Đêm vắng

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Văng vẳng tiếng gà gáy trên bom, tôi bỗng lại nhớ, lại hận, lại sầu. Nhớ là nhớ những năm tháng đầu xuân, ngây ngô đến dại khờ. Hận là vì duyên nợ bạc bẽo. Còn sầu, đơn giản là chỉ vì quá nhớ.
Thân này chẳng còn được bao năm, đêm khuya dồn dập tiếng trống canh dồn. Trơ csis thân với thế giới rộng lớn, tay cầm chén rượu hết say lại tỉnh. Nhủ rằng: " Duyên này mãi như vầng trăng khuyết" , sầu tủi vô cùng ai đâu hay.
Đời xuân sắc qua mau, tình duyên mãi không tới đủ.
Lẩn quẩn một vòng, hai vòng rồi lại ba vòng, bốn vòng. Quyết không rời bỏ cũng chẳng bước lui. Phận dù nhỏ bé hèn mọn nhưng tâm tính thì bướng bỉnh đầy phẫn uất, oán hờn tạo hóa. Đi đi rồi lại lại, ngán ngẫm đến muốn tuyệt vọng.
Duyên tình như mảnh ghép nhỏ, xé thành con, vốn đã con còn phải chia thành bé con con.
Bánh trôi nước hết chìm lại nổi lênh đênh, tình nghĩa nửa mạn phong ba nửa chuột gặm. Thân em mặc ai làm bến đỗ.
" Cam lòng vậy, thứ món đồ rẻ rúng" .

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro

#chisetran