21) Bạn cùng phòng

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Các thực tập sinh nhận hành lý từ người quản lý trước khi tiến vào khu nhà ở. Mặt khác, June chộp lấy chiếc ba lô anh để trong tủ trước khi quay trở lại. Việc đóng gói vali cũng chẳng ích gì khi họ vẫn trở về nhà sau khi quay video trình diễn bài hát chủ đề.

Anh ấy đến khu nhà ở và một số thực tập sinh đã ở đó. Anh nhìn thấy Jisung vẫy tay chào anh. Anh miễn cưỡng đi đến đứng cạnh anh. Lúc này anh mới nhận ra đứa trẻ này thực sự cao bao nhiêu. Họ ngồi trong quá trình đánh giá nên ban đầu anh ấy không để ý.

"Anh trai!" anh vui vẻ chào hỏi. "Hãy đến và lấy áo có các ngôi sao của chúng ta trong đó."

June gật đầu rồi đi lên phía trước lấy áo sơ mi. Anh nhìn nó với vẻ khinh thường. Tại sao nó phải có màu cam neon? Chà, ít nhất thì nó không có màu vàng đục như cái Zero Star. Năm ngôi sao đã thành công nhất với chiếc áo sơ mi trắng của họ. Bốn ngôi sao cũng có điều đó tốt hơn với những ngôi sao màu xanh lam của họ. Nói thật, June thậm chí còn thích chiếc áo màu xanh lá cây mà các thực tập sinh hai sao mặc.

June không phải là người duy nhất không hài lòng với màu áo. Một số học viên đã cảm thấy nản lòng vì sự phân biệt đối xử giữa các học viên.

"Đi thôi," June nói với Jisung. "Tôi muốn đi ngủ."

Jisung cười khúc khích. "Tôi hy vọng chúng ta là bạn cùng phòng. Chúng ta hãy xem phòng thật nhanh nhé."

Hai người cùng nhau đi đến phòng được chỉ định. Jisung vỗ tay khi chiếc chìa khóa được trao cho anh giống hệt của June.

"Chúng ta sẽ là bạn cùng phòng!" Anh ấy kêu lên. "Bạn có tin được điều này không? Tôi vừa mới hy vọng điều đó cách đây không lâu."

June gật đầu. Anh ấy khá biết ơn vì bạn cùng phòng của anh ấy là người mà anh ấy biết. Anh chắc chắn mình sẽ chán nghe Jisung luyên thuyên nhưng June biết anh là một đứa trẻ ngoan nên cũng không bận tâm lắm.

"Muốn ngủ giường dưới hay giường trên?"

"Cái nào cũng được." Jisung trả lời.

"Vậy cậu ngủ giường trên nhé." June nói, đặt đồ đạc của mình xuống giường dưới,

Jisung nhếch mép cười. "Anh có sợ độ cao không, anh trai?"

June sửng sốt nhưng vẫn lắc đầu. "Không. Thật là phiền phức khi đi xuống mỗi buổi sáng."

Jisung cười khúc khích. "Bạn không cần phải cảm thấy xấu hổ. Bạn chắc hẳn là một kẻ mềm yếu dưới chiếc mặt nạ đó. phải không?"

Khi họ đang trò chuyện, một người khác bước vào phòng. Hai người quay lại và nhìn thấy Hoon ở ngưỡng cửa. Hoon lập tức cau mày khi nhìn thấy chiếc mặt nạ màu hồng quen thuộc.

"Ugh," anh rên rỉ. "Tại sao nhất thiết phải là cậu?" anh ta nhổ nước bọt, thô bạo đặt đồ đạc của mình xuống sàn.

"Ừm," Jisung lúng túng nói, nhìn hai thực tập sinh độc lập. "Sao thế anh trai? Rất vui được gặp anh."

"Rất vui được gặp bạn," Hoon mỉm cười. "Nếu tôi là bạn, tôi sẽ không đến gần tên lập dị đó. Ai biết được bên dưới chiếc mặt nạ đó là gì?" anh ấy nói đùa.

Jisung ngượng ngùng cười khúc khích. June không thể không quan tâm đến Hoon. Anh ta đã gặp những người còn tệ hơn nhiều khi còn là một tên côn đó. June biết những đứa trẻ như Hoon chỉ muốn cảm thấy mình cao thượng hơn bằng cách coi thường người khác.

"Hãy hy vọng người bạn cùng phòng khác của chúng ta không phải là kẻ lập dị", Hoon tiếp tục chế nhạo June.

Cánh cửa mở ra, để lộ người bạn cùng phòng cuối cùng của họ. Jisung và Hoon nhanh chóng cúi chào khi nhìn thấy Jaeyong ở ngưỡng cửa.

"Tiền bối."

Hoon nói, giọng đột nhiên trở nên kính trọng: "Rất vui được gặp bạn. Vừa rồi bạn đã thể hiện rất tốt trên sân khẩu".

Jun trợn tròn mắt. Anh ấy nghe thấy Hoon và các thực tập sinh độc lập khác tự gọi mình giỏi hơn RAVEN trong buổi thứ giọng của họ.

"Em là fan cuồng đầy tiền bối" Jisung chân thành nói nhún nhảy như một đứa trẻ.

"Cảm ơn cầu. Từ nay hãy cùng nhau sống thật tốt nhé." Jaeyong mỉm cười.

Tuy nhiên, nụ cười của anh vụt tắt khi nhìn thấy June đang ngồi trên một trong những chiếc giường tầng dưới cùng. Khuôn mặt anh ta nhăn lại thành vẻ cau có.

"Anh không định cúi đầu à?" Hoon tặc lưỡi khi huých vai June. Thằng bé này đúng là có gan thật. Tuy nhiên, vì máy quay.

Jun cúi đầu. "Rất vui được gặp bạn," anh nói.

Jaeyong không buồn chào lại anh, khiến không khí trở nên khó xử hơn.

Tuyệt vời, June nói trong đầu. Anh ấy không thể hòa hợp hơn với bạn cùng phòng của mình!

Một trong số họ là một thực tập sinh đang mắc kẹt với các vấn đề về tức giận và tự tôn.

Một người là thần tượng kỳ cựu, người có vẻ không thích sự can đảm của mình.

Và người còn lại là một đứa trẻ ồn ào đột nhiên im lặng vào những lúc như thế này!

[Tôi rất vui vì bạn đang vui vẻ, chủ nhân.]

Jun trợn tròn mắt. Fu thâm chí không thể nói rằng anh ấy đang mỉa mai sao?

"Vẫn chưa có ai sử dụng phòng tắm à?" June hỏi, phá vỡ sự im lặng.

"Tôi sẽ xếp hành lý ra." Jisung nói với giọng nhẹ nhàng.

Hoon trợn tròn mắt. "Tôi không sao. Tôi sẽ rửa sau"

Anh cởi giày ra, mùi hôi thối từ đôi chân ướt đẫm mồ hôi của anh ngay lập tức xộc vào khứu giác của June. June liếc nhìn anh với ánh mắt khinh bị. Chắc chắn, những người ở Tiger Gang xấu xa hơn nhiều, nhưng ngay cả khi đó, June vẫn là một kẻ lập dị sạch sẽ.

Bạn nghĩ tại sao anh ấy lại nhận được công việc dọn dẹp nhà vệ sinh? Đó là bởi vì anh ấy rất giỏi trong việc đó.

Jaeyong không trả lời nên June coi đó là tín hiệu đi tắm trước.

"Vậy tôi sẽ đi trước."

Anh bắt đầu tháo mặt nạ ra, cẩn thận để không làm tổn thương vết thương hiện tại. Ba người bạn cùng phòng kín đáo theo dõi anh. Dù không muốn thừa nhận nhưng họ rất tò mò về ngoại hình của June.

Chỉ có hai kết luận - anh ta cực kỳ đẹp trai  hoặc cực kỳ xấu.

Hoon hy vọng nó sẽ là vế sau. Giọng nói như của anh ấy chắc khuôn mặt cũng không đẹp lắm phải không?

Họ háo hức chờ đợi trong khi June tận hưởng khoảng thời gian ngọt ngào của mình. Cả ba cứ nhìn chằm chằm vào anh chọ đến khi chiếc mặt nạ mèo màu hồng của anh được tháo ra.

Tuy nhiên, họ không thể không nhìn lại ngay khi nó biến mất khỏi khuôn mặt của June.

"Tại sao bạn lại đeo một chiếc mặt nạ khác?"

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro