TTDC 290 - 293

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Quyển 1: Trở về đô thị

Chương 290: Ngươi có thể giúp bộ ngực của ta lớn hơn sao?

Phương Dật Thiên, anh đến phòng tôi đi! Phương Dật Thiên nghe được câu này cả người sững sờ, trông cũng không khác tên ngốc là mấy, hắn khó có thể tin lời như vậy lại được xuất ra từ trong miệng của Lâm Thiển Tuyết, nàng là hay nói đùa hay là thật đây?

Cho đến lúc hình dáng Lâm Thiển Tuyết đã muốn biến mất ở tại đầu hành lang lầu hai, hắn vẫn còn chưa kịp phản ứng, nhất thời sinh ra một loại ảo giác, nghĩ rằng mình vừa rồi sẽ không phải vì thất thần mà nghe lầm chứ?

Lâm Thiển Tuyết thiên kim đại tiểu thư cao quý này sẽ chủ động vươn cành oliu tới cho hắn chứ? Mời hắn vào phòng của nàng?

Kệ mẹ hắn, thế giới này hay là đã đổi trắng thay đen rồi? Bên tai vẫn còn đang quanh quẩn câu nói kia của Lâm Thiển Tuyết, chứng tỏ hắn vừa rồi đúng là không có nghe lầm, Lâm Thiển Tuyết thật là mời hắn tới phòng của nàng, vấn đề kế tiếp có thể phức tạp a, nàng là có ý gì? Cố ý đùa cợt mình hay sao?

Hắn không khỏi nhớ tới lần trước Lâm Thiển Tuyết, Hứa Thiến, Chân Khả Nhân ba nữ tử này hợp mưu tính kế cho hắn một vố, lần trước hắn cũng là cái rắm điên cái rắm chiến chạy lên phòng Lâm Thiển Tuyết, hậu quả là bị té nước ướt sũng, chẳng lẽ lần này Lâm Thiển Tuyết mời hắn vẫn chỉ là một cái bẫy?

Bất quá, Lâm Thiển Tuyết đã nói ra miệng như vậy nếu hắn không dám đi tới như vậy chẳng phải là rất không có khí khái đàn ông sao, hơn nữa, dựa vào năng lực phản ứng của mình còn sợ Lâm Thiển Tuyết dở thủ đoạn gì sao.

Vì thế, lợn chết không sợ nước sôi, Phương Dật Thiên thở sâu, đứng lên, hướng lầu hai đi đến.

Sau khi đi lên lầu hai Phương Dật Thiên cố ý nhìn lên phía trên cánh cửa phòng Lâm Thiển Tuyết, thấy cũng không có treo thêm một chậu nước mới thoáng yên tâm, đi đến cửa phòng. Nhìn đến Lâm Thiển Tuyết, đại mỹ nữ nổi tiếng thành phố Thiên Hải sắc mặt hơi thẹn thùng nhìn hắn, tựa hồ là đang chờ hắn đi tới.

Phương Dật Thiên đứng ở cửa phòng, nhìn Lâm Thiển Tuyết kiều diễm động lòng người bên trong, trong lòng một trận buồn bực, cô gái nhỏ này từ khi nào lại trở nên thẹn thùng khi đối mặt với mình như vậy?

Chuyện khác thường như vậy chắc là có nguyên do, cô gái nhỏ này sẽ không làm việc vụng trộm chứ? Phương Dật Thiên nghĩ trong lòng, cười cười nói: "Ách, Lâm tiểu thư, không biết gọi tôi lên có chuyện gì?"

"Anh đứng bên ngoài để làm gì, vào đi, thật là!" Lâm Thiển Tuyết giận giữ nói.

"Đi vào?" Phương Dật Thiên sững sờ, hơn nửa đêm, cô gái nhỏ này cư nhiên để cho một nam nhân huyết khí phương cương như ta đi vào nàng phòng? Chẳng lẽ nàng không biết làm như vậy hậu quả thực nghiêm trọng sao?

Phương Dật Thiên hai mắt liếc nhìn phòng Lâm Thiển Tuyết, phát giác không có gì dị thường sau đó mới chậm rãi đi vào, đang muốn mở miệng nói chuyện lại đột nhiên thấy Lâm Thiển Tuyết bước nhanh tới cửa phòng "Phanh!" một tiếng đóng lại.

Phương Dật Thiên nhịn không được trong lòng "Lộp bộp" nhảy dựng, ẩn ẩn có loại cảm giác đi vào hang sói, nhìn Lâm Thiển Tuyết một thân váy ngủ như ẩn như hiện thân thể mềm mại, hắn trong đầu không khỏi nhớ lại ngày đó ẩn núp ở trong tủ quần áo rình coi cảnh xuân toàn bộ ngọc thể tuyệt vời của Lâm Thiển Tuyết, lúc này Lâm Thiển Tuyết sắc mặt đỏ bừng, hắn thầm nghĩ đêm nay Lâm Thiển Tuyết không phải là ăn trúng xuân dược chứ? ()

Trong tiểu thuyết khi phụ nữ mà ăn xuân dược thì sắc mặt sẽ trở lên đỏ bừng, ý loạn tình mê, Phương Dật Thiên càng xem càng giống Lâm Thiển Tuyết lúc này.

"Lâm. . . tiểu thư, ngươi có phải hay không uống thuốc gì rồi? () Bất quá không có việc gì, có ta ở đây, ta giúp ngươi giải quyết, chuyện này cứ để ta, ta sẽ làm cho ngươi vui sướng." Phương Dật Thiên nghiêm trang nói. ( dịch nguyên đấy nhé ae, ko thêm mắm muối gì đâu )

Lâm Thiển Tuyết nhíu nhíu mày, nói: "Ngươi nói cái gì vậy? Ta nghe không hiểu, ta tìm ngươi tới là muốn hỏi ngươi, lần trước ta, còn có Khả Nhân các nàng nghe nói ngươi có….phương pháp mát xa giúp bộ ngực lớn hơn, có thật không?" (thằng đàn ông nào mà chả có )

Lời nói ra miệng, Lâm Thiển Tuyết mặt càng ngày càng đỏ, lộ ra mặt ngọc giống như hai ráng mây hồng.

Phương Dật Thiên giật mình, không nghĩ tới Lâm Thiển Tuyết tự nhiên lại hỏi vấn đề này, nói thực ra, hắn đối với phương pháp xoa bóp mát xa là có biết một hai thôi, về phần phương pháp mát xa chân hắn đúng là có biết qua một chút, hiểu được một chút bí quyết, bất quá cũng chưa giúp người làm thử bao giờ, bởi vậy hiệu quả tốt xấu ra sao hắn tự nhiên không thể hiểu hết.

Lần trước nói chuyện cùng Lâm Thiển Tuyết cùng Chân Khả Nhân các nàng, hắn trong lòng muốn trêu chọc các nàng liền nói hắn tinh thông phương pháp mát xa giúp bộ ngực lớn hơn, còn bốc phét thuyết phục phương pháo mát xa bộ ngực của hắn nếu so với những loại thuốc linh tinh thoa ngực trên thị trường còn hiệu quả hơn gấp trăm lần.

Lúc ấy lời này đúng là Chân Khả Nhân nói, hắn không nghĩ tới Lâm Thiển Tuyết cố tình nghe ngóng, lúc này lại còn hỏi thăm hắn về vấn đề đó nữa.

Chuyện đã như thế, hắn cũng chỉ còn cách tiếp tục bốc phét mà thôi, liền sờ sờ cái mũi, cười cười, nói: "Phương pháp mát xa giúp bộ ngực lớn hơn đơn giản chính là mát xa bầu vú cùng núm vú hai huyệt đạo quan trọng(), kích hoạt kinh mạch khí huyết nơi dạ dày lưu thông, dần dần, tự nhiên đạt tới tác dụng kỳ diệu."( )

Phương Dật Thiên thuận miệng nói, nhưng trong lòng thì lại âm thầm buồn bực không thôi, nghĩ mãi mà không rõ tại sao Lâm Thiển Tuyết lại hỏi hắn vấn đề như vậy, chẳng lẽ nàng có ý định làm chuyện này trong đầu, muốn mình giúp nàng mát xa bộ ngực lớn sao? ()

Nghĩ vậy, Phương Dật Thiên cả người thoáng cái thông suốt, nếu thật sự nàng muốn như vậy, không phải là có thể. . ..... ()

Mà lúc này, Lâm Thiển Tuyết trầm ngâm nửa ngày đành phải mở miệng nói một câu làm cho Phương Dật Thiên suýt không giữ được mình.....

"Chuyện kia...chuyện kia.... Phương Dật Thiên, ngươi có thể giúp bộ ngực của ta lớn hơn sao?" ()

Nếu không phải cắn đầu lưỡi một cái vẫn truyền đến cảm giác hơi đau, Phương Dật Thiên khẳng định mình đang ở trong mơ, kệ mẹ hắn, là Lâm Thiển Tuyết cư nhiên chủ động yêu cầu hắn thay nàng mát xa bộ ngực lớn.

Thở sâu, Phương Dật Thiên hai mắt ánh mắt liếc nhìn Lâm Thiển Tuyết một thân váy ngủ ẩn hiện ngọn tuyết phong, lại nói tuyết phong của Lâm Thiển Tuyết cũng không lớn, nhìn đi nhìn lại miễn cường dùng size 34B đi, tính ra thì cũng đạt được con số bình quân đi, bộ ngực của phái nữ Á Châu phần lớn là size B a. (Các bợn chỉ cần lên gút gồ, với từ khóa "cỡ 34B", các bạn sẽ rõ ràng tất cả với những hình ảnh ngay đầu trang )

Bất quá nếu so sánh cùng Hứa Thiến, Tiêu di, Vân Mộng, Quan Lâm, Lâm Thiển Tuyết liền có vẻ nhỏ hơn rất nhiều.

Lâm Thiển Tuyết ngộ ra được đạo lí: "Làm nữ nhân 'Đỉnh' hảo!" Những lời này thực rất có lý, bởi vậy vội vã muốn tuyết phong của mình lớn lên vậy mới có thể ngẩng cao đầu a, người ta nói chuyện gì cũng có thể thử khi tuyệt vọng, bát quá nàng lại tìm tới Phương Dật Thiên để hắn hỗ trợ bộ ngực của nàng lớn hơn!

Lâm Thiển Tuyết vừa rồi nói câu kia ra, cả người cũng là một trận ngượng ngùng không thôi, bất quá nhìn ánh mắt Phương Dật Thiên không thành thật trên ngực nàng ngắm tới ngắm lui, làm cho nàng vừa tức vừa ngượng, gắt lên: "Nhìn cái gì vậy? Quên đi, xem ra ngươi cũng không có năng lực đó, coi như ta chưa nói gì cả!"

"Lâm tiểu thư, vừa rồi ta cũng không có khinh nhờn ý nghĩ của ngươi. Cổ nhân xem bệnh thì phải nhìn, nghe, hỏi, tiếp xúc, điều này quả thật là đúng. Thông qua sự quan sát vừa rồi của ta, thân thể ngươi rất có tiềm lực để phát triển. Nói cách khác, thông qua mát xa....bộ ngực của ngươi, từ từ lớn lên một chút cũng không phải là vấn đề." Phương Dật Thiên nghiêm trang nói.

"Thật....thật sao?"

Lâm Thiển Tuyết nghe vậy kinh ngạc thốt lên, trong thanh âm mang theo ngữ khí mừng rỡ.

Quyển 1: Trở về đô thị

Chương 291: Là ngươi cố ý động vào

Phương Dật Thiên nhìn Lâm Thiển Tuyết lộ vẻ vui mừng trên mặt âm thầm cười nhẹ, nghĩ rằng cô gái nhỏ này xem ra thật sự là cấp bách muốn bộ ngực của mình có thể nhô lên a, một khi đã như vậy thì ta đây giúp đỡ nàng đi, cái này chẳng phải cũng phù hợp với quan điểm vui vẻ giúp đỡ người khác của ta sao?

Nghĩ thế, Phương Dật Thiên vội ho một tiếng, nghiêm trang nói: "Đương nhiên thật! Bất quá ngươi cũng biết, thông qua mát xa huyệt đạo hiệu quả rõ rệt, hơn nữa không có tác dụng phụ, chỗ thiếu hụt duy nhất chính là hiệu suất hơi chậm chạp mà thôi. Vốn mát xa là một chuyện kéo dài, nếu mong muốn làm một hai lần liền thấy được hiệu quả là không thể nào."

"Ý của ngươi là thông qua mát xa kéo dài, của ta thật có thể lớn lên?" Giọng nói Lâm Thiển Tuyết tràn ngập mong đợi hỏi.

Phương Dật Thiên ánh mắt lại lần nữa liếc về phía tuyết phong của Lâm Thiển Tuyết, lúc này đây hắn nhìn xem là quang minh chính đại mà nhìn a, mà Lâm Thiển Tuyết cũng không có trách cứ hắn, tựa hồ là cho rằng Phương Dật Thiên là đang quan sát tuyết phong của nàng rồi sau đó lại cho ra một câu trả lời chuẩn xác thuyết phục.

"Lâm tiểu thư, bộ ngực của ngươi hình cung thực tuyệt đẹp, nhìn qua cũng là rất tự hào... Đúng rồi, ngươi hiện tại không có mang quấn ngực?" Phương Dật Thiên đột nhiên không đầu không đuôi hỏi một câu.

Lâm Thiển Tuyết nao nao, trên mặt ẩn hiện vẻ giận dữ, bất quá nàng cũng không có phát tác, mà lắc lắc đầu.

Phương Dật Thiên vỗ đầu một cái, nói: "Vậy là được rồi, Lâm tiểu thư ngươi không mang quấn ngực cũng được thế này là cũng rất tự hào, điều này nói lên cái gì? Nói lên ngươi hoàn toàn có tiền năng phát dục lần thứ hai a, thông qua tác dụng của phương pháp mát xa huyệt đạo, kích thích bầu vú bên cạnh kinh mạch dạ dày, như vậy sẽ xuất hiện lần thứ hai phát dục, khi đó chỉ sợ nội y Lâm tiểu thư treo đầy trong tủ quần áo kia đều không thích hợp mặc."

Lâm Thiển Tuyết vẫn là lần đầu tiên cùng một người nam nhân nói đến vấn đề bộ ngực của nàng, sắc mặt hơi đỏ lên, bất quá nàng lập tức kinh ngạc hỏi: "Làm sao ngươi biết ta trong tủ quần áo của ta treo đầy nội y?"

"Cái này..." Phương Dật Thiên mặt dày cũng phải xấu hổ một trận, vừa rồi nghĩ sao nói vậy, thiếu chút nữa là để lộ, hắn vội vàng nói: "À... nữ nhân trong tủ quần áo không phải đều là treo đầy nội y sao? Đương nhiên, ta cũng đoán vậy."

Lâm Thiển Tuyết nghe vậy sắc mặt hòa hoãn, hỏi: "Như vậy lời ngươi nói vừa rồi đều là sự thật? Ta....ta thật sự còn có thể trở nên lớn hơn nữa sao?"

"Nói không bằng làm, Lâm tiểu thư không tin có thể thử xem thôi." Phương Dật Thiên trong lòng đã có điểm không kìm nén được, nếu theo đúng như lời hắn nói lúc nãy, về kích thích huyệt đạo bầu vú: khố phòng huyệt, nhũ căn huyệt, thiên khê huyệt (khố phòng, nhũ căn, thiên khuê: đều là ba huyệt đạo trên ngực) đều là ở chung quanh vú của nữ nhân, nếu Lâm Thiển Tuyết đáp ứng để cho hắn mát xa như trong lời nói, không phải là có thể... cái kia sao!

"Được rồi, ta tạm thời tin tưởng ngươi một lần, nếu ta phát giác ngươi là đang dối gạt ta... Hừ, ta khẳng định không tha cho ngươi!" Lâm Thiển Tuyết hừ lạnh một tiếng nói.

"Người ta nói lương y như từ mẫu, ta nếu đáp ứng rồi thì đương nhiên phải giúp ngươi, như thế nào còn có thể lừa ngươi đây?" Phương Dật Thiên thản nhiên nói.

"Vậy được rồi, nói cách trị liệu của ngươi đi, chuẩn bị mát xa ra sao?" Lâm Thiển Tuyết hỏi.

"Chủ yếu mát xa vùng phụ cận bầu vú của ngươi, chính là khố phòng, nhũ căn, thiên khê ba huyệt đạo, áp dụng phương pháp mát xa tay (), phối hợp Đạo gia khí công khơi thông kinh mạch dạ dày sát nơi bầu vú của ngươi, do đó đạt tới hiệu quả xứng đáng với trị liệu." Phương Dật Thiên bộ dáng thực chuyên nghiệp nói.

Lâm Thiển Tuyết nhìn thần sắc Phương Dật Thiên cũng không giống lừa gạt, chính nàng cũng có chút bán tín bán nghi, hỏi tiếp: "Thế sao? Vậy ngươi muốn mát xa mấy cái huyệt đạo tại bộ vị nào trên thân thể người?"

"Ách... khố phòng huyệt ở cơ thể người nằm ở trước ngực, cách nhau khoảng cách một cây xương sườn. Nhũ căn huyệt ở chính giữa bầu vú, cũng là nguồn gốc bộ ngực của ngươi, cách nhau khoảng cách năm cây xương sườn. Về phần thiên khê huyệt là nằm ở phía trên bộ ngực của ngươi, nằm ở bên cạnh nhũ căn huyệt." Phương Dật Thiên chậm rãi nói.

"Cái gì? Cái kia... kia....nếu cho ngươi mát xa chẳng phải là..." Lâm Thiển Tuyết khuôn mặt xấu hổ đỏ lên, kỳ thật đối với lời nói của Phương Dật Thiên nàng sớm đã có chuẩn bị, trước đó nàng đã lên mạng điều tra rõ phương pháp mát xa bộ ngực lớn là cần mát xa vài cái yếu huyệt, trong lòng biết Phương Dật Thiên nói cũng đúng một chút, bất quá thời điểm chân chính đối mặt vớiPhương Dật Thiên nàng vẫn còn có chút ngượng ngùng.

Bởi vì, nếu đáp ứng cho tên hỗn đản này xoa bóp bộ ngực cho nàng, như vậy chẳng phải là không đâu lại cho hắn cơ hội sờ soạng bộ ngực của nàng sao?

Phương Dật Thiên nhìn ra Lâm Thiển Tuyết đang ngượng ngùng, lúc này đang nghĩ trăm phương nghìn kế để khuyên bảo Lâm Thiển Tuyết phải có chút gì đó hy sinh tinh thần...linh tinh. Cái gì cũng không bằng chiêu "lạt mềm buộc chặt" cao minh a, bởi vậy hắn trầm ngâm nói: "Ta biết phương pháp này có điểm khó xử cho ngươi, kỳ thật không chỉ là ngươi khó xử, mà ngay cả chính ta cũng cảm thấy thật khó khăn a(vô sỉ vãi ). Kỳ thật không thông qua phương pháp mát xa bộ ngực lớn cũng có thể còn rất nhiều biện pháp, Lâm tiểu thư nếu cảm thấy khó xử như vậy thì coi như thôi đi, hiện tại trên thị trường không phải có rất nhiều phương pháp giải phẫu giúp bộ ngực lớn hơn ư, cũng có thể thử một chút."

"Ngươi là nói bơm ngực sao? Hừ, ta chẳng làm đâu, đó là giả, cho dù là to lớn nhưng mình cũng cảm thấy thật mất mặt!" Lâm Thiển Tuyết hừ một tiếng, rồi sau đó nghĩ nghĩ, thở sâu, cắn răng nói: "Ta....ta đáp ứng cho ngươi giúp ta mát xa huyệt đạo đi, bất quá ta còn muốn đặt ra ba điều quy ước với ngươi mới được."

"Ba điều quy ước? Lại một bộ ba điều nữa sao!" Phương Dật Thiên ngầm cười khổ hỏi "Ừm, ba điều quy ước như thế nào?"

"Thứ nhất, chuyện ngươi giúp ta mát xa bộ ngực lớn chỉ ta và ngươi hai người biết, ngươi tuyệt đối không thể nói cho bất luận người nào, bằng không ta cho ngươi chết không được tử tế! Thứ hai, lúc mát xa ngươi không được cố ý phi lễ ta, không thể nhân cơ hội chiếm tiện nghi, bằng không ta cũng không cho ngươi chết được tử tế! Thứ ba, ngươi phải bảo đảm một tháng sau có thể có hiệu quả rõ ràng, bằng không... ngươi chính là một tên đại lừa gạt!" Lâm Thiển Tuyết nói.

Phương Dật Thiên ngẫm nghĩ, yêu cầu thứ nhất là hợp tình hợp lý đi, dù sao cũng không có mấy nữ hài tử nguyện ý để cho người ngoài biết chuyện như vậy; cái yêu cầu thứ hai giới hạn còn có điểm mơ hồ, dù sao, hắn đến lúc đó mát xa....ách...sướng tay một lúc thỳ cũng không tính là phi lễ  , không tồn tại vấn đề cố ý hay không a, bởi vậy cũng không tính là vấn đề gì không ổn; về phần yêu cầu thứ ba còn có điểm khó có thể nắm chắc. Nói thật ra, Phương Dật Thiên trong lòng cũng rất khó xác định rốt cuộc có hữu hiệu hay không, bất quá dù sao cũng có thể một tháng mát xa bộ ngực của Lâm Thiển Tuyết... Trước mắt cứ chiếm tiện nghi đã rồi nói sau!

"Có thể, ta đáp ứng quy ước của ngươi!" Phương Dật Thiên nói.

Lâm Thiển Tuyết trên mặt ngọc vẫn là một trận ửng đỏ, nàng nhìn Phương Dật Thiên, cắn cắn môi nói: " Cái kia....chúng ta bắt đầu đi!"

Phương Dật Thiên thở sâu, đem lòng muông dạ thú đang rục rịch trong cơ thể áp chế xuống, ở ngoài mặt vẫn là một bộ dáng y đức tình cảm sâu đậm nói: "Vậy ngươi nằm lên giường đi, ta trước tiên khơi thông kinh mạch quanh thân ngươi."

Lâm Thiển Tuyết trong người đang "thùm thụp" nhảy loạn, nhưng nàng vẫn là theo lời tiêu sái đến trên giường, rồi sau đó thoải mái nằm xuống, bộ dáng kia có phần có điểm giống đang nhu thuận chờ đợi để cùng nam nhân nào đó "cuồng phong điên đảo" xâm chiếm lẫn nhau.

Phương Dật Thiên đầu tiên là bảo Lâm Thiển Tuyết nửa nằm, rồi sau đó hai tay của hắn bắt đầu ở cổ và phía sau lưng Lâm Thiển Tuyết xoa bóp, lại nói Phương Dật Thiên đối với cơ thể con người nếu so với bác sĩ ngoại khoa giỏi nhất trong bệnh viện còn muốn quen thuộc hơn, thông qua thủ pháp mát xa kỹ càng kia, Lâm Thiển Tuyết nhất thời cảm thấy thân thể một trận thoải mái, mỏi mệt, uể oải cả ngày đều chậm rãi theo thủ pháp của Phương Dật Thiên mà tiêu tán.

"Lâm Thiển Tuyết, về sau không nên ngồi quá lâu, vô luận là đang nhìn máy vi tính hay là đang đọc sách vẫn là nên chú ý nhiều một chút, cổ của ngươi đã có chút vấn đề, nếu ngày sau còn không chú ý như vậy chỉ sợ sẽ sinh bệnh a." thanh âm tràn ngập từ tính của Phương Dật Thiên ở bên tai Lâm Thiển Tuyết vang lên.

Thể xác và tinh thần Lâm Thiển Tuyết hoàn toàn nhẹ nhàng bay bổng, trạng thái thoải mái vô cùng, nghe vậy nàng gật gật đầu, đồng thời trong lòng càng thêm tin tưởng thủ pháp mát xa của Phương Dật Thiên, thật là có công dụng kỳ diệu a!

Phương Dật Thiên nhìn thân thể Lâm Thiển Tuyết nằm thẳng ở trên giường, mắt thấy tuyết phong ngạo nhân của Lâm Thiển Tuyết cách một lớp váy ngủ đang rung rung, hắn nhất thời một trận máu huyết phún trào như núi lửa, nhịn không được vươn ngón trỏ đè lên ngực phải Lâm Thiển Tuyết!

"A... ngươi... ngươi..." Lâm Thiển Tuyết giật thót bật người dậy, một đôi mắt như thu chứa đựng sự tức giận, phẫn nộ nói: "Ngươi...ngươi quá ghê tởm, ngươi cố ý sờ ngực của ta!"

Quyển 1: Trở về đô thị

Chương 292: Tất cả là vì phục vụ người đẹp

Ngón tay Phương Dật Thiên vừa thể nghiệm đến bộ ngực sữa mềm mại co dãn của Lâm Thiển Tuyết, ngay lập tức truyền đến thanh âm giận giữ quát mắng cao vút của Lâm đại tiểu thư. Lâm Thiển Tuyết từ trên giường ngồi dậy, một đôi mắt đẹp như thu thủy chớp động tức giận, trừng mắt nhìn Phương Dật Thiên, hiển nhiên, hành động khinh bạc vừa rồi của Phương Dật Thiên làm nàng dâng lên cảnh giác từ trong nội tâm — người này ý đồ chân chính có phải là muốn lấy cớ mát để phi lễ bộ ngực của mình?

Phương Dật Thiên nao nao, âm thầm vì xúc động vừa rồi của mình mà hối hận không thôi, bất quá da mặt hắn cũng thật dày, giờ phút này vẫn là thần sắc không thay đổi một bộ dáng thản nhiên, hơn nữa một đôi mắt thâm sâu liếc nhìn Lâm Thiển Tuyết một cái nói: "Ngươi phản ứng kịch liệt như vậy để làm gì? Nghĩ rằng người cao quý như ta yêu thích bộ ngực của ngươi sao? Vừa rồi ta chẳng qua là xác định vị trí cụ thể mấy cái huyệt đạo mà thôi, ngươi thực nghĩ đến huyệt đạo cơ thể con người tìm dễ dàng như vậy sao? Nếu gươi không mặc quần áo thì không cần nói đi, ngươi mặc quần áo, ta muốn xác định rõ ràng vị trí cụ thể mấy cái huyệt đạo cũng quá khó đi. Vạn nhất ấn sai chỗ, chẳng phải là công dã tràng sao?"

Phương Dật Thiên giọng đầy lý lẽ hung hồn nói, không có chút cảm giác nào hành vi vừa rồi của hắn là cố ý khinh nhờn xâm phạm, ngược lại chỉ là chức trách mát xa cần thiết mà thôi.

Lâm Thiển Tuyết nhìn sắc mặt Phương Dật Thiên, trong lúc nhất thời lại cảm thấy hồ đồ, không phân biệt được người này nói thật hay giả, bất quá sau khi nàng tỉnh táo, ngẫm lại cũng hiểu được lời Phương Dật Thiên có vài phần đạo lý, ngẫm đi ngẫm lại lúc người mù mát xa, khách hàng không phải cũng phải cởi bỏ quần áo để cho nhân viên mát xa tìm kiếm huyệt vị sao?

Lúc này nàng đang mặc quần áo, Phương Dật Thiên cũng không có công năng nhìn xuyên thấu, khó tránh khỏi cần lấy tay để xác định, tìm kiếm vị trí cụ thể của huyệt đạo. (Mắc lừa rồi e ơi )

Bất quá vừa rồi Phương Dật Thiên không kiêng nể hành động hay là Lâm Thiển Tuyết vẫn có bóng ma trong lòng, cho dù là phải tìm huyệt đạo trước đó cũng phải nói trước một tiếng chứ, bởi vậy nàng tức giận nói: "Vậy theo như ngươi nói chẳng lẽ lại bắt ta cởi quần áo ra?"

"... Ách, cởi ra là tốt nhất, bất quá...." Phương Dật Thiên cười cười nói: "Như vậy làm ta rất ngượng ngùng, cho nên hay là thôi đi!" (thằng này nghĩ một đằng nói một nẻo các lão ạ)

"Ngươi...." Lâm Thiển Tuyết trong lòng một trận hận hận, cái gì ngượng ngùng chứ? những lời này phải do mình nói mới đúng a, người này cư nhiên vô sỉ như thế, nói hắn ngượng ngùng? Hừ, ta xem hắn là thực chờ mong ta cởi bỏ sạch sẽ trước mắt hắn a? Thật là một tên ghê tởm và dối trá!

"Ta sẽ không cởi quần áo ra, đáp ứng ngươi mát xa cho ta đã là hết khả năng ta có thể thừa nhận rồi." Lâm Thiển Tuyết thở phì phì nói.

Phương Dật Thiên gật gật đầu, nói: "Ta hiểu, ta cũng sẽ không phụ lòng ngươi. Vậy thì, chúng ta có thể bắt đầu rồi?"

Lâm Thiển Tuyết trong lòng tuy nói hận thật, bất quá cũng chỉ có thể áp chế xuống, vì để cho của mình càng thêm lớn cũng chỉ đành cố nén giận, dù sao làm chuyện gì cũng cần phải trả một cái giá, chuyện không làm mà hưởng chỉ có thể xuất hiện ở trong truyện cổ tích của trẻ con a.

Lâm Thiển Tuyết cảm xúc phập phồng không yên tiếp tục nằm ở trên giường, khẽ cắn môi anh đào, trên khuôn mặt xinh đẹp duy mỹ hiện ra từng trận ửng đỏ, làm làn da của nàng càng nổi bật, thực xứng với một câu —— tú sắc khả xan (khuôn mặt thanh tú).

"Ta bắt đầu từ khố phòng huyệt của ngươi bắt đầu mát xa, trong đầu ngươi không cần có bất kỳ ý tưởng ý niệm gì hết, bất quá ta tất cả đều là phục vụ cho ngươi." Phương Dật Thiên thản nhiên nói.

"Nhanh lên đi, dài dòng cái gì, phục vụ cho ta gì chứ, nói cho cùng, chính ngươi không phải là chiếm tiện nghi lớn sao?" Lâm Thiển Tuyết tức giận nói.

"Chiếm tiện nghi? Trời đất chứng giám, ta đối với ngươi từ trước đến nay là miễn dịch chứ chưa nói tới chuyện chiếm tiện nghi đi?" Phương Dật Thiên cười cười, tay phải đã rời khỏi ngực Lâm Thiển Tuyết, sau khi sờ soạng một trận chuẩn xác tìm được khố phòng huyệt, bắt đầu mát xa hoặc nặng hoặc nhẹ.

"Ngươi không cần phải nói như vậy để rùm beng quảng cáo cho chính mình, ta đối với ngươi cũng miễn dịch." Lâm Thiển Tuyết nói.

"Vậy OK, hai cái miễn dịch như thế, bất luận là ai, dù ở trong tình huống nào cũng sẽ không sinh ra ảo tưởng gì không thích đáng, ngươi cũng không cần quá lo lắng. Kế tiếp cứ thoải mái mà hưởng thụ sự phục vụ của ta đi, nếu không chúng ta không thể hoàn thành công việc này được đâu." Phương Dật Thiên thản nhiên nói.

Lâm Thiển Tuyết hừ lạnh một tiếng, quay đầu đi chỗ khác, cố gắng làm cho tâm trạng của mình trầm tĩnh lại, đem cử động mát xa của Phương Dật Thiên chỉ là một công việc, không sản sinh hành vi gì liên quan đến chuyện nam nữ đi.

Bất quá một người con gái mới hai mươi hai tuổi, nàng có thể mở rộng lòng đón nhận phương pháp mát xa bộ ngực lớn của Phương Dật Thiên, cái này cũng cùng quan niệm Tây phương có liên quan đi, ở nước ngoài du học mấy năm, quan niệm phóng khoáng của người phương Tây đã xâm nhập vào tư tưởng của nàng, bằng không đổi lại là con gái bình thường chỉ sợ là ngượng ngùng không chịu thừa nhận phương pháp mát xa của Phương Dật Thiên đi?

Chậm rãi, Phương Dật Thiên tăng dần độ mạnh yếu mát xa, nàng rõ ràng cảm giác được thân thể mình có loại phản ứng kỳ dị, cả người huyết mạch tựa hồ là bành trướng lên, rồi sau đó tập trung một chút, không ngừng kích thích bốn phía bộ ngực của nàng, nàng dần dần có cảm giác nóng lên và hình như còn....căng phồng lên nữa.

Toàn bộ quá trình Phương Dật Thiên cũng rất thành thực, nếu muốn nhìn ra trên mặt của hắn một tia khinh nhờn như vậy liền phải thất vọng, đương nhiên, vẻ nghiêm trang kia chỉ là bề ngoài, nhưng trong nội tâm thú vật của hắn rốt cuộc đang suy nghĩ cái gì thì không thể nào rõ được.

Tiếp theo, Phương Dật Thiên biến đổi thủ pháp, mát xa đến nhũ căn huyệt của Lâm Thiển Tuyết, một khắc này, thân thể mềm mại của Lâm Thiển Tuyết nhịn không được run rẩy lên rất nhỏ, trong miệng như có như không phát ra vài tiếng yêu kiều , dù sao vị trí của nhũ căn huyệt cũng tiếp cận rất gần tuyết phong của nàng, nàng rõ ràng có thể cảm giác được tay của Phương Dật Thiên nhiều lần đều cố ý hay vô tình mà va chạm vào bộ ngực mềm mại của nàng, điều này làm cho nàng cũng nhịn không được mà phải có chút phản ứng khác thường.

Sắc mặt của nàng càng thêm trướng đỏ lên, hô hấp cũng rõ ràng trở lên gấp gáp, trước ngực nhấp nhô phập phồng càng thêm rõ ràng, đối với bất kỳ một tên đàn ông nào mà nói, cảnh tượng này đều là có hấp dẫn cực độ a.

Bởi vậy nói trong tâm Phương Dật Thiên không có bất kỳ cảm xúc gì đó là giả, ngẫu nhiên vài lần trong lúc....ách....vô tình đụng vào, cảm giác được cái kia mềm mại co dãn quả thực là để cho hắn phấn khích, bất quá trình độ che dấu của tên khốn này phải nói là cao thâm cực điểm (nguyên văn là thằng nhãi này, nhưng ta thấy để là tên khốn này hay hơn,đằng sau cũng có mấy chỗ như vậy, có gì ae đóng góp ý kiến nhé), ở mặt ngoài vẫn là bất động thanh sắc, kì thực nội tâm sớm đã như núi lửa phún trào a.

Dù sao, Lâm Thiển Tuyết xinh đẹp động lòng người như vậy, có thể nói là kiểu phụ nữ tồn tại trong lòng nam nhân như nữ thần vậy, làm cho người ta nảy sinh cảm giác muốn kính bái, chớ nói chi là có thể tận tay ở trên thân thể mềm mại của nàng mà sờ soạng, nhào nặn.

Nếu để truyền ra ngoài, như vậy không thể nghi ngờ gì Phương Dật Thiên sẽ trở thành đối tượng làm cho vô số nam nhân phải ghen tị.

"Kế tiếp ta mát xa thiên khê huyệt của ngươi, thiên khê huyệt ở ngay tại trên....của ngươi....cái kia!" Phương Dật Thiên có điểm hơi ngại, nói cho dễ nghe là mát xa, nói trắng ra thì còn không phải là trực tiếp sờ soạng thân thể người ta, đó chính là tuyết phong của một thiên kim đại tiểu thư a?

Bất quá tất là vì phục vụ người đẹp nha, ngay cả là trong lòng có chút ngượng ngùng nhưng là dù bất cứ giá nào cũng phải sờ.....ách, là mát xa a.

"Ta...ta biết!" Lâm Thiển Tuyết cố làm cho ngữ khí của mình bình tĩnh một chút, bất quá giọng nói khẽ run run kia đã bán rẻ cảm xúc phập phồng không đều của nàng.

Được sự cho phép của Lâm Thiển Tuyết, hành động kế tiếp của Phương Dật Thiên không còn kiêng kỵ gì nữa. Cũng không biết là cố ý hay là thật sự không rõ vị trí cụ thể của thiên khê huyệt, tên khốn mặt dày này ở trên bộ ngực sữa của Lâm Thiển Tuyết liên tục xoa bóp nhào lặn nhiều bộ vị.

Đây chính là bộ ngực sữa Lâm Thiển Tuyết giữ vững hai mươi hai năm còn chưa bao giờ bị khai khẩn a, lại bị tên khốn vô sỉ này cơ hồ là vuốt hết một vòng.

Tên khốn này trong lòng thầm than không thôi — thực con mẹ nó mềm mại a, thủy nộn thủy nộn a, cực đại co dãn a, trắng mịn a, còn rất nhiều cái"a" khác nữa a, thực con mẹ nó tiện nghi cho hai tay của mình. (thủy nộn = mềm mại trơn nhẵn như nước)

Vì nguyên nhân vị trí của thiên khê huyệt rất mẫn cảm, có thể thấy được khuôn mặt hồng hào của Lâm Thiển Tuyết đã trầm xuống, nàng khẽ cắn môi dưới, tựa hồ là đang khắc chế cái gì, bất quá ngẫu nhiên vẫn có vài tiếng thở gấp nhịn không được từ miệng của nàng phát ra.

Tất cả đều có vẻ mập mờ mê người, mà ngay cả không khí trong phòng cũng đã thấm đẫm một hương vị mê ly không rõ ràng.

Phương Dật Thiên thích ý mà nhào nặn, nhìn hắn không biết là đang phục vụ mát xa hay là đang hưởng thụ, trên mặt thần sắc vẫn là nghiêm trang, thần sắc trong mắt cũng rất lạnh nhạt (đỉnh vãi hàng ), cũng không có toát ra một chút ít cảm xúc mừng rỡ như điên hoặc là cuồng dã khinh nhờn.

Nói ra Phương Dật Thiên đúng là lang sói, mà lang sói làm đươc như vậy cũng là trình độ cực cao đi.

Phản ứng của cơ thể Lâm Thiển Tuyết cũng rất lớn, cảm giác về thể xác và tinh thần này rất kỳ dị và kích thích đến tê dại không nói lên lời, nàng có thể cảm giác được tuyết phong của mình có điểm sung huyết căng ra, theo bàn tay đang mát xa của Phương Dật Thiên, mạch máu phụ cận bầu vú tựa hồ cũng vận chuyển thông suốt một vòng lại một vòng , cái loại cảm giác bành trướng này từ trước đến nay chưa từng có.

Thật đúng là kỳ lạ, nếu cứ theo sự phát triển trước mắt này, không ngừng kích thích, không ngừng kích hoạt kinh mạch dạ dày gần bầu vú của nàng, không ngừng làm cho hai cái tuyết phong này căng lên, như vậy không chừng có một ngày thật sự có thể bành trướng thành lớn a.

Cũng chính loại cảm giác căng phồng này làm Lâm Thiển Tuyết cảm thấy phương pháp mát xa của Phương Dật Thiên thực sự không phải là giả dối, bằng không nàng đã sớm đẩy hai tay Phương Dật Thiên ta, sao có thể để Phương Dật Thiên cứ như vậy ở trên bộ ngực sữa của nàng mà ấn mà nắn a.

Bất quá Lâm Thiển Tuyết rõ ràng cảm nhận được hai tay Phương Dật Thiên mát xa ở trên thiên khê huyệt của nàng so với ở khố phòng huyệt cùng với nhũ căn huyệt, thời gian hình như là dài hơn, điều này nói lên cái gì? Tựa hồ là không nên nói ra a.

Ngay tại thời điểm Lâm Thiển Tuyết nhịn không được định mở miệng hỏi, từ trên cầu thang bên ngoài phòng truyền đến "Đông đông đông" từng tiếng vang, giọng nói của Tiêu di vang lên bên ngoài cửa — "Tiểu Tuyết, Tiêu di đã trở lại, ngươi đang ở trong phòng sao?"

Quyển 1: Trở về đô thị

Chương 293: Tiêu di say rượu

Lúc này, giọng nói của Tiêu di vang lên ngoài cửa không thể nghi ngờ gì chính là sét đánh ngang tai đối với Lâm Thiển Tuyết , nàng phản xạ có điều kiện đột nhiên ngồi bật dậy, giọng nói thấp và gấp gáp: "Tiêu di về rồi, làm sao bây giờ? Làm sao bây giờ?"

"Có gì đâu, ta giúp ngươi mát xa, lại không cùng ngươi làm ra chuyện gì quá đáng." Phương Dật Thiên bộ dạng như không có chuyện gì xảy nói.

"Không được, ngươi quên điều thứ nhất trong ba điều quy ước của ta với ngươi rồi sao? Không thể để cho bất luận người nào biết! Mặc kệ, ngươi mau tìm một chỗ ẩn núp đi!" Lâm Thiển Tuyết nói rất gấp. Nàng thuận miệng trả lời: "Tiêu di, con đang ở trong phòng, a di chờ một chút a, con mở cửa cho người!"

"Ẩn núp đi?" Phương Dật Thiên nhíu nhíu mày, đảo mắt thấy được chiếc tủ lớn trong phòng Lâm Thiển Tuyết, linh quang trong đầu chợt lóe nói: "Vậy thì ta nấp vào trong tủ quần áo của ngươi, chỗ này ẩn núp rất tốt a!"

"Ngươi...ngươi mau đi đi, ta ra ngoài ngăn Tiêu di trước đây!" Lâm Thiển Tuyết nói xong vội vàng hướng về phía cửa phòng chạy đi.

Phương Dật Thiên khẽ thở dài, nghỉ không ra vì sao lần nào cũng đúng lúc như vậy, lần trước ở phòng Tiêu di mát xa cho nàng, Lâm Thiển Tuyết đột nhiên chạy đến, để cho hắn phải trốn ở dưới cái chăn trên giường Tiêu di, cùng Tiêu di có tiếp xúc thân mật một lần. Còn lần này, hắn mát xa giúp Lâm Thiển Tuyết, Tiêu di cư nhiên trở về, hại hắn lại bắt buộc phải ẩn thân ở trong tủ quần áo của Lâm Thiển Tuyết, xem ra tất cả mọi sự sâu sa đều theo vòng luân hồi mà chuyển biến a.

Phương Dật Thiên nhanh chóng núp vào trong tủ treo quần áo, trước kia hắn lẻn vào trong phòng Lâm Thiển Tuyết, ẩn núp trong tủ quần áo, thân thể phải cong lại giống như con tôm vậy, tư vị cũng thật rất khó chịu, bất quá cho dù là có khổ sở như thế nào đi chăng nữa, thì giờ phút này cũng chỉ có thể chịu đựng mà thôi. Lại nói, nếu như bị Tiêu di phát giác hắn ở trong phòng Lâm Thiển Tuyết, thế nào cũng sẽ có chút hiểu lầm đi.

Hắn cảm thấy ông trời đúng là có ý định trêu cợt hắn, hắn xem chừng ông trời này sẽ không phải là nhàn rỗi hết việc hay là là tính tình trẻ con quá bởi vậy mới cố ý làm ra hai cái tình huống trùng hợp đến như vậy. Lần trước ở phòng Tiêu di thì Lâm Thiển Tuyết trở lại, lần này ở phòng Lâm Thiển Tuyết thì Tiêu di trở lại, điểm nào điểm ấy cứ như lưu chuyển, luân hồi mà tái diễn a.

Bất quá hắn lại lập tức nghĩ ra một vấn đề nghiêm trọng - xe của hắn đang ở trước biệt thự, Tiêu di nhất định là thấy được, như vậy Tiêu di trong lòng cũng biết là hắn đang ở trong biệt thự, đến lúc đó Tiêu di hỏi hắn thì nên làm sao bây giờ?

Sự tình đã không cho phép hắn suy nghĩ nhiều, lúc này tiếng bước chân của Tiêu di đã vang lên ở trước cửa phòng Lâm Thiển Tuyết. Lâm Thiển Tuyết nhìn lại, thấy Phương Dật Thiên đã núp vào trong tủ quần áo liền yên tâm lại, lúc này mới mở cửa ra.

Tiêu di sắc mặt hơi đỏ đang đứng trước cửa, ánh mắt hơi mê ly, một thân váy dài bó chặt quanh thân nàng làm lộ ra những đường cong lả lướt mê người, hơn nữa đuôi lông mày có vương một ít hơi men say quyến rũ càng hiển lộ ra vẻ phong vận, khí chất thành thục mê người của Tiêu di.

"Tiêu di, người uống rượu sao?" Lâm Thiển Tuyết nhìn sắc mặt ửng hồng của Tiêu di, đồng thời cũng ngửi được mùi rượu trên người nàng, liền ngạc nhiên hỏi.

Tiêu di gật gật đầu, nói: "Hôm nay cùng mấy người bạn tụ tập, nhất thời hứng khởi mà uống chút rượu, bất quá không có chuyện gì, còn chưa có say đâu."

"Nga, con xem Tiêu di có chút say, hay là Tiêu di nghỉ ngơi sớm một chút đi, bằng không đầu sẽ rất đau." Lâm Thiển Tuyết nói xong, trong ý thức nàng đương nhiên hi vọng Tiêu di đi nghỉ sớm một chút, như vậy nàng sẽ không thể phát hiện được chuyện nàng dấu Phương Dật Thiên trong lòng.

Nàng quả thực là không thể tưởng tượng được nếu Tiêu di phát hiện Phương Dật Thiên núp trong tủ quần áo của nàng thì sẽ xảy ra cảnh tượng thế nào a, khi đó chỉ sợ ngay cả nàng cũng không thể giải thích được, nếu nàng cùng Phương Dật Thiên không có bất kỳ quan hệ gì, vậy tại sao nàng phải giấu Phương Dật Thiên ở trong tủ treo quần áo của nàng đây?

"Không có chuyện gì, chỉ là chưa muốn ngủ thôi " Tiêu di nói xong liền đi vào phòng Lâm Thiển Tuyết, tùy ý hỏi: "Đúng rồi, có phải Phương Dật Thiến đến không?"

Lâm Thiển Tuyết nghe được câu này, trong lòng giật thót, Phương Dật Thiên đang trốn trong tủ treo quần áo cũng toát mồ hôi, nếu như bị Tiêu di phát hiện hắn ẩn thân ở trong tủ treo quần áo vậy không phải là một từ xấu hổ có thể miêu tả hết cảm giác của hắn lúc đó.

"Phương Dật Thiên? Không, con không thấy, hắn không ở dưới sao?" Lâm Thiển Tuyết có tật giật mình, vội vàng nói.

"Không thấy hắn ở dưới a, lúc ta trở về nhìn thấy xe của hắn, đúng rồi, phía trước xe của hắn còn bị đâm cháy nữa, ta lo lắng không biết hắn có xảy ra chuyện gì không." Tiêu di nhíu nhíu mày, nói.

"A? Phía trước xe của hắn bị đâm cháy rồi? Vừa rồi con cũng nhìn thấy hắn tới, nhưng là một lúc sau hắn đi ra ngoài, có thể là hắn đã về nhà nghỉ ngơi rồi?" Lâm Thiển Tuyết vội vàng nói.

"Hắn không dùng xe làm thế nào mà trở về a? Ta gọi điện thoại cho hắn thử xem, ta hoài nghi có phải là hắn đâm vào xe người khác hay không ?" Tiêu di nói xong liền từ trong bóp đầm lấy ra điện thoại di động.

Phương Dật Thiên đang trốn trong tủ quần áo nghe thấy vậy trong lòng cả kinh, nếu Tiêu di gọi tới điện thoại di động của hắn như vậy chuông điện thoại sẽ vang lên trực tiếp bán rẻ hắn?

Hắn vội vàng từ trong túi quần moi điện thoại di động của mình ra, sau đó chuyển thật nhanh về trạng thái im lặng, vừa hoàn thành thiết lập thì điện thoại của hắn chợt báo có người gọi đến, may mắn là không có tiếng chuông nào vang lên, hắn than khẽ, trực tiếp dập máy, ngắt cuộc gọi đến của Tiêu di, hắn ngẫm nghĩ, liền nhanh chóng nhắn cho Tiêu di một tin nhắn.

"Tiêu di, có chuyện gì vậy? Ta bây giờ còn đang ở bên ngoài xử lý việc riêng, đợi ta trở lại biệt thự rồi nói chuyện."

Qua khe cửa tủ treo quần áo, hắn thấy được Tiêu di đang ở cúi đầu đọc tin nhắn của hắn, đồng thời hắn cũng thấy trên khuôn mặt xinh đẹp quyến rũ của Tiêu di có mốt chút men say mê người, hơn nữa thân hình Tiêu di thành thục gợi cảm đến cực điểm, chỗ nào cũng tản ra một cỗ phong vận thành thục mê người, đối với đàn ông trẻ tuổi chính là hấp dẫn trí mạng.

"Phương Dật Thiên đi ra ngoài, vừa rồi gọi điện thoại hắn không tiếp, nhưng có nhắn tin lại cho ta, xem ra là đang bận chuyện gì." Tiêu di nhìn tin nhắn của Phương Dật Thiên sau đó lại ngẩng lên nhìn Lâm Thiển Tuyết nói.

"A, như vậy a, con vừa rồi cũng là nhìn thấy hắn đi ra ngoài." Lâm Thiển Tuyết phụ họa, đồng thời trong lòng âm thầm than khẽ, nghĩ rằng Phương Dật Thiên phản ứng vô cùng tỉnh táo a, như vậy Tiêu di cũng sẽ không hoài nghi Phương Dật Thiên đang ở trong phòng của nàng.

"Ngươi ở bên ngoài sao? Ta thấy đầu xe của ngươi bị đâm hỏng rồi, sao lại như thế? Nếu đã trở lại thì tìm ta ngay, ta có việc nói với ngươi."

Phương Dật Thiên nhìn tin nhắn của Tiêu di mới được chuyển tới ngầm cười khổ, hắn nghĩ thầm, Tiêu di à, ta đang trước mặt của ngươi, cách không đến ba thước a, vậy mà lại phải nhắn tin trao đổi, nói đến ngươi cũng không thể nào tưởng tượng được đi.

Xem hết tin nhắn, Phương Dật Thiên cũng không nhắn lại, dưới tình huống này, tốt nhất là không nhắn lại đi, miễn cho phát sinh sai lầm a.

"Tiểu Tuyết, sắc mặt của con hôm nay sao lại hồng như vậy? Không phải con cũng uống rượu chứ?" Tiêu di nhìn Lâm Thiển Tuyết sắc mặt ửng hồng liền hỏi.

Lâm Thiển Tuyết trong lòng sợ hãi, vội vàng nói: "Không có a, chắc là vừa tắm rửa xong nên bị như vậy đó. Đúng rồi, Tiêu di, người đi tụ tập bạn bè hẳn là rất vui vẻ phải không?"

"Cũng được, cùng nhiều bạn bè lâu ngày không gặp, ở cùng một chỗ trò chuyện với nhau rất vui vẻ." Tiêu di khẽ cười nói.

"Khó trách Tiêu di lại uống nhiều rượu, chỉ sợ Tiêu di hiện tại cũng có chút say đi?" Lâm Thiển Tuyết vừa nói đồng thời thân hình của nàng cố ý chắn tủ quần áo trước mặt nơi Phương Dật Thiên đang núp, ngăn trở tầm mắt Tiêu di.

"Có chút nhức đầu, bất quá không có việc gì, nghỉ ngơi một chút là tốt rồi." Tiêu di nói.

"Bất quá Tiêu di say rượu trông nhật là hấp dẫn nha, rất có phong vị của mỹ nhân." Lâm Thiển Tuyết ha ha cười nói.

"Ha ha, con bé này biết cái gì, nói lung tung." Tiêu di mắng một tiếng, trên mặt nồng đậm ý cười, xinh đẹp quyến rũ, phơi phới thành thục cùng mỹ lệ.

"Con không có nói lung tung đâu, Tiêu di chính là thật xinh đẹp!" Lâm Thiển Tuyết giận dỗi nói, ánh mắt ngừng lại trước tuyết phong cao ngất và to lớn dậy sóng trước ngực Tiêu di, nghĩ rằng tuyết phong của mình có thể được như của Tiêu di thì tốt rồi, vì thế hi vọng của nàng ký thác vào Phương Dật Thiên càng lớn.

"Tiêu di đã sắp trở thành bà lão rồi, Tiểu Tuyết con mới là công chúa xinh đẹp nhất của nhà chúng ta." Tiêu di khẽ mỉm cười, đưa thay xoa xoa đầu Lâm Thiển Tuyết nói.

Lâm Thiển Tuyết vui vẻ cười, gật gật đầu nói: "Tiêu di, cũng không sớm nữa, ngươi cũng uống nhiều rượu, nghỉ ngơi sớm một chút đi, bằng không ngày mai thức dậy sẽ đau đầu đó."

"Không có việc gì đâu, ngày mai cũng không có việc gì, có thể ngủ một chút để lấy lại sức mà, Tiêu di muốn sang đây tán gẫu với ngươi một chút." Tiêu di nói.

"Tiêu di muốn tán gẫu cái gì a, đã muộn rồi." Lâm Thiển Tuyết nói.

"Tùy tiện tìm chuyện để nói đi, đúng rồi, hôm trước con hỏi ta phương pháp mát xa của Phương Dật Thiên như thế nào, có phải con cũng muốn tìm hắn mát xa? Bất quá phương pháp mát xa huyệt đạo của hắn thật là không tệ, thân thể con nếu là không thoải mái, tỷ như mệt mỏi a, cũng có thể tìm hắn giúp đỡ. Con đừng nhìn hắn bình thường cà lơ phất phơ, nhưng hắn là đàn ông rất có trách nhiệm, có đôi khi đừng để ý vẻ bề ngoài lười nhác hay là mồm miệng lăng nhăng của hắn, nội tâm của hắn cũng không tệ lắm, đặc biệt đối với ngươi cũng rất quan tâm." Tiêu di đột nhiên có chút chân thành nói

Phương Dật Thiên trốn ở trong tủ treo quần áo nghe được xấu hổ một trận, hắn thật không nghĩ đến Tiêu di lại nói tốt cho hắn trước mặt Lâm Thiển Tuyết.

Lâm Thiển Tuyết khuôn mặt hơi đỏ lên, chu môi nói: "Con biết rồi, hắn bình thường trừ bỏ đi cái tật nói nhiều, kỳ thật cũng không tệ."

Tiêu di mỉm cười, nói: "Ân, con minh bạch là tốt rồi. Có lúc nhìn con đối với hắn hận đến nghiến răng nghiến lợi ta cảm thấy rất buồn cười, tức giận với hắn làm gì a, chỉ sợ kết quả lại là con chịu thiệt thôi."

"Biết rồi, sau này con sẽ không để hắn trêu tức nữa." Lâm Thiển Tuyết cười nói.

Tiêu di gật đầu cười, lại cùng Lâm Thiển Tuyết nói chuyện phiếm, một lúc sau mới nói : "Tốt lắm, ta cũng hơi mệt, ta trở về phòng nghỉ ngơi, ngươi cũng nghỉ ngơi sớm một chút đi a."

Lâm Thiển Tuyết gật gật đầu, trong lòng âm thầm vui sướng không thôi, nói: "Tiêu di ngủ ngon, mộng đẹp!" Nói xong liền tiễn Tiêu di ra khỏi phòng.

Lúc này, Lâm Thiển Tuyết và cả Phương Dật Thiên đang núp trong tủ quần áo nhẹ nhàng thở phào một hơi.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro