Chap 46

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

- Thuỳ Trang a !  ( nó ôm ngang hông ngừoi đang ngồi trên giường cúi mặt nghĩ ngợi gì đó xa xăm )
- sao không ăn cơm đi chạy vào đây làm gì ? ( cô quay sang đối diện với nó )
- chị cũng chưa ăn, có phải hay không là đang ngại ngùng ? ( nó cười tỏ ý trêu ngẹo )
- ...... ( đã nói trúng tim đen , cô đành câm nín cúi mặt xuống , 2 ngón tay nhịp nhịp vào nhau )

- cơ mà....chị có đồng ý gả cho em không ?

Ây u ! Câu hỏi này này thật khó trả lời a, nếu nói là có thì ....thật là ngượng, còn nếu nói là không thì sau này biết gả cho ai đây ? Suy nghĩ hồi lâu cô vẫn không biết nên đáp như thế nào

- sao thế.... ( nó cúi ngừoi xuống nhìn biểu cảm khuôn mặt của cô ) là không chịu gả cho em ???

Đã biết câu trả lời của ngừoi ta rồi còn giả vờ hỏi, bây giờ còn làm bộ buồn bã , hờn dỗi, đúng là đồ hâm mà !

- không có, ý chị không phải vậy ( cô lập tức bác bỏ ý kiến của nó )

- không phải như thế thì còn là gì ?
- thì là....

Vẫn là khuôn mặt đỏ bừng vì ngại ngùng, cô nép vào lòng nó, rồi nói nhỏ " ...đồng ....ý "

Vờ như không nghe thấy, nó hỏi lại lần nữa :
- nhỏ quá, không nghe thấy, chị có đồng ý làm vợ em không nào ?

Nghe thấy câu hỏi cô càng nép sâu vào lòng nó hơn, gật gật vài cái. Mặc dù nhìn thấy khuôn mặt kia nhưng nhìn thấy vành tai đã sớm đỏ rực biết ngay là cô đang mắc cở đến nỗi nói không nên lời, không nở trêu ghẹo nữa.

Cái nhìn của nó bỗng trở nên xa xăm , môi cũng cong lên tạo thành hình cánh cung . Nó đang tưởng tượng đến 1 không gian vô cùng lãng mạng, đó là 1 buổi tiệc cưới thật hoành tráng, có hoa, có thảm đỏ còn có những ngừoi thân , bạn bè góp vui trong  ngày cưới. tiếng nhạc vang lên ,cũng là lúc nó và cô cùng bước lên sân khấu dứoi cái nhìn rực rỡ của mọi người, có chiếc bánh kem thật to, có chiếc đèn laf mờ ảo tạo nên 1 khung cảnh tuyệt vời .Buổi tiệc này nhất định sẽ để lại thật nhiều kỉ niệm và sẽ là kỉ niệm đẹp nhất trong cuộc đời cả 2... Sau đó sẽ là 1 ngôi nhà tràn ngập tiếng nói cừoi trẻ con, nó và cô sẽ cùng nhau dạy dỗ cho chúng nên người rồi chung sống với nhau đến đầu bạc răng lông. Như vậy thì thật là 1 cuộc đời có ý nghĩa .

- Nè, em nghĩ gì mà đơ ngừoi ra vậy, còn cừoi hí hửng nữa. Ở ngoài đó có gì sao ?

Cảm thấy có chút khó thở cô ngóc đầu lên lấy chút không khí nhưng lại thấy tên ngốc này đang bất động, thừ ngừoi ra nhìn ngoài cửa sổ, nhưng mà nhìn mãi cũng không có gì a.

- không có, ngoài đó không có gì cả . Chỉ là em đang nghĩ đến 1 chuyện.( nó vẫn còn chưa chịu cắt đứt dòng suy nghĩ, cứ thừ ngừoi ra đó )

Cảm thấy có chút bực bội, ngừoi ta đã hỏi đến như vậy vẫn còn không chịu để ý, lo suy nghĩ chuyện trên trời dưới đất, thật là tức chết mà. Cô đưa tay nhéo hông nó 1 cái, phải dùng đến biện pháp mạnh như vậy nó mới trở về trái đất.

- A.... Đau....
- em đang khi dễ chị đó hả ?
- không có, không có, ui da, đau quá....
- cho chừa, bỏ cái tật mê gái.

Câu nói này thật là chấn động, dây thần kinh của nó lập tức có phản xạ. Sao lại du khống như vậy chứ ? Ngừoi ta là 1 " người chồng " chung thuỷ biết thương yêu " vợ con "mà.
- làm gì có đâu, làm gì mê gái nào đâu chứ ?
- còn không phải sao em thừ ngừoi ra đó là nghĩ đến em nào xinh đẹp có phải hay không ?
- em chỉ là đang nghĩ đến sẽ cùng chị kết hôn, rồi sinh thật nhiều đứa con. Mỗi ngày ta cùng nhau đưa chúng đến trường, dạy dỗ cho chúng nên người, còn 2 chúng ta sẽ cùng nhau sống đến già cuộc sống thật bình dị nhưng lại rất ý nghĩa

Nói đến đây thì nó tự nhiên lại nở ra 1 nụ cười khả ái, nếu như thật sự có cuộc sống đẹp như vậy thì giảm thọ xuống 2,3 năm cũng chấp nhận.
Nghe những lời đó, lòng cô cũng cõ 1 trận vui mừng không kém, hình ảnh hạnh phúc đó nó dần hiện hữu lên trong đầu cô , 1 cuộc đời thật đẹp ! Cô còn tưởng tượng đến 1 buổi khi mở mắt ra người nằm trong lòng mình sẽ là ngừoi mình yêu thương còn có đám trẻ con vây quanh giường, gọi 1 tiếng mẹ. Thuỳ Trang thật sự rất thích trẻ con, nếu có thể sinh con cô ấy có thể sẽ sinh cả 1 đội bóng đá cũng không cảm thấy mệt.

-----------
Tuổi cũng không còn nhỏ, công việc nếu không nói là tốt đẹp thì cũng đi vào nề nếp, công ty cũng đã bắt tay vào hoạt động được hơn 1 năm. Mỗi ngày Trà Tâm đều làm việc rất chăm chỉ không những vậy mà mỗi sáng còn dậy sớm làm bữa sáng cho cô, buổi tối còn nép vào lòng nhau mà ngủ. Mỗi ngày cứ như thế trôi qua thật sự là rất hạnh phúc.

Cho đến 1 ngày chiếc nhẫn được nó cho rơi tự do vào lu rượu định mệnh kia. Cầm lấy ly rượu 1 hơi đưa lên miệng uống sạch , cảm nhận được có vật gì đó kì lạ đang bám trên lữoi, dùng răng cắn nhẹ , nó thật cứng ! Đưa tay lên kiểm soát, đó là chiếc nhẫn có đính kim cương nhẵn bóng, sáng lấp lánh. 1 giọng nói từ phía sau truyền đến " đồng ý làm vợ em nhé ! " . Không sai đó không ai khác chính là nó -Đinh Trà Tâm, bước lại gần bên cô, nó lại nói tiếp " từ lúc yêu em, có lẽ chị đã nhận rất nhiều thiệt thòi, em chưa bao giờ biết nói những lời ngọt ngào, cũng chưa bao giờ dành tặng cho chị những đoá hoa hồng như những đôi tình nhân yêu nhau họ thường dành cho nhau, ngay cả 1 nụ hôn lãng mạng cũng chưa thể đáp ứng chị, luôn làm cho chị cảm thấy lo lắng , mệt mỏi . Tất cả những gì đôi tình nhân yêu nhau họ vẫn thường làm cơ bản em đều không thể đáp ứng nhưng hôm nay chỉ cần chị gật đầu đồng ý em nguyện đem cả linh hồn lẫn thể xác mang đến cho chị cuộc sống hạnh phúc nhất , là ngừoi hạnh phúc nhất trên thế gian này. Vậy.... Chị có bằng lòng trao thân gửi phận cho em không ? "

Đúng vậy đó chính là lời tỏ tình, 1 lời tỏ tình dù không ngọt ngào nhưng đã nói lên hết tâm tư lòng nó. Cũng chính nhờ ly rượu định mệnh đó, nhờ vào những lời đường mật đó thì cuối cùng nó cũng đã mãn nguyện, cô đã chấp nhận làm " vợ " nó rồi. Bây giờ ngồi nghĩ lại cảm thấy ngày đó mình thật ngốc sao lại đồng ý làm " vợ " tên đáng ghét đó chứ. Bất đắc dĩ môi cô lại cong lên nở lên nụ hoàn hảo.

Bất ngờ có tiếng nói to từ bên ngoài làm cô cắt đứt dòng suy nghĩ.
- Thuỳ Trang a ! Đã sắp tới giờ rồi chị đã chuẩn xong chưa ? ( đó chính là nó, nó đang sốt sắn chờ đợi )

- xong rồi a , chị lập tức sẽ ra liền.

Rời khỏi phòng hoá trang, cô khoác trên ngừoi 1 bộ váy màu trắng, vâng đó chính là váy cứoi, 1 chiếc váy thật lộng lẫy và xinh đẹp , nó làm tôn lên vóc người hoàn hảo của cô. Khuôn mặt có kẻ vài đường bút, có đánh vài lớp phấn hồng, có tô 1 ít son, trang điểm nhẹ nhàng làm tôn lên khuôn mặt khả ái nhưng không kém phần quyến rũ . Vừa mới nhìn thấy bộ dạng này đã khiến nó hồn siêu phách tán.

- sao vậy ? Nhìn chị lạ lắm sao ? ( cảm thấy có chút khóc hiểu trước bất động của của nó, cô hỏi )

- không có....chị thật sự rất đẹp, đẹp hơn cả thiên thần . ( lấy lại hồn phách nó trực tiếp đáp trả )

Không nên kéo dài thêm , còn vài phút nữa là đến giờ cử hành hôn lễ rồi nếu đến trễ sẽ không tốt, còn khiếm cho mọi ngừoi chờ lâu.

Tiếng nhạc vang lên cũng là lúc 2 nhân vật chính của buổi tiệc xuất hiện. Họ khoác tay nhau cùng tiến vào nhà thờ, họ đi trên 1 chiếc thảm đỏ 2 bên là 2 dãy ngừoi vô cùng đông đúc, có dòng họ 2 bên gia đình Đinh gia và Lâm gia , có cả bạn bè, đối tác làm ăn. Họ bước đi với cả trăm ánh mắt đang chiếu sáng ngước nhìn, bước đến trên sân khấu, đứng trước mặt cha xứ, học vẫn nắm chặt tay nhau đinh ninh trả lời trước câu hỏi cha xứ đưa ra.

- con có đồng ý lấy Đinh Trà Tâm làm chồng không ?
- con đồng ý.
- con có đồng ý lấy Lâm Thuỳ Trang làm vợ không ?
- con đồng ý.

Rất nhanh họ không do dự mà thẳng thừng trả lời câu hỏi 1 cách tự do không hề do dự, hay có bất kì ràng buộc gì.

- vậy ta tuyên quyết từ nay 2 con chính thức là vợ chồng.

------------
Còn 2 tuần nữa là mình phải thi vào đại học, nên mình cũng không thể hứa trước với các bạn sẽ ra mấy chap 1 tuần , khi nào cảm thấy ổn định, có chút thời gian rãnh sẽ ra chap mới. Mong các bạn đừng giận mình !!!!!!😅😅😅

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro