Chương 10

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Trước mặt nhiều người như thế không cảm thấy ngại sao? Muốn thì vào WC ân ân ái ái đi! Tên kia đã sớm dính sát với y như vậy rồi, còn không có tinh thần tự giác thu liễm một chút à. Lục Tử Hiên đột nhiên cảm thấy mình tức giận như vậy là vì cái gì, y yêu ai lêu lổng với ai thì mặc xác y, hắn chỉ cảm thấy Tô Dạ thân là đệ đệ hắn mà lại dám làm mình mất mặt như vậy, đúng, chỉ là như vậy mà thôi. Nhưng Lục Tử Hiên đã hoàn toàn quên rằng căn bản không ai biết Tô Dạ là đệ đệ hắn. 

"Oánh oánh, chúng ta trở về."

"A? Được." Phương Oánh đột nhiên cảm thấy ngày hôm nay là mình dùng cảm xúc sợ hãi mà vượt qua. Cùng mọi người nói xong, Lục Tử Hiên cùng Phương Oánh liền đi trước.

Thấy ca ca đi, Tô Dạ cũng ngồi không yên, muốn đi, nhưng bên cạnh lại có một tên dính người không buông "Tôi cũng muốn trở về."

"Vậy tôi đưa cậu về." Nghe thấy tiểu gia khỏa phải đi về, Tần Hạo đứng lên.

"Di? Tiểu Dạ không ở lại thêm chút nữa sao?" Những người ngồi cùng bàn mở miệng hỏi.

"Không được, tôi nghĩ phải về rồi." Cảm giác say rượu bắt đầu nổi lên, hiện tại Tô Dạ thầm nghĩ chỉ muốn trở về ngủ.

"Vậy cậu đi cẩn thận a."

Thế là Tần Hạo mang Tô Dạ đi. Nhưng hắn nhưng không đem Tô Dạ về ký túc xá, mà là đưa y vào một cái ngõ nhỏ ở bên cạnh trường học.

"Đây là nơi nào, tôi muốn trở về." Tô Dạ mặc dù có chút say, nhưng không có nghĩa là say đến mức ngay cả đường trở về ký túc xá cũng không nhớ.

"Tiểu Dạ, cậu chạy cái gì, tôi sẽ dẫn cậu về. Bất quá tôi có lời muốn nói cùng cậu tại đây."

"......"

"Tôi biết chúng ta đều là đồng loại. Cậu vừa vặn là kiểu tôi thích, cho nên chúng ta ở cùng một chỗ đi. Sau này cậu cũng sẽ không cần chạy đến WC tự an ủi nữa."

Người này sao có thể nói trực tiếp như vậy được, Tô Dạ buồn bực "Chúng ta mới quen biết nhau chưa lâu, cậu nên bỏ suy nghĩ này đi."

"Cậu còn thể hiện mình trinh tiết liệt nữ làm gì? Cậu nếu thuần khiết như vậy ngày đó sẽ ở WC làm ra cái loại sự tình ấy ư?"

Nghe được đối phương vũ nhục mình, ánh mắt Tô Dạ có chút đỏ lên, muốn tránh xa hắn, lại bởi vì uống rượu mà sức lực không như lúc thường được.

"Cậu buông ra. Tôi mới không muốn cùng cậu chung một chỗ."

"Vậy làm bạn giường đi. Cậu không phải cũng thực cơ khát sao?" Tần Hạo nói xong liền đem áo Tô Dạ xé toạc, lập tức cảnh xuân lộ ra ngoài.

"Ai cơ khát! Tôi mới không cần cùng cậu như vậy!" Tô Dạ có chút tức giận, liều mạng giữ chặt  quần áo mình.

Tần Hạo cũng uống không ít rượu, thấy Tô Dạ không chịu ngoan ngoãn, cũng bực tức, một tay áp lấy y đặt ở trên tường "Cậu không cần rượu mời không uống lại thích uống rượu phạt! Tin hay không hiện tại tôi liền thượng cậu!"

"Cút!" Tô Dạ tức giận đến mặt cũng đã đỏ bừng, mình thế mà vừa nhập học đã gặp phải một tên biến thái! Ở trung học bất quá chỉ bị cưỡng hôn một lần mà thôi, nhưng chẳng lẽ lần đầu của cậu hôm nay thật sự bị mất ?

Tần Hạo cũng không để ý đến tâm trạng của Tô Dạ nữa, dù sao với khí lực này thì đêm nay y có giãy dụa thế nào cũng không thể thoát được. Thế là hắn bắt đầu kéo quần của y xuống. Tô Dạ thật sự hoảng, liều mạng giữ lấy quần mình không cho hắn kéo xuống thêm nữa "Cậu còn dám đụng đến tôi lần nữa là tôi sẽ la lên."

Tần Hạo lộ ra một nụ cười dữ tợn "Cậu cứ việc kêu thoải mái, tôi ở trong này hai năm còn không rõ nơi này hay sao? Hơn nữa nếu cậu có gọi người đến thì người khác cũng chỉ thấy bộ dạng xấu xí bị nam nhân ức hiếp của cậu mà thôi!"

"Cậu mau cút cho tôi, tôi nói tôi không thích cậu! Tôi cũng không cần làm với cậu! Mau cúttt"

"Cậu thích Lục Tử Hiên?"

Tô Dạ có chút choáng váng, sao hắn lại biết? Tần Hạo cười nói "Tôi nói chúng ta là đồng loại, cậu xem ánh mắt của cậu dành cho Lục Tử Hiên người khác còn nhìn không ra sao? Cậu đêm đó tự an ủi còn không phải tưởng tượng ra là làm cùng hắn sao? Nhưng hắn là thẳng, cậu còn không  biết điều đó? Có muốn hay không tôi giúp cậu nói cho hắn biết? Thử tưởng tượng biểu tình sau khi hắn biết..."

"Tôi thật muốn nghe điều đó từ cậu đấy." Lúc này một thanh âm đột nhiên vang lên sau lưng bọn họ.

Tô Dạ biểu cảm không thể tin được nhìn Lục Tử Hiên, hắn không phải đã trở về rồi sao...

Tần Hạo buông Tô Dạ ra, quay đầu đối diện với Lục Tử Hiên cười nói  "Uầy? Sao lại đến đây. Này, cậu biết gia khỏa này thích cậu, không thấy ghê tởm sao? Tôi cho tới bây giờ không biết cậu là đồng tính luyến ái a."

"Hắn là đệ đệ của tôi." Lục Tử Hiên mặt không chút thay đổi nói  "Nếu cậu còn không cút, ngày mai tôi lập tức nói cho cả trường biết cậu có ý đồ cưỡng gian bạn học, mà lại là nam sinh."

Tần Hạo cũng biết Lục Tử Hiên người này cũng có thế lực ở trong trường, muốn đuổi mình ra khỏi trường học quả thật không phải việc khó, nếu ba biết mình chỉ vì việc này mà bị đuổi khỏi trường học còn không đánh chết hắn đi? Thế là khinh miệt nhìn Tô Dạ đang đứng một bên, liếc mắt một cái, bỏ lại một câu "S***, thật là đệ đệ sao." Xoay người bỏ đi.

Tần Hạo vừa đi, Lục Tử Hiên sắc mặt liền thay đổi,  hắn đưa Phương Oánh về sau đó lại muốn trở lại xem, quay lại mới biết được y đã bị tên kia mang đi. Tần Hạo là người như thế nào hắn biết rất rõ, vốn hắn cũng không muốn quản, nhưng lại vừa vặn đi ngang qua nơi này nghe được động tĩnh mới lại đây xem, tưởng đâu một đôi đang tán tỉnh nhau, nhìn một hồi mới biết được nguyên lai là cưỡng gian. Đứa ngốc này thật là, không biết Tần Hạo là người như thế nào liền dám cùng hắn tiếp xúc! Nếu không phải hắn xuất hiện kịp thời hẳn đêm nay đã bị tên kia cưỡng gian!

Tô Dạ quần áo đã bị xé rách, cả người nhìn thật chật vật, lại uống rượu, đầu óc có điểm mơ hồ, nhìn thấy ca ca xuất hiện liền cảm thấy vui vẻ lại có chút bối rối, bị hắn nhìn thấy bộ dạng này không biết hắn nghĩ sao.

Lục Tử Hiên nhìn Tô Dạ có chút sợ hãi rụt rè, tuy rằng biết không phải là lỗi của hắn, nhưng ai bảo cậu ta trời sinh lại câu dẫn nam nhân như thế chứ! Làm cho suy nghĩ của hắn thật giống tên lúc nãy! Càng nghĩ lại càng tức, không có chỗ phát tiết, cũng không biết mình đang làm cái gì. Rõ ràng muốn đưa áo cho Tô Dạ khoác đỡ, thế mà lại nắm tóc cậu ta "Cậu muốn nam nhân như thế sao, thiếu chút nữa tại ngõ đã cùng tên kia làm rồi, không bằng bây giờ tôi thỏa mãn cậu!"

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro