truyenma

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Lưỡi Dao Bị Nguyền Rủa - Phần 7 - Truyện Kinh Dị

Tôi đã cùng Suko lẻn vào nhà thờ. Ngay lập tức, anh bạn tôi ẩn xuống nấp vào đằng sau những cây cột tròn rất rộng.Một tay lăm lăm khẩn Baretta sẵn sàng nhả đạn, tay kia cầm cây roi diệt ma trừ quỷ, anh chờ xem tình huống phát triển ra sao.

Cả tôi cũng mang vũ khí. Tôi rút con dao găm bằng bạc, nhưng vẫn còn che nó trong lòng bàn tay phải, tay trái cầm thật chắc cây thánh giá thần.

- Mi là ai?

- Là đao phủ của mi, Malraux!

Gã cười lớn.

Tôi bước tới, từng bước... từng bước.

Gã ngưng chuỗi cười lại.

- Mi chỉ là một con người bình thường, một sinh vật tầm thường bằng da bằng thịt. Ta đã nhìn thấy mi ở nhà Dean Ellroy. Ta biết mi cũng có được một vài mánh khóe, nhưng ta hứa là mi sẽ hoàn toàn không có cơ hội trước con dao găm của Harun El Basra. Đã có rất nhiều kẻ thử chống đối lại nó, tất cả đều thất bại. Chuyện đó bây giờ cũng sẽ không thay đổi.

- Thử đi! - Chúng tôi thách thức.

- Chờ đó! - Gã thét lên.

Chỉ một tích tắc sau, con dao găm lướt không khí lao vù về phía tôi, kèm theo những tiếng thét khủng khiếp của những người đàn ông.

Đồng thời, Suko cũng chuyển động tới, lom khom chạy về hướng Malraux... Bởi đã tính trước một tình huống như vậy, tôi đã dừng đứng lại ở một vị trí nhất định, sát ngay bên cạnh một trong những cây cột lớn.

Malraux nói chưa hết câu lệnh thì tôi đã chuyển động và nhanh như chớp nấp vào phía sau cây cột.

Con dao găm phóng tới, lướt sát tôi!

Cũng trong tích tắc đó, tôi thay đổi vị thế đứng của mình, bởi tôi không chỉ muốn né tránh, mà muốn đối mặt với món vũ khí này.

Dao găm chống lại dao găm!

Con dao bằng bạc đã được rửa nước thánh của tôi chống lại con dao của quỷ Satan! Con dao kia xé gió lao tới!

Nguy hiểm, gầm gừ, nhanh như chớp. Nó vừa lao tới vừa giật lên giật xuống như một tia chớp, như những cơn bão dữ và như thể nó đang tận hưởng niềm thích thú rạch nát vào bóng tối.

Tôi giơ tay phải lên.

Từ bàn tay lóe lên lưỡi dao găm bằng bạc, được xoay trong thế nằm ngang để chặn đường con dao găm đối địch.

Con dao thứ hai dừng lại.

Nếu có thể tiếp tục bay, nó sẽ xỉa đúng mặt tôi và cắt rách mặt tôi ra không khoan nhượng.

Nhưng con dao găm bạc đã cản nó lại. Con dao của quỷ Satan run rẩy trước mặt tôi một thoáng. Tôi nhìn thấy cán dao quỷ ám. Đúng lúc con dao giật lùi lại tìm vị thế khác, tôi đâm tới cũng không thua cơn lốc.

Đâm chính vào lớp da quấn xung quanh cán dao. Lưỡi dao bằng bạc bám chặt vào đó. Trong một thoáng, tôi cảm nhận lực dội trở lại khiến bàn tay tôi rúng động, thế rồi một tích tắc sau, lửa bật lên.

Những lưỡi lửa màu xanh phát ra từ lớp da, và hòa vào trong những lưỡi lửa này là một tiếng thét khủng khiếp...

Lúc con dao găm ma quỷ bắt đầu bay cũng là lúc Suko nhào tới từ góc phải và nhanh như chớp né người xuống tránh.

Mục tiêu của anh là Malraux!

Gã đàn ông dang rộng hai cánh tay, bước tách ra khỏi nhóm bốn người đàn ông còn lại để nhìn bao quát trận chiến.

Gã tin toàn tâm toàn lực vào cái Ác, gã thờ phụng quỷ Satan và sức mạnh của gã.

Hắn chỉ không ngờ trên đời thật đang có Suko và quyền lực của cây roi diệt ma trừ quỷ. Khi Malraux nhìn thấy cả hai thì mọi chuyện đã quá muộn. Suko lúc bấy giờ đã rút roi, vung lấy đà và quật tới.

Cả ba làn roi tóe ra như một cây quạt khổng lồ. Chúng không thể đánh trượt mục tiêu trong một khoảng cách gần tới thế, mà Malraux cũng chẳng có cơ hội xoay người né tránh, bởi ngọn roi được quật theo hướng chênh chếch, cả ba làn roi thay nhau quấn lấy đầu, lấy vai và ngang hông cái vật thể nửa người nửa ma.

Chúng hủy diệt gã, một lần và mãi mãi!

Malraux gào lên, rùng rợn tới tận xương tủy, chắc chắn gã đàn ông đang có cảm giác bị một tấm lưới lửa trùm lấy toàn thân thể. Gã giãy giụa sang trái rồi sang phải, trước khi quyền lực của ngọn roi thần giật gã văng xuống đất.

Đột ngột, bầu không khí trong nhà thờ nồng nặc mùi lưu huỳnh, mùi của cơ thể người bị đốt cháy. Cái thực thể mang tên Malraux giãy giụa trên nền đất, gào thét, tan rã. Nó bị hút kiệt sức lực. Từ cơ thể đó vọt lên những lưỡi lửa giống hệt những lưỡi lửa đang bốc ra từ làn da quấn quanh cán cây dao găm. Quỷ Satan đã rời bỏ cả hai thực thể này, bởi thế lực đối chọi, thế lực của Ánh Sáng, lại một lần nữa chứng tỏ thế áp đảo.

Những làn bụi bốc lửa và kêu xào xạo trong ngôi nhà thờ Templer, đi kèm với tiếng thét rùng rợn cuối cùng, tiếng thét kéo dài xuyên vào không gian vô biên của thế giới bóng tối... Tôi không cần phải sử dụng đến cây thánh giá thần. Con dao bằng bạc được rửa nước thánh cuối cùng cũng đã mạnh mẽ hơn món vũ khí của Harun El Basra.

Tôi còn đâm thêm một lần nữa, để chứng kiến cảnh con dao quỷ quái bị tước hết quyền lực và tan rã.

Không khí trong nhà thờ nồng nặc mùi cháy, nhưng không hề có người chết và không hề có người bị thương.

Suko và tôi bước lại gần những cây nến còn đang cháy.

- Ổn chứ? - Anh bạn tôi hỏi.

- Dĩ nhiên rồi.

Suko mở cửa nhà thờ để không khí trong lành từ bên ngoài tràn vào.

Tôi đứng lại bên nhóm bốn người đàn ông. Họ vẫn chưa nói nên lời. Họ đang kiệt lực cả về thể xác lẫn tinh thần. Sau những biến cố quá kinh hoàng vừa xảy ra.

- Cảm ơn! - Dean Ellroy cuối cùng cũng lên tiếng được. Nghe giọng như thể cổ họng ông bây giờ đang mọc đầy cỏ. Thế rồi người luật sư quay lưng đi, bởi ông không muốn ai nhìn thấy những giọt nước mắt của mình.

Tôi bước ra bên ngoài, ra với dãi sương mù lạnh lùng, nơi dáng hình của Suko đang hiện lên mờ ảo, thấp thoáng như bóng ma.

- Việc này vậy là xong. - Anh lẩm bẩm hài lòng. - Thế còn kẻ phản bội trong hàng ngũ chúng ta thì sao?

Tôi chỉ biết nhún vai.

Đáng tiếc...

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro