Tự Sự Tôi Và Em

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Hôm ấy tôi thương em nhiều biết nhường nào, tôi đã từng hứa với lòng tôi sẽ là bờ vai để làm nên gánh vác cho em mỗi khi em mỏi mệt giữa cõi nhân gian này. Mỗi lần hoa môi em nở tim tôi lại rộn ràng như lạc giữa rừng hoa đào đầy sắc xuân. Tôi đã từng nói với em:” quá khứ em như thế nào ? Hỹ nộ ái ố ra sao thì hiện tại em không cần lo đã có tôi ở đây.

Cho dù tôi và em có cách nhau 1200km đi nữa chỉ cần em nói em buồn thì tôi sẽ cạnh em bằng mọi cách, chỉ cần em nói em thèm ăn dù bất cứ món gì tôi cũng sẽ làm cho em ăn. Mặc cho tôi bận trăm công nghìn việc giữa chốn xa hoa này như thế nào em chỉ cần gọi tôi , tôi sẽ gác lại mọi thứ để được bên em.”  Nhưng đó chỉ là ngày hôm ấy của em và tôi. Đến hôm nay em ngồi đó và tôi ngồi đây chỉ cách nhau một bức tường, gần em tới mức tôi có thể cảm nhận được hơi thở và nhịp đập tim em như thế nào? Nhưng em và tôi lại không cùng một nhịp đập. Cố gắng hoà cùng nhịp đập với em để cùng nhau cộng hưởng nhưng tôi nghĩ mọi thứ đã đi xa. Cho dù tôi thương em nhiều đến thế nào thì đến bây giờ chúng ta vẫn là ngừoi dưng ngược lối trên đoạn đường còn lại.
Lập Thu đã sang lá đã thôi rơi mà tại sao em vẫn chưa rơi lệ vì tôi một lần. Mưa ở cõi nhân gian này đã thôi rơi nhưng sao mưa lòng vẫn còn đỗ. Tôi yêu em.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro