phần 5

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng


Yoon biến mất nhanh chóng . Yong gọi Seo khi Seo đang tần ngần trong quán. Yong nói tối sẽ qua đón Seo đi ăn, vì đã hơn tuần nay 2 đứa không gặp nhau. Yong đón Seo như thường lệ và cả hai tới một nhà hàng nhật quen thuộc trên phố Soshi . Thấy Seo có vẻ trầm ngâm,, Yong khẽ lay nhẹ:

- Seo , em sao thế, thấy không khỏe ở đâu à?

- Dạ không, chỉ là...

Seo kể Yong nghe mọi chuyện, Yong cười nhẹ, và nói Seo cứ yên tâm, cần cho Yoon thời gian. Yong nói khi nào đó, Yong muốn mời Yoon đi ăn tối. Seo gật đầu. Tối hôm đó, nằm bên Yong, Seo thao thức không ngủ được. Sáng hôm sau, Yoon nhắn tin rất sớm, rủ Seo đi ăn sáng. Yoon vẫn nhí nhảnh, như không có chuyện gì.

Seo nói : “ Yoon này, anh Yong muốn mời chị đi ăn tối?

- Ok thôi, chị cũng muốn diện kiến dung nhan anh chàng đã kiến em tui hết tính sợ con trai.

Yoon nháy mắt cười tinh nghịch. Seo thấy yên tâm hơn. Tối đó Seo và Yong chạy xe qua đón Yoon. Yoon ăn mặc giản dị, áo thun ngắn và quần jean- vẫn phong cách thường ngày của Yoon. Yong bước xuống xe và mở cửa cho Yoon theo đúng phép lịch sự, Yoon cười thật tươi chào Yong trong khi Seo lòng dạ như lửa đốt. Địa điểm dừng chân của 3 người là khách sạn Melia nằm trên đường Soshi. Bước xuống xe, Yoon mở tròn mắt ngạc nhiên. Seo biết, đây là lần đầu tiên Yoon đến một nơi sang trọng như thế. Khoác tay Yoon, Seo nháy mắt:

- Vào thôi.

Yong đã đặt bàn trước, đến chỗ ngồi, Yong nói:

- Tối nay rất hân hạnh được biết Yoon, mong em hãy thực sự thoải mái. Nếu không phiền, anh sẽ chọn món giùm Yoon nhé.

- Vâng, cám ơn anh - Yoon cười tươi.
Yong ra hiệu gọi phục vụ bàn:

- Cho chúng tôi một tôm Tempura theo kiểu nhật và hai suất bít tết làm kỹ một chút. Đồ uống chúng tôi sẽ dùng vang đỏ, cám ơn.

Yong quay sang khẽ cười với Yoon:

- Khách sạn này nổi tiếng với món tôm Tempura, nhưng chỉ dám gọi cho Yoon vì Seo không ăn được tôm, nên anh cũng phải chịu chung số phận là không được ăn.

Yong lại thế, vẫn kiểu nói trẻ con không chịu được, tự nhiên Seo đỏ hết mặt.

- Anh cứ kệ nó, thân ai người ấy lo.

Câu nói của Yoon làm cả ba cười ồ lên. Bữa tối diễn ra thật vui vẻ, mặc nhiên không ai nhắc đến chuyện của Seo và Yong . Yong tiếp chuyện Yoon chu đáo nhưng vẫn không quên quan tâm Seo, nào là lấy khăn ăn, nào là dùng dao cắt thịt bò, và Seo biết tất cả những hành động ấy không qua được mắt Yoon . Sự chững chạc và lịch lãm của Yong khiến Seo thật tự hào . Ăn xong 3 đứa ra về . Cả 3 chào nhau ra về. Xe đi khỏi được một đoạn, Seo có tin nhắn, là Yoon.

- Seo, chị không biết nói gì, chỉ thấy vui khi Seo thật sự hạnh phúc. Con người ai cũng thế, cũng cần có một trái tim . Anh Yong là một người tuyệt vời, đừng để mất anh ấy.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro

#faceboock