MÙA ĐÔNG KHÔNG CÒN ĐỦ ẤM

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng


Nếu giữa chúng ta có người thứ ba nào đó xen vào thì anh vẫn nắm tay em nhé. Nếu giữa chúng ta có những lúc bất đồng thì đừng vội quay lưng, em hoặc anh sẽ im lặng để nghe người kia giải thích. Nếu giữa chúng ta sẽ có những lúc xa nhau bởi công việc mà mỗi người đôi khi lại chạnh lòng vì những cơn gió thoáng qua, nhưng chúng ta sẽ biết dừng lại, biết quay về bên nhau, biết cả hai là quan trọng và chẳng ai thay thế.

Phải không?

Chúng ta, đã trải qua hết những tháng ngày như vậy đấy. Ừ! Nào là xa cách, cãi vã hay thậm chí có cả người thứ ba. Nhưng chúng ta vẫn bên nhau.

Vậy mà hôm nay, mình lại buông tay.

Bởi em và anh chợt nhận ra những thói quen thường nhật đã lấn át đi tất cả tình yêu. Để cả hai phải chia tay nhẹ bẫng. Người ta nói chia tay sẽ đau lắm. Chia tay sẽ khóc nhiều lắm. Vậy mà em lại ước một lần được như thế, được vỡ òa, được đau đến tê dại vì đã-từng-yêu-anh.

Mọi thứ chẳng còn ý nghĩa gì nữa. Thứ quan trọng nhất trong tình yêu mà cả anh,em đã vô tình làm chai sạn đi bởi những guồng quay của cuộc sống. Cảm giác. Mình chẳng còn cảm giác để cảm nhận những nụ hôn nồng nàn, những cái ôm ấm áp. Có chăng cũng chỉ là cái nắm tay ủi an như những người bạn không hơn, không kém.

Khi anh nói, anh quen cô ấy nhé. Khi em nói, em sẽ yêu anh ấy. em và anh, chấp nhận rời xa nhau, chấp nhận những rủi may mà cuộc đời mang đến. Dù trong em, trong anh, trong những tháng ngày chúng ta đi bên nhau dài dằng dặc, dài đến độ những người bạn hay nói rằng, không ngờ chúng ta lại chia tay. Thế thì ai còn tin vào tình yêu nữa, hai người đã yêu nhau ngần ấy năm, cùng nhau lớn lên, cùng nhau đến trường, cùng nhau du học và làm việc.

Em mỉm cười.

Có khi mọi thứ diễn ra qua thường trực để rồi người ta sẽ nhầm lẫn giữa tình yêu và thói quen.

Đôi khi chọn người ít hiểu mình một chút, ít yêu mình một chút để sau này lỡ có chia tay cũng còn có cớ oán giận, hay khi thành đôi cũng có thời gian mà tìm hiểu.

Em nhoẻn miệng cười bước đi. Anh chúc em hạnh phúc. Hai chúng ta chính thức xa nhau bởi mùa đông không còn đủ ấm.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro