Chương 193: Ảo ảnh trận - Triệu hoán Tu La Ma Đế

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Đệ tử ở xung quanh sau khi nhìn thấy một màn đối chiến vừa rồi thì đều hít vào mấy ngụm khí lạnh. Dù là đệ tử nộ môn hay ngoại môn, toàn bộ đều kinh hãi, sau đó xôn xao nghị luận.

- Cái này... Thiên Tứ mạnh như vậy sao?

- Hắn ngang sức với sư huynh Khưu Trúc?

- Lần đầu tiên ta được thấy có đệ tử có thể ngạnh kháng một trảo của Khưu Trúc đấy!

Những đệ tử nội môn đều kinh hãi giống nhau. Bọn hắn nhìn Thiên Tứ sau đó lại quay nhìn Khưu Trúc. Trong lòng mỗi người đều dậy sóng, lại có cả cảm giác chua chát. Loại đệ tử như thế này thật khiến bọn họ hoảng sợ. Trong mắt bọn hắn, chiến lực này không phải đệ tử nào cũng có thể có được. Hai người này đều là yêu nghiệt! nhiều năm qua chưa từng có loại yêu nghiệt như thế này xuất hiện, mà giờ đây cùng lúc có tới hai người....

Trên sân thượng, hai mắt Cốc chủ lộ ra một tia vui mừng đại hỷ. Đám trưởng lão của Oán Linh cốc đứng quanh không khỏi sửng sốt.

Thiên Tứ nhíu mày. Tay phải của hắn cảm thấy nhức mỏi, tuy rất nhanh phục hồi lại nhưng đủ khiến hắn nhận ra, Khưu Trúc trước mắt mình xứng là một kình địch.

- Đệ có thể ngạnh kháng ngón tay thứ nhất ngưng tụ năm thành lực lượng của ta, so với những người khác thì đệ mạnh hơn nhiều. như vậy là ta có thể yên tâm xuất ra tám thành lực lượng rồi.

Khưu Trúc nhìn Thiên Tứ, trong mắt lộ ra hào quang thể hiện rõ sự hào hứng, giống như mừng rỡ. Tay phải hắn bấm niệm pháp quyết, sau đó hướng Hoàng kì về phía Thiên Tứ chỉ một cái.

Vừa dứt lời, đỉnh đầu Thiên Tứ có mây mù vờn quanh, hắc khí ngưng tụ thành một Quỷ trảo như muốn xé rách không gian. Quỷ trảo này so với Quỷ trảo lúc trước thì vừa thô vừa to hơn, lại mang theo lực lượng kinh người.

Uỳnh! một tiếng, Quỷ trảo thế như thái sơn áp đỉnh xông về phía Thiên Tứ.

Thiên Tứ bỗng ngẩng đầu, tay phải nắm tay. Lúc Quỷ trảo phủ xuống, thân thể hắn đột ngột từ dưới đất phi lên hóa thành một đạo cầu vồng. Hắn chủ động xuất kích, tới gần Quỷ trảo mới xuất ra một quyền.

Toàn thân Hắc kì tỏa ra những tia sáng màu trắng như muốn rung chuyển bầu trời. Thân thể Thiên Tứ được bao bọc bởi linh khí của rất nhiều quái thú mà Hắc kì đã hấp thụ. Khiến cơ thể của hắn bộc phát lực lượng mãnh liệt, quyền đầu xuất ra va chạm với Quỷ trảo khiến nó run rẩy, sau đó bắt đầu xuất hiện những khe nứt.

Sắc mặt Khưu Trúc đại biến, hắn dùng ngón tay thứ ba, thứ tư, thứ năm thay nhau bấm niệm pháp quyết. Trong chớp mắt, bốn phía xung quanh Thiên Tứ xuất hiện thêm ba Quỷ trảo đồng thời đánh về phía hắn.

Nói ra thì chậm, nhưng thực tế, những việc này diễn ra với một tốc độ rất nhanh. Mắt thấy cả bốn Quỷ trảo cùng xông tới Bạch Tiểu Thuần, đám đệ tử ngoại môn kinh hãi kêu lên, tâm thần những đệ tử nội môn cũng chấn động theo.

Trên sân thượng, đám người chưởng môn nhao nhao đứng dậy. Hai mắt Dưong Chí Bảo lóe lên tinh mang nhưng nhanh chóng đè nén ý muốn đi cứu người xuống.

Tiếng nổ ngập trời, điện quang hỏa thạch tản ra bốn phía. Bốn Quỷ trảo đồng thời đánh lên thân thể Thiên Tứ. Đài chiến đấu vỡ vụn, vô số đá vỡ bị nhấc lên tạo thành màn sương mù tràn ngập khiến cho không gian nơi Thiên Tứ đứng trở thành một mảnh mơ hồ.

Trong lúc ấy, một thân ảnh nhanh như ánh chớp từ bên trong màn sương mù ấy lao ra, xông thẳng về phía Khưu Trúc.

- Hoả Viên Linh.

Thanh âm trầm thấp vang lên. Trong lúc ánh mắt mọi người bị bao phủ bởi những tia sáng trắng, hai bàn tay ngưng tụ gần như toàn bộ những tia sáng bạc trắng này đột ngột xuất hiện trước mặt Quỷ Nha, tạo nên một cỗ nguy cơ sống chết mà lần đầu tiên hắn cảm nhận được khiến Khưu Trúc gầm nhẹ, thân thể trong sương mù bộc phát toàn bộ lực lượng, đồng thời xung quanh thân thể hắn xuất hiện màn sáng phòng hộ trong lúc nhanh chóng lui về phía sau.

Cũng lúc ấy, một cỗ lực hú từ trong hai bàn tay Hoả Linh viên phát ra khiến thân thể Khưu Trúc không những không lùi được về phía sau mà còn bị hút lại gần hơn.

Màn sáng phòng hộ hắn phát ra va chạm với hai bàn tay hừng hực hoả khí của Hoả Viên Linh thì trở nên yếu ớt không chịu nổi một kích, toàn bộ tan vỡ. Mặc cho hắn chống cự như thế nào đi nữa, thậm chí còn huy động thêm ba tiểu thuẫn (lá chắn) tỏa ra tia sáng chắn trước người nhưng lúc va chạm với bàn tay của Hoả Viên Vương Linh, các tiểu thuẫn này nhanh chóng bị chấn nát.

Không thể ngăn cản!

Mắt thấy hai bàn tay Hoả Linh Viên Vương xuyên qua hết thảy, thế như chẻ tre xuất hiện trước mặt, Khưu Trúc thở dài, liền đem Hoàng kì ra trước. Một tiếng hét lớn vang lên. Thân thể trở nên mơ hồ khiến song thủ của Hoả Linh Viên Vương xuyên thấu nhưng lại không bắt được.

Uỳnh một tiếng! Không gian trống không bị hai bàn tay Hoả Linh Viên Vương bóp tới truyền ra từng tiếng nổ đùng đùng và tiếng không khí bị bóp nghẹt. Ở cách xa vị trí của Hoả Linh Viên Vương, thân ảnh Khưu Trúc xuất hiện, phun ra một ngụm trọc khí. Nhíu mày có vẻ đau đớn.

-Có thể bắt ta phải dùng tới phương pháp bảo vệ tính mạng như vậy, xem ra Đệ cũng thuần thục khả năng tạo ra Ảo cảnh như ta rồi. Haha.

Thiên Tứ vung Hắc kì, ảo ảnh của Hoả Linh Viên Vương tan biến. Gã cười khì khì vội hỏi lại

- Đại ca quá khen. Đệ cũng suýt chút bị Quỷ trảo của huynh đánh nát. May mà đệ có phù văn hấp thụ Quỷ khí trên Hắc cờ. Bằng không đã nằm bẹp dí rồi.

Khưu Trúc bật cười, đứng thẳng người lên nói

- Mấy khi có người dùng Kì ngang tầm với ta. Tứ đệ, chúng ta tiếp tục.

- Như ý đại ca. Haha.

Cả hai cùng bật cười sảng khoái. Dù cho vừa rồi chiêu nào chiêu nấy đều nhắm tới đối phương chỗ hiểm mà đánh. Người ngoài không biết lại còn tưởng chính là huynh đệ tương tàn. Nhưng bốn huynh đệ bọn chúng lại hiểu rõ, đây chính là đang giúp nhau tiến bộ lên.

Khưu Trúc cũng thở hồng hộc, ngẩng đầu nhìn chằm chằm vào Thiên Tứ. Trong mắt hắn không có sợ hãi, ngược lại còn lộ ra chiến ý mãnh liệt.

Khóe miệng Thiên Tứ hơu ran rát. Hắn đứng đó, áo quần trên thân bị hỏng nhiều chỗ, toàn thân vẫn đứng vững nhưng khí tức đã hỗn loạn hơn trước nhiều.

Lúc trước đối chọi với năm ngón tay của Khưu Trúc, tuy có thể ngạnh kháng nhưng quả thực rất khó khăn. Nếu Thiên Tứ không đạt tới Bá Vương Long nhục thể Kim cang bất hoại, sợ là hắn đã thua rồi.

Lúc này, toàn bộ đám đệ tử bốn phía đều trở nên mụ mị đầu óc, ngơ ngác nhìn hai người trên chiến đài. Tâm thần của mỗi người lúc này đều dâng lên sóng gió ngập trời.

Bọn họ giờ mới hiểu được vì sao Thiên Tứ lại được chọn làm Đại trưởng lão chức danh. Không có những vì Đan đạo cao thâm mà ngay cả Võ đạo cũng có thể mạnh mẽ hơn người.

- Nguyên lai...hắn mạnh như vậy!!!

Lúc này, toàn bộ nội tâm của các đệ tử đều rung động không ngừng.

Mà trong lòng đám đệ tử chân truyền cũng đã phức tạp đến cực hạn.

Trên đài cao, rất nhiều trưởng bối Oán Linh cốc đều lộ ra ánh mắt đầy bất ngờ. Lúc này, bọn họ nhìn về phía Thiên Tứ, trong đầu vẫn còn lưu lại hình ảnh toàn thân tràn ngập ngân quang cùng một kích kinh diễm tuyệt luân vừa rồi của hắn.

- Là Bá Vương Long nhục thể, đã đến trình độ Kim Cang Bất Hoại!

- Một kích cuối cùng kia, chính là...Câu hồn lệnh! Tuyệt học của Ảo ảnh cảnh ta.

-Không nghĩ tới, Bá Vương Long nhục thể gần như không ai có thể tu hành được, vậy mà người này lại tu thành! Đáng tiếc, cho dù uy lực của Bá Vương Long nhục thể không tầm thường, lai lịch đầy thần bí nhưng cũng chỉ là tàn quyển do Mai Thúy Trưởng lão ghi chép lại....

Đám người bất giác thở dài, rồi đành than thở.

- Thật đáng mong chờ, hi vọng một trong hai kẻ sẽ có duyên với tia địa khí ở Địa tuyệt âm giới!

Quỷ doạ xoa đại nhân than nhẹ. Nàng cũng biết đây là mong chờ xa xôi, lấy Tia Địa khí quá khó khăn. Nghĩ tới đây, nàng không khỏi nhìn về phía dưới sàn đấu.

Cùng lúc đó, trên chiến đài Khưu Trúc đã vung tay phải lên, cây cờ cán xanh lớn, bị cắm mạnh xuống mặt đất trước mặt.

Gã khoanh chân ngồi xuống, rồi đột nhiên ngầng đầu lên, ánh mắt đầy chiến ý dạt dào.

- Tứ đệ, Đệ xứng đáng để ta cởi bỏ phong ấn!

-Tầng phong ấn thứ nhất, khai!

Gã đột nhiên hét lên, tay phải bấm niệm pháp quyết hướng về giữa trán điểm một chỉ. Một tiếng vù vù vang lên, cả người gã lúc này đầy run rẩy, từng tia khí đen trên người gã điên cuồng chui ra ngoài. Rồi thân hình gã đột nhiên phình to gấp đôi, một khí tức cường hãn xuất hiện, mạnh mẽ bộc phát ra ngoài.

Khí tức này, đã là cực hạn của cảnh giới tu vi.

-Chỉ thứ sáu!

- Chỉ thứ tám!

-Chỉ thứ mười!

Khưu Trúc quát nhẹ, rồi bấm niệm pháp quyết hướng tới Thiên Tứ điểm ra một chỉ, liên tục triển khai ra Ngũ chỉ, bất luận chỉ nào đều mạnh mẽ hơn hẳn trước kia. Lúc này toàn bộ Chỉ đều được triển khai, thiên địa chấn động, một Quỷ Trảo cực lớn mang theo khí thế ầm ầm từ trên trời giáng xuống, từ xa cũng có thể nhìn thấy được Quỷ Trảo này đang ầm vang mà tiến thẳng tới Thiên Tứ.

- Đây...đây còn là công pháp Trung cấp sao. Đây chính là công pháp Thiên cấp rồi.

-Dẫu sao đây vẫn là lần đầu tiên ta nhìn thấy đệ tử Trung cấp có thể triển khai thuật pháp kinh thiên như vậy a!

- Chỉ có bí thuật mới có thể làm ra thanh thế như vậy, Oán Linh cốc thập đại bí thuật, mỗi loại cũng có tiểu thành tại trung cấp sơ kì sao a!!

Đệ tử xung quanh bốn phía đều hít vào một hơi lạnh đầy hoảng sợ.

Hai mắt Thiên Tứ có rút lại, lúc này Khưu Trúc đã gây ra một áp lực cực lớn về phía hắn, vượt trội so với lúc trước. Chỉ là mức độ vẫn chưa bằng trận chiến cuối cùng của hắn và Song Tu đại mãng xà được.

Dù sao đây cũng không phải là sinh tử giao phong, mà tình cảnh lúc đó lại chính là...một sống một chết!

Cho dù có như thế, cho dù không phải sinh tử chiến nhưng Thiên Tứ cũng không muốn thua, nếu như không có cơ hội cũng đành, nhưng hôm nay đã có cơ hội thế này thì hắn cũng muốn vị trí đệ nhất đấy!

Không phải vì hư danh, chỉ vì muốn Mẫu thân nhìn về phía bản thân, trong ánh mắt đầy vui vẻ mà thôi. Tự tin cho hắn đi trả thù Huyết khê tông.

Như vậy là đủ rồi!

Ánh mắt Thiên Tứ bắt đầu trở nên đỏ vằn, hắn vung tay áo lên bấm niệm pháp quyết. Linh lực trong cơ thể nhanh chóng khuếch tán. Một đạo hắc khí cuồn cuộn chảy ra từ bên trong Hắc kì.

Đạo hắc khí cứ thế hoá thành một thaan ảnh đen kịt cao hơn 16 trượng. Toàm thân đen nhánh. Phút chốc liền mọc thêm mấy cánh tay. Phút cuối hiện ra 3 đầu sáu tay. Trên tay là Hắc kiếm đen ngòm.

Trong chớp mắt, Bóng quỷ kia được biến ảo ra hướng thẳng đến năm Quỷ Trảo bên kia mà phóng tới. Thanh âm kiếm phát ra đầy âm thanh chói tai xông thẳng đến Quỷ trảo!

Cả người Thiên Tứ lúc này cũng xông tới, hắn không để ý tới năm Quỷ Trảo kia mà triển khai ra tốc độ nhanh nhất tới gần Khưu Trúc.

Tiếng nổ ầm ầm vang vọng lan tỏa, năm cánh tay cầm trường kiếm va chạm thẳng với năm Ngũ Trảo, toàn bộ quỷ trảo vỡ nát sụp đổ xuống, năm cánh tay cũng trở nên mờ ảo đi, khí thế sụt giảm chỉ còn một nửa, chỉ là tốc độ vẫn như cũ mà đuổi theo Thiên Tứ rồi trực tiếp ập thẳng đến người Khưu Trúc.

Sắc mặt Khưu Trúc chợt biến hóa, gã nhanh chóng bắt lấy đại Phiên cán xanh, rướn người nhảy qua một bên, Hắc kiếm cũng vừa lúc đó bay sượt qua bả vai gã. Tuy gã cũng đã miễn cưỡng tránh được, nhưng vẫn bị kiếm rạch một vết thương, máu tươi tràn ra. Khưu Trúc bất chấp đau nhức mãnh liệt mà vung vẩy đại phiên trong tay, búi tóc tung bay, hai mắt lộ ra tia máu.

-Phong ấn thứ hai, khai!

- Thập Quỷ. . . Dạ hành!

Gã vung vẩy cây cờ cán xanh trong tay. Lập tức từ trong lá cờ này truyền ra từng tiếng gáo rú khiến cho tâm thần người khác chợt lung lay rung động, trong giây lát đó, hai cái Quỷ Thủ phủ đầy vảy từ bên trong lá cờ nhô lên rồi xé mở chui ra. Tiếp đến là một cái đầu quỷ một sừng đầy dữ tợn xuất hiện, phía sau nó là một Lệ quỷ toàn thân xanh lè cũng đang nhe răng cười chuẩn bị chui ra.

Bầu trời lúc này như trở nên tối sầm đi, một mảng mây đen che kín lấy bầu trời khiến cho ánh sáng trên chiến đài đầy ảm đạm, tình cảnh lúc này gần như trở thành đêm đen.

Có tất cả mười Lệ quỷ bất ngờ chui ra từ bên trong lá cờ này, từng con đều bộc phát ra khí tức Trung cấp hậu kì ập thẳng vào mặt Thiên Tứ. Sắc mặt Thiên Tứ cũng biến đổi, đầy kinh ngạc, lui về sau vài bước.

Lúc này Khưu Trúc thở nhẹ ra một hơi, phong ấn thứ hai của gã không cách nào giải khai trong thời gian dài được. Nhìn Thập Quỷ xuất hiện trước mắt, trong lòng gã biết bản thân mình nhất định thắng lợi.

Với Thập Quỷ sau lưng, gã đưa mắt nhìn Thiên Tứ, thoáng lóe lên một tia sáng.

- Tứ đệ. Đệ cũng sử dụng được Bách quỷ rồi sao.

Thiên Tứ mỉm cười mà nói

- Đại ca, kiến thức về Quỷ đạo hhuynh rõ hơn đệ. Lên Thập quỷ của huynh rõ ràng hơn. Haha.

Hai người đấu pháp lúc này tựa như Long tranh Hổ đấu, khiến cho mọi người quan sát xung quanh không ngừng kinh hô. Lúc này, nhìn thấy lực lượng Quỷ Nha đầy cường đại như vậy, đâm ra ai cũng lo lắng cho Thiên Tứ. Thi pháp khác với thi võ kĩ. Pháp thuật không những liên quan đến tu vi mà còn liên quan tới cả Đạo hạnh nữa. Khưu Trúc bao năm rèn rũa trong Oán Linh cốc. Biết nhiều loại dã quỷ. Lên Quỷ đạo cũng rất mạnh. Còn Thiên Tứ mới chỉ đến thế giới này ít. Thời gian tu luyện chiếm phần lớn. Hiếm khi đọc những tư liệu liên quan đến đạo này.

Cả người Thiên Tứ không ngừng lùi về phía sau, nếu như bị mười Lệ Quỷ có tu vi đầy mạnh mẽ này quấn lấy, cho dù hắn có nhanh nhẹn. E rằng cũng khó tránh né hết.

- Quần công thế này thì không được m ta cũng phải triệu hồi Tu La Ma Đế ra thôi. Haha.

Hắn mỉm cười, ha tay cầm Hắc kì hô lớn. Gom lại với nhau thành một quả cầu hắc khí. Trong nháy mắt, quả cầu đen này xoay tròn. Càng lúc càng nhanh. Đến khi Thập Quỷ tới gần, liền phát ra tiếng rạn nứt

- Răng Rắc.... Rắc.

Hắc cầu nứt vỡ liền tạo ra vài tia hào quang tăm tối. Thật giống như muốn hút hết ánh sáng vào bên trong vậy. Một tên quỷ lao tới. Mặt mày dữ tợn, đám kiếm vào quả cầu. Bất giác kêu rống lên rồi biến mất không dấu vết.

Khưu Trúc kinh ngạc. Há hốc miệng xem xét. Bất quá liền từ bên trong quả cầu lao ra một thân ảnh cao hơn bốn thuốc. Toàn thân đen nhánh, trên thân không mảnh vải. Bất quá giữa trán hiện ra một phù văn màu tím sáng loáng. Bóng đen vừa nhảy ra, liền trực tiếp tay không bắt lấy kiếm của một tên quỷ cầm lấy.

Tên quỷ kia lực lượng hùng mạnh là thế, ấy vậy không sao rút kiếm ra được. Bóng đen kia giật mạnh thanh kiếm của hắn về phía mình. Trong thoáng chốc một quyền tung ra. Đánh tan Dã quỷ.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro