chương 94: nỗi khổ

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Thiên Tứ cúi xuống, nâng một cánh cỏ lên. Miệng mỉm cười, nhưng trong lòng có chút phiền muộn nói.

- Sinh Địa Cảnh cũng chỉ là một cảnh giới. Há đủ làm ta thoả mãn, ngày hôm nay, nếu không phải ta dùng toàn lực dồn vào Bát quái trận. Lại lợi dụng lòng tin của bọn người Thiên Ma giáo, e rằng mạng này đã không còn.

Gã rời khỏi Linh Căn của mình, trở về tìm đến An Nhiên. Thời gian này cũng đã đến lúc thay đổi huyết mạch cho nàng ta.

"Tị trung khí xuất nhập như yên, thân tâm nội minh, viên động thế giới, biến thành hư tịnh, do như lưu ly... " (Trong mũi khí ra vào như khói, thân tâm sáng tỏ, thế giới vẹn toàn, biến thành hư tịnh, tựa như lưu ly... ")

Dưới thác nước Vạn Xà cốc, một âm thanh diễn cảm mang theo ngây ngô từ trong nhà lá truyền ra, xuyên thấu qua cửa sổ nhà tranh nhìn vào, chỉ thấy một thiếu niên mười bốn, mười lăm tuổi một tay cầm cuốn sách, qua lại trong phòng, một nữ nhân, da trắng như tuyết nhìn hắn chằm chằm không chớp mắt.

Thiếu niên kia chính là Thiên Tứ, nữ nhân kia chính là cơ thể của An Nhiên đang được Oán Linh duy trì thân thể.

Không lâu sau, hơi thở An Nhiên dần dần dài hơn, hai luồng khí trắng như khói ra vào dưới mũi tiểu hồ ly, mỗi lần hít thở, khí trắng một vào một ra.

Nguyên khí của An Nhiên của càng lúc càng tinh khiết, chất lượng nguyên khí đạt đến tình trạng cực cao, hơi thở như khói.

- Ngươi cầm huyết mạch thạch , sau đó nghe ta phân phó , toàn lực thôi động huyết mạch .

Thiên Tứ đem hai quả huyết mạch thạch phóng tới trong tay An Nhiên , trầm giọng nói ra .

An Nhiên biết Thiên Tứ muốn làm cái gì , lên cầm huyết mạch thạch thật chặt trong tay .

Vù vù!

Thiên Tứ lấy ra đồ lễ tiến cấp huyết mạch. Chúng nhanh chóng sáng lên dưới sự thúc giục của Thiên Tứ. Nhũ bạch quang bao phủ lấy cơ thể An Nhiên.

Chỉ thấy huyết mạch nghi thượng , rất nhiều luỹ thừa nhanh chóng tăng vọt , vô số trận văn cũng đều sáng đến cực hạn , phảng phất một máy cao phụ tải vận chuyển cơ khí , tản mát ra hào quang lộng lẫy.

Đồng thời trong tay An Nhiên, hai viên huyết mạch thạch cũng bắt đầu sáng lên .

Đã thấy huyết mạch trong tay truyền vào viên đá , xuất hiện vô số điểm sáng màu trắng , những điểm sáng này lóng lánh hào quang màu đỏ tro , thỉnh thoảng hội tụ vào một chỗ , biến hóa các loại hình thái , giống như một mảnh nhỏ Yên Vân .

Thấy như vậy một màn , Thiên Tứ nhất thời lộ ra vẻ kinh ngạc .

- Sinh Linh chi hoả, Thiên Hoả là đây sao?

Chẳng trách Thiên Tứ lại có cảm giác quen thuộc khi cảm nhận Huyết mạch của An Nhiên. Hoá ra đây là Sinh Linh Chi hoả- Thiên Hoả. Hiện tại chỉ là Sơ cấp, lực lượng còn yếu. Nhưng chỉ cần trải qua tôi luyện, đảm bảo sẽ cùng Hắc Hoả đo tài ngang sức.

Có điều An Nhiên chính xác là tử thi, may có Minh Ngọc nhập xác, liền có thể giữ được thân xác này. Nhưng lại vì huyết mạch của An Nhiên là Thiên Hoả, làm suy yếu linh lực của Minh Ngọc. Vì vậy nàng ta mới càng ngày càng yếu đi.

Đợi cho huyết mạch của nàng ta xâm nhập hết vào khối đá, Thiên Tứ lấy một viên đá khác cho vào thế chỗ Hoả Thạch kia. Trong tay An Nhiên, đá huyết mạch , hiện ra vô số không phân biệt hình dạng sợi tơ , những sợi này liên tiếp quấn quanh , quấn quýt cùng một chỗ , cuối cùng biến ảo thành từng mảnh lân phiến tầng, trạng thái nham thạch , những vảy tầng nham thạch này liên tiếp vỡ nát , lại liên tiếp dung hợp , phảng phất có sinh mệnh.

- Thạch Hóa huyết mạch , hơn nữa còn là hình thái Bất Tử Lân Vân. Thích hợp cho cô tu luyện.

Đợi cho An Nhiên hấp thụ xong Thạch Hoá huyết mạch, Thiên Tứ mới lên tiếng

- Cô dừng lại được rồi!

Thiên Tứ cất đồ lễ thức tỉnh huyết mạch đi, sau đó cho viên Hoả Thạch vào miệng, trực tiếp huyễn hoá nó. Dùng cơ thể mình làm vật liệu nuôi dưỡng Thiên Hoả, giống như những loại Dị hoả khác.

Hắn ngồi lên phiến đá, chầm chậm nói.

- Thạch Hoá huyết mạch này, được ta lấy từ Linh Minh Thạch Hầu, cường giả trong Đại khư. Đặc tính thổ hệ cực mạnh, rất thích hợp với tình trạng bây giờ của cô. Trong đây là đan dược, và công pháp đủ để cô phát triển lên Thái Thiên Cảnh. Có thể tự trả thù cho mình được.

Ánh sáng từ người hắn bay ra, hạ xuống trước mặt An Nhiên. Sau cùng một hôp gỗ sơn đỏ hiện ra. An Nhiên cảm giác cơ thể mình thật sự thoải mái. Không bị gò bó đau nhức như trước kia. Biết việc đã thành, liền cúi dập đầu mà cảm tạ Thiên Tứ.

- Đa tạ Đại Trưởng lão cứu giúp, Minh Ngọc kiếp này không thể báo đáp. Kiếp sau xin làm thân trâu bò trả ơn cho ngài.

Thiên Tứ xua tay đáp.

- Không cần làm như vậy. Ta và ngươi đều là đệ tử của Oán Linh Cốc, giúp nhau là bình thường. Chỉ mong sau này, khi ngươi siêu thoát, cuộc sống sẽ tốt đẹp hơn. Vậy là ta vui rồi.

Huyết mạch phân phàm , huyền , Vương Tam cái cấp bậc , cái này An Nhiên tự nhiên nghe nói qua , nhưng toàn bộ Vũ quốc , huyết mạch cường đại nhất , hiện nay cũng bất quá cũng chỉ là tứ phẩm , chưa vượt qua qua Huyền cấp huyết mạch , mà nàng ta huyết mạch dĩ nhiên là cao cấp nhất Vương cấp ?

Điều này sao có thể ?

Ngẫm lại đều thấy không phải không chân thật. Nếu như là tu sĩ của Vũ Quốc hay vùng trung du này lên tiếng. Ắt hẳn nàng ta cũng không tin, nhưng Thiên Tứ lại là Đại trưởng lão của Oán Linh Cốc. Chức danh Đại trưởng lão, không 0hải trò đùa, phải là kẻ mạnh mẽ nhất trong giới Oán linh mới có thể làm được.

Thiên Tứ để nàng ta ở lại tu luyện, còn mình trở về ngôi nhà nhỏ bên ngoài Vạn Xà Cốc.

Lăng Tư Quyên tiến bộ nhanh chóng, vẻn vẹn bốn ngày, hắn liền đột phá Hải Tuyền tầng bảy.

Nhưng nàng cũng không phải nhanh nhất, còn có gia hỏa càng quái dị hơn hắn.

Hổ Trúc.

Không chỉ linh căn của Tiểu nha đầu quỷ dị, hơn nữa còn nắm giữ năng lực hấp thụ linh khí không kém Thiên Tứ, sau khi nàng từ trong trứng ấp ra, tự nhiên thu được một môn công pháp, hoàn toàn xứng với tốc độ hấp thu linh khí của Linh Căn Thần Cấp.

Chỉ từ điểm đó mà nói, nàng liền không kém Lăng Tư Quyên, càng quan trọng hơn là, nàng còn có thể ăn.

Luyện hóa thức ăn thành nguyên lực, năng lực này cũng không có bởi vì linh căn thức tỉnh mà biến mất, ngược lại còn trở nên mạnh mẽ hơn. Bởi vậy, chỉ năm ngày, tiểu nha đầu liền đạt đến Luyện Thể tầng chín.

Chỉ là không biết bình chướng của đại cảnh giới có thể ràng buộc nàng một chút hay không, dù sao cái này dính đến lĩnh ngộ, không phải chỉ dùng sức mạnh là được.

Nhưng mà, cái này hoàn toàn không có vấn đề.

Một ngày trôi qua, Hổ Trúc lặng yên bước vào Tụ Linh Cảnh, thuận lợi giống như uống nước vậy.

Thiên Tứ đã không biết nên nói cái gì cho phải. Lẽ nào Hổ Trúc cũng là một vị đại năng chuyển thế? Đây cũng không phải là không thể, linh căn trong đan điền của tiểu nha đầu quá quỷ dị, không chỉ hóa thành một tuyệt đại mỹ nhân, thậm chí còn có thể mở mắt, suýt chút nữa chém linh hồn của hắn.

Mà trong mắt Lăng Tư Quyên, nàng ta không thể nghi ngờ là yêu quái. Các nàng nhìn tu vi của Hổ Trúc trong mấy ngày ngắn ngủi tăng vọt, làm cho các nàng có loại cảm giác không thật.

Xác thực, so sánh với nhau, tu vi của các nàng cao hơn, nhưng phải biết rằng, đây chính là tiêu hao đan dược của Thiên Tứ, bằng không chỉ dựa vào bản lĩnh của nàng. Bước đến Hải Tuyền Cảnh còn mất mấy năm nữa.

Thiên Tứ muốn tham khảo công pháp của Hổ Trúc một hồi, nhưng tiểu nha đầu nói không rõ, chỉ biểu thị công pháp này giống như bản năng của nàng, tự nhiên sẽ vận chuyển, căn bản không cần lý giải, cũng không cách nào thuật lại.

Ngay cả đến Quỷ Huyết Long và Liễu Uyên cũng bó tay lắc đầu. Không nhìn ra được chân tướng, lên Thiên Tứ cũng chỉ tặc lưỡi cho qua mà thôi.

Mặt khác, nhờ Phong Lạc “giúp”, danh "ác tử" liên quan tới Thiên Tứ cũng truyền khắp học viện. Tất cả mọi người đều cho rằng, là Thiên Tứ dựa vào bảo khí mới tiến vào học viện, không khỏi xem thường hắn.

Bởi vậy, Phong Lạc ngược lại thành chính nghĩa chi sĩ, thậm chí quãng thời gian trước, Phong Viêm biến mất sau khi đến tìm Thiên Tứ, lại càng làm rõ ràng một điều. Chắc hẳn Thiên Tứ đã giở trò gì đó, có liên quan đến sự mất mất tích của Phong Viêm.

- Làm sao bây giờ, hiện tại mọi người đều đang nói xấu ngươi.

Lăng Tư Quyên đến, thời điểm nói tới lời đồn, nàng tự nhiên nghiến răng nghiến lợi. Chỉ cần là người từ Đại Nguyên thành tới, đương nhiên biết Thiên Tứ là thông qua luận võ tiến vào học viện, nhưng hiện tại miệng nhiều xói chảy vàng, chân tướng ngược lại không ai tin tưởng.

- Thanh giả tự thanh, người khác muốn cắn lưỡi, vậy để bọn họ nhai đi, dám nói ở trước mặt ta, ta liền đánh nát miệng hắn.

Thiên Tứ không để ý chút nào nói, là một cường giả có thể đánh giết Thái Thiên Cảnh, hắn làm sao để cái nhìn của người khác ở trong lòng.

Khi hắn thể hiện ra vũ lực vô địch, tự nhiên có thể đè xuống tất cả lời đồn.

Cốc cốc cốc! Lúc này, chỉ nghe cửa lớn vang lên, bởi vì cửa không khóa, chỉ thấy một khuôn mặt mỹ lệ thò vào, nói:

- Thiên công tử có ở đó không?

Lăng Tư Quyên quay đầu liếc mắt nhìn, không khỏi lộ ra biểu tình cổ quái. Vận đào hoa của Thiên Tứ mạnh đến nỗi có chút thái quá, lúc này mới tới hoàng đô mấy ngày, đã nhận thức nhiều mỹ nữ như vậy?

Thiên Tứ cũng liếc mắt nhìn, ra đây chính là tiểu nữ tử của Thiên Ma giáo, vẫy tay chào tạm biệt hắn mấy hôm trước, không khỏi cười nói:

- Tiểu nha đầu, tìm ta làm gì?

Mỹ nữ kia chính là Vân Sương Sương, nguyên bản tâm tình của nàng không tệ, nhưng vừa nghe Thiên Tứ nói liền tức nổ phổi, tức giận nói:

- Phu nhân mời ngươi đi Tích Hoa Các, muốn cảm tạ ngươi!

- Há, lúc nào?

Thiên Tứ hỏi.

- Nếu như hôm nay Thiên công tử không có chuyện quan trọng gì, vậy thì đêm nay đi.

- Được rồi!

Thiên Tứ gật đầu, hắn xác thực không có việc gì.

- Ta đi với ngươi!

Lăng Tư Quyên lập tức nói.Nàng tự nhiên biết Tích Hoa Các là nơi nào, thiên đường của nam nhân a, nàng làm sao yên tâm chứ?

Lúc này Vân Sương Sương mới nhìn Lăng Tư Quyên một chút, hơi cúi người nói:

- Hóa ra là Lăng gia quý nữ, Sương Sương thất lễ.

Lăng Tư Quyên hơi lúng túng. Bởi vì nàng không nhận ra Vân Sương Sương, nhưng dưới cái nhìn của nàng, nữ tử xuất thân từ Tích Hoa Các, tự nhiên dơ bẩn không thể tả, nàng cũng lười nhận thức. Huống hồ đối phương còn muốn kéo Thiên Tứ vào loại địa phương đó chơi, lại càng không vui.

Bởi vậy, nàng chỉ rụt rè gật đầu, ngay cả một câu khách sáo cũng không có.

Vân Sương Sương không khỏi lộ ra một tia tức giận. Nàng là dưỡng nữ của Nghiêm phu nhân, lại không cần đãi khách, nên tự tin rất cao. Chỉ là ở Lăng Tư Quyên xem ra, nàng rất khó thoát khỏi xuất thân hoa liễu, để trong lòng nàng khó chịu.

- Phu nhân nói, chỉ mời Thiên công tử!

Nàng không có chính diện chống đối Lăng Tư Quyên, chỉ mang Nghiêm phu nhân ra từ chối khéo léo.

- Trúc, Trúc cũng muốn đi!

Hổ Trúc nhảy ra, treo ở trên cánh tay Thiên Tứ, dáng dấp làm nũng.

- Đúng, chúng ta đều đi!

Lăng Tư Quyên cường điệu nói, có Hổ Trúc, dù Thiên Tứ sắc đảm bao thiên cũng phải đàng hoàng.

- Để các nàng đồng thời đi a.

Thiên Tứ ôm lấy Hổ Trúc.

- Lớn còn chịu nghe lời, nhưng nhỏ ngay cả ta cũng bãi bất bình.

- Hì hì!

Hai mắt Hổ Trúc tỏa ánh sáng nói.

- Thịt! Thịt! Thịt!

Hổ Trúc có đi hay không, Vân Sương Sương không có để ở trong lòng, nàng khó chịu là Lăng Tư Quyên, nhưng Thiên Tứ đã nói như vậy, nàng cũng chỉ đành nói:

- Vậy thì mời ba vị buổi tối đến Tích Hoa Các, Sương Sương xin cáo lui.

Đợi nàng rời đi, sắc mặt của Lăng Tư Quyên mới hòa hoãn một chút.

Thiên Tứ không khỏi nở nụ cười, nói:

- Tiểu thị nữ của ta, ngươi ghen sao?

- Ai… Ai ghen!

Khuôn mặt của Lăng Tư Quyên đỏ bừng lên, sáng rực như hoa, cực kỳ mê người.

Thiên Tứ cười ha ha, dù sao Sương Sương cũng chỉ là thuộc hạ Thanh Hương lầu, một phường của Thiên Ma giáo. Ngày trước lúc từ biệt, hắn đã nhờ chủ thanh lâu nghe ngóng tin tức về Thiên Thi Tông. Hiển nhiên nay cũng có kết quả.

- Trước tiên đi Thiên Dược Các, hiện tại xài tiền như nước, ta đến đó kiếm ít tiền.

Hắn suy nghĩ một chút nói.

Đi Thiên Dược Các kiếm tiền?

Lăng Tư Quyên lộ ra vẻ mặt quái lạ. Ai đi Thiên Dược Các không phải dùng tiền, nhưng tên này ngược lại tốt, lại đánh chủ ý kiếm tiền đến trên đầu Thiên Dược Các. Nhưng ngẫm lại năng lực luyện đan đáng sợ kia của Thiên Tứ, tựa hồ lại trở thành chuyện đương nhiên.

- Đi, nếu buổi tối có người mời khách, vậy buổi trưa ăn ở bên ngoài a!

Thiên Tứ ôm Hổ Trúc ra ngoài.

Mang theo hai mỹ nhân một lớn một nhỏ, Thiên Tứ đi tới Thiên Dược Các.

- Tứ thiếu!

Mới vừa đến, liền thấy một ông lão hơn sáu mươi tuổi cũng vừa vặn đi tới, phát hiện Thiên Tứ, ông lão vội bước nhanh tới, dùng ngữ khí cực kỳ cung kính hô.

Phía sau ông lão còn có bốn người, là đồ đệ của hắn, thấy thế đều lộ ra vẻ khiếp sợ không cách nào hình dung.

Vị này là Nguyên Sơ Nguyên đại sư a, Đan sư Huyền Cấp trung phẩm hàng thật đúng giá, chỉ thiếu chút nữa liền có thể ngang hàng với hai vị bá chủ đan đạo của Vũ Quốc. Nhưng nhìn Nguyên Sơ khom người, không hề che giấu kính ý, kia căn bản không phải giả ra, mà là tôn trọng xuất phát từ nội tâm.

Nếu như Thiên Tứ là Ngô Tùng Lâm, hay Phó Nguyên Thắng, này không có gì kỳ quái. Đan đạo cũng như võ đạo, kém một cảnh giới chính là chênh lệch một thiên địa, nhưng đối phương chỉ là một tiểu tử chưa ráo máu đầu, chuyện này há có thể không làm cho bọn họ kinh ngạc đến ngây người?

Quái đản, quái đản, bọn họ đều dùng sức xoa mắt của mình, làm sao cũng không thể tin được.

- Ngươi là…

Thiên Tứ chỉ nhận ra đối phương là Đan sư ngày đó quan sát thủ pháp luyện đan của mình, nhưng cụ thể là ai thì làm sao biết.

Phốc!

Tất cả mọi người đều té xỉu, thì ra Nguyên Sơ đại sư còn đem mặt nóng dán mông lạnh a. Ngươi thậm chí ngay cả Nguyên Sơ đại sư là ai cũng không biết, đây thực sự là, thực sự là, hoàn toàn không biết nói cái gì mới tốt.

- Lão hủ Nguyên Sơ, quãng thời gian trước quan sát Tứ thiếu luyện đan, thu hoạch không ít. Chỉ là ngày đó lão hủ chìm đắm trong thủ pháp của Tứ thiếu, nên không biết Tứ thiếu rời đi lúc nào, thực là tội lỗi, mong Tứ thiếu thứ tội!

Hắn mặt mày tái mét nói.

Tê, mọi người khiếp sợ lần thứ hai, lấy thân phận của Nguyên Sơ đại sư, lại bởi vì không tiễn đưa Thiên Tứ mà xin lỗi, đến cùng tiểu tử này có lai lịch gì, quả thực hù chết người.

Thiên Tứ cười cợt nói:

- Không sao.

- Tứ thiếu, ngày hôm nay lại muốn tới luyện đan sao?

Nguyên Sơ tràn ngập chờ mong nói. Hắn có loại tự tin không tên, chỉ cần nhìn Thiên Tứ luyện đan mấy lần, hắn nhất định có thể đột phá Huyền Cấp thượng phẩm, nên rất tích cực.

Thiên Tứ cười cợt nói:

- Không sai, muốn luyện chế một ít đan dược.

- Xin mời! Xin mời!

Nguyên Sơ cung kính mời.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro