ttbq4c4

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Vài chục con Thanh Hỏa lang cùng tiến tới một lúc, Tần Vũ hắn lợi hại cách mấy cũng chỉ chặn được vài con. Tiểu Hắc đang phải độ kiếp, hai đạo thiên lôi vừa rồi cũng chỉ là loại yếu nhược, hai đạo thiên lôi chân chính lợi hại căn bản còn chưa xuất ra. Tiểu Hắc nếu bị Thanh Hỏa lang công kích thì mọi việc sẽ hỏng bét.

"Bọn ác lang khốn kiếp này lại tính thừa cơ báo thù!"

Tần Vũ phẫn nộ quát lớn, một trăm linh tám đạo khí trụ đồng thời bao trùm thân thể, hình thành tam sắc khải giáp. Chỉ thấy thân thể Tần Vũ lay động, bắt đầu triển khai Bắc Đẩu Thất Tinh Nguyệt Quang Vũ, toàn thân giống như bóng trăng mờ ảo không thật, trong sát na lập tức nhập vào giữa quần lang.

Toàn thân Tần Vũ nổi lên tử ngọc quang mang, Diễm Sí quyền sáo hoàn toàn xuất hiện, thời khắc này căn bản không cần dấu diếm thực lực.

"Rắc!"

Tay trái Tần Vũ trực tiếp bóp nát yết hầu của một con Thanh Hỏa lang, sau đó tay phải như giao long xuất động, tối cường lực của quyền chỉ thấu qua Diễm Sí quyền sáo xuyên vào đại não một con Thanh Hỏa lang khác, "Phanh!" một tiếng, đại não con Thanh Hỏa lang đó xuất hiện một lỗ to, mọi thứ trong não đều bị chấn đến nát bét.

Hơn trăm con Thanh Hỏa lang xuất hiện đầu tiên lập tức bao vây Tần Vũ, điên cuồng công kích.

"Ngao..."

Tiếng con Thanh Hỏa lang đầu lĩnh tối cường tru lên giữa bầy hơn trăm con Thanh Hỏa lang bao vây xung quanh, tức thì đám Thanh Hỏa lang đình chỉ công kích. Trong sát na, Tần Vũ đã giết hơn chục con Thanh Hỏa lang, nhưng trên thân thể Tần Vũ cũng có những vết máu nhỏ, công kích lực từ móng vuốt của Thanh Hỏa lang thực sự quá mạnh

"Bầy Thanh Hỏa lang này làm gì vậy?" Tần Vũ nhìn đám Thanh Hỏa lang xung quanh, bầy Thanh Hỏa lang hơn trăm con đang bao vây ba vòng trong ba vòng ngoài xung quanh Tần Vũ lại không hề công kích.

Nhưng từ trong sơn lâm vẫn liên tục có Thanh Hỏa lang chạy ra, gần một phút, số lượng Thanh Hỏa lang vây công Tần Vũ đã gia tăng, tổng số Thanh Hỏa lang đã đạt đến ba bốn trăm, Thanh Hỏa lang lúc này hiển nhiên là đang chuẩn bị để đánh một trận kết thúc, muốn tiêu diệt Tần Vũ và Tiểu Hắc.

Hơn trăm con Thanh Hỏa lang bao vây Tần Vũ, những con còn lại không bận tâm đến Tần Vũ, trực tiếp đi về phía Tiểu Hắc.

"Hỏng rồi." Tần Vũ biết là không ổn, hắn lúc này hoàn toàn bị Thanh Hỏa lang bao vây, căn bản không thể đến bảo hộ Tiểu Hắc, còn Tiểu Hắc chính lúc đang độ kiếp, đối mặt với sự công kích của hơn trăm con Thanh Hỏa lang làm sao còn có khả năng an tâm độ kiếp? Nếu là bình thường, để Tiểu Hắc đồng thời đối mặt với hơn trăm Thanh Hỏa lang cũng là vô cùng nguy hiểm chứ đừng nói tình cảnh hiện tại.

"Cút ngay!" Tần Vũ nghiến chặt răng, năng lượng trong nội thể hoàn toàn bạo phát, phẫn nộ quát một tiếng thân thể hoá thành thiểm điện trực tiếp phóng về phía Tiểu Hắc.

Đồng thời...

"Ngao... " Thanh Hỏa lang thủ lĩnh tru lên một tiếng, hơn trăm con Thanh Hỏa lang đang từ trạng thái bao vây không công kích, trực tiếp chuyển sang điên cuồng công kích, từ bốn phương tám hướng không tiếc mạng nhắm hướng Tần Vũ công kích.

Cào cấu, cắn xé, ngoạm không gì không được sử dụng. Trong một thoáng Tần Vũ chỉ cảm nhận được khắp bốn phương tám hướng đều là lang ảnh, vô số lang trảo bổ lên người Tần Vũ.

Tập 4 - Tinh Thần Biến

Chương 3 - Huyết chiến thiên kiếp (hạ)

Một trăm linh tám đạo tam sắc khí trụ hoàn toàn bao phủ bên ngoài cơ thể. Trong phạm vi bao trùm của khí trụ, Tần Vũ toàn thân đột nhiên hoá thành đạo đạo ảo ảnh, hai tay Tần Vũ giống như Thiên Thủ Quan Âm, hoặc là biến thành thủ chỉ, hoặc là quyền chỉ, hoặc giả lợi trảo, hoặc là thiết quyền, hoặc là chưởng đao.

"Oanh!"

Mười mấy cái đầu Thanh Hỏa lang gần Tần Vũ nhất bỗng nhiên bay ra bốn phương tám hướng, đồng thời đám Thanh Hỏa lang lớp kế cận cũng đã tiến lại. Tần Vũ lúc đó trong mắt đằng đằng sát khí trừng trừng nhìn Thanh Hỏa lang xung quanh, đồng thời linh thức cũng chú ý đến toàn bộ đám Thanh Hỏa lang xung quanh.

Bầy Thanh Hỏa lang xung quanh lại càng điên cuồng công kích Tần Vũ, thuật cận chiến của Tần Vũ hoàn toàn được thể hiện đến cực trí, Diễm Sí quyền sáo càng phát huy công kích lực cường đại, một quyền đánh xuống là một đại não Thanh Hỏa lang phải nát vụn.

Một tiếng xương đầu vỡ vụn răng rắc vang lên, một Thanh Hỏa lang cổ họng bị đứt ngã vật ra đất không dậy nữa, thậm chí còn không thể kêu lên một tiếng đau đớn.

Chân bổ như đao, một ngọn đao chân trực tiếp chém đứt xương sống một Thanh Hỏa lang làm nó nằm lăn ra đất không thể lại đứng dậy nữa.

......

Thân hình Tần Vũ trong phạm vi ba bước tạo thành đạo đạo ảo ảnh, tuy phạm vi hẹp nhưng lại có thể khiến Thanh Hỏa lang mắc sai lầm, liên tục bị Tần Vũ sát tử. Y phục trên người Tần Vũ bị cào rách, trên cơ ngực thậm chí xuất hiện vài vết thương, tiên huyết từ từ chảy ra.

Trong Thanh Hỏa lang cũng phân thành cường giả và nhược giả, cường giả đạt đến Tiên Thiên cực hạn, một trảo bổ xuống, Tần Vũ cũng không dám đỡ. Vết thương trên ngực Tần Vũ chính là do một Thanh Hỏa lang cấp Tiên Thiên hậu kỳ gây ra. Đương nhiên kết cục của Thanh Hỏa lang đó không cần phải hỏi, bị Tần Vũ trực tiếp chém đứt đầu.

"Cút!"

Tần Vũ lại một lần nữa bạo phát tử sắc chân khí trong nội thể, trong nháy mắt tốc độ được nâng lên, lại một lần nữa đồng thời sát tử hoặc đánh tàn phế mười mấy Thanh Hỏa lang ở gần nhất. Trong phút chốc chúng Thanh Hỏa lang hơi dừng lại, bất ngờ đình chỉ công kích.

"Tiểu Hắc!" Tần Vũ chú ý đến hoàn cảnh của Tiểu Hắc, tức thì trong lòng lo lắng.

Chỉ thấy hơn trăm con Thanh Hỏa lang từng con đều như liều mạng nhảy đến chỗ Tiểu Hắc.

"Ầm ù... ..." Tử Sắc Kiếp Vân hối hả vần vũ, khí thế phảng phất như một dạng sức ép thực chất đè xuống, Tần Vũ biết đạo thiên lôi thứ ba cũng sắp đánh xuống, nhưng lúc đó trên trăm con Thanh Hỏa lang lại bất ngờ không tiếc mạng thừa cơ công kích Tiểu Hắc.

Tiểu Hắc ngẩng đầu kêu to một tiếng, đột nhiên vỗ mạnh đôi cánh cự đại bất ngờ hình thành một trận toàn phong cường kình hất mấy con Thanh Hỏa lang đang nhảy đến tung về phía sau. Bất quá Thanh Hỏa lang này không phải loại sói bình thường, từng con đều là yêu thú đạt đến Tiên Thiên cảnh giới trong Hồng hoang, mấy con Thanh Hỏa lang vẫy vùng trên không trung vừa rơi xuống đất lại tru lên nhảy chồm về phía Tiểu Hắc cắn xé.

Chỉ thấy Tiểu Hắc hai cánh vỗ mạnh, liền phi vút lên không, bay cao vài chục mét. Đám Thanh Hỏa lang này cũng nhảy theo, nhưng bọn chúng mặc dù lợi hại, cũng chỉ nhảy được đến bảy tám mét, thực sự còn xa mới lên được đến độ cao của Tiểu Hắc.

"Oanh!"

Từ trong Kiếp Vân một đạo tử sắc lôi điện cự đại xuất ra, hướng về Tiểu Hắc bên dưới trực tiếp đánh xuống.

"Không hay rồi." Tần Vũ biến sắc, trong số các tu chân bí tịch của Lôi Vệ mà hắn thu giữ được, có đọc được một chút liên quan đến yếu điểm của độ kiếp, độ kiếp ở trên không so với độ kiếp dưới mặt đất nguy hiểm hơn nhiều. Bất quá Tiểu Hắc là phi cầm, không phải là người, nói không chừng lại là việc hay, nhưng trong lòng Tần Vũ vẫn rất lo lắng.

Tiểu Hắc kêu lên một tiếng thê lương, từng đạo điện quang sáng rực trên hai cánh vô cùng chói mắt, hai cánh hợp lại, hình thành vòng bảo hộ trực tiếp chống đỡ thiên lôi.

"Oanh!"

Tử sắc lôi điện phảng phất như chùy của lôi thần, lập tức giã lên hai cánh Tiểu Hắc, "bồng" một tiếng, Tiểu Hắc từ cao không bị ném thẳng xuống mặt đất làm mặt đất bị chấn động. Đạo thiên lôi thứ ba này so với đạo thứ hai thì uy lực lớn hơn nhiều, Tiểu Hắc chỉ hoá giải được một phần nhỏ lôi điện, đại bộ phận còn lại đều phải gánh chịu.

"Tiểu Hắc!" Tần Vũ vô cùng kinh hãi.

"Ngao..." Thủ lĩnh Thanh Hỏa lang đang ngạo nghễ đứng trên một tảng cự thạch ven hồ liên tục tru lên.

Từ trong sơn lâm vô số Thanh Hỏa lang vẫn liên tục chạy ra, phảng phất như không có điểm kết thúc, lúc này số Thanh Hỏa lang tràn tới đã đạt đến sáu bảy trăm. Nghe theo mệnh lệnh của Thanh Hỏa lang thủ lĩnh, có gần bốn trăm Thanh Hỏa lang vây quanh Tần Vũ, còn hai ba trăm con công kích Tiểu Hắc.

Vài trăm con Thanh Hỏa lang cùng tru lên, nhảy chồm về phía Tiểu Hắc đang rơi xuống. Trong sát na lập tức có vài chục con Thanh Hỏa lang nhảy lên người Tiểu Hắc, lang nha sắc nhọn loé lên, bắt đầu cắn xé.

Ba tầng ngoài ba tầng trong, vài trăm con Thanh Hỏa lang tầng tầng lớp lớp hoàn toàn bao vây chế trụ Tần Vũ, Tần Vũ căn bản vô phương chạy ra khỏi vòng vây đó, quái dị nhất là vài trăm con Thanh Hỏa lang này chỉ vây kín Tần Vũ, không ngờ lại không công kích.

"Tiểu Hắc!"

Thấy vô số lang nhảy về phía Tiểu Hắc, Tần Vũ trái tim như bị dao cắt. Tiểu Hắc là người bạn tốt nhất của Tần Vũ. Từ khi còn thơ ấu cho đến bây giờ, quá nửa thời gian Tần Vũ sống cùng Tiểu Hắc, Tần Vũ quét ánh mắt về phía mấy trăm Thanh Hỏa lang, sát ý bừng bừng.

Đột nhiên, một đạo ưng thanh sắc nhọn vang lên, từng đạo tử sắc thiểm điện bất ngờ hoàn toàn bạo phát, xuyên qua thân thể đám Thanh Hỏa lang trên người Tiểu Hắc, chỉ nghe một tiếng sói tru ai oán, toàn bộ đám Thanh Hỏa lang này bỗng dưng co giật, sau đó "Oanh!" một tiếng, đám Thanh Hỏa lang này liền bị Tiểu Hắc dùng chiếc cánh cự đại quạt một cái bắn đi.

Tiểu Hắc nhìn về phía Tần Vũ, đôi mắt ưng phát tán một dạng tình cảm như của con người.

Tần Vũ cảm nhận được rõ ràng tình cảm của Tiểu Hắc.

"Há há... Tiểu Hắc, chớ lo, chỉ là vài trăm con sói con, ngươi hãy an tâm độ kiếp, ta sẽ tiêu diệt bọn chúng." Tần Vũ hào khí ngút trời, "Lâu rồi, lâu lắm rồi không có cái cảm giác nhiệt huyết sục sôi này... ..." Năng lượng toàn thân Tần Vũ cuồn cuộn tuôn ra.

Thanh Hỏa lang thủ lĩnh tựa như cũng cảm thấy bất diệu, lập tức tru lên, vài trăm Thanh Hỏa lang lập tức phóng về phía Tần Vũ công kích.

"Lưu Tinh Lệ, nhờ vào ngươi!" Tần Vũ trong lòng thầm nói.

Vết thương vừa rồi trên ngực Tần Vũ trong phút chốc bất ngờ hoàn toàn khôi phục, chỉ lưu lại một vết sẹo mờ mờ, Lưu Tinh Lệ khôi phục thương thế rất nhanh, là điểm mạnh nhất Tần Vũ có thể dựa dẫm. Chỉ thấy cả thân thể Tần Vũ lại bắt đầu chuyển động.

Tàn ảnh, quyền ảnh, thối ảnh, kiếm ảnh.

Chỉ cần ảnh tử lướt qua, từng con Thanh Hỏa lang kêu thảm ngã ra đất, hoặc chết, hoặc lăn lộn kêu rên, một trăm linh tám đạo khí trụ hoàn toàn phủ kín thân thể, Tần Vũ phối hợp tốc độ với thân pháp, dĩ nhiên đạt đến cảnh giới hãi nhân, sát chiêu trầm trọng cũng có thể nhẹ nhàng tung ra. Cho dù là một chỉ nhẹ nhàng điểm, hoặc Diễm Sí kiếm hoa tuỳ ý, đều là chiêu tuyệt sát.

"Ngao ngao ngao..." Thanh Hỏa lang thủ lĩnh càng hối hả thúc dục.

Tốc độ của vài trăm con Thanh Hỏa lang tăng lên, trước đổ, sau lên điên cuồng cắn xé, cái chết của đồng bọn và tiên huyết của đồng bọn chỉ khiến chúng thêm phần cuồng dại bất kể sinh mệnh. Đám Thanh Hỏa lang này chỉ để lại trên thân thể Tần Vũ vài vết sẹo, Diễm Sí quyền sáo, Diễm Sí kiếm toàn bộ đều được sử dụng, Tần Vũ bạo phát công kích lực mạnh nhất.

"Phốc xích..."

Một Thanh Hỏa lang cào lên bụng Tần Vũ, tiên huyết tức thì ri rỉ chảy ra.

"Phốc!"

Một đạo kiếm ảnh loé sáng, đầu Thanh Hỏa lang kia liền rơi xuống.

"Không ngờ lại là Thanh Hỏa lang Tiên Thiên cực hạn, lực công kích so với Thanh Hỏa lang thủ lĩnh không kém là mấy." Tần Vũ điểm huyệt lia lịa, nỗ lực làm cho vết thương chậm chảy máu, tuy nhiên vết thương ở bụng thật quá lớn, lại có vô số Thanh Hỏa lang công kích không tiếc mạng, hắn căn bản không có thời gian trị liệu.

Tiểu Hắc thê lương kêu lớn, xung quanh nó cũng có hai ba trăm con Thanh Hỏa lang như vậy.

"Ầm ù..." Lôi thanh cuồn cuộn, một cỗ áp lực lại bao trùm xuống, thậm chí khiến cho tốc độ của Thanh Hỏa lang chậm lại, quá hiển nhiên, đệ tứ đạo thiên lôi lợi hại nhất của Tứ Cửu Thiên Kiếp sắp giáng xuống, Tiểu Hắc không thể bận tâm đến xung quanh, chỉ có thể đằng không chuẩn bị nghênh tiếp đạo thiên lôi thứ tư.

=quyen4 chuong 4

Một cảm giác mát lạnh từ miệng vết thương trên bụng truyền lại, từng dòng thanh khí không ngừng phát ra từ Lưu Tinh Lệ rồi dung nhập vào vết thương. Thương thế của Tần Vũ khôi phục với tốc độ nhanh trông thấy, lượng tiên huyết phun ra cũng từ từ giảm đi.

"Lũ sói này thật khó giải quyết!" Tần Vũ chửi nhỏ một câu. Động thủ tiếp thì vô tình tàn nhẫn nhưng gã căn bản không dám ngừng chiến. Tốc độ hoàn toàn đạt tới cực hạn, Tần Vũ không ngừng di chuyển, đồng thời dùng Diễm Sí kiếm và Diễm Sí quyền sáo sát tử lũ Thanh Hỏa lang. Trung phẩm linh khí Diễm Sí quyền sáo và Diễm Sí kiếm uy lực vô cùng lớn.

Vừa rồi vây quanh Tần Vũ có chừng bốn năm trăm con Thanh Hỏa lang, nhưng chỉ trong khoảng khắc Tần Vũ đã giết được hơn trăm con.

"Ngao ngao... ngao ngao ngao ..." con Thanh Hỏa lang đầu đàn ngẩng đầu tru lên lần nữa. Ngay lập tức mấy trăm con Thanh Hỏa lang đang bao vây Tần Vũ đồng loạt phóng tới. Từ trong rừng Thanh Hỏa lang cũng không ngừng xuất hiện, số lượng tăng lên rất nhiều, lúc này đã có tới tám trăm con. Cộng thêm với khoảng trăm con Tần Vũ đã giết, có thể nói, bầy Thanh Hỏa lang trong khu rừng này đã toàn lực xuất động.

"phốc phốc ..."

Sau lưng bất chợt rát bỏng. Linh thức của Tần Vũ xuất hiện rõ rệt cho gã biết sau lưng đã bị cắn phải. Thân hình Tần Vũ lập tức đảo nhanh, hữu thủ sử Diễm Sĩ kiếm quét một đường đơn giản. Con Thanh Hỏa lang đó tru lên thảm thiết, đổ gục xuống đất không còn đứng dậy nổi. Thân hình Tần vũ đã xuất hiện cách xa mấy bộ.

"Tốc độ! Tốc độ!"

Trong lúc bị bao vây chỉ còn cách dựa vào tốc độ không ngừng di động, cố gắng mỗi lần chỉ đối mặt với nhóm địch nhân có số lượng nhỏ. Một khi ngừng di động, vô số Thanh Hỏa lang sẽ lao tới, Tần Vũ gã dù rất lợi hại cũng sẽ không có biện pháp gì.

"phốc phốc ..."

Trên bụng Tần Vũ liên tục xuất hiện hai vết thương. Một con Thanh Hỏa lang gian giảo đã cắn vào bụng Tần Vũ. Tần Vũ tả thủ biến chưởng thành đao, Tử Sắc chân khí từ thủ chưởng hình thành đao phong sắc bén. Một đao chém xuống. Tần Vũ trực tiếp chém đứt đầu con Thanh Hỏa lang đó. Tuy nhiên răng của nó vẫn cắn chặt trên bụng Tần Vũ, khiến gã đau đớn vô cùng, tiên huyết không ngừng phun ra. Tần Vũ căn bản không có thời gian giải quyết cái đầu dính trên bụng vì xung quanh đàn sói đang bao vây dày đặc.

"Ngao ngao ..." Con Thanh Hỏa lang đầu dàn dường như thấy được thắng lợi đang đến gần, lập tức tru lớn. Tức thời, mấy chục con Thanh Hỏa lang đồng thời nhảy lên, nhe nanh múa vuốt, nhằm thân trên của Tần Vũ chộp tới. Trên mặt đất mấy mươi con khác cùng lúc cũng sáp vào công kích Tần Vũ.

Bốn phương tám hướng, lên trời không được, xuống đất không xong.

"Hắc!" Tần Vũ trong mắt lóe lên một tia hung tàn. Đôi thiết quyền được bảo vệ bởi Diễm Sí quyền sáo trùng xuất bằng tốc độ nhanh nhất. Trong chớp mắt, song thủ của Tần Vũ phảng phất như biến thành mấy mươi cánh tay, thành ưng trảo, thành chỉ kiếm ....

"phanh!" một tiếng, trên cổ một con Thanh Hỏa lang đang từ trên cao bổ tới xuất hiện một cái lỗ. Máu như suối phun ra tứ bề, cả chiến trường ngập mùi máu.

Một con Thanh Hỏa lang đột nhiên bị Tần Vũ chộp vào hai chân sau. Tần Vũ hét lớn một tiếng, tựa như đang sử roi, tay nắm chân con Thanh Hỏa lang mãnh liệt vung quật. Tử Sắc chân khí trong cơ thể toàn bộ tập trung trên cánh tay, công phu tu luyện ngoại công Tiên Thiên cực trí lực lượng vượt quá vạn cân cũng hoàn toàn bộc phát.

Tần Vũ cầm con Thanh Hỏa lang chết dở sống dở làm vũ khí, toàn thân mãnh liệt đột vây.

"Bùng!" Tử Sắc chân khí lực mạnh tựa vạn cân bạo phát. Thân thể con Thanh Hỏa lang giống như tạc đạn nổ tung, mỗi khối xương thịt đều giống như ám khí bắn ra tứ phía. Bầy Thanh Hỏa lang nhất loạt tru thảm, đồng thời một loạt Thanh Hỏa lang đổ gục xuống.

Tuy nhiên trước bầy Thanh Hỏa lang điên cuồng cắn xé, thân thể Tần Vũ không ngừng thêm thương tích. May mắn là hắn có Lưu Tinh Lệ, những vết thương nhẹ nhanh chóng liền miệng, những vết thương thương lớn thì phải mất thời gian.

Tần Vũ dù lợi hại cũng không thể ngăn cản vô số Thanh Hỏa lang không ngừng công kích.

Tiểu Hắc tại lưng chừng không thấy Tần Vũ bị mấy trăm con Thanh Hỏa lang vây công, thân thể tắm máu, trên bụng lại xuất hiện vết thương kinh nhân, bèn không ngăn được cất tiếng kêu thê thảm. Nhưng kiếp vân không ngừng xoay chuyển điên cuồng, khí thế kinh người, cho thấy đạo thiên lôi thứ tư sắp đánh xuống.

"Oành!"

Tử sắc lôi điện như du long từ chín tầng trời, theo Kiếp vân trên không trùng trùng đánh xuống, mang theo khí thế hãi người hủy thiên diệt địa, nhằm thẳng hướng Tiểu Hắc.

Đột nhiên, một tiếng ưng kêu vang trời cất lên, âm thanh chói tai, nhưng lại như chứa đựng một cỗ khí thế cô ngạo bá tuyệt, khí thế này phát tán bao trùm bất ngờ từ trên cao đồng loạt vây công sáu bảy trăm Thanh Hỏa lang. Tần Vũ dùng linh thức liên tục quan sát Tiểu Hắc.

Đối diện với đệ tứ đạo thiên lôi, Tiểu Hắc toàn thân mạnh mẽ giương đôi cánh cứng như thiết luyện phát ra từng đạo lôi hỏa quang mang. Lôi hỏa này tịnh không phải là lôi điện thêm với hỏa diễm, mà là một đạo lôi điện lóe giật bên ngoài, cộng thêm hỏa diễm thiêu đốt bên trong.

"Hô..."

Chớp mắt, từng đạo lôi hỏa từ toàn thân Tiểu Hắc phát ra, tụ hợp lại thành một dải, phảng phất như giao long bay thẳng lên nhằm hướng đệ tứ đạo thiên lôi đánh tới.

"Oành!"

Lôi hỏa thất tán, tuy nhiên đệ tứ đạo thiên lôi uy lực giảm đi rất nhiều. Chỉ thấy Tiểu Hắc đột nhiên giương cánh cực tốc vũ động. Linh thức của Tần Vũ thấy rõ Tiểu Hắc trong khoảnh khắc vũ động đôi cánh đột nhiên biến thành chín đạo tàn ảnh.

"Bồng ... bồng ... bồng ..."

Liên tục chín tiếng nổ phát ra, Tiểu Hắc vũ động đôi cánh với tần suất cực nhanh khiến Tần Vũ phải kinh ngạc. Uy lực của đệ tứ đạo thiên lôi qua chín lần chạm nổ đã tiêu giảm không ít, lôi điện cơ hồ mất hết, điểm lôi điện còn lại cuối cùng bị Tiểu Hắc há mỏ nuốt lấy.

Tứ Cửu Thiên Kiếp, Tiểu Hắc đã thành cộng độ quá.

"Tiểu Hắc qua thời gian không lâu sao lại mạnh thế?" Tần Vũ kinh tâm.

Tiểu Hắc vẫn luôn theo sát gã, Tần Vũ hiểu rất rõ, Tiểu Hắc vốn không có kĩ thuật đặc thù nào. Khoảnh khắc vừa rồi, Tiểu Hắc không những xuất lôi hỏa, còn sử dụng kỹ xảo thập phần cao minh, vũ động đôi cánh trong chín lần trong khoảng thời gian rất ngắn, nên biết khoảng thời gian đó là cực ngắn.

"phốc phốc ...."

Tần Vũ cảm thấy một cơn đau kịch liệt ở sau lưng. Gã vì vừa rồi một phên thất thần nên đột nhiên bị trúng chiêu.

"Lũ sói đáng ghét!" Tần Vũ trong lòng giận giữ chửi rủa. Tiểu Hắc độ kiếp thành công, Tần Vũ đã yên tâm, lúc này toàn tâm tập trung vào trận chiến, tốc độ tự nhiên nâng cao thêm một chút. Giữa mấy trăm con Thanh Hỏa lang xuất hiện một cơn mưa máu, tàn chi đoạn cốt bay tứ tán khắp nơi.

Đột nhiên, tiếng ưng kêu vang vọng cất lên. Tiểu Hắc vừa độ quá Tứ Cửu Thiên Kiếp liền mở rộng hai cánh, cực tốc bay xuống, tiếp cận bầy Thanh Hỏa lang. Chỉ thấy Tiểu Hắc một lần nữa hai cánh vũ động thực hiện những chấn động cực nhanh. Lượn qua lượn lại như thiểm điện.

"Hưu ..."

Như Tần Vũ cũng chỉ thấy một đạo quang mang màu đen liên tục ẩn hiện, sau đó mấy mươi con Thanh Hỏa lang bị phân thành hai ba đoạn, những con Thanh Hỏa lang đó dường như bị lợi dao sắc bén chặt ra. Trong nhất thời cả bầy Thanh Hỏa lang bị chấn sững.

"Tiểu Hắc!" Tần Vũ thất kinh.

Tiểu Hắc phi lên cao, lại kêu lên một tiếng, thi triển lại tuyệt kỹ khi nãy. Lần này Tiểu Vũ dùng linh thức quan sát mười phần cẩn thận, gã nhìn rõ Tiểu Hắc vung cánh theo một quỹ đạo vô cùng kì diệu, mỗi lần chấn động là giống như hắc sắc thiểm điện chớp lóe xuyên qua bầy Thanh Hỏa lang.

Hai cánh của Tiểu Hắc cứng rắn vô cùng. Vốn đã như sắt thép, hiện tại còn đạt tới cấp bậc linh khí. Hai cánh như lợi đao, lúc bay xuyên qua, trực tiếp phân đoạn Thanh Hỏa lang ra thành nhiều phần.

"Ngao ngao ..." Thanh Hỏa lang đầu đàn vội vã tru lớn. Con Thanh Hỏa lang đầu đàn này trí tuệ không thấp, nó đã nhìn ra Hắc Ưng đã độ quá Tứ Cửu Thiên Kiếp phát sinh biến đổi mới chính là nguyên nhân uy hiếp. Hắc Ưng có thể bay còn Thanh Hỏa lang bọn chúng thì không thể. Hắc Ưng chỉ cần bổ xuống vài lần đã có thể diệt mấy trăm Thanh Hỏa lang.

Theo tiếng tru của Thanh Hỏa lang đầu đàn, mấy trăm con Thanh Hỏa lang lập tức triệt thối, tất cả nhằm thẳng hướng sơn lâm bỏ chạy.

"Hô! ... Hô!" Giống như chiếc tàu lượn, Tiểu Hắc cực tốc nhằm bầy Thanh Hỏa lang tấn công mấy lần, khiến số Thanh Hỏa lang bị giết lên tới gần trăm. Cuối cùng toàn bộ số Thanh Hỏa lang chạy thoát vào trong rừng, lưu lại trên chiến trường bốn năm trăm thi thể.

Tiểu Hắc kêu to một tiếng như muốn đuổi vào rừng.

"Tiểu Hắc, không cần đuổi nữa." Tần Vũ gương mặt nhăn nhó. Lúc này trên thân Tần Vũ bị hơn trăm vết thương, nhưng phần lớn đều là ngoại thương ngoài da, thật sự nguy hiểm chỉ có bốn năm vết. May mắn là Lưu Tinh Lệ không ngừng phát ra những luồng thanh khí chữa trị.

Tiểu Hắc hai cánh vỗ mạnh, bay qua hồ nước, rồi hạ xuống bên cạnh Tần Vũ. Tiểu Hắc quan sát vết thương của Tần Vũ, tựa hồ có điểm lo lắng.

"Không sao, chỉ là mấy vết thương ngoài da. Tâm tạng bị xuyên qua còn không chết, mấy vết thương nhỏ này tính làm gì. Đi, bọn ta về nhà nghỉ ngơi." Tần Vũ cười ha hả một tràng đầy hào khí, rồi lập tức cùng Tiểu Hắc quay về Lôi Sơn cư, để lại trên mặt đất la liệt thi thể Thanh Hỏa lang.

Một trận chiến, Tần Vũ sát tử ba bốn trăm con Thanh Hỏa lang.

Tần Vũ vì đạt tới ngoại công cao thủ Tiên Thiên cực trí, đã tu luyện Thông Thiên Tam Đồ đến cực hạn, toàn thân cơ nhục rắn như kim cương, lại thêm Tử Sắc chân khí hình thành cương khí hộ thể. Một lũ Thanh Hỏa lang tiền kì, trung kì chỉ có thể lưu ngoại thương trên cơ thể, làm cản trở hoạt động của Tần Vũ mà thôi. Chỉ có Thanh Hỏa lang Tiên Thiên hậu kì và Tiên Thiên cực hạn mới có thể thật sự gây thương tích cho Tần Vũ. Mà Tần Vũ sở trường quần chiến, còn sở hữu hai món trung phẩm linh khí, thân thể lại không ngừng khôi phục thương thế nhờ Lưu Tinh Lệ, chiến tích như vậy cũng là bình thường.

............

Lôi Sơn cư, luyện võ sảnh. Tần Vũ bàn tọa trên mặt đất tĩnh tâm tu luyện. Tiểu Hắc đứng ở một bên, trên cánh phát ra đạo đạo quang mang, hiển nhiên cũng đang tu luyện.

Qua nửa thời thần, trên thân thể Tần Vũ các vết thương vốn dày đặc cơ hồ đã toàn bộ biến mất. Ngay cả mấy vết thương lớn kinh khủng lúc này cũng chỉ còn là những vết sẹo mờ. Lưu Tinh Lệ quả thật là thần kì vô song.

Thanh khí đi qua, từng cơn cảm giác dễ chịu tại vết thương không ngừng sinh ra. Tần Vũ hưởng thụ loại cảm giác này một cách say mê. Tần Vũ tự hiểu Tử Sắc chân khí tựa hồ đã gia tăng tinh thuần hơn một bậc.

"Này, xin chào!" một đạo thanh âm băng lạnh, rõ rệt, đột nhiên vang lên trong đầu Tần Vũ. Tần Vũ trong lòng chấn động: "có người!". Gã lập tức mở mắt, quan sát tứ phía. Gã đột nhiên phát hiện lúc này Tiểu Hắc chính đang chăm chú nhìn gã, trong mắt đầy sự kích động. Tần Vũ đột nhiên nghĩ đến một khả năng, nhưng gã có điểm khó tin.

"Tiểu Hắc, là ngươi sao?" Tần Vũ sững sờ, nhìn Tiểu Hắc một cách nghi hoặc.

"Đúng, là đệ. Đệ tự đặt cho mình một cái tên, gọi là Hắc Vũ ..." Tiểu Hắc lần đầu tiên dùng linh thức truyền âm, ban đầu có điểm khẩn trương nhưng sau đã tốt hơn. Nó lấy tên là Hắc Vũ, hẳn nhiên với việc danh tự của Tần Vũ có chữ 'Vũ' là có quan hệ.

"Ha ha...! Thật quá tốt! Thật quá tốt!" Tần Vũ xúc động hai mắt sáng lên, sau đó giang tay ôm lấy Tiểu Hắc nói: "Từ nay về sau, chúng ta có thể tùy ý nói chuyện. Thật là tuyệt diệu! Ha Ha! Tiểu Hắc, ta lớn hơn ngươi bảy tuổi, gọi ta là đại ca. Ha ha, mau gọi!" Tần Vũ hưng phấn nói một tràng.

Tiểu Hắc có phần hưng phấn, cuối cùng cũng dùng linh thức truyền âm gọi: "Đại, đại ca!"

Tần Vũ và Tiểu Hắc kích động một lúc lâu, sau cùng Tần Vũ mở đầu phát thoại truy vấn nghi hoặc trong lòng.

"Tiểu Hắc, thanh âm của đệ sao lại vang lên trong đầu ta? Còn nữa, lúc trước khi độ kiếp, đệ sao đột nhiên trở nên lợi hại như vậy? Ta nhớ trước đây đệ có lợi hại như vậy đâu." Tần Vũ hiếu kì vô cùng, "đúng rồi, ta nhớ rằng một khi độ quá Tứ Cửu Thiên Kiếp phần lớn yêu thú đều có thể biến thành nhân hình, đệ sao lại không?"

Tiểu Hắc ngạc nhiên một hồi. Tần Vũ tự biết mình đã hỏi quá nhiều, bèn lập tức nói: "Không vội! Đệ cứ từng chuyện mà nói."

Tiểu Hắc vừa nghĩ vừa đáp: "Khi đệ đạt Kim Đan kì, tự nhiên có thêm năng lực linh thức truyền âm. Rất tiếc, đệ muốn biến thành nhân hình thì cần phải độ quá Cửu Cửu Trọng Kiếp mới khả dĩ. Thêm nữa, khi độ Tứ Cửu Thiên Kiếp, tự nhiên trong đầu đệ hiện lên rất nhiều yêu thú công pháp thích hợp cho đệ tu luyện, có một cái tối cơ bản, đệ đã tự nhiên vận dụng.

"Độ quá Cửu Cửu Trọng Kiếp mới có thể biến thành nhân hình?" Tần Vũ toàn thân chấn động. Gã đã biết qua khá nhiều tu chân thư tịch, yêu thú càng lợi hại càng khó biến thành nhân hình, những yêu thú càng yếu ngược lại càng dễ biến thành nhân hình. Xem ra Tiểu Hắc như vậy chính là yêu thú rất lợi hại.

Rất tiếc, Tần Vũ tịnh không hiểu Tiểu Hắc khi nói câu "trong đầu đột nhiên hiện lên công pháp tu luyện thích hợp" là có ý tứ gì. Nếu như là một tu chân giả kiến thức uyên bác thì chắc đã có thể hiểu, "truyền thừa ký ức" chính là đại biểu cho ý tứ đó.

"Đệ chỉ có thể linh thức truyền âm mà không nói được sao?" Tần Vũ hỏi.

Tiểu Hắc lắc đầu "Không thể, cổ họng của đệ và của loài người khác nhau, rất khó để nói tiếng người, chỉ có thể linh thức truyền âm. Bất quá, linh thức truyền âm cũng không tồi, trong tâm vừa nghĩ liền có thể truyền đi, tốc độ rất nhanh."

Tần Vũ gật đầu: "Thôi được rồi, chúng ta hãy ở lại Lôi Sơn cư tu luyện . Trong khoảng hai tháng tới ta sẽ độ kiếp. Khoảng thời gian này ta tất phải tu luyện thực sự." Tần Vũ đối diện Tiểu Hắc nói, Tiểu Hắc gật đầu liên tục, linh thức truyền âm nói: "đại ca, huynh an tâm tu luyện, đệ vừa đạt tới Kim Đan kì, có rất nhiều việc phải làm."

Trong đầu Tiểu Hắc xuất hiện không ít bí pháp thích hợp để nó tu luyện, tự nhiên phải nghiên cứu một phen.

Tần Vũ tại Lôi Sơn cư tĩnh lặng tu luyện, sau hai tháng sẽ nghênh đón Tứ Cửu Thiên Kiếp.

Thời gian ngày lại qua ngày, Tần Vũ và Tiểu Hắc không quản đến chuyện bên ngoài, hoàn toàn tập trung vào việc tu luyện. Chu vi Lôi Sơn cư một vùng yên tĩnh, Thanh Hỏa lang không còn dám đến nữa. Ngược lại, lúc này ở Tiềm Long đại lục Sở vương triều thực tế sóng ngầm cuồn cuộn chảy.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro