Chap 2

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Những khi đi học trễ , Thành thường hỏi nó muốn ăn gì rồi xuống căng tin lấy ,  biết nó thích uống nước ngọt nên lúc nào cũng mua kèm . Nhưng mỗi lần ngồi nhìn Thành và con bé bàn đầu ném thư qua lại thì nó lại chạnh lòng , đôi khi còn bỏ vào nhà vệ sinh ngồi một mình. Dạo này , trời nóng hai đứa lại rủ nhau ra quán cà phê làm bài tập . Cái nắng chói chang rọi vào cửa kính , tỏa vào người Huyền Anh , trông nó như một thiên thần tự nhiên thuần khiết . Đôi lúc cơn gió thoảng qua làm tóc nó tung xõa vào mặt , phất phơ che trên trang giấy , khiến việc viết bài của nó trở nên khó khăn . Thấy vậy , Thành chợt nhẹ nhàng đưa tay lên vén tóc nó ở phía sau , nắm chặt không để sợi nào bay lung tung là vướng vào mặt nó . Khang khẽ nói :

- Cậu cứ việc làm bài còn mọi thứ cứ để tớ lo !

Nó đỏ mặt , ngượng ngùng chỉ biết cắm cúi ngồi viết và cảnh tượng hết sức dễ thương đã diễn ra , một đứa con trai ngồi giữ tóc cho người con gái của mình học bài .  Mỗi lần được Thành quan tâm chăm sóc như vậy trong lòng nó hạnh phúc biết nhường nào . Cũng chính vì điều đó đã làm nó thích một đứa bạn thân tri kỉ . Bao nhiêu muộn phiền tan biến . Nó không cần biết Thành đã thích những ai , hay nói lời đường mật với những đứa con gái khác , chỉ cần biết nó đã thích Thành , thích từ lâu rồi . Nhưng làm sao nó có thể thổ lộ được , xung quanh Thành có biết bao nhiêu người , hết lần này đến lần khác nó vẫn chưa phải đứa mà Thành chọn . Nó có gì xấu đâu chứ ! Nhưng mà Thành chẳng một lần để mắt tới , khiến nó bi quan và nghĩ Thành không thích mình , vì vậy nó nào có can đảm để nói ra  hết . Nó sợ Thành biết rồi thì cái tình bạn tri kỉ cũng không còn , nên suốt ba năm nó đành im lặng mà chôn giấu .


  

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro