truyen xuan b

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Vào giây phút này NGọc thì thấy vui vẻ vì có đứa con biết tâm lý mẹ thì trên lầu phải mất gần 2 h đồng hồ vật lộn thằng Nam mới giải quyết hết đống bài tập mà mấy ông thày môn tự nhiên giao cho . dành 20 phút cho việc xem lại tài liệu sinh học nó ngẩng đầu lên thì đã 10h hơn rồi. Cảm giác mệt mỏi, nó vươn vai một cái chuẩn bị sang phòng mẹ thì nghe tiếng gõ cửa phòng ………..

Mẹ nó đi vào với cốc sữa đêm trên tay dành cho nó:

- uống sữa đã rồi hãy ngủ con , uống để lấy sức khỏe mà học chứ !

- Con chưa định ngủ đâu , con đang định sang phòng mẹ chút nhưng thôi tối nay mẹ có thể ….. ngủ cùng con không ! lâu rồi con không ngủ chung với mẹ với con có chuyện muốn hỏi mẹ nữa !

- Hmm …… ukm cũng được nhưng con uống sữa xong đi để mẹ dọn đã chứ.Con trai con đứa gì mà lớn tồng ngồng rồi vẫn muốn ngủ chung với mẹ thế này bao h mới có vợ để tôi có cháu bồng chứ! Hư quá mà!.... Cốc tay một cái yêu vào đầu Nam , Ngọc đi ra ngoài mỉm cười vì thằng con đã lớn mà vẫn làm nũng quá .

Thay một bộ áo ngủ kín đáo vào phòng nằm bên cạnh con nàng hỏi nhẹ : - sao vậy con, con gặp chuyện gì à? Nếu có chuyện gì cứ nói ra mẹ sẽ chia sẻ cùng con!

- Mẹ à ……..

- Sao vậy con ?

- Cho con xin lỗi nhé lâu nay con đã quá vô tâm với mẹ ! Nhưng mẹ ơi từ nay con sẽ không vậy đâu con sẽ yêu thương , chăm sóc và bảo vệ mẹ ! Con sẽ chia sẻ những muộn phiền ,lo lắng của mẹ ! Mẹ đồng ý không ?

Ôm siết Nam vào lòng Ngọc trả lời: Sao thế Nam , trước giờ mẹ luôn tự hào về con mà đã bao giờ mẹ trách con vô tâm đâu……, mẹ chỉ mong ước đơn giản là được chăm sóc cho con hàng ngày như vậy cũng đủ làm mẹ hạnh phúc rồi con à còn nếu con ngoan thì hãy học thật giỏi tạo được sự nghiệp rồi kiếm cho mẹ một con dâu ngoan để mẹ có cháu bồng thì đó là niềm hạnh phúc lớn nhất với mẹ rồi con hiểu không !Lớn mà ngố quá con trai à!!

Vô cùng ghét biệt danh ngố nhưng ‘’ ngố’’ mà mẹ Ngọc nói sao mà dễ nghe đến vậy , sự ngọt ngào của mẹ làm những giọt nước mắt cứ trào ra từ khóe mắt Nam , nó nói trong tiếng nấc : sao mẹ hiền như vậy mà bố lại bỏ mẹ chứ ! con thật có lỗi khi chưa bao giờ quan tâm hỏi mẹ để mẹ chịu khổ …. Con ghét ông ấy lắm vì ông ấy bỏ mẹ hu .. hu!

Khẽ cười khi đứa con ngốc nghếch trong lòng nàng lại thương mẹ như vậy ! Nếm một giọt nước mắt đang lăn trên má con , dường như thấm được vị ngọt của đứa con yêu quí nàng đã hiểu sao nó bảo nàng ngủ lại phòng nó . Nàng suy nghĩ : nó đã thật sự trưởng thành rồi và cũng đã đến lúc cho nó biết tất cả dù thật sự đã quá phũ phàng với nàng cũng như với nó!

- Nam con đã lớn rồi ! Và cũng đã đến lúc con cần phải biết sự thật . Mẹ xin lỗi khi đã không nói với con nhưng thật lòng mẹ chỉ muốn tốt cho con thôi Nam à! Mẹ không muốn tâm hồn con bị vẩn đục hay suy sụp vì hình ảnh của bố mẹ trong quá khứ! Con nghe đây cho dù con biết được sự thật này con cũng không được căm ghét bố con hay có hành động bất kính với bố nghe chưa…………

( Các bác dự đoán phần sau sẽ thế nào , em hứa sẽ có phần gây shock đó he he)

p/s em viết bài có lẽ không được như các bác muốn bởi em viết theo mạch liên kết có nguyên nhân mới có kết quả nên bác nào không thích thì em xin lỗi nha! Dù sao cũng là tác phẩm đầu tay muk !!

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro