Chap 52 : ( HOÀN )

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Cuộc sống cả 2 đi vào ổn định, lại còn rất vui vẻ, sự nghiệp tình yêu đều suông sẻ. Nên 2 người quyết định đẻ vài đứa con cho gia đình thêm ấm cúng, Tâm nhà ta háo ăn háo uống ban đầu còn đòi đẻ ra cả đội bóng đá , thử nghĩ mà coi sức người có hạn đẻ 11 đứa có phải là tự đào mộ chôn vợ không chứ. Ba năm sau, mỗi năm 1 đứa, quyết định chỉ dừng lại ở ba đứa, 2 trai 1 gái. Chỉ nuôi có 3 đứa thôi đã trông nôm không xuể rồi, thật không dám tưởng tượng có 11 đứa sẽ loạn như thế nào ???

6 năm sau
- cốc cốc cốc
- mời vào.
Nghe tiếng gõ cửa Thuỳ Trang mặt vẫn 1 biểu cảm , cắm cúi đọc văn bản trên bàn cho tới khi người ngoài cửa bước vào mới dời đi ánh mắt.
- Thuỳ Trang a !
- em qua đây có chuyện gì sao?
- không lẽ có chuyện mới qua được hay sao ?

Nghe Thuỳ Trang nói vậy, mặt vờ xụ xuống như em bé không được cho kẹo, đã lớn như vậy rồi còn làm ra bộ mặt nhõng nhẽo, thật là hết chỗ nói...
- tất nhiên rồi, bây giờ đang là giờ làm việc.
- em qua đây chỉ muốn đưa chị chìa khoá, hôm nay công việc không nhiều nên về sớm 1 chút đi rước 3 đứa nhỏ.
- ừ. Nhưng em lái xe về đi, còn phải đi rước con mà, chị bắt xe về cũng được.
- ừ, vậy em đi trước, chị bắt xe về cẩn thận, tạm biệt.

Bước ra khỏi phòng, Trà Tâm lập tức chạy như bay xuống gara xe, nhất định phải nhanh lên nếu không sẽ không kịp a . Hôm qua 3 " cha con " đã cùng nhau bàn luận gì đó, lén lén lút lút không cho mẹ nghe thấy , thật đúng là quá đáng có con rồi lại bỏ lơ người già mà. Đáng ghét !

Cái gì cần chuẩn bị cũng đã nghi nhớ hết rồi, giờ chỉ việc đi đón ba đứa trẻ nữa là có thể bắt tay vào việc, chắc chúng đang rất nôn nóng a , hôm qua còn bàn tán quá sôi nổi hơn cả daddy , chắc chắc là rất mong chờ đến ngày hôm nay. Nhất định phải nhanh lên, Thuỳ Trang trở về sẽ lỡ việc mất .

Chiếc xe cuối cùng cũng dừng bánh ở trước cổng trường to lớn, chủ nhân của chiếc xe sang trọng này khí phách ngời ngời bước xuống, đi thẳng vào trong lớp học đón các con của mình về, việc đầu tiên là đi đón 2 đứa nhỏ nhất, một đứa mới lên 3 đứa còn lại lên 4 . Vừa nhìn thấy daddy 2 đứa nhỏ mắt sớm rỡ , nhào vào lòng daddy của nó.
- daddy a !
Tâm ôm đứa nhỏ nhất nhấc lên, đứa còn lại thì nắm tay dắt ra ngoài xe, tiếp tục đi đón chị cả ở trường tiểu học bên cạnh.

- sao nào ? Hôm nay 2 đứa đi học có vui không ?
- dạ có. ( 2 đứa nhỏ ngồi trên 2 đồng thanh trả lời )
- vậy có nhớ hôm nay là ngày gì không ?
- dạ nhớ. ( 2 đứa cùng nhau đồng thanh )
- là ngày gì nào ?
- là sinh nhật của mommy. ( mắt 2 đứa trẻ sớm rỡ , có vẻ như đang rất háo hứng )
Mắt vẫn tập trung lái xe nhưng miệng lại cười , nhớ lại không khí vui vẻ bàn tán ngày hôm qua cùng 3 đứa nhỏ, thật là rất đáng yêu, không biết lát nữa khi Thuỳ Trang trở về sẽ như thế nào ? Nhất định là rất vui !

Trường học của Thuỳ Linh - chị cả , cách đó không xa, phút chốc đã đi đến.
- daddy tới rồi.
- con chờ có lâu không ? ( Tâm ôm đứa con gái lớn vào lòng hôn lên đỉnh đầu 1 cái rồi dắt đi lên xe )
- không ạ, con vừa mới ra.
- ừ, chúng ta cùng nhau đi mua bánh kem cho mommy có được không ?
- dạ được.

Chiếc xe lăng bánh nhanh hơn sợ rằng sẽ trễ giờ mất , trang trí nhà cửa tính sơ qua cũng mất hết 30 phút - đó là chưa tính mấy đứa nhỏ có chịu phụ giúp , nghe lời hay là phá cho banh chành, còn phải nấu vài món chị ấy thích ăn nữa cũng mất hơn nửa tiếng, cuối cùng là tấm rửa thay đồ cho 3 đứa con . Như vậy , mất ít nhất cũng phải hết 1 tiếng mấy đồng hồ, bình thường khi tan ca tính luôn thời gian về đến nhà là 6h00 , bây giờ là 4h15 , phải nhanh lên mới được.
- tới nhà rồi, mấy đứa phải phụ daddy trang tró nhà cửa đó, nhất định không được phá, nếu không daddy sẽ đánh đòn.
- dạ. ( 3 đứa cùng nhau đồng thanh )
- được rồi.

Dắt 3 đứa nhỏ vào nhà, giúp chúng tháo giày để lên kệ rồi 4 người cùng nhau đi vào phòng khách không quên xách theo túi đồ nặng trĩu vừa mới được mua.

Lấy ra cả bịch bong bóng, lớn có nhỏ có nhưng quên mất là phải mua đồ bơm, xem ra lần này lại vất vả rồi, thổi hết đống này chắc cũng phù mang , haiz....hết cách bây giờ chạy đi mua cũng mất 15 phút. Thời gian là vàng là bạc , đành phải tự thân vận động vậy .
- phù...phù... ( cái thứ nhất )
- phù...phù....( cái thứ 2)

Mấy đứa nhỏ thấy daddy cực khổ thổi từng một , liền nhào vô phụ giúp nhưng đều bị từ chối.
- không được, mấy đứa thổi sẽ phù mang, xưng miệng tới lúc đó mommy của mấy đứa sẽ hỏi tội daddy đáng thương này. Muốn giúp daddy thì treo mấy cái dây xanh đỏ tím vàng gì đó lên tường đi.

- dạ...
3 đứa nhỏ đồng thanh háo hức chạy đi kiếm ghế rồi dán lên tường, chúng thật là có mắt thẩm mỹ nha, không chỉ bảo cũng có thể làm nên 1 không gian đẹp mắt, lại còn rất thông minh, đứa này đỡ lấy ghế, đứa còn lại truyền dây cho chị cả.
- nè, coi chừng té đó .

Nói gì thì nói, 2 cái má của Tâm bây giờ đang đau ê ẩm, thổi muốn đứt hơi mà chỉ mới hơn phân nữa, không biết khi thổi xong bộ dạng sẽ thành ra như thế nào ? Nhưng cũng phải cố gắng mới được, ngừoi ta là mang nặng đẻ đau sinh cho mình 3 đứa con tròn trĩnh bây giờ chỉ thổi có mấy cái đã than thở, như vậy thật đáng trách.

- phù....phù...
Vẫn tiếp tục thôi, cả 4 cha con đều làm việc rất chăm chỉ . Đám trẻ này cũng thật là biết chọn thời điểm, ngày thường quậy phá như vậy, hôm nay lại ngoan ngoãn nghe lời , kêu gì liền làm đấy, chỉ đáng giận là ngày thường mấy mẹ con cấu kết với nhau hãm hại người " bố " đáng thương này.

Cái bong bóng cuối cùng cũng được làm được thổi xong, 2 cái má xưng phồng lên , cổ họng cũng rát rát. Nhanh chóng đem treo mấy cái bong bóng vừa thổi được lên vách tường, còn được sự trợ giúp của mấy đứa nhỏ, những cái bong bóng nhỏ lại được xếp thành chữ THUỲ TRANG đẹp mắt, phía trên là bong bóng có hình happy birthday . 4 con người tất bật chăm chỉ làm việc sau 30 phút cuối cùng cũng hoàn thành xong phần trang trí. Tiếp tục bắt đầu làm những việc khác.
...............
- xong rồi, haizzz....
- nè, các con đã tắm xong chưa ? Mẹ gần về rồi đó.
- dạ...xong rồi ạ.

3 đứa nhỏ hồn nhiên nói là tắm xong rồi còn trần truồng mà bước ra khỏi phòng tắm , haizzzz đúng là làm khổ daddy mà...
- được rồi, sợ mấy đứa rồi mau đi vào phòng, daddy giúp mấy đứa thay đồ.

Lấy cái khăn quấn qua người 3 đứa nhỏ , tránh chúng bị cảm lạnh, sau đó giúp chúng mặc đồ, rồi chỉnh chu lại đầu tóc, còn đội cái nón có hình chóp trụ lên đầu chúng....
- mấy đứa có đói không ?
- dạ có...
- ừ, chờ thêm 1 chút nữa, mẹ về rồi chúng ta cùng nhau ăn, có chịu không ???
- nhưng con đói...
Nhìn lại đám nhỏ, từ chiều đến giờ chưa có cái gì vô bụng, cảm thấy có chút xót xa , nhìn lên đồng hồ treo tường đã 5h45 rồi, chắc cũng sắp về rồi.
- chờ thêm 1 chút, 15 phút nữa mẹ sẽ về. Mấy đứa có thương mẹ không, muốn mẹ 1 mình ăn cơm ? Muốn mẹ cô đơn như vậy à ? ( biết được là mấy đứa nhỏ này thương mẹ nhiều hơn thương " bố " nên dùng chiêu này, nhất định sẽ hiệu quả )

- không muốn. ( đứa út mặt mài chù ụ lên tiếng phản bác, ngừoi ta là rất quan tâm mẹ mà )
- ừ, vậy đi ra ngoài chờ mẹ về, sau đó cùng nhau hát chúng mừng sinh nhật mẹ.

-----------
Bên kia ai đó cũng đang chuẩn bị lên đường về nhà, không biết là " cha con " như thế nào rồi, có cho con ăn uống tử tế hay không ? Nhanh chóng tắt đèn khoá cửa rời khỏi công ty.

Về đến trước cổng nhà, thấy nhà cửa tối om 1 màu đen , trong đầu liền suy nghĩ đến nghĩ thứ tiêu cực, nếu như mấy " cha con " có xảy ra chuyện gì thì cuộc đời còn lại không biết mình phải vượt qua bằng cách nào? Sự sống của mình đều đặt vào họ....không dám nghĩ nhiều lập tức chạy vào nhà xem sao ?

Vừa đẩy cửa vào thì đèn thình lình được bật lên cháy sáng cả căn nhà làm cô giật cả mình, tim muốn nhảy ra ngoài, nhưng nhìn thấy dòng chữ " HAPPY BIRTHDAY THUỲ TRANG " còn có 3 đứa nhỏ ,1 đứa nhỏ to xác từ trong bước ra còn cừoi thật tươi, đứa to xác cầm cái bánh kem vừa hát bài happy birthday đi lại chỗ "mommy".
- sinh nhật vui vẻ...

Tâm đúng trước mặt cô nói, làm cho người ta cảm động suýt rơi nước mắt.
- mẹ a! Sinh nhật vui vẻ....
Quá đáng ! Ai cho các người đáng yêu như vậy ? Hù tôi xém mất mạng bây giờ còn trưng ra bộ mặt đáng yêu thế này , đúng là chồng với chả con, chiều riết rồi hư. Tôi phải có bao nhiêu trái tim mới yêu thương hết mấy người đây hả ? Từ chồng đến con không phút nào làm người ta ngừng yêu.
- được rồi, đừng có quá cảm động như vậy. Hôm nay là sinh nhật, không có được khóc đâu. Mau thổi đi, đèn sắp cháy hết rồi.

" phù " một hơi liền thổi tắc đèn , còn chưa kịp cầu nguyện cái gì nữa.
- ơ, chưa cầu nguyện gì mà ?
- không có gì để cầu nguyện hết.
- có rất nhiều mà, như là : xinh hơn này, được chồng con yêu thương hơn này, trẻ hơn này...

Gì chứ ?
- ý em nói là tôi già rồi đúng không ? Xấu xí, da nhăn nheo nên em không thương nữa ? ....tôi biết em trẻ đẹp, chỉ mới có 27 tuổi, xuân sắc ngời ngời, chê tôi già xấu, vậy thì đi theo mấy cô gái trẻ đẹp đi...
- không có, không có , ý em là chỉ cảm thấy tiếc sinh nhật 1 năm mới có 1 lần, chị mới có 31 thôi, còn rất trẻ, cũng rất đẹp, em không có chê chị, đừng có hiểu lầm mà. Người ta yêu còn không hết.

Tuy là năm nay cô đã 31 , cũng đẻ 3 đứa con rồi, nhưng vẫn còn rất đẹp như tuổi xuân xanh , body thon gọn, phong tướng sang chảnh, khuôn mặt ngày càng đẹp ra không hề xấu đi phần nào so với trước kia.
- em đó, coi chừng cái miệng.

Người ta không cầu nguyện là bởi vì cảm thấy cuộc sống bây giờ thật tốt, cái gì cũng có nên không cần có thêm gì nữa, chỉ cần năm người cùng nhau sống chung 1 chỗ đã mãn nguyện.
- mấy đứa thật là giỏi nha, dám cấu kết với daddy lừa mẹ.
- không có a, daddy nói chỉ là muốn cho mẹ bất ngờ, nên mới dặn dò chúng con không được nói.

Nhìn cái đứa trẻ to xác kia 1 cái .
- được rồi, không trách nữa, có đói không ?
- dạ có.
- nè, mau đến đây.
Ba đứa nhỏ nghe nói đến ăn nhiều chạy lên ghế ngồi. Cầm sẵn đũa.
- mời ba mẹ dùng bữa.
Đúng là những đứa trẻ ngoan nha.
- ừ, ăn đi, ...nè Hoài Bảo coi chừng mắc nghẹn.
Đứa út nghe thấy chữ " ừ " liền cấm cúi ăn , còn không chú ý đến có nóng hay là không ?

- chị mau ăn đi, xem có vừa khẩu vị không ?
Tâm gắp 1 con cá cho vào chén người ngồi cạnh, bình thường đều do Thuỳ Trang lo việc ăn uống hôm nay bản thân tự tay làm không biết có vừa khẩu vị chị ấy không ?

Gia đình bây giờ quá đổi ấm cúm , nhìn mấy đứa nhỏ ăn thôi cũng cảm thấy hạnh phúc, bên cạnh còn có tên đáng ghét suốt ngày thích chọc người khác cười , ông trời đúng là không phụ lòng người mà, vất vả đều sẽ được đền đáp xứng đáng !

Ăn xong mấy đứa nhỏ chạy khắp nơi phá phách, vui đùa. Còn 2 bậc phụ huynh thì ngồi lì trên bàn ăn tình tứ từ nãy đến giờ, rốt cuộc là muốn dạy hư các con hay sao đây ?
- Thuỳ Trang a ! Chị có thích không ?
- thích cái gì ?
- thích buổi sinh nhật bất ngờ này ?
- thích.
- tất nhiên rồi, là em kì công lắm mới trang trí đẹp như vậy đó. Có định thưởng cho người ta cái gì không ?

Đứa nhỏ to xác này lại còn làm nũng, chu chu cái mỏ ra.
- được rồi, là muốn thưởng cái gì ?
Nghe câu nói này, liền cừoi một cái thật tươi, ngón tay chỉ chỉ lên mặt.
- hôn.
Thật là muốn vã cho 1 cái, nhưng cái mặt như vậy thì ai mà nỡ chứ, chiều theo liền hôn một cái. Ai kia còn ngoan cố đòi theo cái nữa, ngón tay chỉ chỉ lên môi, cái mặt vô cùng nham hiểm.
- còn nữa...
Không thèm nhìn tới cái người được voi đòi tiên kia nữa, đứng dậy đi vào phòng lấy ra 1 bộ đồ chuẩn bị đi tắm...
- chờ em với...

Người ta có tình chuẩn bị, mệt muốn chết luôn, bây giờ chỉ muốn hôn một cái cũng tiết rẽ, đúng là làm người ta đau lòng mà. Bất ngờ 1 vòng từ đâu lại ôm lấy người kia...
- keo kiệt a ! Người ta thổi bong bóng muốn phù mang luôn, bây giờ muốn được hôn một cái cũng không cho. Đáng ghét.

Ôm lấy Thuỳ Trang giọng bộ vờ giận dỗi , mặt vùi vào hõm cổ mà cọ cọ... Đã lớn như vậy rồi còn không trưởng thành, thật hết nói nỗi nhưng mà vẫn đáng yêu ...xoay người lại đối mặt với con người siêu cấp không đứng đắn này, hôn một cái vào môi.
- được chưa ?
Gật gật.
Nhìn thấy 2 cái má vì thổi bong bóng mà xưng lên , có chút xót xa nhưng mà chẳng phải là rất đáng yêu hay sao ? Véo nhẹ 2 cái bánh bao đang bị xưng phồng lên 1 cái...
- đừng nhõng nhẽo nữa, mau dỗ các con ngủ đi.
- nhưng mà hôm nay, chị có ngủ cùng em hay không ?

Khuôn mặt tỏ ra có chút uỷ khuất, nghĩ lại 3 đứa con bé nhỏ, đúng là yêu tinh mà, đêm nào cũng giành mẹ với bố có phải là muốn người ta khóc không ra nước mắt hay không đây ? 1 tháng có 30 ngày thì 29 ngày đã ngủ cùng lũ nhỏ rồi, hại người ta bơ vơ lạnh lãnh trong phòng 1 mình. Hôm nay có chết cũng phải giành được vợ , không thể nhân nhượng được nữa. Quyết tâm !
- chị không thể tự quyết định.
- lại vậy nữa rồi .

Nghe Thuỳ Trang nói vậy, mặt liền xụ xuống, nhanh chóng mở cửa bước ra ngoài, cố tình dỗ con ngủ sớm. Nhu không được thì cương.
- được rồi, lại đây daddy thương , chúng ta cùng nhau đi ngủ.

Hôm nay quậy phá có hơi nhiều nên bây giờ đặc biệt buồn ngủ, kêu gì làm đấy, chứ nếu là khi thường thì sẽ không thèm đi ngủ cùng daddy , chỉ thích ôm mommy mà ngủ thôi.

Kéo cái chăn lên người đắp cho chúng rồi lại ngồi kể một câu chuyện như mọi khi Thuỳ Trang vẫn hay làm. Kể chuyện cũng thật là mệt mỏi, lúc nhỏ đọc truyện cũng chỉ nhớ cốt truyện làm sao mà nhớ từng chi tiết nhỏ được, nên kể chuyện cũng có chút khó khăn, không chút mạch lạc.

Chắc là nghe không hiểu gì nên chúng đã nhắm mắt từ lúc nào không biết... Haizz, thật khổ cho người cha này mà !

Thuỳ Trang tắm xong, liền đi vào phòng xem tình hình sao rồi, có cần cô giúp đỡ gì hay không ?
- suỵt.
Khó khăn lắm mới dỗ được chúng nếu như không khéo đánh thức chúng thì công sức nãy giờ đều là công cóc cả. Đưa ngón tay trỏ lên miệng, ý bảo cô nhẹ nhàng, nhỏ tiếng 1 chút. Rất nhanh tiếp thu cô liền hiểu ý, không dám làm phiền nhẹ nhàng mở cửa bước ra, nhưng vừa mở cửa đã nghe tiếng kêu.
- mẹ !
Hoài Lâm vừa ngồi bật dậy đã bị Trà Tâm dùng ngón trỏ ấn nhẹ lên trán đẩy cho nằm xuống.
- nằm xuống .
Đúng là hổ phụ sinh hổ tử, cha con cứng đầu như nhau, ấn xuống lại cứng đầu ngồi dậy, Trà Tâm lại dùng ngón trỏ ấn cho nằm xuống.
- ngoan nào.
Không để cho đứa nhỏ có cơ hội lần sau liền nằm xuống ôm nó vào lòng , vỗ vỗ mông mấy cái.
Nhưng buồn thay có lẽ là mấy đứa con này chẳng yêu thương daddy của nó 1 tí nào, khi nãy 1 đứa còn trị không nổi bây giờ lại thêm 2 đứa ngồi dậy.
- mẹ.

Gì thế ?
- haiz, con thấy chưa đã làm cho chị và em thức rồi kìa, daddy không thương con nữa.
- chúng con không có ngủ.
2 đứa nhỏ đồng thanh nói làm cho daddy của nó trố mắt ra nhìn.
- daddy kể chuyện không hay, con không muốn nghe nên nhắm mắt làm ngơ chờ mẹ trở vào kể chuyện con mới ngủ được.

Cái gì ? Đùa sao, kể chuyện khô cả cổ họng mấy đứa lại không thèm để ý, có phải rất quá đáng với người cha này không đây.
- được rồi, được rồi.
Mặc dù rất muốn ngủ cùng với với " người chồng" yêu dấu nhưng xem ra là không được rồi.

Mặt Trà Tâm liền xụ xuống, không còn lời lẻ để nói nữa, bấy nhiêu đã đủ nhục rồi, đành miễn cưỡng nằm xuống nhắm mắt cùng đám nhỏ nghe kể chuyện. Thà ngủ chậc một chút còn đỡ hơn là cô đơn về phòng, mấy đứa thiệt là xấu xa không yêu thương daddy gì hết.

Kể chuyện một hồi lâu, cả mẹ và con đều ngủ từ lúc nào không hay, chỉ còn đứa trẻ to xác kia là còn thức thôi. Len lén kéo nhẹ cái chăn ra, bước xuống giường vòng qua kìa bồng vợ về phòng.

- không cảm thấy nặng sao ?
Vừa đặt chân lên cầu thang thì người trong lòng đã lên tiếng cũng không biết là thức giấc từ khi nào ?
- làm chị thức giấc ?
- không có.
Vòng tay lên cổ người kia, tâm tình có chút tốt lên, liền cừoi một cái .
- thả chị xuống.
- không thả.
- nặng lắm đó, không cảm thấy mệt à ?
- không có, có ẵm đến sáng mai cũng không thấy mệt.
- chỉ toàn nói khoác, xem em đã đổ mồ hôi thành hết cả rồi.
Chỉ là muốn cố tình trêu đùa 1 chút, vì cảm thấy con người này rất đáng yêu, muốn xem phản ứng bị trêu chọc sẽ thế nào ? Yêu nhau cũng đã 10 năm, nhưng chưa ngày nào cảm thấy bản thân chán nản tình yêu này cả, chỉ cảm thấy thêm phấn khích. Câu chuyện tình cảm của 2 người cũng thật là phi thường, thật không nghĩ học trò lại có thể cùng cô giáo kết hôn lại còn xây dựng nên 1 gia đình hoàn hào như thế .

- mai còn phải dậy sớm đó.....ưm
Không biết từ khi nào lại người kia đã đè lên người Thuỳ Trang, hại cô đỏ cả mặt, kết hôn cũng đã lâu, quan hệ cũng qua không ít lần nhưng bất ngờ như vậy thật là làm ngừoi ta không kịp trở tay.
- em sẽ ôn nhu mà.
- không được để lại dấu...á...không được cắn.
Dứoi ánh đèn mập mờ không quá sáng cũng không quá tối, 2 con người cùng nhau tham luyến trong tình yêu thăng hoa. Hạnh phúc thế này cũng thật là khiến ngừoi khác ganh tị.

----HOÀN------
Cuối cùng cũng viết xong, cảm ơn các bạn trong thời gian qua đã ủng hộ truyện mình, mình sẽ tiếp tục viết thêm truyện, truyện đã kết thúc , sẽ không có chap phiên ngoại bởi vì mình đã cố tình viết vào chap này luôn rồi.😀

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro