Bắt cóc (2)

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Xin chào :)
Nhớ tôi không :)
Tôi thì nhớ các bạn lắm đấy :)
Tôi cũng đã hứa sẽ kể kinh dị hơn... Nhưng tuỳ các bạn nghĩ thôi nhé... Tiếp tục thôi :)
----------------------------------------------------------------------------------
Ngày 1 tháng 7 năm 20xx
11h30 p.m

Tối quá... Tôi đang ở đâu thế này... Sao mọi vật quanh tôi đều chuyển động thế... Khó thở quá... Tôi không thở được... Mắt tôi không mở ra được... Thôi thì ngủ tiếp vậy...
----------------------------------------------------------------------------------

Lúc tôi đã tỉnh giấc, dường như cả thân thể tôi rã rời ra... Lạnh quá,tôi đang nằm trên nền nhà sao... Jack của tôi đâu rồi... Sao cậu ấy không ở bên tôi... Tại sao, tay tôi lại bị trói...
Lúc tôi đang đấu tranh tư tưởng... Thì tôi nghe thấy tiếng cửa mở, hình như là hai gã thanh niên
chó chết bắt tôi thì phải,giọng cười đầy nham hiểm khiến tôi phải nổi da gà...
-Khốn nạn thật chứ... Cái thằng chó chết, dơ bẩn cắn vào tay tao, giờ còn đau buốt bỏ mẹ ra... Nó là chó hay sao mà cắn tao đến chảy máu luôn này...
-Ai biểu mày ngu, con nít thời này nham hiểm lắm mày à...
-Mày nói ai ngu thế hả thằng chó chết kia...
-Thôi, thôi khổ quá... À, mày có thấy nhỏ con nít đó không... Nhìn da nó trắng, tươi mày nhỉ...
-À,giờ mới để ý, mới nhỏ tuổi mà trắng dễ sợ... Tao muốn ăn nó ghê...
-Ờ, tao cũng vậy, xinh mà ngon thế này quốc liền mày à...
-Mày không sợ đại ca hay sao mà dám...
-Mày ngu thế giữa đại ca và thoả mãn nhu cầu sinh lí, mày chọn cái nào.
-Ờ ha... Sao tao không nghĩ ra, mà lỡ đại ca biết bắn bể sọ mình sao...
-Con chó... Sao mày ngu thế... Đại ca có ở đây không...
-Không... Thì sao...
-Đ* mẹ... Sao mày ngu quá vậy... Mày không muốn làm... Tao làm... Mày ở đó nhìn đi... Tao chơi nó đây...
-Ê, tao nữa...
Bọn khốn chúng nó,dám đụng vào thân thể của tôi sao... Không lẽ tôi lại phải chịu thiệt thòi và ô uế sao... Bọn chúng gần quá... Chúng đang bước về phía tôi... Tôi không muốn, mau bỏ bàn tay dơ bẩn của ngươi đi... Khi bọn chúng lật tôi qua... Chúng đã hoảng hồn... Hét toáng....
-Trời ơi... Cái quái gì thế này... Mắt...mắt nó... Tởm quá...
-Khốn kiếp thật... Nó là con gì vậy...Tch... Và mày đừng có hét toáng lên như con gái... Lỡ tụi cớm biết rồi sao...
-Mày cũng hét đấy thôi... Nhưng mà mắt nhỏ này ghê quá mày à... Không lẽ nó đeo áp tròng...
-Nó là trẻ mồ côi... Mày nghĩ sao nó có tiền mà mua mấy thứ đó... Tao chịu hết nổi rồi... Tao chơi đây...
Khi bọn chúng vừa dứt lời... Bọn khốn chúng nó... Ép sát tôi vào tường... Nhưng tôi không hề hét toáng hay vùng vẫy... Tôi mặc chúng làm... Nếu cho dù tôi có thể hét lên hay vùng vẫy... Nhưng đều vô vọng... Mặc chúng sờ soạng thân thể tôi... Tôi không quan tâm... Mà tôi cũng chỉ hi vọng là được gặp Jack vào lần cuối... Tôi không tin vào phép mầu... Tôi không tin vào thần tiên... Nhưng tôi tin Jack sẽ cứu tôi...
*Rầm*
-Đồ khốn chết tiệt... Mau bỏ bàn tay bẩn thỉu của các ngươi ra khỏi người Cancer...-Là Jack... Là cậu ấy... Tôi không tin vào mắt mình nữa...
-À thì ra là thằng nhãi ranh con cắn tay mày phải không...
-Ờ, chính là nó đó... Mày quay lại để cứu con nhỏ đó sao... Anh hùng dữ...
-Hay là mày muốn nộp mạng cho chúng tao à ranh con...
-Im hết đi lũ chó chết...-Là Jack của tôi sao, sao hôm nay cậu ấy ngầu dữ...
-À,mày hay nhỉ... Dám lớn tiếng với tụi tao cơ đấy... Nhào zô...
-Được thôi, chiều theo ý các ngươi vậy...-Jack cầm một cây song sắt nhào tới bọn chúng, với thân hình nhỏ con, cậu ấy chạy rất nhanh làm bọn chúng chưa kịp thủ thể đã hất văng vào tường...
-Cancer... Cậu ổn chứ,tớ lo cho cậu lắm... Tớ sẽ cởi trói cho cậu... Rồi ra khỏi đây nhé...-Cậu ấy vừa nói, vừa cởi trói cho tôi... Tôi thấy ấm áp qua... Nhưng...
-Jack.... Đằng sa...-Tôi chưa kịp dứt lời, con chó thối tha đã đá văng cậu ấy... Tôi như muốn chết lặng... Tôi muốn giết bọn chúng...
-Chết... Chết hết đi... Mau đi chết đi...-Tôi như nổi điên ,gân xanh nổi lên đầy người. Tôi mở to đôi mắt nhìn chúng...
-Mày nói gì thế... Tao nghe không rõ... Hả con chó dơ dáy... Trông mày lúc này nhìn ghê quá đấy...
-CHẾT... CHẾT HẾT ĐI...BỌN CHÓ ĐẺ CÁC NGƯỜI DÁM LÀM ĐAU JACK...-Vừa dứt lời,tôi chạy lại chỗ hắn, lấy con dao trong túi hắn kịp chưa rút ra... Tôi đâm... Tôi đâm như điên dại... Tôi cười... Miệng cười giãn rộng gần đến mang tai...
-GIẾT... GIẾT... GIẾT... GIẾT...GIẾT...GIẾT...CHẾT HẾT ĐI...-Tôi đâm không ngừng vào bụng hắn... Cười như điên dại... Còn tên kia thì sao nhỉ...
-Hihi... Tới ai nữa nào...-Tên còn lại khiếp sợ ngã quỵ gần nơi Jack nằm, Jack của tôi đã bất tỉnh do đầu đập mạnh vào tường...
-1 bước này... 2 bước này... 3 bước nữa này... Tới giờ vào bếp rồi... Chúng ta chơi đồ hàng với nhau nhé... Hihi-Vẫn giữ nụ cười kinh dị trên môi,tôi lao vào hắn... Mặc hắn khóc lóc van xin... Tôi như điên dại đâm hắn... Không dừng một nhịp, bởi vì cảm giác này thật thoải mái... Tôi dừng lại, còn một bước nữa... Tôi mới xong phần này... Đó là moi mắt chúng ra cho lũ chuột ăn...
-Tôi gần xong rồi Jack à... Đợi tôi nhé... -Trông tôi thật kinh dị... Mắt của chúng đã bị... Lũ chuột ăn mất tiêu rồi...
-Jack à! Tôi xong rồi... Ra khỏi đây nhé... Tình yêu của tôi... Hihi :)
Còn tiếp...

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro