Day 1

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Tôi tỉnh dậy lưng chừng của giấc mơ về nhiều năm trước

Năm xưa nghĩ rằng có thể suốt đời suốt kiếp này sẽ chỉ yêu một người. Hiện tại, mỗi khi cảm thấy nhớ một người, tựa phải tốn đến ngàn năm

Năm xưa cho đi tất cả sự tự tôn mình có, sợ mất người mình yêu. Hiện tại, chẳng còn gì ngoài sự chân thành. Vui thì tiếp tục, không xứng đáng nữa thì bỏ đi.

Năm xưa luôn bận tâm giải thích hay nỏi nóng với những gì người khác nói sai về mình. Hiện tại, bạn ghét mình hay nói xấu mình thì kệ bạn. Vì mình cũng có ưa gì bạn đâu.

Năm xưa vẫn tin vào kết thúc có hậu, cổ tích là có thật, mình đối xử tốt với người khác thì họ sẽ không phụ lòng mình. Hiện tại, người tốt với mình mới khiến mình bất ngờ, còn kẻ lợi dụng mình thì đâu có gì ngạc nhiên. Niềm tin là xa xỉ, còn cổ tích toàn là dối trá.

Năm xưa gồng mình thoát khỏi sự bao bọc của gia đình. Hiện tại mới biết, hóa ra nơi ấy vẫn có người đợi mình về, cớ sao cứ miệt mài tìm bước chân hoang?

Năm xưa không biết bản than muốn làm gì, đam mê điều gì, chỉ biết ép bản thân làm điều người khác thích. Hiện tại, cho dù cả thế giới này nghĩ mình không thể thì chỉ cần mình cảm thấy mình có thể là được.

Năm xưa chẳng bao giờ làm tổn thương ai, ngoại trừ chính mình. Hiện tại, đến bản thân mình còn không yêu thì ai sẽ yêu mình?

Tiền hết thì kiếm lại được, thất bại thì đứng lên làm lại. Mất vật thì mua lại, mất người thì buông. Bản thân chẳng mưu cầu gì. Có cũng được, không có cũng chẳng sao.

-Đã bao giờ mày đau khổ chưa?

-Tại sao mày nghĩ tao chưa bao giờ đau khổ?

-Vì tao nghĩ mày không biết khóc.

-Có chứ.

Lúc đó nghĩ khóc là đau khổ. Hóa ra bây giờ nhìn lại, tụi mình chẳng còn diễm phúc được yếu đuối như thế nữa.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro