Chương 13: Chỉ vì em ghen mà thôi (KaiHaru) (phần 2)

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Kai trở về sau một ngày làm việc mệt mỏi, anh bước vào trong phòng, nới lỏng cà vạt, khẽ thở một hơi. Bỗng một giọng nói trong vang lên:

- Anh về rồi à chồng yêu~

Kai khẽ giật mình, quay qua nhìn vợ mình đang ngồi vắt chân trên giường, khuôn mặt nở một nụ cười tươi. Kai cởi áo khoác bên ngoài, lấy móc treo áo cất vào tủ. Tiến đến giường hôn vào đôi môi của Haru một cái thật kêu, cười:

- Anh về rồi vợ. Hôm nay em thế nào?

- Cũng bình thường thôi, 12h đêm rồi, bình thường anh đâu có về muộn thế này.

- Ahaha, anh có làm thêm thôi mà em.

Kai gãi đầu cười trừ, lấy trong tủ bộ pijama rồi đi vào phòng tắm. Khi nghe tiếng cửa đã chốt vang lên cái 'cạch', cậu nhẹ thở phào, rón rén lôi trong tủ một tập hồ sơ ra xem.

Cậu đọc kĩ mọi thứ mà thám tử gửi cho cậu với những sấp ảnh chụp khi theo dõi Kai. Công nhận thám tử của bên Hajime làm việc rất tốt, từng cử chỉ, hành động của lão công cậu đều được vị thám tử bày ghi chép một cách chi tiết, giờ, phút, giây. Haru như phát điên khi nhìn thấy hình ảnh chồng mình ngồi cùng một người con gái nào đó trong quán cà phê vài tiếng trước.

Cậu nửa tin nửa không vào chuyện này, nhưng thời gian địa điểm hoàn toàn chính xác, làm sao có thể nhầm lẫn như vậy. Huống chi đó lại là người của Hajime. Tim cậu chợt đau nhói, cậu không hề muốn tin chuyện này. Siết chặt sấp ảnh trong tay, cố hít thở sâu để giữ bình tĩnh, Haru ngồi trên giường chờ Kai trở lại.

Kai bước ra từ trong phòng tắm, trên tay cầm khăn lau đầu. Anh tiến đến ngồi cạnh cậu, nhìn sắc mặt của vợ mình đang không vui, liền ôm lấy cậu ân cần hỏi:

- Em sao vậy? Có chuyện gì không vui sao?

- Có thật là anh đi làm thêm về muộn không?

- Anh đi làm thật mà, hôm nay phải gặp đối tác nên anh về muộn.

Sự đau đớn kèm theo sự thất vọng của Haru đã bùng phát trở thành cơn giận, cậu đứng phắt dậy, lớn tiếng:

- ĐÂY LÀ CÔNG VIỆC LÀM THÊM CỦA ANH ĐÂY SAO?_ Haru ném sấp ảnh vào người Kai, khóe mắt đỏ hoe như sắp khóc.

Kai sững sờ nhìn Haru, rồi nhìn sấp ảnh vừa bị ném dưới đất. Anh hốt hoảng, luống cuống giải thích:

- Em à, không như em nghĩ đâu, anh....

- KHÔNG NHƯ TÔI NGHĨ? VẬY NHƯ THẾ NÀO MỚI ĐÚNG? CHỨNG CỨ RÀNH RÀNH, ANH CÒN CHỐI CÃI????

- Em nghe anh nói đã, đó chỉ là hiểu lầm thôi mà Haru, em phải tin anh.

Haru bất lực ngồi xuống giường, từng giọt nước mắt rơi xuống lã chã khắp khuôn mặt cậu. Tim cậu như bóp nghẹn lại, từng tiếng nấc càng ngày càng lớn. Kai nhặt từng tấm ảnh lên, xé tan nó ra. Anh ngồi quỳ trước mặt Haru, đưa tay lau đi những giọt nước mắt của cậu.

- Haru, em phải hiểu cho anh, anh chỉ vì công việc mà thôi.

Haru sững lại, rồi cười cay đắng. Vậy là những gì cậu nghi ngờ là sự thật, cậu không tin được anh đã phản bội cậu như vậy. Cậu kìm lại những tiếng nấc của mình, rồi ngước nhìn anh bằng ánh mắt đau đớn.

- Hiểu cho anh? Vậy ai hiểu cho tôi?

- Anh...anh...

- Sau tất cả anh vẫn chọn cách phản bội tôi hay sao? Tôi đã làm gì sai chứ?

Nước mắt cậu chảy ra, mọi sức lực của cậu hiện tại như bị rút sạch đi. Đau xót có. Cay đắng có. Thất vọng có. Tổn thương có. Nhục nhã có. Cậu như phát điên lên, không thể giữ được bình tĩnh, cậu ngồi thụp xuống sàn, ôm đầu khóc nức nở. Kai quỳ xuống, vươn tay ôm Haru vào lòng, giữ chặt để cậu không thể phản kháng.

Cả hai cứ giữ nguyên như vậy cho đến khi Haru có thể bình tĩnh lại, anh ôm cậu đặt lên đùi mình, nhẹ xoa xoa tấm lưng đang run lên từng hồi của cậu, cậu hỏi anh trong tiếng nấc nhẹ:

- Hai người...đã bắt đầu...từ bao giờ..., tại sao...lại làm vậy với tôi.....tôi đau lắm....anh biết không....tôi vốn dĩ không muốn tin....nhưng....nhưng...

Nói đến đây, Haru lại bật khóc tủi thân, người mình yêu phản bội mình, không đau sao được. Kai đến lúc này mới lên tiếng:

- Thật ra, đó là bà chị họ của anh.

- HẢ? ANH NÓI CÁI GÌ CƠ?_ Haru giật thót bật dậy.

- Đấy là chị họ anh, em nhìn xem.

Kai lôi điện thoại ra cho cậu xem, người phụ nữ này giống y như người phụ nữ trong tấm ảnh mà vị thám tử đã chụp được cho cậu.

- Hơn nữa bà chị ấy cũng một chồng hai con rồi, anh cũng chẳng có ý định bỏ sự nghiệp idol đi làm phi công đâu vợ à... ha ha ha...

Đến lúc này, toàn bộ khuôn mặt của Haru không khác gì quả cà chua cả, cậu ước gì ở trong căn phòng này có một cái lỗ để cho cậu chui xuống. Nhục quá đi mất! Ai đời lại đi ghen với chị của người yêu bao giờ cơ chứ! Xấu hổ chết mất!

Kai ở phía sau cậu ôm bụng cười ra nước mắt. Haru quay ngoắt ra nhìn Kai, vừa ngại vừa tức nói:

- Anh cười cái gì cơ chứ?

- Haha, anh cười con mèo ngốc trước mặt anh đó...ha ha ha....

- Hứ! Đáng ghét.

Haru bật dậy như tôm, định mở cửa ra ngoài thì đã bị một lực kéo mạnh từ phía sau kéo giật ngược trở lại, cánh cửa phòng cũng bị khóa từ bao giờ. Kai ôm lấy Haru, đặt môi mình lên môi cậu, hôn lấy hôn để. Cậu giật thót, cổ đẩy anh ra để chống cự nhưng trước sức hút ma mị của Kai, Haru đã chính thức bỏ cuộc, mặc anh thích làm gì thì làm. Anh cắn mút lấy cánh môi hồng của cậu, ngấu nghiến nó như một thứ cực phẩm. Anh luồn lưỡi của anh vào trong, cả hai có một màn combo "cháo lưỡi" kết hợp với những âm thanh nghe rất vui tai.

Hai người cứ tiếp tục như thế cho đến khi Haru không thể thở nổi, liền dùng tay đập đập vào lưng anh ra hiệu, anh mới luyến tiếc rời xa đôi môi ngọt của cậu. Anh kéo cậu ngồi lên đùi mình, tựa cằm lên vai cậu, hỏi:

- Sao em lại nghĩ anh đang ngoại tình sau lưng em?

- Anh luôn đi sớm về khuya dù có những việc không liên quan đến nhóm, số lần em gặp được anh chỉ đếm trên đầu ngón tay. Chưa hết, những lúc em muốn ôm hôn anh, muốn tình cảm với anh, nhưng anh liền né tránh em, cho nên em...em...

Haru nắm chặt góc áo của anh, từng giọt pha lê từ đôi mắt xinh đẹp của cậu rơi xuống, khiến Kai ngồi đối diện liền cảm thấy đau lòng. Anh gạt đi những giọt nước mắt trên khuôn mặt cậu, ân cần vỗ về cậu.

- Anh xin lỗi, là do anh không chú ý tới em, là anh khiến em cảm thấy tủi thân rồi, thật xin lỗi.

- Hức...không phải...hức...là do em suy đoán lung tung...hức...anh không sai...

- Ngoan, đừng khóc. Anh hứa sẽ không bao giờ xảy ra chuyện này nữa, anh hứa đấy, đừng giận anh nhé.

Haru dụi vào hõm cổ anh làm nũng, khiến cho tâm Kai tràn ngập niềm hạnh phúc. Cả căn phòng hiện giờ đều đã chìm vào trong thế giới ngọt ngào của đôi tình nhân, mặc kệ bên ngoài cửa đang có những con người chèn ép, đè lên nhau để hóng chuyện.

- Mà vừa nãy nhìn em đáng yêu ghê đó, như một con mèo xù lông vậy...ha ha ha...

- Chỉ..chỉ vì em ghen thôi...anh im đi, còn dám chọc tức em nữa 😡😡😡

- Ha Ha, anh đùa thôi, đừng ngượng quá hóa giận mà cào anh nhé, mèo con.

- Yaaaaaa, Anh chết với em Fuduki Kaiiiiii

End chương 18




Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro