Chương 997: Thiếu Nữ Tâm Lão Gia Tử?

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Tô thị A Thập Lục làm giảng viên?

Nhìn trời ~~ nói thật, Tô thị A Thập Lục mặt mỏng, nhìn qua đơn giản giống như là học sinh cấp ba, có khi làm sinh viên còn bị chê còn bé, không nghĩ tới cô vậy mà lại chạy tới làm lão sư.

Đến lúc đó, sinh viên khoa mĩ thuật đại học thành phố Giang Nam khi đi học, đột nhiên phát hiện giảng viên của mình lúc nhìn qua lại xinh đẹp, dễ thương nhỏ nhắn như vậy, không biết trong lòng họ có cảm giác thế nào?

“Chớ xem thường ta.” Tô thị A Thập Lục khuôn mặt nhỏ hơi ngửa nói: “Kỹ thuật họa của ta rất mạnh.”

Tống Thư Hàng cười nói: “Thật sao? Mạnh như thế nào?”

“Ha ha, Tiểu Thập Lục nhà chúng ta thế nhưng lại từng bái ‘Cực Hạo thư viện’ Họa vương Hi tiên sinh làm sư phụ, kỹ thuật vẽ từng được Hi tiên sinh thừa nhận, hoàn toàn chính xác với hai chữ ‘Rất mạnh’ .” Lúc này, Tô thị A Thất ngồi ở kế bên người A Thập Lục cười nói.

Danh xưng Cực Hạo thư viện nghe xong, chính là tên môn phái nào đó trong giới tu sĩ. Họa vương Hi tiên sinh, Tống Thư Hàng mặc dù chưa từng nghe qua chắc chắn là người rất có tên tuổi ở Cực Họa thư viện. Nhưng là, có thể vị đạo hữu tôn xưng là ‘Họa vương’ này, Hi tiên sinh kỹ thuật vẽ khẳng định rất 'xấu'. Có thể để hắn thừa nhận, A Thập Lục họa kỹ tất nhiên không kém.

“Bội phục bội phục!”

Tống Thư Hàng hướng phía Tô thị A Thập Lục chắp tay nói.

“Hừ.”

Tô thị A Thập Lục nhếch miệng.

Lúc này, Tô thị A Thất lại nói: “Đúng rồi, Thư Hàng tiểu hữu...‘Thực Tiên yến’ của Biệt Tuyết Tiên Cơ trước hết được xác định tổ chức vào đầu tháng mười . Lúc đầu, ta chuẩn bị tự mình dẫn ngươi đi một chuyến. Nhưng mà tính toán thời gian, đầu tháng mười đó, ta vừa vặn đã bế quan chuẩn bị độ kiếp ngũ phẩm tấn thăng lục phẩm. Cho nên đến lúc đó, A Thập Lục cùng với mấy vị đệ tử của Tô thị bọn ta cùng đi với ngươi đi.”

Lúc Tô thị A Thất nói đến đây, trong lòng tràn đầy tiếc nuối. Đây chính là thịnh yến của Tu Chân giới —— Thực Tiên yến a, mắt thấy sắp chờ tới thời gian tổ chức yến hội, thiên kiếp của hắn lại rục rịch ngóc đầu dậy, đến    thời gian một tháng cũng không cho hắn.

Đến lúc đó nếu thiên kiếp ' tâm ma kiếp' của Ngũ phẩm tấn lục phẩm bên trong huyễn hóa ra mộng cảnh ‘Thực Tiên yến’ , hắn cũng không biết là mình có thể chống cự được hay không nữa?

“ Biệt Tuyêt Tiên cơ tại sao lại muốn tổ chức ‘Thực Tiên yến’ vào đầu tháng mười thế? Có điều thời gian này không tệ, đúng lúc là mười một lễ quốc khánh, đến lúc đó sẽ có bảy tám ngày nghỉ lận.” Tống Thư Hàng cười nói.

Nhớ tới Thực Tiên yến của Biệt Tuyết Tiên Cơ, miệng hắn đầy miệng đầy nước bọt. Trù nghệ của Tiên cơ ,thật sự có thể gọi là ‘Thiên hạ vô song’. Trong lúc nghỉ hè,lần thưởng thức ‘Tiên trân yến’ kia đã để lại dư vị vô tận trong Tống Thư Hàng , mà ' Thực Tiên Yến'  so ‘Tiên trân yến’ cao hơn đến mấy cái cấp bậc. Không biết là loại mỹ vị như nào?

Ngẫm lại cảm giác mỹ vị ấy thật hung ác.

Nói đến... Trong tay hắn còn dư một tấm thiếp mời của‘ Thực Tiên yến’ , mấy ngày nay sẽ nhìn xem trong nhóm Cửu Châu số 1 có vị tiền bối nào cần tấm thiếp mời hay không.

“A Thất, đến lúc đó khi đi tham gia ‘Thực Tiên yến’ ta cùng mấy vị đệ tử kia tách ra hành động, ta với bọn họ tính cách không hợp nhau... Đến lúc đó, ta cùng Tống Thư Hàng còn có Bạch tiền bối sẽ cùng một chỗ .” -Tô thị A Thập Lục đột nhiên nói.

“A? Lần này Biệt Tuyết Tiên Cơ mời Bạch tiền bối rồi hả?”

Tô thị A Thất hiếu kỳ hỏi.

Hắn nhớ, từ khi Bạch Tôn giả cự tuyệt thỉnh cầu 'song tu' của Biệt Tuyết Tiên Cơ , phía Biệt Tuyết Tiên Cơ liền không còn mời Bạch Tôn giả tham gia Thực Tiên yến nữa .

Năm nay tại sao lại mời nhỉ?

Bạch Tôn giả:

''Biệt Tuyết tiên tử nói tài nấu nướng của mình đã tăng lên hơn một tầng lầu, cho nên muốn tại Thực Tiên Yến cùng ta quyết thắng thua một trận .”

—— Biệt Tuyết Tiên Cơ vẫn muốn chinh phục dạ dày của Bạch Tôn giả , tiên tử cho rằng chinh phục một nam nhân, trước tiên phải chinh phục cái dạ dày của hắn dạ trước. Mà trên đời này, nếu có một nữ nhân nào có thể chinh phục được dạ dày của Bạch Tôn giả, người kia hiển nhiên không phải là cô sao ? Còn có ai có được trù nghệ hơn cô chứ ?

Lần này tại Thực Tiên yến, cô sẽ lấy ra tất cả vốn liếng của mình, thề nhất định phải đem Bạch Tôn giả chinh phục cho bằng được.

“Thì ra là thế, ha ha ha.”

Tô thị A Thất cười nói:

''Có lời nói này của Bạch tiền bối ta cũng an tâm. Vậy A Thập Lục ngươi cùng Tống Thư Hàng tiểu hữu với Bạch tiền bối cùng đi đi nhé.”

“Được.”

Tô thị A Thập Lục nở nụ cười, lộ ra một cái lúm đồng tiền thật sâu.

...

...

“Đúng rồi, Thư Hàng tiểu hữu. Lại nói mấy tháng trước, ta từng đáp ứng ngươi, dẫn ngươi đi tầng một bí cảnh của ‘Thiên Hà' Tô thị tiến hành tu luyện. Nhưng bây giờ...”

Tô thị A Thất ngắm nhìn Tống Thư Hàng.

Lúc đó, Tống Thư Hàng đưa 16 gốc Long Cốt Khô Đằng cho A Thập Lục. Để làm thù lao, Tô thị A Thất hứa chuẩn bị mang Tống Thư Hàng tiến vào ‘Thiên Hà bí cảnh’ để tu luyện.

Thời điểm đó, Tống Thư Hàng vẫn chỉ mới ở cảnh giới Nhất phẩm Dược Long Môn . Nếu như tiến vào Thiên Hà bí cảnh tu luyện, có thể càng nhanh ngưng tụ Chân khí, trùng kích cảnh giới Nhị phẩm.

Nhưng bây giờ, gia hỏa này đã là Tam phẩm đỉnh phong, bốn kì mạch được triển khai, còn sắp độ kiếp từ Tam phẩm tấn cấp lên tứ phẩm nữa.

Cơ hội vào tầng một của Thiên Hà bí cảnh để tu luyện, đối Tống Thư Hàng mà nói cơ bản không có dùng tới.

Gan của Tô thị A Thất đau quá.

“Hiện tại thế nào?”

Tống Thư Hàng hiếu kỳ hỏi, hắn nghe Bạch tiền bối nói qua, sâu trong Thiên Hà bí cảnh Tô thị có giấu một đầu linh mạch Thiên Hà to lớn . Phàm là tu sĩ ở bên trong bí cảnh đó tu luyện, tiếp nhận Thiên Hà linh mạch cọ rửa, nhục thân có thể càng thêm cường đại, cộng thêm tốc độ tu luyện nhanh gấp năm lần đến gấp mười lần. Là một nơi tốt để bế quan tu luyện.

Cho nên, hắn còn đang tính tới đó tu luyện.

“Hiện tại, ở nơi đó tu luyện đối với ngươi mà nói, công hiệu không lớn.”

Tô thị A Thất khóe miệng co giật nói.

Tống Thư Hàng:

“Công hiệu không lớn?”

Tô thị A Thập Lục một tay chống cằm, trả lời: “Bởi vì người nào đó tốc độ tấn cấp quá nhanh, chỉ mới có thời gian vài tháng nghỉ hè nghỉ hè, ngươi liền bão đến cảnh giới Tam phẩm đỉnh phong rồi. ‘Thiên Hà bí cảnh tầng một’ đối Nhất phẩm cùng Nhị phẩm tu sĩ mà nói tu luyện hiệu quả là tốt nhất, đối Tam phẩm tu sĩ mà nói, nơi đó linh lực không đủ nồng đậm.”

Tống Thư Hàng: “Ây.”

“Ta từ nhỏ bắt đầu tu luyện, đến bây giờ mới chỉ cảnh giới tứ phẩm, nhưng ngươi mới bắt đầu tu luyện không lâu liền lập tức đuổi tới cảnh giới của ta rồi.”

Tô thị A Thập Lục nghĩ tới đây, cũng cảm giác không hiểu sao lại thấy ủy khuất: “Ta ở trong nhóm Cửu Châu số 1 là cùng tuổi với mấy tu sĩ thiên tài bên trong đó đây.”

Tống Thư Hàng chỉ có thể một cười một cách ngây ngô.

“Ta từ nhỏ bắt đầu tu luyện, đến bây giờ mới chỉ ở cảnh giới Ngũ phẩm.”

Tô thị A Thất phụ họa đậu xanh rau muống nói: “Ta cũng là một người cùng lứa với mấy nhân vật thiên tài ở trong nhóm Cửu Châu số 1 đây này.”

“Còn có ta, ta từ nhỏ bắt đầu tu luyện, đến bây giờ mới ở vảnh giới thất phẩm.”

Bạch Tôn giả chân thành nói:“Ta cũng là một nhân nhân vật thiên tài ở trong nhómCửu Châu số 1!”

“Sư phụ, ta từ nhỏ bắt đầu tu luyện tới hiện tại mới Tam phẩm cảnh giới.” Tước yêu Tiểu Thải lệ rơi đầy mặt nói —— nàng không nghĩ tới, sư phụ Tống Thư Hàng vậy mà tại trong lúc nghỉ hè từ ‘Nhất phẩm’ tiếp cận lên tới cảnh giới tứ phẩm con mợ nó luôn. Ngẫm lại cảm giác vô cùng ủy khuất, thời gian tu luyện của nàng dài vô cùng, cô cũng từng phải trải qua một lần cạn kiệt thọ nguyên đây này.

“Thư Hàng sư huynh, ta cũng là bắt đầu tu luyện từ nhỏ , đến bây giờ mới chỉ cảnh giới Nhất phẩm .” Thi mở to hai mắt , trừng nói:

“Có thể nói cho ta biết, bí quyết ngươi dùng thời gian một kì nghỉ hè, từ Nhất phẩm tấn thăng lên đến tam phẩm là gì không?” o_o

Tống Thư Hàng: “...”

“Khục! Nói tóm lại, thù lao kia đã không còn thích hợp với Thư Hàng tiểu hữu ngươi nữa. Như vậy đi, mấy ngày tới ta sẽ nghĩ biện pháp tìm thù lao thích hợp cho ngươi. Nếu còn không được, đến lúc đó phần thù lao này sẽ quy ra vật liệu luyện chế ‘Bản mệnh pháp bảo’ của ngươi . Chờ ngươi tấn thăng cảnh giới tứ phẩm , về sau nhất định sẽ dùng đến... Kỳ thật , ở cảnh giới Tam phẩm ngươi nên bắt đầu luyện chế bản mệnh pháp khí đi là vừa. Nhưng tốc độ thăng cấp của ngươi quá nhanh, không chừng ngươi muốn luyện chế  bản mệnh pháp khí dạng gì chắc còn quyết định ha?” -Tô thị A Thất cười nói.

Tống Thư Hàng lệ rơi đầy mặt nói: “Đúng vậy, A Thất tiền bối.”

Lúc đầu hắn muốn dứt khoát luyện chế một thanh pháp khí dạng 'Đao'.

Nhưng mấy ngày trước, khi 'Đao cổ vô hình' vào trong tay của Tống Thư Hàng, hắn liền cảm thấy đem bản mệnh pháp khí của mình đi luyện chế thành ‘Đao’ sẽ lãng phí lắm, hắn không hề chơi song đao ahh~

Cho nên bản mệnh pháp khí rốt cuộc muốn luyện chế thành dạng gì, chính bản thân Tống Thư Hàng cũng không biết.

“Nhanh lên đi, trước khi lên tới cảnh giới Ngũ phẩm, ngươi nhất định phải luyện chế ra được bản mệnh pháp khí của riêng mình. Nếu không sẽ không kịp mất.” Tô thị A Thất dặn dò:

“Lại nói, không chừng không gặp ngươi mấy tháng, ngươi lại đột phá đến cảnh giới Ngũ phẩm cũng nên?”

“Làm sao có thể, tấn thăng lên cảnh giới Ngũ phẩm ta nhất định sẽ vô cùng cẩn thận.” Tống Thư Hàng chân thành nói.

Cảnh giới Ngũ phẩm là một cảnh giới vô cùng trọng yếu.

Ngưng tụ Kim Đan lúc, số lượng long văn trên kim đan đại biểu cho cấp bậc cảnh giới tu sĩ tu luyện được trong tương lai.

Đa số các vị tiền bối bên trong nhóm Cửu Châu số 1 đều chờ đến lúc bản thân nắm chắc hơn chín phần ngưng tụ được bảy long văn trở lên mới chọn tấn thăng Ngũ phẩm.

Tống Thư Hàng ở trong nhóm Cửu Châu số không lâu, về sau trong lòng cũng có ý nghĩ tương tự —— muốn ngưng tụ Kim Đan, chí ít phải ngưng tụ được bảy long văn trở lên.

Không nắm chắc, tuyệt đối không thăng cấp.

【 một khỏa Kim Đan định đại đạo 】, đan thành vô hối! Tấn thăng Ngũ phẩm, nhất định phải ổn, tuyệt đối không thể gấp tại cầu thành!

“Tâm tình của ngươi không tệ.” Tô thị A Thất cười nói.

××××××××××××××××××××

Một lát sau, hai chiếc xe tiếp cận cửa  trường của Đại học Giang Nam.

Ở Đại học Giang Nam, học sinh muốn tự mình lái xe vào trường, phải đi qua thủ tục hệ liệt rất rườm rà , đủ loại thủ tục thực sự rất ****** —— chủ yếu là lãnh đạo của Đại học Giang Nam Đại không ủng hộ các học sinh tự mình lái xe đi học, hai năm gần đây mới thoáng buông lỏng một chút.

Bất quá, có lời nói của các giáo sư thì liền không thành vấn đề.

Xe của Tô thị A Thập Lục tiến vào rất thuận lợi...

Xe của Bạch tiền bối đi theo cũng thuận lợi tiến vào. Theo lý thuyết, xe Bạch tiền bối không có làm thủ tục thì tất nhiên không thể đi vào được. Nhưng không vì hiểu sao xe Bạch tiền bối xe cứ như vậy mà tiến vào một cách trót lọt, cũng không hề có ai cản trở.

Tống Thư Hàng theo bản năng liền đem cái này quy thành loại hiệu quả vận khí nghịch thiên của  Bạch Tôn Giả .

Hai chiếc xe thân dài mười mét đi vào trường học, nói thật vẫn rất là hấp dẫn ánh mắt của người khác.

Tống Thư Hàng yên lặng móc ra cái bùa mà ‘Túy Tinh Cư Sĩ’ chế tác cho hắn đeo lên. Hắn cảm thấy bản thân mình hiện tại đang rất cần hiệu quả của ‘ một tiểu trong suốt’.

“Hi vọng đừng quá thu hút ánh mắt người ta, nếu như bị quá nhiều người nhìn thấy ta từ trên xe của Bạch tiền bối đi xuống, thì giấc mộng vườn trường yên bình của mình sẽ bị phá nát mất thôi.” Tống Thư Hàng thầm nghĩ trong lòng.

Lái xe của Tô thị A Thất cùng A Thập Lục tới trước, sau đó mở của xe cho A Thất cùng A Thập Lục .

Hiển nhiên, lái xe của A Thất tiền bối bọn hắn rất chuyên nghiệp.

Khi Tô thị A Thất một tây trang cùng Tô thị A Thập Lục xuống xe đã hấp dẫn đông đảo lực chú ý sinh viên.

“Rất tốt, có A Thất tiền bối anh tuấn cùng với A Thập Lục đáng yêu hấp dẫn hỏa lực, ta lại lặng lẽ chui ra khỏi xe, chắc chắn sẽ không làm người khác chú ý.” Tống Thư Hàng vừa nghĩ, một bên từ pháp khí trên tay của mình móc ra một cái kính râm lớn đeo lên.

Nhưng hắn lại không nhìn thấy, Bạch Tôn giả nhìn qua động tác chuyên nghiệp của lái xe nhà Tô thị A Thất như có điều suy nghĩ.

Sau đó, Bạch Tôn giả mở cửa xe, anh tuấn bước ra khỏi chiếc xe thon dài.

Ánh mặt trời chiếu trên người Bạch Tôn giả, giờ khắc này, ánh mắt mọi người đều phảng phất như bị nam châm hấp dẫn, không tự chủ được mà rơi ngay ở trên người hắn.

Sau đó, Bạch Tôn giả đi tới vị trí của Tống Thư Hàng cùng với Thi, mặt mỉm cười thay bọn họ mở cửa xe ra.

Mặt Tống Thư Hàng bộ co lại.

Thi mỉm cười từ trong xe bước xuống .

“Bạch tiền bối, ta có thể tự xuống được. ” Tống Thư Hàng nói, nói xong Tống Thư Hàng nhanh chóng mở cửa xe bên kia ra, từ khác bên đó chui xuống xe.

Lúc đấy , ánh mắt của mọi người đều tập trung ở trên người Bạch Tôn giả cùng cùng với Thi .

Hắn lặng lẽ xuống xe, có bùa hộ mệnh của ‘Túy Thiên Cư Sĩ’ , hẳn là sẽ không  làm người khác quá chú ý.

Nhưng mà, ngay tại lúcTống Thư Hàng lặng lẽ xuống xe... Đột nhiên, nơi xa xa có một bóng người thật nhanh đánh tới.

Đó là một vị lão giả tóc bạc , tốc độ đặc biệt nhanh!

Càng đáng sợ hơn chính là vị lão giả này còn lấy tư thế ‘Yến non về rừng’ hướng hắn mà đánh tới.

Lão gia tử này tựa hồ có được một tâm hồn thiếu nữ? Cái tư thế bay nhào tới quá mức thiếu nữ, cay con mắt quá. Tống Thư Hàng theo bản năng tránh né —— thử nghĩ, bị một vị lão gia tử nhào vào trong ngực, nghĩ thôi đã thấy rùng mình.

Nhưng đáng tiếc Tống Thư Hàng tránh không kịp , cuối cùng bị vị lão giả này ôm chặt lấy.

—— trời đựu, đây là một vị Linh Hoàng Ngũ phẩm !

“Ô ô ô ô ô ~~ ta xem như tìm được ngươi rồi! Thư Hàng tiểu hữu, rốt cuộc cũng tìm được ngươi rồi.”  Lão giả tóc bạc khóc lớn, khóc thương tâm cực kỳ.

Nước mắt lão giả  rầm rầm rơi xuống, không thể ngăn được.

Trông khoa trương cực kỳ.

Mỗi giọt nước mắt đều vô cùng sung mãn. Hạt tròn lớn, nối thành một mảnh, nước mắt cũng đặc biệt khoa trương.

Bị gấu ôm lấy, Tống Thư Hàng cảm giác y phục của mình bị làm ướt một mảnh...

Đơn giản tất uông.

Bất quá nói đi cũng phải nói lại, Tống Thư Hàng luôn cảm giác bộ dáng thút thít của lão giả này nhìn vô cùng quen mắt rất quen mắt.

Đúng rồi,  lúc Diệp Tư khóc lên cũng là loại cảm giác này.

A phi! phi !phi!

Diệp Tư người ta là nước mắt mỹ nhân, khóc lên trông vô cùng điềm đạm đáng yêu, làm người người thương yêu .

Nhưng lão già này, khóc thành như vậy  làm cái gì , không có chút thẩm mỹ nào cả, người không biết còn tưởng hắn đem lão già này ra khi dễ thì thảm con mợ nó rồi.

“Lão gia tử này, ngài tìm ta có chuyện gì vậy... A? Ngài không phải vị kia... Vị kia kia sao?” Tống Thư Hàng hỏi.

Hắn nhớ được bản thân mình khi nhìn qua lão gia tử này.

Đúng, chính là lúc ấy tại cổng của ‘Bích Thủy Các’, hắn từng gặp qua đối phương.

Về sau, thời điểm lúc quay ' Cuộc chiến mạt pháp', Tô thị A Thất tiền bối lại dẫn lão gia tử này, Diệp Tư, Đậu Đậu cùng Đồng Quái Tiên Sư đồng thời trở về.

Nhưng đạo hiệu của lão gia tử này gọi là gì, hắn nhất thời không nhớ nổi.

“Khốc đạo hữu, buổi sáng tốt lành .”

Bạch Tôn giả nhìn thấy Khốc lão nhân lúc, cười chào hỏi.

“Khốc lão nhân đạo hữu, sao ngươi lại ở đây?” Tô thị A Thất hiếu kỳ hỏi.

“A? Bạch tiền bối, A Thất đạo hữu, ô ô ô ô, các ngươi đều ở đây à?.” Khốc lão nhân lau nước mắt, nhìn về phía Tô thị A Thất cùng Bạch Tôn giả.

Lão giả bắt đầu lúng túng, hắn vốn còn muốn muốn trốn tránh Bạch tiền bối, không có ý tứ gặp y, không nghĩ tới bản thân lại tự mình đưa đến tận cửa.

“Ngươi tìm Thư Hàng có chuyện gì không?” Bạch Tôn giả hiếu kỳ hỏi.

“Ô ô ô, là như này. Thư Hàng tiểu hữu... Xin hỏi ngươi có biết đến «Thiên Khốc Bảo Điển» hay không?” Khốc lão nhân hỏi .

Edit by : Tiểu Tranh Tử.
 

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro