51) Tập phát sóng thứ 2 (2)

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Jia không khỏi tức giận khi xem phần đánh giá của June.

Khi anh ấy nhận được không sao, cô cảm thấy tồi tệ đến mức muốn quay ngược thời gian và mắng những người cố vấn khác vì đã không công bằng với anh ấy.

"Anh ấy bị mất giọng" Jia bảo vệ. "Không phải cố vấn Jihyun đã bắt anh ấy hát đi hát lại sao? Đó là lý do khiến giọng anh ấy bị khàn."

Wei cười khúc khích và vỗ lưng Jia. "Bình tĩnh, Jia. Các cố vẫn đưa ra thứ hạng dựa trên thành tích thực tế của họ. Jihyun không thể cho anh ấy nhiều sao hơn chỉ dựa trên những gì anh ấy đã thể hiện trong quá trình luyện tập."

"Tuy nhiên, anh ấy thực sự đã tiến bộ trong khả năng khiêu vũ." Na-ri nói, cố gắng trấn an Jia.

Jia khoanh tay trước ngực và nhìn chăm chăm vào TV.

"Tôi không xem nữa! Giống như cả thế giới đang chống lại lune vậy." cô bĩu môi.

"Bạn có chắc không?" Soo-min trêu chọc. "Chúng ta sẽ tắt TV nếu bạn muốn."

Jia giật lấy chiếc điều khiển từ Soo-min mà tặc lưỡi. "Nhưng sao cũng được. Dù sao thì họ cũng đã giành được phần ưu tiên khi biểu diễn bài hát chủ đề. Tiếp tục xem đi."

"Cậu điên rồi." Na-ri thì thầm.

- Cuối cùng! Anh chàng June đó đã nhận được những gì anh ta xứng đáng nhận được.

- June-0 sao, hehehe. Tôi không biết tại sao nhưng tôi thực sự không thích anh chàng này.

- Đó là vì chúng ta không thể nhìn thấy mặt anh ấy. Chiếc mặt nạ mèo đó thật kỳ quái.

- Các cậu ác quá. Nếu anh ấy đẹp trai thì bạn đã không bị ghét như thế này.

- Anh chàng June này đang dần trở thành người tôi yêu thích. Tôi không thích những người kiêu căng

"Tuy nhiên, ngay cả khi tất cả các lớp đều có cơ hội quay video biểu diễn, điều đó không có nghĩa là các bạn sẽ có cùng ngân sách.

Những lớp được đánh giá 5 sao sẽ được cấp ngân sách không giới hạn cho màn trình diễn của mình, vì vậy họ có thể sử dụng số tiền đó cho trang phục, hiệu ứng và những thứ tương tự.

Kinh phí dành cho video sẽ giảm đi khi số sao giảm xuống." Minho nói, và các quý cô há hốc mồm.

"Vậy ra là chuyện này." Na-ri hỏi. "Không có gì ngạc nhiên khi chất lượng bị giảm sút theo cấp độ sao. Tuy nhiên, những thành viên 0 sao thật may mắn khi họ có một sân khấu hài hước.

Jia tức giận nắm chặt tay. Chắc hẳn June đã phải trải qua một khoảng thời gian khó khăn.

'Khốn kiếp, Azure thật là tàn bạo.'

- Những thực tập sinh 0 sao vừa bất tài vừa nghèo khó.

- Tôi cảm thấy thật tội nghiệp cho những học viên cấp dưới.

- Tuy nhiên, hai sao đã bỏ cuộc. Không thú vị gì cả.

- Tôi cá là những 0 sao cũng sẽ như vậy. Họ chỉ có 500 đô, thấp hơn cả tiền trợ cấp của tôi nữa.

Jia chống khuỷu tay lên đùi và chăm chú theo dõi cảnh tập luyện của lớp 0 sao được trình chiếu.

"Chúng ta hãy nghỉ ngơi thôi," Jangmoon nói. "Tôi cảm thấy mệt mỏi khi phải luyện đi hát lại bài hát này. Tôi không thể tiến bộ chỉ sau một ngày đâu."

"500 đô ở đâu?" C-Jay hỏi. "Chúng ta hãy dùng số tiền đó để mua pizza và vui vẻ tận hưởng đi."

- Ô :/ Tôi đồng cảm với June.

- Cái quái gì vậy??? Tại sao họ lại nói thế chứ?

- Jun, vui lên đi.

- Tại sao June lại cố gắng đến vậy? Dù sao thì họ cũng sẽ thua.

Na-ri sụt sịt khi chứng kiến cảnh June liên tục cố gắng yêu cầu các thực tập sinh 0 sao làm việc chăm chỉ hơn cho phần trình diễn bài hát chủ đề của họ.

Azure đã sử dụng kỹ thuật biên tập "buồn" cho cảnh quay nên người xem không khỏi đồng cảm với June.

"Tôi cảm thấy thật tệ cho anh ấy!" Soo-Min nói. "Tại sao họ lại như thế này?"

"Jun của tôi." Jia thì thầm. "Dưới lớp mặt nạ, chắc hẳn anh ấy đang rất buồn."

Cô không khỏi rơi nước mắt khi chứng kiến cảnh tượng đáng thương. Cứ như thể anh ấy là người duy nhất muốn tiếp tục trình diễn vậy.

Thực tế, trong lúc đó, June thực sự đang thầm chửi rủa các học viên.

Tuy nhiên, vì đang đeo mặt nạ nên đôi mắt to tròn của chú mèo khiến anh trông thật đáng thương.

"Ah, thật đấy! Tôi phải mắng những học viên này mới được." Wei nói. "Tôi hy vọng ngày mai sẽ tốt hơn."

Khi những cảnh tiếp theo được chiếu, tình hình của họ thực sự không tốt hơn chút nào.

Chỉ còn một ngày nữa là diễn ra nhưng các thực tập sinh vẫn chểnh mảng. Tiếng piano dồn dập vang lên khi June đứng dậy, dường như đã chán ngấy thái độ của họ.

"Tới đây. Tất cả các bạn." June bình tĩnh nói.

Các cô gái cùng nhau thở hồn hồn. Họ chưa bao giờ nghe June sử dụng giọng nói như vậy trước đây.

"Đến đây"

- Mẹ kiếp. Tại sao khí chất của hắn lại khác thường như vậy?

- Cứ như thể anh ấy là một người hoàn toàn khác vậy. Loại đáng sợ.

- Chết tiệt, tôi cũng muốn theo anh ấy.

June tiến lên một bước, tiếng đàn piano càng trở nên mãnh liệt hơn khi anh đứng trước mặt Jangmoon.

- Họ định đánh nhau à?

- Đúng vậy! Tôi muốn thấy họ tung nắm đấm

"Hãy chắp tay lại.” June nói, vẫn nghiêm túc.

"Huh?" Na-ri nghiêng đầu sang một bên bối rối. "Đột nhiên vậy?"

“Tôi nghĩ vừa rồi anh ấy định đấm Jangmoon." Wei nói.

"Jun sẽ không làm điều đó," Jia nói. "Anh ấy là một người thuần khiết."

"Thế giới là một nơi tồi tệ.” June bắt đầu bằng một câu chửi rủa.

Tuy nhiên, nó đã bị đội ngũ sản xuất làm mờ đi Các cô gái nhìn nhau với đôi mắt mở to. "Có phải anh ta vừa chửi bậy không?" Wei hỏi.

Na-ri bắt đầu cười. "Lần đầu tiên tôi chứng kiến chuyện này đấy. Tôi không thể tin rằng họ thậm chí còn phát sóng nó."

- HAHAHAHAHA, một thực tập sinh chửi bới trước ống kính? Anh ấy là độc nhất.

- Cái này không phải là kịch bản đâu nha.

- Tại sao tôi lại thích anh ta thế nhỉ?

"Chúng ta đang ở một nơi mà công lý chỉ được thực thi cho người giàu. Một số được cung cấp nhiều nguồn lực hơn. Một số không có gì cả. Tuy nhiên, chúng ta có gì nhiều nhất mà họ không có? Sự tuyệt vọng."

Các cô gái chăm chú lắng nghe. Jia cảm thấy mình yêu lune sâu sắc hơn chỉ bằng vài lời nói đó.

"Thành thật mà nói, ai mà không muốn giành được lợi ích?

Tôi chắc chắn rằng sâu thẳm trong trái tim, các bạn muốn được nhìn thấy trên TV và thể hiện tài năng của mình.

Nếu không thì tại sao các bạn lại đến đây và trải qua nhiều khó khăn như vậy?

Đã đến lúc rồi để chúng ta vượt lên trên sự tầm thường.

Chúng ta có tiềm năng không chỉ là những thực tập sinh, chúng ta có thể trở thành đội tuyệt với nhất mà nơi này từng thấy!

Nhưng điều đó bắt đầu từ việc mỗi người trong chúng ta đều chấp nhận những khuyết điểm của mình."

“Tăng cường tập luyện!

Chúng ta hãy luôn nhớ rằng sức mạnh thực sự không chỉ nằm ở sức mạnh mà còn ở niềm tin răng chúng ta có thể đạt được bất cứ điều gì khi chúng ta làm việc cùng nhau, không từ bỏ và phần đầu để đạt được sự vĩ đại.

Chúng ta có thể làm được điều này chỉ với 500 đô la và một giấc mới.

Vậy ai ở bên tôi?"

"Áaaaaaa" Jia ré tên "Điều đó thật tuyệt vời."

"Chết tiệt." Soo-min nói "Bạn có phiền khi chia sẻ thành kiến của mình không Jia."

"Bình chọn cho Zeth," Jia nói. "Nhưng tôi sẽ không phiền nếu bạn cho June của tôi thêm vài ngôi sao." Cô cười khúc khích.

Vào thời điểm đó, xếp hạng đang tăng lên một cách điên cuồng.

Những người từng thờ ơ với June bắt đầu thích anh và tính cách thẳng thắn của anh.

Các thực tập sinh khác theo dõi ở nhà cũng bị mê hoặc bởi cách nói chuyện của June.

Zeth, người đã tập hợp lại với các thành viên của mình từ vòng thứ ba, không thể không chửi rủa khi bài phát biểu nhỏ của
June kết thúc.

"Thằng nhóc June này ngầu quá." anh khen

Lâm Chí thì cau mày khi cảnh tượng cũ tua đi tua lại trong đầu anh.

Bài phát biểu của June không hiểu sao nó nghe quen quen.

Nó làm anh nhớ đến một người anh từng biết.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro