Chương 149: Một đợt tiếp một đợt

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Chương 149: Một đợt tiếp một đợt

Dịch + Edit: Raucangcua

Ngoại trừ Vu Kiện những người còn lại đều muốn đem lão sư vật lý từ trong quan tài lôi ra đến.

Hàn Khả Tâm giải thích " Công suất của động cơ thay đổi cùng với sự thay đổi của tải. Tải tăng, mô men cản tăng, tốc độ giảm xuống. Trong trường hợp này, sự chênh lệch tốc độ giữa rô to động cơ và từ trường quay càng lớn, công suất động cơ sẽ tăng lên. Ngược lại, nó sẽ giảm!"

" Lúc này toàn bộ trọng lượng cơ thể của hắn dồn vào trục quay của động cơ, nó giống như bộ tăng áp, khiến tốc độ động cơ tăng lên một chút. Nếu hắn kiên quyết, truyền toàn bộ trọng lượng của mình sang ba cạnh chùy bên trên thì trục quay của động cơ sẽ mất đi cái này ngoại lực, tiến tới khôi phục trạng thái không tải, đến lúc đó tốc độ sẽ giảm, công suất tăng lên, ngắt mạch!"

Cuối cùng thì mọi người cũng đã hiểu, cùng xem lại lớp học vật lý của năm đó.

" Wow! Chị Khả Tâm, chị thật tuyệt vời, trước đây chị là lớp trưởng vật lý phải không?" Lâm Cửu Nguyệt giơ ngón tay cái lên.

" Tôi cũng chỉ là phỏng đoán!" Hàn Khả Tâm khiêm tốn nói.

Vu Kiện nói " Đừng khiêm tốn, tôi cho rằng phân tích của cô rất có lý. Hiện tại, xét về năng lực trí não, e rằng chỉ có cô mới có thể đọ sức với Nhà Thiết Kế Tử Vong"

Hoàng Bắc Khoa lúc này mới gãi gãi đầu " Anh nói xem, bọn hắn có thể hay không đem thừa xích sắt quấn quanh cổ tay, cổ chân a?"

Răng rắc!

Câu nói này giống như một cái sấm sét giữa trời quang.

Tất cả mọi người đều sững sờ, đặc biệt là Hàn Khả Tâm, cả người bị lôi làm cho choáng váng.

Giảng đã hơn nửa ngày vật lý học, là không có tâm bệnh, nhưng giống như rất ngu ngốc a!

Đem dư đi ra xích sắt quấn tại quanh cổ tay, cổ chân, quả là một bài toán đơn giản, nắm cỏ, giảng vật lý, ai không biết liền nghĩ rằng đó là học bá!

" Khụ khụ, hình như là ta nghĩ nhiều rồi....." Hàn Khả Tâm vẻ mặt xấu hổ nói.

" Chưa hẳn!"

Vu Kiện nói " Hãy nhìn kỹ những sợi dây xích đó!"

Mọi người lập tức nhìn lại, bởi vì đây không phải là đặc tả màn ảnh, hình tượng có chút mơ hồ, nhưng có thể nhận ra rằng đó không phải là loại dây xích nối liền nhau, mà giống như những chiếc gai sắt hơn.

" Xem ra Nhà Thiết Kế Tử Vong đã sớm có phòng bị!" Hoàng Bắc Khoa lẩm bẩm nói.

Mọi người thở dài, lại hướng mắt về phòng phát sóng trực tiếp.

Giang Lân lúc này đã rút lưỡi về thành công, bất quá bị điện giật thần trí có chút hỗn loạn, theo mô tơ điện vận chuyển xích sắt tăng trưởng, dưới tác dụng của trọng lực, ba cạnh chùy hướng bên trong lại là một trận mãnh liệt đâm mạnh vào hậu môn, tổn hại bên trong máu me đầm đìa, thậm chí có từng khối thịt nát trượt xuống.

" A....cứu mạng....mau cứu tôi....tôi sắp chết!" 

Giang Lân nhe răng đau đớn, ánh mắt bắt đầu tiêu tán, dưới cơn đau nhói dữ dội, lại lè lưỡi. 

 " Zizzi" 

Một cỗ dòng điện vọt tới, Giang Lân toàn thân run lên, toàn bộ đại não tê dại, thân thể như diều đứt dây, hoàn toàn mất kiểm soát. 

" Phốc....ai....."

" Rắc rắc rắc rắc" 

Trong nháy mắt đại tiểu tiện bài tiết không kiềm chế, liền như một trận lở đất, màu vàng đen, còn có không có tiêu hóa dưa hạt giống lá rau cải gì, nương theo lấy một cỗ hôi thối phun khắp nơi, cuối cùng là chất lỏng màu vàng đục hơi đỏ sém dọc theo ba cạnh chùy chảy xuống.

" Nắm cỏ! Lão tử đang ăn cơm! Phác thảo muội!"

" Cái này fu*k là thoải mái bay tiết tấu a!"

" Lại dùng thêm chút sức nói không chừng có thể đem mình thẳng đứng phun lên đi, như thế liền được cứu! Dùng sức a!"

Đang lúc dân mạng phát ra mưa đạn thời điểm, Giang Lân đột nhiên điệp điệp lại phun ra một đợt khác, nhưng lần này không phải phân và nước tiểu, là máu, còn có một đoạn ngắn mà rơi trực tràng, trực tiếp từ xé rách hậu môn phun tới, chính tí tách chảy.

" 666!"

" Kinh tởm buồn nôn lại kích thích!"

" Hình này quả thực là ăn với cơm đồ ăn! Lão tử khẩu vị càng ngày càng tốt!"

" Đúng vậy a, mười phút trước khi đi ngủ, bồi bổ cơ thể, bổ thận tráng dương!"

Nhìn thấy một kịch liệt như thế tình hình, dân mạng nhóm đều chấn tinh. 

Cùng lúc đó, bên kia Cao Song Duệ đại não tương đối tỉnh táo, bởi vì hắn từ đầu tới cuối chưa từng dùng đầu lưỡi để nối mạch, mà là bởi vì càng ngày càng đè nặng lên ba cạnh chùy bên trên, hạ thể của hắn đã không chịu nổi gánh nặng, ba cạnh chùy không có vào tương đối sâu lại bởi vì ba cạnh chùy càng hướng xuống càng thô, cơ vòng hậu môn của Cao Song Duệ cơ hồ hoàn toàn xé rách, từng đường máu lâm ly chảy xuống.

" Cứu mạng.....có người hay không.....cứu ta.....A....?"

Cao Song Duệ run rẩy thều thào, cơn đau đã làm thần kinh của hắn tê liệt, nhưng đây không phải là điều khiến hắn sợ hãi nhất, khiến hắn sợ hãi nhất chính là sự lạnh lẽo trước khi chết, hắn hiện tại cảm giác thân thể bị một cỗ lãnh triệt cốt tủy rét lạnh vây quanh, cơ thể tê dại, bao quanh bởi cái lạnh thấu xương, như thể cả thế giới đều bị băng phong.

" Tôi không muốn chết, tôi muốn trở lại trường học, bọn trẻ vẫn đang chờ tôi a"

Cao Song Duệ nghiến răng nghiến lợi, trong mắt tràn đầy tuyệt vọng, trên tường có đồng hồ hẹn giờ, chỉ là chưa đầy hai phút sau, nếu như cứ tiếp tục, thứ đồ chơi kia thật sự sẽ xuyên thấu thân thể hắn, thật sự xong đời!

" Ô ô ô, Nhà Thiết Kế Tử Vong, tôi biết anh đang xem, tôi cầu xin anh, hãy thả tôi ra, tôi sẽ tự nộp mình vào, tôi sẽ nhận tội"

Dương Triếp không đáp, nhưng dân mạng đáp lại.

" Ngươi fu*k lúc giết người làm sao không nghĩ tới tự thú? Hôm nay ngươi liền phải chết!"

" Dẫn chương trình anh tuyệt đối đừng buông tha hắn, loại người này thiên lý nan dung. Nếu hắn không chết, quả thực là rét lạnh người trong thiên hạ!"

" Tỉnh lại đi! Dẫn chương trình cũng không ăn theo ngươi bộ kia, muốn sống sót liền thành thành thật thật chơi trò chơi đi, bước vào phòng trực tiếp tử vong, nhất định phải tuân theo quy tắc!"

Dương Triếp liếc nhìn mọi người rồi khẽ gật đầu, có vẻ như nhiều người đã biết quy tắc rồi.

" A a a.... tôi không thể chết.....tôi là người có đức tin"

Cao Song Duệ đột nhiên hét lên như điên, sau đó anh ta liếc nhìn sợi xích sắt đầy gai nhọn, rồi quấn nó vào cổ tay.

Lúc này tới cái đặc tả màn ảnh.

Những chiếc gai sắc nhọn lần lượt xuyên qua da của Cao Song Duệ, thấu đến xương, từng cái gai trượt trên xương phát ra tiếng kêu ken két, theo đó thịt trên cổ tay bị đứt gân bung ra.

" A a a...."

Cao Song Duệ hét lên, đôi mắt đỏ ngầu, vô cùng kinh hãi.

" FYM!"

Cao Song Duệ đau một trận nghiến răng nghiến lợi, mắt thấy toàn bộ trên cổ tay thịt muốn hoàn toàn xé rách cùng xương tách ra, rất dễ dàng để xé toạc cả miếng thịt, không thể chịu được sức nặng của chính mình chút nào. 

" Cỏ!!"

Cao Song Duệ đau đớn thét, nhìn thấy phần thịt trên cổ tay sắp bị xé toạc hoàn toàn, anh ta lập tức rút lại gai và dây xích sắt quấn quanh cổ tay.

Nhưng cái này giày vò, Cao Song Duệ càng thêm suy yếu, hắn cảm giác ba cạnh chùy sắp chạm đến bàng quang của mình, một cỗ chèn ép mắc tiểu phun lên đầu.

Bàng quang bạo tạc, hậu quả khó mà lường được!

Nghĩ đến đây, ánh mắt của Cao Song Duệ rơi vào hai sợi dây dẫn bên trên.

Há miệng.

Không còn chần chừ gì nữa!

Xì xì xì...

Dòng điện chạy qua lưỡi, tạo ra một vòng cung, Cao Song Duệ cả người run rẩy.

Lập tức, một trận thanh âm không hài hòa vang lên. 

" Phốc....ai....."

" Crack crackle crackle...."

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro