Chương 158: Vòng cuối cùng thay đổi triệt để bản thân

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Chương 158: Vòng cuối cùng thay đổi triệt để bản thân

Dịch + Edit: Raucangcua

Giang Lân sắc mặt tái nhợt, khập khiễng đi phía sau Cao Song Duệ.

Mở ra cánh cửa sắt thứ ba, tiến vào căn phòng cuối cùng.

Đây là một căn phòng nhỏ, giống như ở vòng một và hai, trong phòng sáng sủa, vách tường loang lổ, tràn ngập mùi hôi thối đánh thẳng lên đến óc. Các góc đều treo dây cáp tương đối dày. Toàn bộ căn phòng đổ nát không chịu được.

Chính giữa phòng đặt hai bệ đá cao hơn một mét, bên trên có hai bình thủy tinh lớn, miệng rộng mở, tổng quan giống như một cái chậu rửa mặt cỡ lớn. 

Hai người đi đến bên bệ đá.

Dương Triếp lạnh lùng đè nén thanh âm vang lên.

"Chào mừng đến với trò chơi thứ tư, vòng cuối cùng của buổi trực tiếp hôm nay, hoàn thành trò chơi liền có thể thông quan rời đi. Nhưng các người đều là tội phạm, vì vậy nếu muốn rời đi, các người nhất định phải thay đổi triệt để bản thân, vòng trò chơi này có tên gọi là 'Gột rửa trái tim thay đổi diện mạo'."

"Các người đều nhìn thấy, thứ trong bình thủy tinh là axit sulfuric đậm đặc nồng độ 95%, chìa khóa thông quan đặt ở bên trong, dùng để mở cửa và vòng kim loại trên người các ngươi, thuận lợi bảo toàn tính mạng. Thế nhưng, chìa khóa chỉ có thể dùng miệng để lấy, không được đập phá gây thương tổn cho bình thủy tinh, phạm luật liền đoàng. . .đứt lìa tay chân."

"Hiện tại, ba vòng trước đều thông quan thành công, tôi hy vọng các người đã học được lòng dũng cảm, quyết đoán, đánh đổi và sáng suốt. Đây là cơ hội cuối cùng, là thay đổi bản thân nhận lấy cuộc sống mới, hay là kết thúc sinh mạng tại đây? Tự các ngươi định đoạt!"

"Vòng chơi kéo dài tám phút, nếu trong thời gian quy định không thể hoàn thành, cửa lớn sẽ bị khóa chết. Một điều nữa cần nhắc nhở các người, mười phút sau, vòng kim loại sẽ tự động kích nổ."

"Trò chơi bắt đầu."

Tích tích tích

Đồng hồ đếm giờ trên cửa bắt đầu chạy.

Âm thanh chói tai đưa hai người lập tức trở về thực tại. 

Nhìn hai cái gia hỏa thủy tinh bên đó. Một cơn ớn lạnh sâu thẳm lan tràn trong trái tim, da thịt trên mặt giật giật mấy cái.

"ĐM! Chó rấm cái gì mà thay đổi bản thân, con mẹ nó là cố tình hủy dung bọn tao mà. Tao ĐCM mày Nhà Thiết Kế Tử Vong!" Cao Song Duệ lớn tiếng chửi bới, hắn không dám tượng tưởng cảnh tượng ngâm mặt mình trong axit sulfuric. 

Ở một bên, sắc mặt Giang Lân cũng trở nên nặng nề.

Tàn độc!

Quá tàn độc rồi!

Hắn cảm thấy so với hắn, Nhà Thiết Kế Tử Vong còn biến thái và tàn nhẫn hơn gấp bội.

Hắn giết người, nhưng ngoài việc hãm hiếp và giết phụ nữ, một đao nhanh gọn liền kết thúc. 

Nhà Thiết Kế Tử Vong không trực tiếp giết người, nhưng bộc lộ sự sắc bén, bỡn cợt nhân tâm, để bọn hắn sụp đổ mà tuyệt vọng, còn tàn độc hơn tự tay giết người.

Cỏ cỏ cỏ!

Giang Lân nghiến răng nghiến lợi.

Hắn chợt nhận ra, giết chết nhân tâm mới là mức độ cao nhất.

Trong một hơi, hàng ngàn dân mạng một phen sốc óc, bọn họ cách một màn hình còn ngửi thấy mùi máu tươi tanh nồng, giống như cá gặp nước, bắt đầu phấn khích không thôi.

"666, đây gọi là thay da đổi thịt nha!"

"Lần trước được mở mang tầm mắt trước sự cường đại của nước cường toan*, lần này lại đến axit sulfuric đậm đặc!" 

*nước cường toan (aqua regia): dạng lỏng, màu vàng, dễ bay hơi. Là hỗn hợp axit clohidric và axit nitric đặc tỷ lệ 3/1, có thể hòa tan vàng, bạch kim và một số kim loại không thể hòa tan trong axit thông thường. Còn gọi là hoàng cường toan.

"C*c bự tao nè, để tôi phổ cập cho mọi người một chút, axit sulfuric đậm đặc có tính khử nước mạnh, có thể nhanh chóng cacbon hóa* da người."

*nguyên văn là: 我屌大, trong đó 屌 có nghĩa là cái bộ phận sinh d*c nam (là một từ nói tục). Bu*i tôi lớn?

*cacbon hóa: ý chỉ nhanh chóng chưng khô (để tách các vật ra), theo mình là làm da tróc ra tách với cơ. Chung quy là giống phản ứng của da tiếp xúc với axit ấy.

"Lão sư hóa học biểu thị, lần này cũng vô phương bó tay."

"Chỉ có thể dùng miệng, còn không thể đập vỡ hay kéo đổ bình, xem ra trong vòng này phải hy sinh khuôn mặt của mình rồi. Cảnh tượng đó thật thú vị, nghĩ thôi đã thấy sướng rung người."

"Cũng khó nói, làm sao mới có thể nhìn thấu Nhà Thiết Kế Tử Vong đây?"

Đột nhiên phòng trực tiếp tràn ngập bình luận, vào lúc này Dương Triếp sắc mặt lạnh nhạt, ánh mắt tươi vui, đang rất mong chờ biểu hiện của hai người.

Trong phòng livestream, Giang Lân nhìn nhìn Cao Song Duệ.

"Tao vừa xem qua, chìa khóa đều giống hệt nhau, chỉ cần lấy một cái là có thể thông quan. Vòng trước tao hy sinh trên người hai cái lỗ máu, vòng này đến lượt mày. Quy tắc rất rõ ràng, đã không còn nhiều thời gian nữa, nhanh chóng bắt đầu đi."

Nghe xong Cao Song Duệ nhanh chóng lùi ra xa.

"Không! Tôi không muốn, cái kia, mặt cũng sẽ bị hủy hết!"

"Nếu mày không làm, không chỉ mặt mày nát mà mạng cũng không còn. Mày muốn chết ở đây à?" Giang Lân vẻ mặt âm trầm hỏi.

"Dù sao thì tôi cũng sẽ không úp mặt vào đó đâu, cùng lắm là chết, nếu anh muốn sống thì tự mình lấy đi." Cao Song Duệ lạnh lùng đáp lại.

Giang Lân nghe vậy mặt nổi sát ý, "Được. Nếu đã vậy, để tao tiễn mày một đường trước."

"Con mẹ mày! Đừng đến đây, nếu không lão tử liều với mày." Cao Song Duệ nói, trên tay gắt gao nắm chặt sợi dây hắn lấy được từ xích sắt lúc nãy, sắc bén vô cùng.

Ánh mắt Giang Lân lạnh lùng nghiêm nghị, bước chân u ám đi tới, "Tao năm đó một mình giết chết mười bảy người, trong phòng treo đầy đầu người, thứ rác rưởi như mày cũng dám đấu với tao sao? Ông đây cũng chỉ cần một tay là có thể giải quyết mày."

Giang Lân khí thế khốc liệt bức người.

Cao Song Duệ chỉ là một tên sát nhân biến thái, không thực sự là một sát thủ, trước mặt Giang Lân, khí thế của hắn thấp đi hơn hẳn. 

Nhưng Cao Song Duệ có đủ tàn nhẫn, hắn có thể như một con chó điên mà cắn về phía Giang Lân.

Tục ngữ có câu 'Kẻ ngang tàng sợ kẻ ngu ngốc, kẻ ngu ngốc sợ kẻ không sợ chết'*, liều chết như kẻ tâm thần. 

*nguyên văn là: '横的怕愣的,愣的怕不要命的', là Luận ngữ của Khổng Tử, có nghĩa chỉ những người không sợ chết mới là người bất khả xâm phạm nhất. 

Cao Song Duệ chính là một tên biến thái thần kinh không bình thường.

Hai người mắt đối mắt, quyết tâm phân cao thấp.

"Dừng lại, nếu tiến thêm một bước, tao liền giết chết mày*." Cao Song Duệ hét lớn.

 *nguyên văn là 不然老子793弄死你, nhưng mà mình không biết 793 là số viết của từ nào nên bỏ qua. Tác giả thích dùng số ghê. Bạn nào biết chỉ mình với. 

Giang Lân im lặng, lê cái chân bị bong gân đi đến, có vẻ có chút khó di chuyển nhưng cả người thì tràn đầy uy hiếp, giống như một con báo đang săn mồi, chờ đợi thời cơ ập ra cắn xé con mồi.

"ĐMM!"

Cao Song Duệ đột nhiên nhảy dựng lên, dây sắt gai trong tay đánh thẳng vào mặt Giang Lân.

Giang Lân sắc mặt không thay đổi, thân ảnh lóe lên một cái, nắm lấy cố tay Cao Song Duệ bẻ một cái.

Răng rắc!

"A a a! ĐCM mày!" Cao Song Duệ thét lên một tiếng, tay phải hắn ngay giây lát mất hết cảm giác.

Giang Lân nắm lấy dây gai, đặt lên cổ Cao Song Duệ, "Tao mới bẻ trật khớp tay mày, hỏi lại mày lần cuối, mày muốn sống hay muốn chết?"

"Muốn sống!! Tôi không muốn chết! Đừng giết tôi!!"

"Tao cũng không muốn giết mày, chính mày tự mình phá vỡ khuôn phép trước."

"Tôi xin lỗi, tôi sai rồi, do tôi quá sợ hãi, tôi không nên làm như vậy!" Cao Song Duệ tràn đầy khiếp sợ, hắn không muốn chết, còn rất nhiều điều hắn vẫn còn chưa làm.

Giang Lân nới lỏng lực tay, "Mày từng nói, bỏ qua sự ích kỷ bản thân, học cách hy sinh. Tao đã hy sinh rồi, bây giờ đến lượt mày, theo quy tắc, lấy chìa khóa ra, còn vấn đề gì không?"

"Không, không, không, không có, a a a" Cao Song Duệ khóc rống lên. 

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro