Chap 6: thổ lộ

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Khi tắm xong. Tâm bắt đầu làm theo những gì mình vừa nói khi nãy
- tệp giáo án của cô đâu
- đây này ( cô chỉ lên bàn). Em sẽ làm được chứ
- cô chờ xem.
Cô hỏi vậy chứ hoàn toàn tin , nó có thể làm được. Cái con người cô thích cũng thật hoàn hảo, vừa đẹp vừa giỏi, lại còn lạnh lùng vô cảm nhưng lại quan tâm người khác đến vậy làm cho cô ngày càng chết mê chết mệt. Nhưng cô cũng đâu biết nó làm tất cả là vì cô, nó sợ cô bị đuổi việc sẽ không còn ai dạy nó nữa nên mới làm vậy
- như thế này, em thật sự rất khó xưng hô. Nhìn bản thân mình mà lại phải xưng hô bằng " cô". Thật khó chịu

Nói xong bất chợt nhìn thẳng vào mắt cô, tiến lại gần cô, làm cô phải lùi về vài bước nhưng chỉ vài bước sau thì lại bị dồn vào chân tường. Nó nhìn cô chằm chằm, đưa tay áp vào bước tường, mặt sát mặt với cô

- em,,,em làm gì vậy?
- em thật không ngờ mình lại xinh đến vậy.
- woa, em thật tự tin thoái h....

Chưa nói dứt câu thì nó đã lấy môi mình chạm vào môi cô. Cô mở to mắt nhìn nhìn nó. Nó lấy lưỡi mình cố mở đôi môi người kia ra rồi lưỡi tiến sâu vào trong, cô không phản kháng mà nhắm mắt tận hưởng nụ hôn ngọt ngào ấy. Hôn một hồi lâu thì cả hai cảm thấy mình hơi khó thở, nên môi nó rời khỏi môi cô, nhìn thẳng vào mắt cô:

- em rất muốn như thế này mãi mãi. Chúng ta sẽ không bao giờ tách rời, lần đầu nhìn thấy  cô ,em đã biết tim  mình lỗi đi một nhịp , mỗi tối trong giấc mơ của em luôn tồn tại hình bóng của cô , mỗi giờ tan trường hay ra chơi em luôn theo sau những bước chân của cô. Mỗi lần tới tiết học của cô em đều cảm thấy rất vui. Có thể cô không thích em, nhưng một ngày nào đó cô sẽ cảm nhận được tình cảm ấy, dù cho cô không bao giờ yêu em

Cô tiến lại chủ động hôn nó một cái, mỉm cười nói
- con người vô cảm như em cũng biết nói ra những lời này sao. Nhưng cô y...

Chua kịp nói xong thì. Reng!... Tiếng chuông điện thoại phá vỡ không gian lãng mạng. Nhận ra đó là tiếng chuông điện thoại của mình, Tâm nhấc máy

- alo. Chị Di àk
- ừ. Chị nè. Sao hồi chiều em chạy đi đâu mà tìm không thấy làm chị lo muốn chết.
- tối nay em ngủ nhà cô Trang, chị không cần chờ cửa em đâu
- sao vậy? Nhưng,,, nhưng sao nay giọng em lạ vậy?
- cái này mai em sẽ nói với chị. Giờ thì em cúp máy đây. Chị khoá cửa cẩn thận rồi ngủ nhé. Bye chị

Tâm cúp máy, rồi ngồi xuống giường
- Cô này, từ giờ. Cô là em , em là cô , chúng ta phải giữ kín chuyện này, cô phải làm những việc hằng ngày em làm, có thái độ cư xư như em hằng em và em cũng sẽ như thế. Có như vậy thì mới giấu được chuyện này

- ừ, cô biết rồi. Chỉ sợ em không làm được việc của cô thôi
- cô hãy tin ở em.
- thôi, cũng khuya rồi . Ngủ thôi nào

Cả hai bước lên giường nằm xuống quay lưng về phía nhau nhưng không ngủ được. Nằm được một lúc lâu thì cả hai dồng loạt quay qua phía dối phương, bốn mắt nhìn nhau
- Tâm àk! Chuyện khi nãy , em nói có thât không?
- chắc là thật
- sao lại chắc là...
- vì em yêu cô mất rồi.

Nó áp sát mặt vào cô hơn, dịu dàng mỉm cười nói
- làm người yêu em, có được không cô?
Cô gật đầu mỉm cười và nói
- cô đồng ý

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro