15) The Big Guns

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

"Ồ." Jihyun nói. "Tôi không thể tin được là có người lại hát bài Little Meow Meow trong một chương trình thần tượng. Bạn là người đầu tiên hát thể loại này."

"Cảm ơn." Jun cúi đầu.

Các cố vấn đã cười. Thực tập sinh này vừa hát một bài ballad mà bây giờ lại nghiêm túc trở lại? Có vẻ như anh ta có một sự quyến rũ vụng về và lạ lùng.

"Nhưng tôi không ghét nó," Jihyun nói thêm. "Giọng của bạn khá hay đối với một thực tập sinh."

June gật đầu. "Cảm ơn, cố vấn."

Woo Jin cười khúc khích. "Bạn không nói nhiều phải không? Chà, tôi đồng ý với Jihyun. Bạn hát khá hay. Tôi thích tông giọng của bạn, và bạn cũng có rất nhiều tiềm năng để tiến bộ."

Bone gật đầu. "Bạn không rap, nhưng tôi cũng thấy nó khá hay, đặc biệt là với cách phối khí mới. Người làm nhạc demo của bạn rất hay. Bạn đã thuê một nhà sản xuất giỏi."

June không buồn giải thích. Thật khó tin khi nói với họ rằng anh ấy chơi piano và tự mình dàn dựng bài hát.

"Chúng ta hãy cân nhắc một lát," Minho nói. Các cổ vẫn tập trung thành nửa vòng tròn và thảo luận về ý kiến của họ.

"Các bạn nghĩ sao?" Jihyun hỏi. "Tôi có thể cho anh ấy năm sao chỉ dựa vào giọng hát của anh ấy. Tôi cũng nghĩ anh ấy khá quyến rũ."

Woo-jin đồng ý. "Tôi không chắc lắm về chiếc mặt nạ. Nó vẫn còn khá kỳ lạ đối với tôi. Nhưng tôi nghĩ anh ấy có rất nhiều tiềm năng. Giọng hát của anh ấy rất phù hợp với những bản ballad. Tôi không biết liệu anh ấy có thể thích nghi với thần tượng hay không. Ngược lại, tôi nghĩ điều đó không phải là không thế. Tôi cũng có thể cho anh ấy năm sao dựa trên tiềm năng của anh ấy."

"Các bạn nghĩ sao?" Minho hỏi những người cố vấn khác.

"Tôi không biết," Bone nói. "Tuy nhiên, tôi thích anh ấy. Tôi chỉ không biết liệu công chúng có chấp nhận ai đó đeo mặt nạ mèo màu hồng hay không. Suy cho cùng, ngoại hình rất quan trọng đối với một thần tượng."

Họ cười khúc khích, nhưng Gun và Hyerin dường như đang nghiêm túc xem xét hồ sơ của anh ấy.

"Hai người có điều gì muốn nói không?" Minho hỏi.

"Hmm," Hyerin âm ừ. "Anh ấy không nhảy chút nào à?" cô ấy hỏi.

Gun gật đầu. "Tôi cũng nhận thấy điều đó. Tôi không nghĩ mình có thể cho anh ấy năm sao cho đến khi tôi thấy anh ấy khiêu vũ."

Jihyun gật đầu. Dù muốn cho đứa trẻ kỳ lạ này năm sao nhưng một thần tượng phải sở hữu kỹ năng hát và nhảy toàn diện.

"Thực tập sinh June." Minho nói vào micro.

"Vâng, thưa cố vấn?"

"Bạn có thể cho chúng tôi xem điệu nhảy bạn đã chuẩn bị được không?"

June sững người một giây trước khi gật đầu cứng ngắc. May mắn thay, anh đã chuẩn bị cho việc này. Anh ước họ không phải bắt anh nhảy, nhưng đây là một chương trình sống còn của thần tượng nên anh đã chuẩn bị trước một số thứ để đề phòng.

"Được rồi, âm nhạc!" Minho kêu lên và một giai điệu quen thuộc khác bắt đầu vang lên. Lần này, bài hát gốc được phát.

Các thực tập sinh bật cười. Anh ấy định nhảy một bài hát Little Meow Meow khác? Anh ấy có phải là một fanboy không?

Lời bài hát dễ thương vang lên qua loa và June bắt đầu cử động cơ thể.

"A là dành cho những giai điệu tuyệt vời,

Nhảy theo nhịp điệu, chúng ta không thể dừng lại.

C dành cho những chú mèo ngầu, phá vỡ nó,

Nhảy múa theo điệu nhạc khắp nơi."

Ít nhất thì anh ấy cũng có điểm D- ở khía cạnh khiêu vũ, nên anh ấy không quá kinh khủng Nhưng anh ấy cũng không tốt. Thậm chí không đàng hoàng. Tuy nhiên, vũ đạo dễ dàng đã che giấu kỹ năng thực sự của anh ấy. Anh ấy di chuyến theo nhịp điệu một cách chính xác. nhưng có điều gì đó không ổn trong chuyển động của anh ấy.

"Hip-hop ABC, hãy đến hát cùng tôi,

Học chữ cái trong một giai điệu hấp dẫn.

Từ A đến Z, đó là cuộc vui hip-hop.

Hãy nhảy nào, ó, bạn không thấy sao?"

Các thực tập sinh không thể ngừng cười trên ghế của mình. Một anh chàng mặc đồ đen với mặt na mèo hồng đang vụng về nhảy theo bài hát thiếu nhi trong một chương trình thần tượng.

Gun lắc đầu không tin. Với điệu nhảy này, anh ấy đã biết June không phải là một vũ công giỏi. Cùng với đó, anh ấy đã xóa một ngôi sao khỏi bài đánh giá đầu tiên của mình. Anh ấy đưa nó cho các giám khảo khác xem, và họ miễn cưỡng đồng ý.

Khi những nốt cuối cùng nhỏ dần, Hyerin cầm mic lên phát biểu. "Bạn có phải là fan của Little Meow Meow không?"

Jun lắc đầu. "Là hàng xóm của tôi. Anh ấy đã giới thiệu bài hát này cho tôi."

"Ồ",cô nói, sửng sốt. "Vậy là hàng xóm của bạn đã quyết định bài hát cho bạn?"

Anh ấy gật đầu. "Anh ấy muốn tôi biểu diễn nó."

"Được rồi", cô nói, không biết phải phản ứng thế nào. "Chà, chúng tôi đã cân nhắc kỹ lưỡng và bây giờ sẽ quyết định số ngôi sao của bạn."

June chờ đợi.

Hai ngôi sao

Có lẽ đó là hai ngôi sao.

"Thực tập sinh June-bạn được..."

"Ba sao," cô kết thúc câu nói của mình.

June cúi đầu. "Cảm ơn các cố vấn."

Sau đó, anh rời sân khấu, để lại ấn tượng sâu sắc cho các học viên và cố vấn. Anh đi ngang qua Xin, Hoon và Jiyong, ba người họ há hốc mồm nhìn anh.

Tuy nhiên, June phớt lờ họ và đi đến nơi anh có thể lấy số ngôi sao của mình. Anh đặt hai cái đầu tiên vào và lưỡng lự không dám đặt cái cuối cùng. Anh đã biết mình không xứng đáng với số sao như vậy. Sẽ tốt hơn nếu bắt đầu từ hai ngôi sao và tiến lên.

Giờ đây, anh không còn lựa chọn nào khác ngoài việc hòa nhập với những người có tài năng hơn mình. Sẽ rất khó để tiến bộ khi các học viên khác ở một cấp kĩ năng cao hơn.

Tuy nhiên, vì quyết định của ban cố vấn như vậy nên anh chấp nhận nó.

Sau khi dán ngôi sao, anh ấy quay trở lại chỗ ngồi của mình. Một số thực tập sinh đã vẫy tay với anh ấy nên anh ấy gật đầu xác nhận với họ.

"Anh à!" Jisung kêu lên khi ngồi xuống. "Em đã trở thành fan của anh."

"Chúng ta học cùng lớp," June nói.

"Em biết! Em háo hức quá! Giọng hát của anh thực sự rất hay."

June gật đầu một cách máy móc..

Cuộc trò chuyện của họ nhanh chóng dừng lại khi tên công ty tiếp theo hiện lên trên màn hình

Các học viên rơi vào sự hỗn loạn, thì thầm với nhau.

Công ty giải trí hàng đầu.

"The Big Guns"

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro