Chương 83: Bọ ngựa bắt ve

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Chương 83: Bọ ngựa bắt ve

Trên đường lái xe về, Kiều Ỷ Hạ hồi tưởng lại những việc đã xảy ra ở nhà Phương Điềm và Chu Mộng Điệp hôm nay. Hầu như những người có liên quan đến vụ án hủy dung năm đó đều có thái độ khác thường, thậm chí bé trai chưa thành niên kia, cũng có một loại lo lắng không giải thích được, quấn quanh một tầng sương mù. Nhưng tự nhiên nhất, ngược lại là bà mẹ kế chanh chua kia. Bà ta cử chỉ, lời nói tùy tiện, ngậm mồm há mồm đều sặc mùi tiền. Bà ta càng làm người ta chán ghét, Kiều Ỷ Hạ lại càng cảm thấy bà ta chỉ là người ngoài cuộc vô tội.

Từ góc độ tâm lý mà nói, một người càng chột dạ, lại càng tỏ ra tốt đẹp để ngụy trang chính mình, làm cho mình thoạt nhìn trong sạch, không liên can, trong lúc lơ đãng xây dựng cho mình hình tượng thiện lương. Nhưng người thật sự vô tội, không cần phải cố gắng ngụy trang gì cả, họ thậm chí không biết tính cách tồi tệ của mình có gì không tốt.

Vụ án hủy dung đã xảy ra quá lâu, muốn tìm được dấu vết sợ là không dễ dàng, chỉ có thể dựa vào hai nhân vật trung tâm Chu Mộng Điệp và Phương Điềm mà tra ra xung quanh. Mặc khác, qua hệ giữa Hứa Gia Trinh và Chu Mộng Hồ, là manh mối mấu chốt đầu tiên Kiều Ỷ Hạ muốn điều tra. Nàng dám khẳng định, giữa hai người họ, tuyệt đối không phải quan hệ chị em rễ bình thường.

------------------

Sau khi đưa giáo sư Ngô về trường, Lộ Tây Trán đi Cổ Lâu mua một ít bánh ngọt. Bản thân nàng không thể ăn nhiều đồ ngọt, nhưng nghe Giang Hạ Qua nói Cổ Lâu vừa mở một tiệm bánh ngọt, đầu bếp mời từ nơi khác đến, làm bánh rất khéo lại ăn ngon, nàng muốn mua một ít cho Kiều Ỷ Hạ nếm thử.

Mới từ Cổ lâu đi ra, Lộ Tây Trán liền nhận được một cuộc điện thoại. Nàng nhíu mày, tự hồ rất bất mãn với người gọi điện.

"Không phải đã nói, đừng gọi điện thoại riêng sao?" Nàng nói giọng Anh chuẩn, mang theo chút tức giận.

"Caroline, em nghĩ chuyện này nhất định phải báo với chị trước..." Đối phương nói rất nhanh, nghe ra là đang lo lắng. "Hôm qua công ty chúng ta phát hành cổ phiếu mới, nhưng hôm nay phát hiện, trong số người mua có một vị phu nhân vun tiền như rác, người này chính là chị dâu chị, Hạ Lan Thu Bạch. Em nghĩ tới nghĩ lui, cảm thấy chuyện này không phải trùng hợp."

Lộ Tây Trán nắm điện thoại trong tay xiết chặt, đáy mắt phiếm thủy quang gợn sóng, như là hồ sâu không thấy đáy.

"Chúng ta có cần loại chị ấy ra ngoài không?"

"Không cần." Lộ Tây Trán khẳng định nói. "Để chị ấy mua đi."

Trở lại trong xe, Lộ Tây Trán ngồi trên ghế lái. Bãi đậu xem u ám tựa hồ cho nàng một không gian yên tĩnh tập trung suy nghĩ. Nàng nhẹ nhàng nhắm mắt lại, cảm thấy xung quanh khí lạnh đang tràn vào.

Năm đó ở Harvard, khoa kinh tế có một kẻ giao dịch chứng khoáng nghiệp dư vô cùng lợi hại. Hắn khác biệt những người đạt được danh hiệu trong các cuộc tuyển chọn của công ty, cũng chưa bao giờ tham gia cuộc thi chính quy nào, chỉ dùng hiểu biết nghiệp dư của mình về cổ phiếu, lại có thể lời không ít tiền hoa lợi. Hắn ta tướng mạo không xuất chúng, thành tích học tập cũng chỉ bình thường, cảm giác tồn tại rất thấp, nhưng Lộ Tây Trán nhìn thấy tiềm chất của hắn. Với hắn mà nói, nếu hắn là một con thiên lý mã, thì Lộ Tây Trán chính là Bá Nhạc của mình.

Charles gia cảnh bần hàn, có thể học Harvard hơn nữa gánh một phần học phí khổng lồ là đều nhờ vào tiền lời chơi cổ phiếu. Tuy hắn có thiên phú, nhưng không có gốc gác, cũng có đủ tiền, nên không thể phát huy toàn bộ tài năng.

Mãi đến một ngài, hắn nhận được một phong thư từ Lộ Tây Trán. Trên thực tế hai người cũng không phải bạn học cùng lớp, với danh tiếng của Lộ Tây Trán, đoán chừng toàn bộ Harvard không người nào không biết. Trong thư Lộ Tây Trán nói, nàng đồng ý bỏ vốn, hai người sẽ cùng đầu tư cổ phiếu. Hắn kích động đến nhảy cẩng lên, chuyện tốt thế này, vậy mà cũng có ngày rơi trên đầu hắn.

Bởi vì tính cách nàng lãnh ngạo, hơn nữa để tránh hiềm nghi, bình thường hai người đều dùng MSN hoặc trao đổi qua thư. Lộ Tây Trán phát hiện, Charles rất nhạy cảm với thị trường chứng khoáng, tầm nhìn xa, nhưng cũng rất ổn trọng. Thật nhiều người đầu tư cổ phiếu thất bại, không chỉ vì không nhìn rõ thời thế, mà chủ yếu còn bởi vì không nắm chắc thời cơ, biết lúc nào nên buông tay, lúc nào không nên buông.

Từ khi Lộ Tây Trán lên đại học đã không tiêu tiền trong nhà, mỗi lần Mạnh Khánh Đông đưa tiền nàng đều nhã nhặn từ chối. Tiền đầu tư của nàng chính là do Lộ Thư Dã cho. Hai anh em đều là người có lòng tự trọng, từ khi ba có vợ khác, liền sinh ra khoảng cách với hai anh em nàng, vì vậy Lộ Thư Dã vừa phải học tập, vừa phải nghĩ cách kiếm thật nhiều tiền để Lộ Tây Trán sống tốt.

Anh ấy từng nói với Lộ Tây Trán, chỉ cần có anh hai ở đây, em không cần lo lắng gì cả. Người khác có, em nhất định sẽ có, người khác không có, anh sẽ nghĩ tất cả biện pháp đem về cho em. Sở dĩ anh nàng cố gắng như vậy, chính là vì có thể đưa nàng rời khỏi ngôi nhà đau khổ kia.

Mới đầu, Charles dùng số tiền lớn này không ngừng đầu tư, chỉ qua ba tháng, 10.000USD đã tăng gấp đôi. Đây là một điềm tốt, nhưng so với số tiền cần để thành lập công ty vẫn còn xa lắm. Hai người chân chính trở mình là vào nửa năm sau, Lộ Tây Trán lớn mật đưa ra ý tưởng đầu tư ngắn hạn vào đồng dollar Canada. Lần này rất mạo hiểm, nếu thất bại bọn họ sẽ trắng tay, lúc đầu Charles rất phản đối, nhưng sau đó vẫn chọn ủng hộ nàng.

Không ngoài dự đoán của Lộ Tây Trán, bọn không chỉ bán lời, hơn nữa còn có thể trở mình. Mắt thấy từ 10.000USD bàn đầu biến thành trăm triệu USD, Charles gần như muốn chạy đến trước mặt Lộ Tây Trán ôm chặt nàng.

Sau đó Lộ Tây Trán đến Princeton học nghiên cứu sinh, hai người cũng không cần tránh hiềm nghi, có khi trực tiếp gọi điện thoại, hoặc hẹn ra ngoài thảo luận kế hoạch đầu tư. Lộ Tây Trán phát hiện, mặc dù Charles rất nhạy cảm với thị trường chứng khoáng, nhưng chưa đủ quả đoán, có lúc sẽ lo được lo mất, rõ ràng có thể thu lời thêm nữa, nhưng vì hắn sợ hãi mà rút tiền lại. Nàng nói với hắn, không cần lo lắng vấn đề tiền bạc, vốn nàng còn cố thể chi thêm, hắn chỉ cần tập trung đầu tư.

Hai năm sau, Lộ Tây Trán lấy bằng tiến sĩ, Charles tốt nghiệp Harvard. Tiền đầu tư mấy nay của hai người đã có thể mở được một công ty bất động sản loại nhỏ ở Los Angeles. Charles nghĩ sẽ đăng ký tên chủ là Lộ Tây Trán, nhưng Lộ Tây Trán cự tuyệt. Nàng sẽ là đại cổ đông, nhưng không dùng tên Lộ Tây Trán, mà là một tên nước ngoài khác thay thế, nguyên nhân trong đó Charles cũng không hỏi nhiều. Cho nên mọi người đều không biết, sau lưng ông chủ của Psyjo, còn có một người giấu mặt.

Dưới sự dẫn dắt của Charles, Psyjo phát triển phi thường tốt, quy mô càng ngày càng lớn, dần dần có danh tiếng trong thương giới, đã thành công lên sàn chứng khoáng. Năm đó lúc Lộ Tây Trán tốt nghiệp, nàng đưa ra ý tưởng thành lập chi nhánh công ty ở Trung Quốc. Charles đồng ý yêu cầu này. Nhưng lời nói tiếp theo của Lộ Tây Trán làm hắn cả kinh.

Psyjo (Sĩ Tinh) cho đến nay đều bán nhà theo cách truyền thống, nhưng Lộ Tây Trán lại đưa ra hình thức mới "Bất động sản Internet". Charles cũng từng nghe qua hình thức bán nhà mới này, nhưng hắn nhất định phải cân nhắc khả năng chấp nhận của công chúng.

"Chuyện này không phải quá mạo hiểm sao?" Charles hỏi. Tuy hắn rất cảm kích Lộ Tây Trán năm đó ra tay giúp đỡ, nhưng dù sao nàng cũng chưa từng lăn lộn trên thương trường, thậm chí mấy năm nay chỉ nghiên cứu tâm lý học. Hắn thật sự không dám tùy tiện áp dụng đề nghị của nàng.

"Người không gan dạ không làm được đại sự, Charles. Nếu em muốn từ bỏ cơ hội thăng tiến, tiếp tục cuộc sống an nhàn ở nhân gian, chị không quan tâm."

Ý tưởng của Lộ Tây Trán chính là để cho khách hàng tự thiết kế và lựa chọn trang trí nội thất trong nhà. Nàng nói, bất động sản truyền thống là kiểu phòng ở được thiết kế đại trà, kiểu dáng không thể thỏa mãn hết yêu cầu của khách hàng. Mỗi người đều có mong muốn tự tay thiết kế và trang trí ngôi nhà hoàn mỹ của mình, những công ty bất động sản truyền thống lại không thể đáp ứng nhu cầu này của họ.

Bởi vì bất động sản truyền thống không cung cấp dịch vụ thiết kế, nên đôi khi, người mua nhà không phải trăm phần trăm thỏa mãn với căn hộ của họ. Mà Lộ Tây Trán muốn đánh vào chính là dịch vụ khách hàng cao cấp, vừa có thể tự thiết kế, vừa có kiến trúc sư bên cạnh tư vấn.

Charles không phủ nhận, ý tưởng của Lộ Tây Trán rất sáng tạo, nàng đã tạo ra một giá trị độc đáo cho công ty: Giá trị thiết kế tăng cao, Diy* trên mạng, lại thêm giao dịch hoàn toàn được thực hiện qua Internet. Hoàn toàn phá vỡ bất động sản truyền thống.

(Diy là từ viết tắt của từ Do It Yourself, có thể hiểu nôm na "tự mình làm", một thuật ngữ được đưa vào sử dụng từ những năm 1950 ở rất nhiều nền văn hóa trên thế giới)

"Caroline, ý tưởng của chị quả thật rất tuyệt, nhưng em cho là loại hình thức kinh doanh này đối với chúng ta mà nói, giá thành rất cao, chỉ thích hợp cùng cho biệt thự."

Lộ Tây Trán hiểu được suy nghĩ của Charles, ý của hắn là, mỗi khách hàng đều có suy nghĩ khác nhau, làm sao có thể giúp họ mua được một căn nhà hoàn toàn theo ý muốn? Cuối cùng sẽ dẫn đến một bộ phận khách hàng rút lui, chỉ có thể bỏ mặc.

"Charles, sản phẩm của chúng ta là nhằm vào phân khúc thị trường trung và cao, như em nói, biệt thự cũng sẽ được xem xét đưa vào. Mặc dù những căn nhà bình thường, chúng ta không thể cam đoan trăm phần trăm làm hài lòng tất cả các khách hàng, nhưng kiến trúc sư sẽ dựa vào kho dữ liệu (data-out) giải quyết. Khách hàng có thể nói với chúng ta phong cách mà họ yêu thích, chúng ta sẽ tiến hành thu thập dữ liệu, khi thu thập được một số lượng nhất định, chúng ta sẽ xây dựng kho dữ liệu. Như vậy, tuy mỗi người đều có phong cách kiểu kiến trúc khác nhau, nhưng trong một ngàn người, nhất định sẽ có những ý kiến tương tự. Kho dữ liệu của chúng ta chính là phân tích sở thích giống nhau của khách hàng."

Tuy rằng Charles do dự, nhưng trải qua vài năm rèn luyện, hắn cũng ngày càng có đảm lược (lòng can đảm và sự hiểu biết). Nếu Lộ Tây Trán đã tự tin như thế, hắn sẽ nghe nàng, được ăn cả ngã về không đi!

Nhiều khi Charles nhớ lại, năm đó mình cùng Lộ Tây Trán tranh chấp, may mắn là mình thỏa hiệp mới có thể tạo ra Sĩ Tinh như ngày hôm nay, công ty bất động sản Internet lớn nhất Trung Quốc. Tuy sau này cũng có mấy công ty bắt chước làm theo, nhưng Sĩ Tinh từ lâu đã chiếm hết thị trường.

Charles từng hỏi Lộ Tây Trán, nàng làm những thứ này rốt cuộc là để làm gì? Với tài năng của nàng, dù là một mình gây dựng sư nghiệp cũng nhất định có thể như cá gặp nước trên thương trường. Sau đó lần đầu tiên Lộ Tây Trán nói rõ tiếng lòng của mình, mà hắn cũng hiểu rõ chấp niệm của nàng với Lộ thị. Nếu không có cánh chim đủ cứng cáp, nàng ngay cả cơ hội cạnh tranh công bằng với ba mình cũng không có.

"Chị không sợ, Psyjo lớn mạnh, em sẽ trở mặt sao?" Charles đùa giỡn nói.

Hắn nghĩ, hắn cả đời cũng không quên ánh mắt Lộ Tây Trán khi đó. Như là hầm băng ngàn năm, bên trong phun trào khói độc, làm hắnphải thu lại nụ cười, sau lưng phát lạnh.

"Charles, chị có thể nâng em lên Thiên đường thế nào, thì cũng có thể dùng cách thức tương tự, đẹp em xuống Địa ngục."

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro