Chương 134: Kẹp bắt thú cỡ lớn

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Chương 134: Kẹp bắt thú cỡ lớn

Dịch + Edit: Raucangcua

Dương Triếp ngồi ở ghế sofa, bên trong không mở đèn, bóng tối bao trùm lấy hắn, khoé miệng nở tia tà mị cười lạnh.

"Rất tốt, hiện tại để xem các người có thể vững vàng không..."

Lúc này lỗ mũi Đổng Hạo thở ra khí thô, bọn đặc công người nào không thiết đảm hùng tâm, lại bị hắn nói thành tham sống sợ chết?

*thiết đảm hùng tâm: gan to lớn mật, quả cảm, nhiệt huyết,....

Hắn chỉ lo kêu cứu, hoàn toàn không phát hiện động tác của Hồ Thiêm Tôn.

Lúc này trong bộ đàm vang lên tiếng của Vu Kiện.

"Hồ Thiêm Tôn mới vừa viết ba chữ, đừng tới đây, nhất định có bẫy rập, Đổng Hạo đang quấy nhiễu, đừng nghe hắn nói bậy, tiếp tục tìm và loại bỏ bẫy rập!"

"Rõ!"

Ba người tiếp tục tiến vào.

Trở về tổ trọng án số 0, sắc mặt các thành viên nghiêm túc, đầu óc đều nhanh chóng vận động.

"Đúng, phạm quy! Để bọn chúng phạm quy bị loại!"

Vu Kiện ánh mắt lập tức sáng lên "Kỳ Đại, Kỳ Đại, hỏi Đổng Hạo quy tắc của ván này là gì?"

Kỳ Đại lập tức lớn tiếng hỏi một câu.

Đổng Hạo nói "Tôi mở mắt ra nhìn tính là phạm quy, hắn mở miệng nói chuyện cũng tính là phạm quy!"

"Anh nói cho hắn trò chơi này phạm quy mới có thể sống! Đây là loại trò chơi nhất định phải phạm quy. Bị loại không phải là tử vong!"

Kỳ Đại cảm thấy kinh ngạc nhưng vẫn làm theo.

Đổng Hạo nghe xong chửi ầm lên "Tôi đệch con mẹ anh, các người cũng không phải là Nhà Thiết Kế Tử Vong, các người làm sao biết bị loại sẽ không chết? Mấy cái bẫy rập đã doạ các người muốn sống muốn chết, còn để lão tử đi phạm quy, phạm mẹ mày quy, mau tới cứu lão tử..."

Kỳ Đại mặt đen lại.

Nghe được cuộc nói chuyện của bọn họ, đám người xem bắt đầu thảo luận.

"Nhất định phải phạm quy là thật hay giả?"

"Nghĩ kỹ lại, hình như quả thực là có ý như vậy, nếu thật sự đúng là dạng này, vậy thì phát sóng trực tiếp sẽ rất hoành tráng nha, để tất cả người xem chúng ta đều tiến vào"

"Ta vừa mới phân tích một chút quy tắc trò chơi, giống như streamer cố ý lưu lại cho bọn hắn con đường phạm quy, xem cả một đêm mới hiểu ra, đm!"

"Tôn Ngộ Không nhảy một cái cách xa vạn dặm, như vậy  lại không đo ra chiều sâu của Nhà Thiết Kế nha!"

Nhóm người xem đều giật mình, một mặt rung động cách thiết lập trò chơi của Nhà Thiết Kế Tử Vong, một mặt chấn kinh với biểu hiện trí tuệ lần này của cảnh sát, giống như gặp được cảnh sát thật.

. . .

Thời gian từng giây từng phút trôi qua, âm thanh xích sắt chuyển động trên đỉnh đầu càng ngày càng gần, cờ rắc xoạt xoạt, không chỉ như thế, bây giờ thanh sắt bên trên quấn từng vòng từng vòng xích sắt, đã kinh biến đến mức rất thô, khe hẹp ở giữa trở nên phi thường nhỏ hẹp.

Đổng Hạo mặc dù nhìn không thấy nhưng vẫn nghe được, âm thanh kia gần như gang tấc.

"Con mẹ nó! Nhanh đến cứu tôi! Các người muốn nhìn tôi chết sao? Đm!"

Lúc này Hồ Thiêm Tôn cũng có chút gấp, bởi vì mắt thấy tay của hắn liền bị đụng vào. 

Cờ-rắc răng rắc...

Xích sắt tiếp tục chuyển động.

Tay của hai người bỗng nhiên đụng vào nhau.

" Không, không, không, không muốn!"

Nhìn thấy tay lập tức sẽ bị quấn vào, Hồ Thiêm Tôn trong lòng kêu to, sợ hãi trong nháy mắt tràn đến, toàn thân đổ đầy mồ hôi lạnh.

Ai...

Trong nháy mắt chỗ xích sắt đè xuống, hai người da thịt bong tróc, ngay cả xương cốt đều ục ục phát ra tiếng vỡ vụn.

"A! Tao đệch con mẹ mày, cứu mạng a"

Đổng Hạo đau đến toàn thân run rẫy.

Hồ Thiêm Tôn cũng không khỏi run rẫy nhìn lên tay của mình, trong nháy mắt xương trắng lộ ra, phía trên thịt trực tiếp bị cắt ra, từng khối từng khối rơi xuống.

"Cứu tôi....cứu tôi....!"

Hồ Thiêm Tôn không ngừng khoa tay múa chân, đồng thời miệng cũng đang nổ lực mở ra, dây nilon bị biến dạng, máu tươi tư tư chảy ra bên ngoài.

"Đội trưởng, nếu không cứu người bọn hắn rất nhanh sẽ chết! " đội viên một mặt lo lắng nói.

Kỳ Đại cắn răng, bọn hắn mới tìm tòi chừng năm mét, khoảng cách đến bọn Hồ Thiêm Tôn còn bốn, năm mét nữa.

"Tổ trưởng Vu, làm sao bây giờ?"

Vu Kiện một mặt giãy dụa, hắn mới giải đọc được Hồ Thiêm Tôn bảo "Cứu tôi", nhưng mà hắn biết, đó là việc tất nhiên. Thế nhưng thật sự không được cứu, trơ mắt nhìn bọn hắn chết?

Đến tột cùng là muốn như thế nào?

Nhà Thiết Kế Tử Vong đến cùng là bộ dạng gì?

Từng tiếng kêu thảm vang lên, máu tươi cùng thịt nát lâm ly rơi xuống.

Vu Kiện cắn răng một cái "Chú ý an toàn, lập tức cứu người!"

"Rõ!" Kỳ Đại nhận lệnh. 

"Đao Tử theo tôi, Hổ Đầu lên lầu hai, xuất phát!"

Hai tên đặc công, giống như sư hổ ẩn nấp trong cỏ, một nhảy ra, như một đạo thiểm điện*.

*thiểm điện: Ánh chớp lóe sáng rồi tắt liền, ví dụ tình hình mau lẹ, mãnh liệt.

Nhanh như gió, tĩnh như rừng, cướp như lửa, bất động như núi.

"Cmn! Đặc công đỉnh thật!"

"Động tác max điểm!"

Đang lúc khán giả một trận chấn kính, thân hình Đao Tử đột nhiên cứng đờ. Bởi vì hắn vừa mới chạm phải một sợi dây mỏng, bỏ qua tiếng cỏ xào xạc cùng tiếng trực thăng ầm ầm phía trên, hắn vẫn nghe ra âm thanh mỏng manh kia. 

Trong chốc lát, mặt đất dưới chân Hồ Thiêm Tôn cùng Đổng Hạo nâng lên.

"Oanh!"

Một tiếng động lớn tựa như đạn tạc.

Chỉ trong nháy mắt cỏ dại cùng bùn đất tung bay.

"Chuyện gì xảy ra? Xảy ra chuyện gì?"

"Cái gì nổ vậy? Phía dưới không phải chôn bom đó chứ?"

Người xem livestream sợ ngây người, tổ chuyên án số 0 bây giờ cũng sợ ngây người. Trong màn hình giống như là nổi bão cát, trong lúc nhất thời cái gì đều nhìn không thấy.

Kỳ Đại sắc mặt đã trắng bệch vô cùng, một khối thịt đẫm máu rơi xuống trước mặt hắn. Không chỉ có như thế, vô số vụn thịt nhỏ tản mạt khắp nơi, khung cảnh vô cùng đẫm máu.

Cùng lúc đó, trên mặt, trên thân Đao Tử và Hổ Đầu đều là bọt máu, hứng trận mưa máu, trong chốc lát toàn bộ máu đều bắn qua.

Bụi bặm lắng xuống, ánh trăng như gột rửa rơi xuống đất.

Phòng livestream một tràng thốt lên.

"Cmn! 666!"

"Hù chết bảo bảo a!"

"Khó trách động tĩnh lớn như vậy, cái đồ chơi này quá kinh khủng!"

Chỉ thấy Đổng Hạo và Hồ Thiêm Tôn từ chỗ ngực bị cắt đứt, toàn bộ nội tạng trên cơ thể đều rơi xuống, hai chân nằm trên mặt đất, ruột và gan vân vân đều rải rác khắp đất.

Tạo thành cục diện này hết thảy là do một cái kẹp bắt thú siêu to khổng lồ, cao bằng một người trưởng thành.

Kẹp bắt thú gấp lại trong nháy mắt, thân thể hai người đứt nửa, cùng lúc đó, bởi vì nội tạng trong nháy mắt đè ép, một cỗ áp lực cực lớn hướng trên dưới trùng kích, phía dưới trong nháy mắt đại tiện bài tiết không kiềm chế được, phía trên tròng mắt đều bị lồi ra. Miệng Hồ Thiêm Tôn há hốc mở ra, bở môi bị xé rách như chó gặm, lộ ra hàm răng khô vàng, hốc mắt trống rỗng đang tích tích đáp đáp chảy máu.
_____________________

Ây tôi thấy chỗ này kết quá hụt hẫng rồi nha! 😒
Trò chơi lần này Nhà Thiết Kế không phải quá sơ sài rồi đó chứ??!!!

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro