Từ khi yêu anh, nước mắt em đã rơi rất nhiều

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Từ khi yêu anh, nước mắt em đã rơi rất nhiều

Ngày xưa, chẳng bao giờ em khóc trước mặt người khác, em chẳng bao giờ cho người khác biết mình yếu đuối hay khóc, em cố kìm nén tất cố để cho nước mắt không rơi trước mặt mọi người. Nhưng giờ đây, em không thể làm được như thế nữa.

Đêm nay trời lạnh lắm anh à, lại có mưa nữa, thật là ghét mưa, mưa làm cho em thấy lòng mình thật là trống trải, thật là cô đơn và lạnh lẽo. Một mình em ngồi đây, buồn và nhớ anh vô cùng, nhớ lắm. Không biết ở nơi xa đó anh có đang nghĩ đến em không? Mỗi buổi tối đi ngủ em đã không còn nhận được tin nhắn chúc em ngủ ngon của anh nữa, mỗi buổi sáng thức dậy cũng không còn người nhắn tin cho em chào ngày mới vui vẻ nữa? Hình như những điều này đã là quá khứ cả rồi.

Anh ơi, em nhớ những tin nhắn thân thương đó, nhớ lắm. Nhớ sự quan tâm đó. Nhưng tất cả chỉ còn lại trong ký ức của em thôi. Anh nói rằng anh rất yêu em, và em đã tin điều đó, nhưng có đúng thế không anh, hay anh chỉ cảm thấy em đáng thương hại không? Em không biết có phải em đang mơ mộng lung tung nữa không, có phải em đang mơ tưởng những cái em đã ngộ nhận không đó?

Nếu mơ mộng mà mang lại cho em niềm vui, niềm hạnh phúc thì em chẳng muốn tỉnh nữa đâu, em sẽ ở mãi trong cái hạnh phúc ảo do em tạo ra này. Nhưng sự thật không phải thế, càng mơ mộng em càng thấy mình thật đau khổ, em cảm nhận được ở anh một sự lạnh nhạt, sự vô tâm. Và điều đó làm tim em đau lắm anh biết không? Tim em thật sự là rất đau.

Ngày xưa, chẳng bao giờ em khóc trước mặt người khác, em chẳng bao giờ cho người khác biết mình yếu đuối hay khóc, em cố kìm nén tất cố để cho nước mắt không rơi trước mặt mọi người. Những lúc em khóc, chỉ mình em biết thôi. Nhưng giờ đây, em không thể làm được như thế nữa. Từ khi em yêu anh, nước mắt em đã rơi nhiều lắm anh à. Em không thể nào kìm nén cảm xúc của em trước mặt người khác được.

Anh ơi! Em phải làm sao đây? Em không còn đủ tự tin, đủ niềm hy vọng và đủ sức mạnh để hy vọng về một tương lai ở bên anh nữa. Đôi mắt của em đã buồn bây giờ lại thẳm thẳm buồn thêm nữa. Giá mà anh tiếp cho em một chút hy vọng, một chút niềm tin và một chút sức mạnh để em có thể vững vàng hy vọng về một tương lai thật hạnh phúc. Hình như tất cả chỉ là những hy vọng mong manh.

nguon : Phạm Thị Hà

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro