Green Hydrangeas

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Nhẹ nhàng êm dịu chân mây
Đêm đông lộng gió ta ngồi chờ mong
Đượm buồn hương vị hoa kia
Bâng khuâng không biết vì sao yêu người


Ta gặp gỡ trong cái nắng chiều nhàn nhạt của mùa thu, nắng yên ả, dịu êm, không như tình huống ta gặp mặt, em buồn bã, lũ bắt nạt cười inh ỏi, tôi mỉa mai, thế mà chúng lại chạy xa. Dẫu chỉ muốn nói vài câu bông đùa, thế lại tình cờ trở thành một thế cờ giải vây. Và rồi không biết từ thuở nào, đôi ta lại như hình với bóng.

Độ lúc học cấp 2, có một người bạn thân thật là vui nhỉ. Nhưng giờ khi đang ở những tháng năm cuối cùng của cấp 3, mọi chuyện lại trở nên rắc rối rồi đây. Ấy thế mà, tôi lại trót thương người. Nhưng xem xét lại tình cảnh của chúng ta bây giờ, sao lại nói ra được, lỡ như... Thôi thì cứ giữ trong lòng mà ôm buồn phiền tâm sự với trăng sao, ôm tâm tư mà gửi đến loài hoa mang hình dáng của người. Tuy muộn phiền, nhưng ít ra vẫn có thể sánh bước cùng em.

Tôi thích cái cách ta cùng nhau về nhà khi hoàng hôn buông xuống. Như thường lệ, làn nắng hồng nhẹ phủ lên má em, đôi mắt lấp lánh của em nhìn về phía tôi và "Gomen, Tsukki" là những câu từ em thường hay nói. Đôi lúc, em nói tôi nghe về những vì sao xa, về những buổi tập luyện mệt mỏi, hay về cái việc em mơ màng trong những giấc mơ trưa,... Vốn không phải một người thích lắng nghe, nhưng sao với em, tâm trí tôi lại hành động khác thế nhỉ. Ít khi đáp trả, trông có vẻ như đang phớt lờ đối phương, nhưng cái cách em say mê trong dòng suy nghĩ của mình như thế, chỉ là, làm sao lại nỡ cắt ngang.

Vẫn nhớ về hôm sinh nhật em năm trước, mây trôi bồng bềnh, chúng trông nhẹ nhàng và dịu êm, có cảm giác như, hôm nay trời trong hơn ấy nhỉ. Tôi đến dự buổi tiệc, ngoài món quà nhỏ là một nhành hoa xinh, người đã thử hỏi liệu chiếc hoa ấy có ý nghĩa gì không, vì thấy đẹp nên mới để vào, ôi chao hãy xem gã si tình biện minh. Không biết em liệu đã nghĩ thế nào về nó nhỉ, cẩm tú cầu mang sắc xanh lục. Xanh lục, nó không chỉ mang ý nghĩa như một màu sắc đơn thuần, biểu tượng của sự an toàn, và hơn thế nữa, loại màu sắc mang hình dáng em. Thế còn cẩm tú cầu, loài hoa đại diện cho lòng biết ơn và sự xin lỗi. Xin lỗi vì đã giấu diếm, lại biết ơn vì đã cho tôi sánh bước bên người.

Rồi có những hôm tối muộn, trời lộng gió, lại vô thức nhớ đến em, rồi lại bâng khuâng, cớ sao mình trót,cớ sao mình trót yêu em thế này...

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro