anh lại ôm eo một chàng trai lạ mặt đi vào.

-Thật lớn nha,chỗ này là của của anh hết sao

-Không thấy bên ngoài có đễ Hoắc Triệu sao

-Thật đẹp nha

Triệu Vỹ kéo cậu sát vào người anh,cái thang máy này chậm một chút nữa anh sẽ đập nát nó cho mà xem

Cửa thang máy vừa mở Tử Đan lại oà lên kinh ngạc khi cậu đứng trong một căn phòng toàn kính có thể nhìn toàn cảnh thành phố.

Triệu Vỹ bấm điện thoại

-Không cho bất cứ ai lên phòng tôi

Nói xong anh liền tiến đến ghì chặt cậu vào lòng hôn ngấu nghiến

Đan cả kinh đẩy anh ra

-Á người ta thấy

Triệu Vỹ không đễ ý đến lời của cậu,cuối xuống hấp tấp mà chiếm lấy đôi môi căng mộng tay anh bấm một nút điều khiển tất cả tấm kính bỗng nhiên đục ngầu không còn nhìn thấy gì nữa

Tử Đan phát hoảng hôm nay cậu mới đi làm sao có thể đễ người khác thấy cậu làm chuyện này với chủ tịch được chứ.Cố hết sức Đan đẩy Vỹ ra

Nhưng cậu giật mình khi thấy căn phòng bỗng nhiên tối hơn so với lúc nãy,những tấm kính sao sao lại đục ngầu kì lạ như vậy

-Có thể yên tâm chưa

Triệu Vỹ muốn điên lên,anh ẫm Tử Đan gọn gàng đem cậu vào một gian phòng phía sau cũng được ngăn bởi tấm kính đã đục ngầu.Phía trong tấm kính ấy là một căn phòng không khác gì phòng ngủ là mấy,ở gữa phòng là chiếc giường màu đen rộng lớn một bộ bàn ghế và có cả nhà vệ sinh nữa

Triệu Vỹ tựa Đan vào tấm kính say sưa mà hôn cậu

Tử Đan đã yên tâm là không có ai thấy nên cũng nhẹ nhàng mà đáp lại nụ hôn như muốn ăn tươi nuốt sống cậu của Vỹ.

Tay cậu luồng vào những sợi tóc bồng bềnh của anh mà bấu nhè nhẹ.Hai chân của cậu không biết từ lúc nào đã quấn chặt hông của Triệu Vỹ.

Nụ hôn của anh trôi dần đến khoảng ngực trắng mịn của Tử Đan những ngón ty điêu luyện cởi bỏ từng chiếc cúc áo,hấp tấp mà ném cái áo xuống đất.Tay Đan cũng lần mò tháo caravat rồi cũng nhanh chóng cởi áo Vỹ ra

-Vỹ cho Đan lên giường

-Không thích như vầy sao

-Tấm kính làm Đan nhột

Triệu Vỹ hôn nhẹ lên môi cậu đặt Đan xuống chiếc giường êm ái.

-Hôm nay cho em đi không nỗi luôn

Triệu Vỹ nhanh chóng tháo bỏ những thứ còn vướn víu trên người của cả hai xuống,nhanh chóng bao phủ cơ thể căng mọng của Tử Đan.

Trong Tử Đan bây giờ là những đòi hỏi của một cậu BOT trước một người TOP tuyệt mỹ như Triệu Vỹ,anh đẹp đến ngạt thở người như anh có vô vàng những cô gái chàng trai muốn tự hiến dâng ý nghĩ đó làm cậu có chút khó chịu.

Đan nâng gương mặt đầy vẻ ham muốn của anh lên.

-Cơ thể này của anh đã trao cho bao nhiêu người rồi?

Bỗng nhiên Tử Đan hỏi làm Triệu Vỹ sững sờ.Người nằm dưới thân anh làm sao có thể đếm hết

-Em là người thứ mấy

Triệu Vỹ cứ im lặng làm khoé mắt cậu cay cay,không lẽ cậu cũng chỉ là một-trong-số-những-người giúp anh thỏa mãn dục vọng

-Lúc ...Lúc trước có rất rất nhiều người

Tử Đan buông tay,cậu đã hiểu

-Nhưng bây giờ....và về sau nữa chỉ có một

Đan cứng đờ với câu nói của anh,khoé mắt cũng không kềm được mà lặng lẽ rơi

-Đừng khóc,mỗi lần em khóc anh thấy khó chịu

Triệu Vỹ hôn sạch giọt nước mắt trong veo vừa rơi trên mặt Tử Đan

-Cơ thể này của anh cho em có nhận không?

Triệu Vỹ bỗng nhiên lo lắng,tên nhóc này không thèm đụng tới anh nữa,chẳng lẽ không thèm anh nữa sao

-Em có chịu không

-Trả lời anh đi

Cánh tay Tử Đan vòng qua tấm lưng trần rộng lớn siếc chặt

-Em chịu

Triệu Vỹ như gỡ đượviên đá to đè nặng mình

-Từ đây chỉ có em được sở hữu cơ thể anh có đúng không ??

Tử Đan vui sướng ưỡn người ôm chặt anh

-Chỉ có Tử Đan được sỡ hữu.

Triệu Vỹ âu yếm hôn lên cỗ Đan.Tên nhóc này làm anh phát điên lên mất

-Đan anh sắp không chịu được rồi,cho anh mau

-Ưm....cho anh hết

Triệu Vỹ vui sướng chầm chậm mà tiến vào cơ thể Đan

Sâu trong Tử Đan lúc này dường như đang múa hát,cái vật to lớn từ từ tiến vào lấp đầy cậu,và nữa trái tim còn lại của Đan cũng đang dần được lắp đầy

Liên tục và mạnh mẽ Triệu Vỹ quấn chặt Tử Đan,khắp căn phòng vanh vọng tiếng rên của cậu.Bên dưới căn phòng hàng trăm con người đang vội vã làm việc đâu hay trên mình vị chủ tịch hư hõng liên tục chiếm lấy một chàng trai.

Đến giờ nghĩ trưa Triệu Vỹ mới chịu tha cho Tử Đan.Anh đã giữ đúng lời hứa là là cho cậu đi không nỗi.

Đan mệt mỏi nằm sấp trên giường mặc cho Triệu Vỹ liên tục đóng những dấu hồng trên tấm lưng trắng mịn của cậu

-Ư ưm Vỹ

-Có đói không?

Tử Đan đói muốn xĩu rồi,lúc sáng chưa kịp ăn vừa đến công ty đã bị tên đàn ông hư này bắt hoạt động kịch liệt như vậy.

-Đan đói muốn chết rồi

Triệu Vỹ khẽ cười,mỗi lần lên giường với tên nhóc này anh luôn đạt đến đỉnh của sự thăng hoa,điều mà trước giờ anh phải cần đến vài người,nhưng cậu nhóc này chỉ cần anh không kềm chế là một chút thôi anh đã đạt cực khoái rồi

-Đan muốn ăn gì

-Ăn gì cũng được

Triệu Vỹ ra ngoài gọi thức ăn xong anh liền vào bế cả cơ thể rũ rượi của Tử Đan vào nhà tắm

-Ư anh làm gì

-Tắm,cả người em toàn mồ hôi và TINH CHẤT của không nè muốn như vậy mà làm việc sao

-A đồ hư hõng

Đan đấm vào ngực anh

-Haha thật đáng yêu

Ôm Tử Đan vào bồn tắm anh xã nước đặt cậu nhóc lên người mình nhẹ nhàng mà vệ sinh cái huyệt nhỏ nhắn làm anh phát điên kia

-Ơ Vỹ

Tử Đan cảm động gọi tên anh.

Chuyện này là việc vốn dĩ thuộc về BOT nhưng ít ai biết rằng cậu BOT đó sẽ vô cùng hạnh phúc nếu chàng TOP giúp họ

-Anh đã thoải mái vì nó nên anh phải có trách nhiệm vệ sinh nó,ngoan nằm yên

-Vỹ...Đan Đan

-Hã,muốn nói gì

-Đan yêu anh mất rồi

Tim Triệu Vỹ loạn nhịp,người anh cũng trở nên cứng đờ.Tên nhóc này nói yêu anh sao

-Nói lại

-Đan Đan yêu anh

Trái tim sắc đá của Triệu Vỹ cảm thấy ngọt ngào đến lạ.

-Em có biết khi em nói như vậy là em sẽ thuộc về Hoắc Triệu Vỹ này không

-Cho dù anh là sói đi nữa nhưng anh cũng phải thuộc về em

-Thật tự cao

-Vậy là anh không thích như vậy

Tử Đam đứng dậy định bỏ đi.Nhưng cậu liền bị anh kéo xuống

-Con sói Hoắc Triệu Vỹ này xin nghe

Anh ôm chặt cơ thể trơn láng và dường như nó đang run nhè nhẹ.

Đúng,anh là sói nhưng con sói Hoắc Triệu Vỹ anh thuộc về tên nhóc Tử Đan này...

Ăn xong Tử Đan ngồi vào bàn làm việc của mình,cậu loay hoay mà chẳng biết làm gì.Đành mở máy tính mà nghịch phá một chút.Chơi mãi rồi cũng chán,Đan nhìn Triệu Vỹ anh đang rất chú tâm vào công việc,dáng vẻ to lớn của anh toát lên vẻ lãnh đạo,một chút lạnh lùng một cái nhíu mày nhẹ cũng làm người khác mê say

-Lại đây

Tử Đan giật mình khônh ngờ anh đang chú tâm như vậy mà cũng thấy cậu đang nhìn lén sao

Tử Đan bạo dạn chui vào lòng ngồi hẵn lên người Triệu Vỹ.

-Hoắc chủ tịch à người không giao việc cho Đan làm bắt Tiểu Đan Đan ngồi không vậy thật chán nha

Triệu Vỹ nâng gương mặt nhõng nhẽo của Đan lên,nhẹ nhàng mà hôn lên đôi môi đang cong cong của cậu

-Việc của Tiểu Đan Đan là ngồi cho anh ngắm

-Như vậy sao có thể được chứ,vậy chán lắm đó

-Chán lắm sao?

-Rất chán,hay cho Đan tới Club đi

-Không

"Sao anh có thể đễ cậu bị ai ôm chứ"

-A không chịu bắt người ta đến đây ngồi làm tượng cho anh ngắm à

Tử Đan bặm môi tức giận

Ngón tay thon dài kéo môi của cậu ra,thương tiếc mà dùng môi mình vuốt ve cánh môi đỏ tấy

-Môi này là của anh ai cho em tự ý làm tổn thương nó

-Gì chứ,môi của em mà

-Còn cãi muốn không hã

Triệu Vỹ vỗ mông Tử Đan cậu liền im bặc nhìn anh đầy tức giận

-Từ ngày mai Tiểu Đan Đan sẽ phụ trách sắp xếp những cuộc hẹn và đi với anh,còn việc khác đễ thư kí bên ngoài lo

-Chỉ vậy thôi sao

-Vậy thôi

Đan cười tít mắt hôn chụt lên má Triệu Vỹ

-Cảm ơn Hoắc chủ tịch đã giao việc Tiểu Đan sẽ làm thật tốt

Bộ dạng trẻ con của cậu làm Vỹ bật cười sảng khoái,có cậu nhóc này ngồi cạnh bắt anh làm việc từ sáng sớm đến đêm khuya cũng được

-Giờ buông Đan ra đễ anh còn làm việc

-Như vầy vẫn đuợc mà,Đan có nặng là bao đâu

-Nhưng làm sao anh làm việc

-Ngồi yên,có thể ngủ cũng được

Thật sự anh rất thích tên nhóc này ngồi trong lòng anh,vừa cảm nhận được sự mềm mại vừa được ngửi mùi hương nhẹ nhàng của cậu.

Đối với một người đàn ông thành đạt,có một người mềm mại dịu dàng luôn ở bên cạnh họ những lúc như thế này sẽ khiến họ cảm thấy vô cùng hạnh phúc và tự tin cho dù là làm công việc gì đi nữa.

Tử Đan vòng tay ôm chặt eo Vỹ đầu cũng tựa hẵn vào ngực anh,nhìn những con số trong máy tính cậu cảm thấy nhứt đầu nên chỉ một lát đã ngủ.

Triệu Vỹ nghe tiếng thở điều của Tử Đan thì biết cậu đã ngủ say,anh điều chỉnh tư thế một chút cho cậu dễ chịu.Đôi môi khẽ đặt lên mái tóc mềm mại ngát hương

Tử Đan ngủ đến tận 5 giờ mới chịu dậy,cậu hít hà mùi hương nam tính của Triệu Vỹ gương mặt mĩm cười thật tươi

-ưm thật thích nha

-Thích cái gì

-Ưm cái gì cũng thích cả mùi hương nữa thật thơm

-Không hôi sao??

Triệu Vỹ cứ sợ mùi mồ hôi của anh khó chịu vì cậu nhóc này ngồi trên người anh rất lâu

-Không hôi rất dễ chịu nha

-Ừm Tiểu Đan dậy đi trễ rồi

-Ưmmm

Đan vươn vai khoan khoái

-Em có muốn mua gì cho mẹ không?

-A mua chè đi mẹ với Đan rất thích

-Được

Chiếc xe sang trọng rẽ vào căn biệt thự xinh đẹp tựa như lâu đài trong chuyện cổ tích.Toàn bộ nền xung quanh nhà điều được phủ bởi lới cỏ xanh mướt được cắt tỉa gọn gàng giữa khoảng sân rộng là một hồ phun nước được thiết kế vô cùng độc đáo

Xe vừa dừng hẵn Tử Đan đã tọt xuống xe chạy ào vào nhà trong sự kinh ngạc của người làm

-Mẹ ơi mẹ ơi Đan về rồi

Bà Quyên từ trong bếp từ từ bước ra

-Con sao nhà Triệu Vỹ lớn đến như vậy

Khi người dọn nhà đưa bà đến đây bà cứ ngỡ là họ nhằm đây như là một toà lâu đài chứ không phải căn nhà bình thường.

-À tên đàn ông đó giàu nhất cái đất nước này đó mẹ đừng quá bất ngờ,anh ấy còn có một hòn đảo và một căn nhà to ngoài biển nữa đó

-Hã

-Sao các người đễ khách của tôi vào bếp HÃ

Người làm hốt hoảng quỳ xuống

-Xin Hoắc tổng tha mạng tại tại....

-Triệu Vỹ là tại cô muốn nấu cho hai đứa con bữa cơm thôi không phải tức giận như vậy,mau bảo họ đứng lên đi

-Đứng lên

-Dạ cảm ơn Hoắc tổng

-Sao cô không nghĩ ngơi mà lại xuống bếp

-Cô khoẻ rồi ở không cô buồn quá,hai đứa đi tắm rồi xuống ăn cơm

-Dạ

-Theo anh

Triệu Vỹ nắm tay kéo Đan đi theo anh,tên nhóc này phải ở chung phòng với anh.

-Ủa phòng này của ai

-Của anh

-A sao lại vô đây,phòng em với mẹ em ở đâu

-Em ở đây với anh

-Sao có thể chứ

-Không phải em rất thích ôm anh ngủ sao

-Em ôm mẹ còn thích hơn

Triệu Vỹ quê độ

-Cái gì,con trai 20 tuổi mà còn ôm mẹ ngủ không biết mắc cỡ hã

-Kệ em chứ

Tử Đan xoay người định bỏ ra ngoài.Nhưng Triệu Vỹ đã ôm cậu đi thẳng vào nhà tắm

-A A Hoắc Triệu Vỹ bỏ xuống bỏ Đan xuống

Vừa vào phòng tắm Từ Đan đã im bặc vì không gian của nó quá rộng lớn,rộng hơn cả căn phòng lúc trước của Tử Đan,nội thất điều bóng loáng vô cùng sang trọng.

-OA sao lớn quá vậy

-Có thích không

-Có thích lắm

-Vậy ở với anh đi

-Phòng em không có sao?

-Chỉ phòng Hoắc Triệu Vỹ này mới có.

-Thật đáng ghét

-Cởi đồ ra đi đễ mẹ em chờ.

-Cởi cho Đan

Triệu Vỹ thả cậu xuống nhanh chóng lột trần cơ thể luôn làm anh ngẫn ngơ

Tử Đan cũng ngoan ngoãn cởi bỏ bộ quần áo đắt tiền của Triệu Vỹ xuống.Cơ thể người đàn ông này cứ làm cậu choáng ngợp

Triệu Vỹ xã nước bế Đan đặt vào bồn tắm rộng lớn.Anh còn bỏ thêm cánh hoa hồng đỏ,căn phòng bỗng trở nên nồng nàng vô cùng dễ chịu.

Anh nhanh chóng áp lên người Tử Đan cuống lấy cánh hồng ngọt ngào nhất của anh,theo thói quen Tử Đan ưỡn người ôm chặt lấy anh cánh tay liên tục di chuyển trên tấm lưng rộng lớn

-Vỹ đừng,mẹ chờ ở dưới

Cậu hốt hoảng khi thấy vật to lớn quen thuộc đặt ngay nơi mẫn cảm của cậu

-Một chút thôi

-Ư không được...A

Quá muộn màng,cơ thể Tử Đan lặp tức căng cứng đón nhận thanh sắt dũng mãnh.Cậu chịu thua tên đàn ông này,hắn đã muốn thì có 5 Tử Đan cũng không thể ngăn được.Cậu với tay rút cạn nước,thuận thế Triệu Vỹ ra vào mỗi lúc một mạnh hơn,Tử Đan nhắm mắt ôm ghì lấy anh,Triệu Vỹ liên tục tạo những cơn sóng đê mê cho cậu,việc của cậu là chỉ cần nằm yên và đón nhận nó.Quả thật tên đàn ông này quá dũng mãnh hôm nay anh đã YÊU cậu không biết bao nhiêu ở công ty rồi mà bây giờ vẫn còn mạnh mẽ như thế.Đan toát mồ hôi khi nghĩ đêm nay mình sẽ ngủ chung giường với anh.

-Ư ư từ từ Vỹ chết Đan

-Nhanh đễ cô chờ

Mặc cậu nói anh điên cuồng ra vào rồi cuối cùng căng cứng người mà giải phóng vào sâu trong người Tử Đan

-Ư ư

Tử Đan không còn biết gì nữa cậu ngây dại đón nhận từng dòng nước nóng hỗi bắn sâu vào người mình.Nếu cậu là con gái chắc chắc cậu đã có con với tên đàn ông này rồi

Dòng nước mát lạnh rửa trôi những giọt mồ hôi sau cuộc làm tình mãnh liệt cơ,thể Tử Đan dần trở nên dễ chịu.Cậu đễ yên cho Triệu Vỹ vệ sinh cho mình cậu yêu người đàn ông hư hõng này quá đi mất

-Em yêu anh Triệu Vỹ

-Yêu nhiều không??

-Rất nhiều

Ngực trái của Triệu Vũ lúc này đã bị tên nhóc này rót đầy mật ngọt,anh lâng lâng cảm nhận nó,được tên nhóc này nói yêu anh cảm thấy thích đến như vậy sao

-Ưm thay đồ đi Đan Đan của anh

-Ư Vỹ thay cho Đan,Đan mệt muốn chết rồi

Triệu Vỹ cười thành tiếng bế cậu ra khỏi bồn tắm dịu dàng mà lau khô người cậu.

-Hai cái đứa này tắm thôi mà lâu như vậy mới xong

-Con xin lỗi cô,tại Đan hư không chịu ra sớm

-Cái gì chứ rõ ràng là...

-Là gì chứ

Tử Đan tức muốn xì khói,rõ ràng tên đàn ông này không cho cậu ra sớm mà bây giờ lại đỗ tội hết cho cậu

-Thôi xuống ăn cơm đi

Bà Quyên thừa biết con trai bà và tên đàn ông kia làm chuyện gì.

Bữa cơm đầy ấp cúng làm Triệu Vỹ cảm thấy vô cùng ấp áp,mẹ cậu và nội ở nước ngoài ít khi ở chung đễ mà ăn được những bữa ăn như thế này.

Ăn tối xong Tử Đan chạy vào phòng mẹ mà tâm sự

-Mẹ à con thích Triệu Vỹ thật rồi

-Mẹ biết chứ,mẹ biết con yêu nó và nó cũng yêu con

-Thật không mẹ

-Những hành động,những ánh mắt nó dành cho con điều đã nói lên tất cả

-Nhưng từ trước đến giờ anh ấy chưa hề nói yêu con

Đan tựa vào lòng mẹ buồn bã

Con trai ngốc,đàn ông khi họ yêu họ không dễ nói ra như con nghĩ đâu họ luôn giấu trong lòng,nếu con đã nói yêu họ chắc chắn trước sau gì họ cũng nói yêu con thôi

-Như vậy là Triệu Vỹ yêu con phải không mẹ

-Rất yêu...

Cốc cốc

-A vào đi

-Cô,Đan về phòng ngủ em

-Thôi em ngủ với mẹ

-Cô...

-20 tuổi đầu rồi mà còn đòi ngủ với mẹ người ta cười đó

-Mặc kệ

Tử Đan ôm chặt mẹ không chịu buông

-Thôi đi ra ngủ với Vỹ đi con mẹ muốn nghĩ ngơi

-Mẹ đuổi con thật sao

-Ừm đuổi thật

-Con ghét mẹ con giận mẹ

Đan ngoe nguẫy bỏ đi

Bà Quyên khẽ cười

-Triệu Vỹ,đừng làm nhóc con của cô tổn thương.

-Con biết rồi,cô ngủ ngon

-Ừhm,con đi dỗ dành nó giúp cô,chắc là đang mè nheo

Vỹ khẽ cười

-Dạ

Giận dỗi là một thứ gia vị không thể thiếu trong tình yêu.Hơn nữa trong cuộc tình của Gay giận dỗi sẽ làm bạn BOT được cưng chiều hơn.Nhưng đừng đễ giận dỗi hoá giận hờn và ta niêm nó quá nhiều MÓN ĂN ấy sẽ hư ngay.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro