Trò chơi gia đình

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Xin chào :)
Lại là tôi nữa đây :)
Trong chap trước... Các bạn cũng đã thấy là... Ừm "Nó" đã quen được bạn... Một cậu bé mồ côi cùng trạc tuổi nó... Tôi sẽ kể về cuộc trò chuyện của nó và cậu bé mồ côi nhé... Nhưng mà trong chap này nó sẽ không ghê rợn hay máu me gì cả... Xin lỗi nhé :)... Chap sau tôi sẽ đền bù... Vào truyện thôi :)
----------------------------------------------------------------------------------
Ngày 1 tháng 7 năm 20xx
7h00 a.m

-Nè,nè Cancer... Sáng rồi đấy, cậu định nướng cháy giường của tớ à... -Phải,là giọng của một cậu con trai cũng chính là người bạn mà tôi cần.
-*Oáp* cậu ác thật đấy, tôi ngủ chứ tôi đâu nướng giường của cậu đâu mà lo... Tối qua tôi chẳng ngủ được gì cả... Giường móc meo, hôi chết được đấy...-Tôi cau có,khó chịu khi người khác kêu tôi dậy... Bởi vì, từ khi còn nhỏ ba mẹ tôi chẳng đánh thức tôi dậy bao giờ, vậy mà cậu ta dám...
-Này,cậu ngủ giường của tớ còn dám la làng la xóm... Ở nơi, khỉ ho cò gáy này chỉ có mỗi cái giường mà tớ cho là được thôi đấy... Tớ còn chưa phạt cậu, tối qua còn đá tớ lăn xuống giường đấy... Đồ ngốc!-Tôi câm nín luôn,hết dám nói gì cả, hèn gì hôm qua lăn đi lăn lại sao thấy trống quá...
-*Phồng má* Xin lỗi... Được chưa!-Tôi làm nũng, chu môi nhọn lên vì cảm thấy có lỗi vì đá cậu ta xuống giường...
-Hì... Thôi được rồi tớ tha cho cậu... Nhưng tớ không ngờ cậu lại sợ ma đấy... Tối qua cứ bắt người ta nằm chung không à... *bẹo má*- Cậu ấy cười nói với tôi với chút giễu cợt trong đó, còn dám bẹo má tôi nữa chứ... Còn dám nói tôi sợ ma nữa chứ... Lần này cậu ta chết chắc với tôi rồi... Đúng là con gái  của quỷ thiệt... Nhưng đâu có nghĩa là tôi không sợ ma cơ chứ...
-Ta đói rồi... Mi có ăn bánh mì chung với ta không hả nhóc-Tôi hơi giận cậu ta dám chọc tức tôi,nguyên một con chữ*Kìm nén* trong đâu tôi, bởi vì nếu không mắt cậu ta sẽ cho lũ chuột một ngày được no nê...
-Ờ cũng được...-Tính tôi giận dai nên chỉ cho cậu ta mẩu bánh mì cực kì nhỏ... Trừ khi cậu ta xin lỗi,tôi mới tha...
-Cậu ác thế, cho có tí xíu chưa bằng cái ngón tay của tôi nữa... Thôi đành vậy...-Tôi tức muốn xì khói... Trời ơi! Tôi muốn giết cậu ta quá...
----------------------------------------------------------------------------------

8h30 a.m
-Này, Cancer... Từ hôm qua tớ cứ thắc mắc... Áo của cậu đấy... Dính toàn màu đỏ không vậy...-Khi nghe câu nói xong, tôi giựt mình hoảng hốt...
-Cậu sao thế có chuyện gì à...- Tôi như đứng hình, cậu ấy hỏi tôi mới hoàn hồn lại được...
-À... Hôm qua mình làm đổ sơn vào áo thôi mà...Không sao đâu...-Tôi cố gắng biện minh,bởi vì cậu ấy sẽ biết hết... Biết tôi đã giết ba mẹ của chính mình... Biết tôi là một con quỷ mất... Tôi không muốn mất cậu ấy... Cậu ấy là tất cả của tôi bây giờ... Dù không quen lâu lắm...
-Vậy sao... Vậy cậu cũng là trẻ mồ côi à...
-Ừm, tôi là trẻ mồ côi...
-Vậy sao...
-Vậy cậu có biết ba mẹ mình là ai không Cancer...
-Không,tôi không biết... Và tôi ghét họ...-Tôi vừa nói xong Jack tròn mắt nhìn tôi... Tôi khó chịu,cứ muốn móc mắt cậu ta cho xong...
-Còn cậu thì sao Jack-Cậu ấy thôi nhìn tôi và hướng lên nhìn bầu trời...
-Không,tớ không biết... Nhưng tớ khác cậu... Tớ cũng muốn có một tổ ấm dành cho mình... Bởi vì mỗi ngày tớ lang thang dọc con đường kiếm ăn... Tớ đều thấy mỗi đứa trẻ có một mái ấm cho mình... Họ cười nói... Chia sẻ cho nhau... Vào buổi tối... Họ quay quần... Kể chuyện cho nhau nghe... Tớ cảm thấy ghen tị với họ lắm...-Tôi nghe cậu kể mà sao buồn quá,dường như tôi muốn khóc thay cho cậu,nhưng tôi không khóc được... Ông trời thật trớ trêu... Tôi thầm nghĩ mình phải làm gì đấy cho cậu ấy... Nhưng bản thân tôi làm gì được chứ... Không lẽ tôi phải giết người... Lấy xác làm ba mẹ cho cậu ấy... Thôi thì đành ngậm nguội cho qua truyện vậy...
-Nếu cậu ghen tị với họ... Họ có gia đình... Có ba mẹ... Vậy thì chúng ta chơi trò gia đình đi... Tôi là mẹ... Còn cậu là ba... Chúng ta sẽ tìm một đứa con cho riêng mình... Chúng ta sẽ bảo vệ nó như con ruột vậy... Cậu đồng ý chứ... Jack của tớ :)
Còn tiếp...

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro