tự nhiên nhớ đến và buồn

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

tự nhiên tớ nhớ đến huyền,trong những lúc tưởng như chỉ muốn tự tử thế này,tớ lại nhớ đến huyền.

thời gian một năm đủ để tớ không còn là tớ nữa.

cảm giác đánh mất tất cả thật là hoài niệm.

tớ bây giờ là tớ trước kia,đáng tiếc không giống bất kì tớ trước kia nào mà huyền từng biết.

tớ ở đáy sâu của xã hội

lâu rồi tớ mới lại thấy mình vô dụng kém cỏi nhục nhã vì không bằng người khác

hết ngày mai tớ sẽ thi hết kì

năm nhất đại học kết thúc như một cơn ác mộng

một năm qua tớ đã sống như thế nào?đã chôn vùi mình như thế nào?

Không hiểu tại sao ngay lúc này tớ lại nhớ đến huyền

tớ đã từng nghĩ huyền có thể giúp tớ,giúp tớ có được động lực lớn lao.

tại sao huyền không giúp tớ?

ngay lúc này đây,huyền xưa kia hiện lên rõ nét

bằng lăng sắp tàn,mùa chia tay ngày xưa lại đến

tớ không thể nào phủ nhận huyền là một phần kí ức không thể tách rời

tớ sẽ không bao giờ quên những người bạn cấp 3 của mình

một năm qua tớ đã làm gì?

sống không mục đích

một năm qua huyền đã làm gì?mục đích của huyền lớn lao đủ để không thấy một năm qua là không hề vô nghĩa?

tệ thật!

tớ biết thậm chí huyền còn không đủ kiên nhẫn để đọc đến những dòng này,

chỉ là tự nhiên tớ nhớ đến huyền,thế thôi.

Đã bao lâu rồi kể từ lần cuối cùng tớ nhớ đến huyền nhỉ?

Mà huyền có còn nhớ đến tớ không?

chỉ là tớ của trước kia thôi,chỉ cần thế

tớ đã quá tham lam chăng?

tớ không hiểu vì sao huyền lại hành động như thế,đến bây giờ vẫn không hiểu

tớ đã nghĩ đơn giản huyền muốn lợi dụng tớ cho một việc cỏn con và tớ chập nhận không suy tính

tại sao chuyện này lại xảy ra?

tại sao chúng ta cứ phải coi nhau như người xa lạ

không,có lẽ là chỉ mình tớ thôi

là tớ ngốc nghếch bắt nạt huyền

ngay bây giờ,tớ chỉ ước sao cho thời gian quay trở lại

ứơc sao một năm qua là mơ,là giấc mơ ngay lúc này đây tớ sẽ tỉnh

tiếc nuối ư?có ai là không tiếc nuối?

khi phút giây chia tay mỗi năm lại đến một lần

hôm nay là ngày 24/5/2010

có ai nhớ chăng ngày 24/5/2009

ôi chia tay,ôi nước mắt nụ cười

ta không phải tạo hoá,không tin tạo hoá,nhưng xin người đưa ta lại ngày xưa năm trước

một năm trứớc

tớ đã yêu quý huyền như thế nào,sao bây giờ phải quay mặt làm ngơ?

tệ thật

tớ muốn kết thúc

ngày mai trôi qua là kết thúc

bao giờ huyền mới kết thúc

tớ muốn gặp huyền

chỉ bây giờ thôi

không biết khi nào tớ mới lại là tớ nữa.

tớ xin lỗi vì đã làm phiền,tớ biết huyền thậm chí đã quên được tớ rồi

nhưng hãy đọc,làm ơn hãy đọc hết những dòng này

hiếm có khi nào tớ buộc mình nói thật

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro