Chap 11: bên nhau

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Cô tiếp tục nói
- thôi, đã gần sáng rồi, dù mai là chủ nhật thì cũng không nên thức khuya đến như vầy đâu. Em mau mặt áo vào đi
- nhưng....
- không nhưng nhị gì hết, cô sẽ không làm gì em trước đêm tân hôn đâu mà lo

Cô giúp nó mặt áo, tay nó còn rất đau mà vẫn cố dùng một tay mà che đi hai " quả đồi"
- thiệt là khổ em hết sức. Lạnh lùng vậy mà cũng biết ngại. Em cứ thế làm sao cô bỏ được ( cô cười cười trêu ghẹo nó)
- em sẽ nắm chặt tay cô,,, cô không thoát khỏi em đâu. Có đi tận chân trời em cũng sẽ duổi theo cô. Cô sẽ là của em. Em sẽ không cho cô rời xa em đâu ( nó một mực nói ra, khẳng định chủ quyền)

- ừ, cô cũng không muốn rời xa em đâu. Vậy hãy hứa với cô sẽ ở bên cô có được không, (cô chìa ngón tay út ra )
Nó móc ngéo với cô.
- ngoan đó. Giờ thì ngủ đi. Mai còn có sức đi chơi
- ừ
- phải dạ chớ
- mắc gì?( nó lại lưu manh với cô)
- vì là cô của em
- cô là người yêu em mà , phải gọi bằng chuỵ mới đúng chớ.
- nhóc này, lưu manh lắm đấy ( cô đưa tay đẩy đầu yêu thương nó)
Nó cừoi rồi ôm cô vào lòng ngủ một giấc tới 9h sáng.

Sáng sớm
Nó là người thức dậy trước, chưa vội ra đi làm vscn, nó chóng tay lên đầu mắt thì nhìn chằm chằm vào khuôn mặt xinh đẹp của người bên cạnh, cười mỉm. Ánh nắng buôi trưa cũng đã len lõi qua tấm màng mỏng kia chiếu thẳng vào mắt, làm người kia thức giấc. Cô chầm chậm mở mắt ra, lấy tay dụi mắt, uốn éo một cái . Cái cảnh này làm cho con ngừoi lạnh lùng kia bị lấy đi nhịp thở, vì cô quá đáng yêu. Không kiềm được caem xúc nó chòm tới hôn vào má cô rồi nói

- cô cướp mất tim em rồi ( nó trao ánh nhìn triều mến )
- dẻo miệng quá , thấy ghê. Đi đánh răng thôi, còn kiếm đồ ăn sáng nữa, mà giờ này chắc ăn trưa chứ sáng gì nữa 9h mấy rồi.
-ừ, đi thôi nào

Nó đang hiên ngang tiếng về phía phòng tắm để vscn thì đứng khựng lại vì hai " quả đồi " kia của nó tự nhiên nhú cái "kia kia" lên , nó ngạc nhiên lấy hai tay che ngực rồi lấy kéo cổ áo ra nhìn xuống thì quả nhiên hai thứ kia đang dựng lên. Cô thấy nó vậy nên lên tiếng
- em đang làm gì vậy? Nhanh đánh răng còn đi ăn nữa
- cô đánh răng trước rồi tới em ( nó quay trở lại giường rồi lấy mềm che lại)

Cô biết nó ngại mà vẫn cố tình tiến lại kéo chiếc mềnh kia ra, lôi nó vài phòng tắm
- có ai làm gì đâu mà em sợ. Nít noi mà bày đặt mắc cở, thiệt.... Mệt
- em đã lớn rồi. Nít gì chứ
- ừ, không phải con nít được chưa.

Đánh răng xong cô ra thay đồ trước, tới phiên nó thay đồ thì lại ngập ngừng
- ra đây cô thay đồ cho.
- không... Không cần đâu. Em tự thay được rồi,
- ngại gì chứ. Cô sẽ không nhìn gì . Nè quay ra sau lưng đi. Vậy là em an tâm chứ gì

Nó cũng ngoan ngoãn nghe lời, mặc cho cô muốn làm gì thì làm. Mặc đồ xong thì cả hai dắt xe ra khỏi nhà, cô chở nó qua nhà Di chơi rồi ăn ké luôn. Tới nhà chị Di, nó đập cửa rầm rầm như cháy nhà, làm Tuệ Di lật đật chạy ra

-Ai vậy?
- là em này ( nó mỉm cười tươi như hoa cứ như rằng nó vô tội)
- nhấn chuông không được sao, ở đó mà đập ở, đạp em bây giờ. Ua,có cô nữa à? Em chào cô. Mời cô vào nhà
- em qua đay có chi không?
- em qua thăm chị chớ chi
- em tốt vậy à?
-mà em với cô sao rồi? Chị thấy hai người không bình thường nha
- em với cô ấy chính thức là người yêu của nhau rồi.
- ừ. Chị đã sớm biết rồi
- sao chị biết?
- thì cái lần đầu tiên em gặp cô ấy, chị thấy em lạ lắm, luôn chú ý cô nhưng lại lạnh lùng. Chị cũng không ngờ được lạnh lùng như em cũng bị chinh phục, tưởng cả đời này em không có cảm xúc với ai chứ, mà cô này Tâm có hay ăn hiếp cô không
- không có đâu, em đừng lo, nhóc này mà ăn hiếp cô thì cô cho ra sô pha ngủ ấy
- hihi. Mà vai em bị sao vậy?
- à, chỉ là ...bất cẩn nên vấp ngã thôi. Chị đừng lo ( cô quay qua nhìn nó tỏ " sao em lại nói xạo hả" nó biết ý cô nên mỉm cười với cô)
- có sao không? Em có đến bác sĩ chưa?
- không sao mà, em ở nhà được rồi. Mà chị ơi! Em đói quá, có gì ăn không?
-biết ngay mà, em đâu tốt gì đến thăm chị, chị nấu rồi, mời cô dùng cơm luôn ạ
Cả ba vừa ăn vừa tám chuyện, rồi mở tivi lên xem bàn tán tin thời sự, mãi đến 4h giờ chiều nó với cô mứoi chịu về nhà
-
-

-

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro